chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---

### **Chương 8: Sự Tồn Tại Của Những Kẻ Thù**

Ánh sáng của mặt trời chiếu qua cửa sổ lớp học, tạo ra những vệt sáng lấp lánh trên bàn học. Hogwarts đang yên bình trở lại sau sự kiện ồn ào, nhưng Draco Malfoy cảm thấy sự bình yên đó không thể nào xoa dịu được những nỗi đau mà cậu đang chịu đựng. Cậu vẫn mang trong mình cảm giác bị tổn thương và sự lo lắng liên tục.

Tình hình ở trường trở nên tồi tệ hơn khi một nhóm học sinh từ các nhà khác quyết định liên kết lại để gây rối và làm cho cuộc sống của Draco trở nên khó khăn hơn. Những tin đồn ác ý và sự lăng mạ ngày càng trở nên phổ biến, làm cho Draco cảm thấy như mình đang sống trong một cơn ác mộng không có điểm dừng.

Một buổi sáng, khi Draco đang bước vào lớp học, cậu bị bao vây bởi một nhóm học sinh. Chúng không ngừng châm chọc và cười nhạo cậu, khiến cậu cảm thấy mình như là mục tiêu của mọi sự chế nhạo. Harry Potter, đang đứng gần đó, chứng kiến toàn bộ sự việc. Sự tức giận của hắn ngày càng gia tăng khi thấy Draco bị đối xử tồi tệ.

Harry, không thể chịu đựng được cảnh tượng này thêm nữa, quyết định can thiệp. Hắn đi đến gần nhóm học sinh đang quấy rối Draco, khuôn mặt hắn thể hiện rõ sự phẫn nộ. “Đủ rồi,” Harry nói, giọng nói của hắn lạnh lẽo và đầy đe dọa.

Nhóm học sinh, cảm thấy sự đe dọa từ Harry, lùi lại. “Cút đi,” Harry nói thêm, ánh mắt của hắn không rời khỏi những kẻ đang quấy rối Draco. Những học sinh đó vội vàng rời khỏi lớp, để lại Draco đứng một mình, với sự xấu hổ và bối rối trên khuôn mặt.

Harry tiến đến gần Draco, cẩn thận đặt tay lên vai cậu. “Em không sao chứ?” hắn hỏi, giọng nói của hắn dịu dàng và lo lắng.

Draco, vẫn cảm thấy bị tổn thương, chỉ lắc đầu. “Tôi… tôi không thể chịu đựng được nữa,” cậu nói, giọng nói của cậu run rẩy.

Harry nhìn thấy sự đau khổ trong ánh mắt của Draco và quyết định đưa cậu đến một nơi yên tĩnh để cậu có thể cảm thấy an toàn. Hắn dẫn Draco đến một phòng học vắng vẻ, nơi không có ai làm phiền. Trong phòng, Harry nhẹ nhàng ôm lấy Draco, vuốt ve tóc cậu để làm dịu cơn hoảng loạn.

“Em không cần phải chịu đựng một mình,” Harry thì thầm, giọng nói của hắn ấm áp và an ủi. " tôi sẽ luôn ở đây để bảo vệ em.”

Draco, cảm nhận được sự an ủi từ Harry, từ từ bình tĩnh lại. Cậu thở dài, cảm giác như một gánh nặng lớn đã được gỡ bỏ. Những cảm giác đau đớn và sợ hãi dần được thay thế bằng sự yên bình và an toàn khi ở trong vòng tay của Harry.

Tối đến, khi các lớp học kết thúc và trời đã tối, Harry dẫn Draco về phòng. Trong phòng ngủ, Harry nhẹ nhàng giúp Draco chuẩn bị cho giấc ngủ. Hắn cố gắng làm mọi thứ trở nên thoải mái nhất có thể cho Draco, từ việc kéo rèm cửa sổ để ánh sáng không làm phiền cho đến việc sắp xếp gối sao cho dễ chịu.

Khi Draco đã nằm xuống giường, Harry ngồi bên cạnh và bắt đầu kể cho cậu nghe những câu chuyện xưa, những câu chuyện kỳ lạ và thú vị để giúp Draco thư giãn. Draco, với sự ấm áp từ Harry, dần dần chìm vào giấc ngủ.

**Bài thơ cho Draco và Harry:**

Khi đêm về, ánh trăng mờ nhạt, 
Anh ôm em, vỗ về giấc ngủ. 
Nỗi đau tan biến trong vòng tay ấm áp, 
Tình yêu chúng ta, như ngọn đèn sáng tỏ.

Những cơn gió lạnh sẽ qua đi, 
Với sự an ủi, em tìm thấy bình yên. 
Khi mọi thứ xung quanh trở nên tối tăm, 
Anh sẽ luôn là ánh sáng, là nơi em về.

Đừng lo lắng về những cơn sóng gió, 
Anh sẽ bảo vệ em trong mọi thử thách. 
Tình yêu chúng ta như một bến bờ vững chãi, 
Nơi em có thể tìm thấy sự an bình và hạnh phúc.

Với mỗi đêm trăng sáng, em sẽ không đơn độc, 
Anh sẽ ở đây, bên em, mỗi giây phút trôi qua. 
Dẫu cho cuộc sống có thể mang đến thử thách, 
Tình yêu của chúng ta sẽ mãi bền lâu và vững bầu.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro