Chương 18. Hỗn huyết xà yêu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : Cà phê Phin
Cố Cửu Niên nhìn thấy ngoài cửa xuất hiện một bóng người, thầm than một câu, sợ là thực sự sẽ gặp chuyện gì đó.
Nữ nhân trước mặt này mày liễu tinh tế, mắt phượng cao cao khẽ nhếch, mang theo độ cong mê người. Một bộ y phục hồng lụa mỏng có thể hình dung ra tư thái hoạt bát hứng thú, kết hợp với giọng nói yểu điệu, xác thực có thể làm cho người ta dù có tâm địa sắt đá cũng hóa thành ngón tay mềm.
Nếu không biết trước nữ nhân này trước mặt kiều diễm sau lưng tàn nhẫn, Cố Cửu Niên chỉ sợ cũng bị phần ôn nhu này lừa dối.
"Vị công tử này, nô gia tên Liễu Điểm Giáng, là nữ chủ của quán trọ này, hai vị công tử đường xa mà đến, chắc là mệt rồi." Liễu Điểm Giáng vỗ tay một cái, xuất hiện bốn thiếu nữ đang độ tuổi thanh xuân, trong tay bưng một cái mâm tinh xảo, vẻ mặt cứng ngắc đứng ở một bên, con mắt vô hồn, như một con rối biết đi.
Cố Cửu Niên bị bàn ăn màu sắc vàng ròng làm cho mù luôn.
"Những thứ này đều là món ăn ngon của tiểu điếm, là một phen tâm ý của nô gia, mong rằng công tử vui lòng nhận." Nói xong ánh mắt hấp háy, nhìn rất nghịch ngợm linh động, làm việc lại bá đạo vô lễ.
Không chờ Cố Cửu Niên mở miệng từ chối, bốn nữ tử đều nối đuôi nhau mà vào, hắn không thể làm gì khác hơn là nghiêng người tránh ra cho bọn họ đi vào.
Liễu Điểm Giáng cũng không xin phép mà vào, làm liều đánh giá tất cả trong phòng, đặc biệt là Sở Hành Ngọc, bị y nhìn giống như muốn ăn mình.
Ánh mắt rõ ràng làm Cố Cửu Niên tê cả da đầu, vội vã đi tới trước người Sở Hành Ngọc.
"Liễu lão bản, nam nữ thụ thụ bất thân, tâm ý của ngươi chúng ta nhận, mong rằng Liễu lão bản nghỉ ngơi sớm chút."
Dáng vẻ quy củ thật là vô vị.
Liễu Điểm Giáng liếm liếm miệng, một đôi mắt hẹp dài lóe lên ánh sáng. Trong lúc cất bước mang theo một làn gió thơm, đi qua bên cạnh Sở Hành Ngọc thì ngoái đầu nhìn lại nở nụ cười, yêu diễm như một thiếu nữ.
"Hai vị công tử, nếu là có việc có thể bất cứ lúc nào sai khiến nô gia, coi như là thời điểm trời tối người yên cũng có thể gọi." Câu nói tiếp theo mang theo mười phần khiêu khích, trên mặt vẫn là dáng vẻ yêu mị nở nụ cười.
"Đa tạ ý tốt của Liễu lão bản."
Người vừa ra ngoài, không thể chờ đợi đóng cửa lại, hoàn toàn không cần thấy trên gương mặt Liễu Điểm Giáng một nụ cười câu hồn nhiếp phách.
Phẫn nộ đứng ngoài cửa một hồi, Liễu Điểm Giáng tiếp tục mang theo khuôn mặt tươi cười kia của nàng đi ghé thăm các vị khách mời khác.
Nghe được tiếng bước chân đi xa, Cố Cửu Niên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Liễu Điểm Giáng là con của yêu và ma kết hợp, thuộc tính hướng Yêu tộc, cả Tam giới không dung chứa. Nhưng nàng không để ý, tác phong sinh hoạt phóng đãng, yêu thích cùng nam tử giao hợp, sau đó hấp thụ tinh khí đối phương để tăng cường tu vi chính mình.
Là một xà yêu có đạo hạnh 800 năm, Liễu Điểm Giáng làm hại khắp nơi Tam giới. Sau đó đánh chủ ý lên trên người nam chính, tự nhiên là bị nam chính hàng phục, cam nguyện làm việc cho y.
Nàng không giống các cô nương khác, đối với Sở Hành Ngọc không phải là yêu, chỉ là Sở Hành Ngọc đem đến cho nàng sự vui sướng mà không người nào mang đến được.
Mục đích như vậy không hề giả vờ, có thể nói không có chút tình cảm nào, thật khiến người ta cảm thấy đáng sợ!
Người xinh đẹp như vậy, nhưng tâm địa lại rắn rết.
Cũng không biết cơm nước này có vấn đề gì không?
Cố Cửu Niên cầm chiếc đũa do dự, hắn không sợ bị hạ độc, chỉ là có chút lo lắng vớ vẩn. Sở Hành Ngọc thì lại không lo lắng.
Nữ chủ quán trọ này cũng coi như quen biết cũ của y, mặc dù là sự việc của đời trước.
Y hiểu rõ Liễu Điểm Giáng, cơm nước này không có vấn đề. Đối với chinh phục nam nhân, Liễu Điểm Giáng càng yêu thích dùng mị lực bên ngoài của chính mình, bởi như vậy sẽ khiến nàng có cảm giác thành công.
"Sư huynh, đồ ăn nhanh nguội."
Cố Cửu Niên đáp một tiếng, cũng bắt đầu động đũa.
Không thể không nói, những thức ăn này nhìn không chỉ bắt mắt mà mùi vị cũng rất tuyệt.
Vì để phòng ngừa vạn nhất, Cố Cửu Niên một đêm không ngủ, chẳng qua sự thật chứng minh, là hắn lo xa thôi, cơm nước không có vấn đề gì.
Chỉ là vừa mở cửa, lại gặp được thân thể không có xương kia, giống như hôm qua, sóng mắt ẩn tình nhìn hắn.
Nếu là nam tử như mọi khi, thấy mỹ nhân nhìn trộm đều sẽ âm thầm sướng phát khóc. Mà Cố Cửu Niên chỉ cảm thấy đau đầu, hầu như theo phản xạ muốn đóng cửa.
Quyết không thể để loại yêu nghiệt quấy nhiễu này cùng sư đệ dây dưa nhau!
"Sư huynh, chúng ta ra ngoài đi."
Sở Hành Ngọc thấy rõ người ở ngoài cửa, khóe miệng chậm rãi nâng lên một nụ cười. Hôm qua nhìn Cố Cửu Niên cản trước mặt y, Liễu Điểm Giáng lại khắp nơi lấy lòng khiến y tâm trạng bất mãn. ( Bạn Ngọc hiểu lầm là bạn Niên thích Liễu Điểm Giáng nên cố tình chắn trước mặt mình để Liễu Điểm Giáng chỉ lấy lòng bạn Niên thôi :v )
Lấy sắc đẹp cùng mị lực của Liễu Điểm Giáng, Cố Cửu Niên coi như luân hãm cũng là hợp tình hợp lí, cho dù trong lòng biện giải như thế, y vẫn rất khó chịu. Vì lẽ đó y quyết định để Cố Cửu Niên nhìn rõ chỗ độc ác của nữ nhân này, triệt để đứt đoạn tâm tư không nên có này.
Ngoài cửa có người thủ, Cố Cửu Niên quyết định dùng bùa dịch chuyển tức thời ra ngoài.
Nhưng mà pháp thuật ở trong phòng mất linh, lá bùa màu vàng ở trong tay Cố Cửu Niên hóa thành tàn tro, tiếp theo chính là một giọng nói yêu kiều mang theo oan ức vang lên.
"Công tử thật đúng là vô tình, tâm tiểu nữ tử đều bị thương tổn." Nói liền vén cổ áo lên, lộ ra hơn nửa cảnh "xuân", trong mắt sóng nước lấp loáng, tựa hồ một giây sau liền muốn lưu lại nước mắt trong lòng người.
Cố Cửu Niên nguyên bản là người đứng đắn, thấy cảnh này lập tức xoay người, cũng không quên kéo Sở Hành Ngọc một cái. Nơi này không cho phép vị thành niên nhìn.
Liễu Điểm Giáng nhìn hành động của hai người cũng không sầu, cười càng thêm mê hoặc, âm thanh cũng mang theo vài phần câu dẫn.
"Hai vị công tử thật thú vị, nô gia vô cùng yêu thích."
Lời này một điểm cũng không giả, nàng nhìn rõ ràng tu vi của Cố Cửu Niên cùng Sở Hành Ngọc, chỉ cần nghĩ tới hai người đều là đơn linh căn tốt nhất, nàng liền hưng phấn không thôi.
Tuy rằng nàng mơ hồ cảm thấy trên người Sở Hành Ngọc có luồng sức mạnh thần bí, thế nhưng nàng không khiếp đảm chút nào.
Như vậy mới càng thú vị!
Cố Cửu Niên nghe nữ tử nói lời liên miên cằn nhằn, lơ đãng di chuyển vị trí, loại này tương tự trò chơi mèo vờn chuột để Liễu Điểm Giáng hứng thú đối với bọn họ càng lớn, cũng di chuyển theo.
Ngược lại con mồi cũng chạy không thoát, không cần đề phòng chơi đùa với bọn họ một chút.
Cố Cửu Niên cũng không phải là tùy ý di chuyển, mà là trong bóng tối bố trí trận pháp, đợi hắn đi xong bước cuối cùng, dưới chân Liễu Điểm Giáng xuất hiện một trận pháp Lục Mang Tinh. ( Là trận pháp sao sáu cánh )
"Xem ra là ta coi thường các ngươi."
Duỗi ra đầu lưỡi màu đỏ tươi liếm liếm ngón tay tinh tế trắng mịn của chính mình, trong mắt Liễu Điểm Giáng lóe lên ánh sáng nguy hiểm, thâm sâu nhìn Cố Cửu Niên đến phát hoảng, bởi vì Liễu Điểm Giáng đã không che giấu thân phận, trực tiếp phun ra đầu lưỡi phân nhánh.
Tình cảnh quái quỷ này khiến Cố Cửu Niên không có chút hảo cảm nào, thực sự là gương mặt trắng toát.
"Sư đệ, chúng ta đi."
Biết trận pháp của mình giữ không nổi con xà yêu kia, Cố Cửu Niên quyết định kéo Sở Hành Ngọc chạy thật nhanh, nhưng mà bốn thị nữ lúc trước đã chờ đợi bên ngoài từ lâu, mỗi người đều là đầu người mình rắn.
Trong phòng Liễu Điểm Giáng cũng đã hóa ra đuôi rắn, nhẹ nhàng quét qua, liền phá hủy trận pháp.
"Sư đệ, ta đi đối phó xà yêu, ngươi nhân cơ hội lao ra." Cố Cửu Niên rút kiếm sẵn sàng chặn đón quân địch, tình hình trước mắt đối với bọn họ mà nói rất bất lợi.
Cho dù hai người đều là tu vi Tích Cốc Kỳ, đối đầu với tu vi của con lai 800 năm này cũng là không có phần thắng.
Nhưng mà, ít nhất cũng có thể bảo toàn tính mạng cho 1 người.
"Sư huynh, ta tới đối phó xà yêu, ngươi đi trước."
Sở Hành Ngọc trước tiên phát động công kích đối với Liễu Điểm Giáng, lưỡi kiếm sắc bén sát theo thân rắn, ngoại trừ phát sinh ra tiếng vang đụng chạm, một vết thương cũng không có để lại.
"Sư đệ, cẩn thận !"
Trong lúc Cố Cửu Niên đang đọ sức với bốn thị nữ, không thể hỗ trợ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Hành Ngọc bị xà yêu trêu đùa, ở trong đuôi rắn lúc đung đưa mà tránh né.
Liễu Điểm Giáng tạm thời không có ý nghĩ giết người, nàng đang đùa bỡn con mồi hưởng thụ vui vẻ. Hai người này so với những con mồi trước thú vị hơn nhiều, dĩ nhiên không bị bề ngoài của nàng mê hoặc còn dám động thủ với nàng. Hơn nữa còn có thực lực, không thể nhanh như vậy bị chơi đùa đến chết.
Đây chính là loại trừng phạt vì bọn họ không hiểu phong tình!
Bội kiếm Sở Hành Ngọc bị hủy, y dự định công kích lên thân rắn, một chiêu trí mạng. Cái trán, cổ họng, trái tim đều là mục tiêu công kích của y.
Thế nhưng đuôi rắn Liễu Điểm Giáng quá dài, đong đưa linh hoạt không thua với tốc độ của y, bên trong gian phòng mọi thứ đều bị phá hủy, trên người y cũng bị một chút mảnh vỡ tro cặn làm cho bị thương, tốc độ dần chậm lại.
Mà Liễu Điểm Giáng, cũng theo y trì hoãn tốc độ.
Vốn Sở Hành Ngọc định biến nữ nhân này thành của mình, hiện tại, y quyết định giết nữ nhân không biết trời cao đất rộng này.
Chiêu thức ngày càng nghiêm túc, Sở Hành Ngọc bất cứ lúc nào cũng bị nguy hiểm đến tính mạng, Cố Cửu Niên rùng mình, không thể lại kéo dài, hắn nhất định phải giết chết những con xà yêu này.
Là một người hiện đại, loại giết người phạm pháp này đã gieo rắc sâu sắc vào xương cốt Cố Cửu Niên, hắn không thích giết chóc, cho dù lấy thân phận hiện tại của hắn mà nói, cuối cùng cũng sẽ có ngày phải giết người, thế nhưng Cố Cửu Niên sẽ theo bản năng trốn tránh ngày đó đến.
Nhưng mà bây giờ, hắn đã không cách nào trốn tránh!
Cố Cửu Niên trong lòng suy tính tốt, nhưng trong nháy mắt ra tay hắn vẫn còn do dự. Xà yêu ở thế hạ phong lập tức phản công, Cố Cửu Niên cũng đành phải lên tinh thần ứng phó.
"Tiểu công tử, nếu ngươi đi theo ta, ta liền tha cho ngươi một con đường sống, mỗi ngày cùng ngươi khoái hoạt."
Liễu Điểm Giáng ngồi ở trên ghế, ung dung đong đưa đuôi rắn, dù bận vẫn ung dung thưởng thức con mồi cuối cùng đang giãy dụa.
Sở Hành Ngọc bị xà yêu cuốn lấy, cái đuôi to lớn kia chỉ cần dùng một điểm lực liền có thể đem y xoắn thành khối thịt. Cho dù toàn thân bị thương, vẫn là khuôn mặt không hề cảm xúc kia, quan sát động tác xà yêu tìm kiếm cơ hội hạ thủ.
"Sư đệ!" Cố Cửu Niên quay đầu lại thấy tình cảnh này, lập tức cái gì cũng không để ý, nhanh chóng giải quyết bốn thị nữ, nghênh chiến xà yêu.
"Công tử gọi thật đúng là làm ta thương tâm, những thứ đó tuy rằng không còn dùng được, thế nhưng cũng tiêu tốn một chút tâm huyết của ta, công tử cứ như vậy vô tình giết hết, thực sự là chán ghét mà"
Ngữ khí mang theo sát cơ, Liễu Điểm Giáng liếm liếm miệng, ngón tay hóa thành lợi trảo, con mắt dựng đứng biến thành màu đồng, lóe lên hào quang xanh thẫm.
Xà yêu kia thực sự nghiêm túc!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro