untitled 2.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

sukuna thừa biết sức chịu đựng của hắn cực kỳ tệ, thông qua buổi làm tình đầu tiên thì lão nắm rõ hết các điểm nhạy cảm trên cơ thể hắn, hoặc ít ra là lão nghĩ như thế. mahito thì cứ nghĩ lão chỉ dùng tay, hắn miễng cưỡng có thể nhẫn nhịn đến khi xếp xong. nhưng mà nguyền hồn non nớt tính đâu bằng chúa nguyền nghìn năm tuổi tính. trong nháy mắt lão hoàn toàn khiến hai tay vốn đã run rẩy của hắn trở nên vô lực, mahito gần như nằm hẳn xuống sàn nếu như lão không giữ hông hắn lại.

lão cứ nghĩ mahito nhạy cảm nhất ở phần cổ và ngực, nhưng hoá ra còn phần đùi non của hắn nữa. sukuna tách nhẹ hai chân hắn, nghiêng đầu vươn lưỡi liếm vào phần đùi gần với hạ thân. dù là liếm thử thôi nhưng kết quả nhận được hoàn toàn vượt ngoài mong đợi, nếu cứ liên tục nhắm vào điểm này thì hắn có thể ra bất cứ lúc nào.

nhưng mà lão không liếm liên tục, cứ cách vài giây lại dùng đầu lưỡi chạm vào một lần khiến hắn bứt rứt không thôi. mahito vẫn cắn răng tìm mảnh ghép mặc dù cả cơ thể hắn gần như không còn tí sức nào. khốn nạn, hơn hai nghìn mảnh thì xếp tới tối cũng không xong chứ đừng bảo là trước khi hắn ra. tuy nhiên, với ý chí mãnh liệt phải trả thù lão thì hắn vẫn có thể ngẩng đầu tiếp tục.

vài giây sau hắn tiếp tục gục ngã nên nền đất. sukuna mút mạnh lên đùi hắn, tay xoa đều lớp vải phía trước đang nhô lên. mahito xoay đầu nhìn lão đang cặm cụi giữa hai chân mình, tay giữ tóc lão cố đẩy ra. vốn dĩ lão muốn mắng hắn, nào ngờ vừa liếc mắt đã thấy hắn đỏ mặt tía tai nhìn mình. hai mắt mở to, môi bị cắn chặt trông như thể đang bị ức hiếp vậy. thế là từ cảm giác cọc cằn sang cảm giác thích thú, lão vén quần mahito lên rồi thản nhiên dùng lưỡi làm ướt phần cửa huyệt. hắn càng cố đẩy lão ra, lão càng quyết liệt làm tới.

mahito không muốn lão lấy lưỡi chăm sóc nơi đó của hắn, trông cứ thô tục kiểu gì ấy. mà ai mà đấu lại được tên này, chưa kể hắn còn đang bị phong ấn, khác gì kiến đấu với voi đâu. sukuna cũng chưa làm gì quá mức, lão chỉ như đang nhấm nháp thức ăn mà thôi. vẫn còn khá là nhẹ nhàng, nhưng mà mahito đã run rẩy cả hai chân như thế thì chắc là hắn sắp đến giới hạn rồi.

-cần tao giúp mày không?

lão chòm người lên chống hai tay ngang mặt hắn rồi cúi đầu hỏi, ừ thì tạm thời là hắn bị lão già này áp chế rồi đó. mahito lắc lắc đầu, mặt cúi gằm xuống thở dốc. lão hỏi mang hàm ý rằng hắn cần lão giúp hắn phóng thích hay không, hắn lại hiểu rằng có cần lão giúp hắn xếp hết đống này không. mà dù hắn có hiểu theo ý nào thì vẫn nằm trong chủ đích của sukuna, tức là lão vẫn sẽ ra tay thôi.

mahito không dám ngẩng đầu, không cần nhìn cũng biết lão già to đùng này đang ở phía trên thân hắn. lão to như con bò mộng vậy, lại còn nham hiểm độc ác, nhỡ mà làm gì trái ý chắc bị giết trong tư thế kỳ cục này quá. hắn khẽ ngước lên, trong tình trạng tiến thoái lưỡng nan không biết nên làm gì. sukuna đắc ý nhìn hắn đang sợ sệt, tay cầm lấy vài mảnh ghép xung quanh ghép vào bức tranh dang dở.

-tiếp tục đi.

lão bỏ thêm vài mảnh vào tay hắn. mahito thật sự không đủ tỉnh táo như ban nãy, tay run rẩy ghép mãi cũng không xong, thậm chí còn không biết mảnh ghép đó có đúng chiều hay không. sukuna liên tục phả từng hơi thở nóng ẩm bên tai hắn, tay cũng lần mò từ bụng đến ngực. lão vùi đầu vào vai hắn, mắt vẫn nhìn theo từng cử động của bàn tay run rẩy kia. mahito có cảm giác bị áp bức hoàn toàn, như thể đang nằm trong miệng cọp vậy, giờ chỉ cần lão khép miệng là coi như hắn đi tong cái thân này.

-ông không được cắm vào đâu đấy...

hắn nhỏ giọng nhắc, rồi lại thấp thỏm ghép hình. tay sukuna liên tục vờn trên da thịt hắn, đặc biệt là ở ngực. vẫn là cái trò ngắt nhéo của lão nhưng lần này cảm giác có chút khác so với lần trước, khiến hắn ngứa ngáy hơn và muốn nhiều hơn. mahito bị chính suy nghĩ của mình doạ sợ, mím môi trầm tư.

lão thấy hắn không tập trung bèn cúi xuống mút mạnh lên gáy hắn tạo thành vết đỏ nổi bật. mahito chưa kịp đề phòng đã bị tấn công khiến hắn rụt cổ rên dài một hơi. lúc hắn ngẩng mặt đã thấy sukuna cũng đang cúi đầu nhìn hắn.

-này mahito, mày sợ tao chạm vào đâu nhất?

-h...hả? ngực, cổ với chỗ đó...

-ra là vậy.

có trách thì trách mahito quá thật thà và suy nghĩ đơn giản, lão gật gù như đã hiểu xong tay lần xuống phía dưới vuốt ve phần đùi trong của hắn. môi thì dây dưa nơi phần gáy mẫn cảm của hắn, lúc hôn nhẹ, lúc cắn mạnh. mahito siết chặt hai tay thở ra từng hơi nặng nhọc, muốn rướn người né tránh nhưng hai chân hắn không còn sức di chuyển nữa.

lão áp sát thân dưới lão vào mông hắn cạ cạ vài lần, hắn có thể cảm nhận được cái thứ to lớn đó đang cương như nào. hắn nhận ra một điều rằng thay vì cố chấp muốn đè lão thì việc giữ thân quan trọng hơn. thế là mahito từ bỏ trò ghép hình này, một tay làm điểm tựa đặt trên sàn, tay còn lại giữ lấy cổ tay lão không cho lão chạm vào phần quần nhô lên của hắn.

-bỏ cuộc rồi à?

-không chơi nữa...

-nhưng tao vẫn đang chơi mà.

sukuna cắn lên vai hắn, bàn tay to lớn chăm sóc cho hạ thân hắn một cách nhẹ nhàng. lão nhìn mahito đang dâng mông lên trước mắt lão, trong đầu bèn xuất hiện một trò nho nhỏ để trêu chọc hắn.

lão đổi tư thế, hắn vừa thấy lão không ở phía trên mình nữa bèn thở phào. nhưng vài giây sau cảm giác ẩm ướt từ hậu huyệt truyền đến khiến hắn trợn to mắt bật ra tiếng rên trong vô thức. mahito nhìn từ góc độ bên dưới thân hắn, thấy lão đang dùng miệng kích thích nơi đó liền vô cùng kích động, cửa huyệt cũng vì thế mà co bóp.

sukuna khẽ nhếch mép, một tay tách mông hắn, tay kia tìm đến phân thân cương cứng mà xoa nắn. lão chỉ đơn giản là cách một lớp vải giúp hắn thoả mãn mà thôi, nhưng dường như mahito đang bị kích thích mãnh liệt. tiếng rên rỉ của hắn đủ để lão biết hắn thích cỡ nào, mặc dù mahito sẽ không thừa nhận điều đó.

lưỡi lão đủ dài để đầu lưỡi chạm đến tuyến tiền liệt bên trong hắn khiến hắn run rẩy đến mức hai chân không đủ sức chống đỡ, phần đầu khấc cũng rỉ ra một ít dịch. mahito úp mặt vào hai cánh tay nỉ non từng tiếng, mặc dù là giọng hắn lúc này đáng xấu hổ thật nhưng hắn không kiềm được nữa. xấu hổ đến mức muốn khóc...nhưng mà lần này hắn không khóc đâu. lần trước là do không quen thôi, lần này khóc nữa thì còn mặt mũi nào nhìn lão.

-mahito nhạy cảm ghê~

lão không tốn quá nhiều thời gian để khiến hắn ra, tinh dịch đều bị dính vào quần cả. nhớp nhớp dính dính khiến hắn có chút khó chịu, nhưng mà thôi kệ đi, ít ra thì hắn có thể nghỉ ngơi rồi. nãy giờ ở tư thế nửa nằm nửa quỳ này thật sự không ổn tí nào. nhưng không thể phủ nhận rằng giọng lão quyến rũ chết đi được, nhất là lúc lão mỉa mai hắn. quả nhiên là lão già khốn nạn...

mahito vừa nằm hẳn xuống đã bị lão giữ lấy hông khiến hắn quay về tư thế cũ. thậm chí là hắn có thể cảm nhận rằng thứ ấy của lão đang nằm ở giữa hai đùi của hắn, ma sát với hạ thân vừa xuất tinh khiến nó lần nửa ngẩng đầu. hắn khó thở quay đầu nhìn lão, chỉ thấy lão nhìn hắn bằng nửa con mắt. cái khí chất của lão, như thể lão đang ngồi trên cao và liếc mắt nhìn hắn vậy, hoàn toàn không có cách nào chống lại lão.

sukuna giữ lấy hông hắn, bắt đầu di chuyển chậm rãi. lão thở ra một hơi đầy thoả mãn, quả nhiên mahito lúc hứng tình trông cực kỳ ngon mắt. mà cái cách hắn mở to mắt nhìn phần quần của mình liên tục bị thứ của lão khiến cho nó bị kéo căng ra càng khiến hắn bị kích thích mạnh mẽ. cứ như đang gián tiếp thấy lão xâm nhập vào cơ thể hắn vậy. lúc hắn còn đang mơ màng rên rỉ như mèo kêu, sukuna đã trầm giọng lên tiếng, tựa như hồi chuông thông báo với hắn rằng đã đến giờ dùng bữa của lão.

-itadakimasu~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro