Chap 20 : Leo núi 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ồn ào ầm ĩ, lắc la lắc lư, xô xô đẩy đẩy, lẩm bà lẩm bẩm, cuối cùng, vào sáu giờ chiều, cũng có thể coi là đã lên được tới dải đất bằng giữa lưng chừng núi Mọi người đang quen trong tư thế cong lưng khom người để leo núi, khi đến dải đất bằng, có thể thẳng người lên để đi lại có vẻ không quen lắm.  

Hàn Phong nói phải tranh thủ dựng lều trại, đốt lửa trước khi mặt trời xuống núi, mọi người liền  bắt tay ngay vào dựng bốn chiếc lều. Đám con gái tranh thủ ngồi nghỉ ngơi, vuốt lại tóc tai quần áo cho gọn gàng.

Mọi người thường ngày đều rất ít hoặc thậm chí là không bao giờ tiếp xúc xoong nồi bát đĩa, lúc này cũng cảm thấy thật mới lạ, ai nấy hăm hở xắn tay áo, mài dao kéo, nhanh chóng bắt tay vào việc.

Diệp Hân cũng được phân công một nhiệm vụ khá nhẹ nhàng, kiếm củi để nhóm lửa. Cơ thể bé nhỏ của cô trở nên hoạt bát nhanh nhẹn, rộn ràng, vui vẻ chạy qua chạy lại. Do không cẩn thận, cô bị những chiếc gai trên cành dây leo khô đâm vào tay chảy máu. 

Đang ngây người nhìn những giọt máu như những hạt trân châu rơi lã chã, Lâm Hàn Phong như từ trên trời rơi xuống, chộp lấy bàn tay mềm mại nõn nà của cô, đưa ngay lên miệng mút một lúc lâu trước mặt mọi người.

Diệp Hân vô cùng bối rối khẽ rụt tay lại mắng: 

- Anh lại làm cái gì vậy ?

Ban đầu, Lâm Hàn Phong vốn không có ý gì khác, nhưng lúc này, thấy cặp má của Diệp Hân ửng đỏ, cúi đầu liếc mắt e lệ, đôi mắt ướt long lanh gợn sóng, trong lòng anh thấy rung động, thần thái rất tự nhiên, nói một câu

- Khả năng có độc !

Rồi lại cúi người mút tiếp ngón tay nhỏ nhắn xinh xắn kia. Chiếc lưỡi mềm mại ướt át lại mang theo những động tác liếm láp một cách không hề trong sáng. 

Diệp Hân bực tới nỗi đỏ mặt tía tai nhưng cũng không vùng vẫy thoát ra khỏi anh được, đôi mắt to ngân ngấn nước lại ngước lên nhìn anh đầy ấm ức. 

Hàn Phong ngẩng đầu lên, mang theo một nụ cười, sóng mắt phong lưu nhìn cô, một phút không cẩn thận, Diệp Hân đã bị nụ cười đầy mê hoặc đó làm cho ngẩn ngơ hồi lâu, nhìn ánh mắt anh, cô không cầm lòng được rồi cũng trở nên nhanh chóng biết nghe lời.

Dương Khả Vy ánh mắt lạnh lùng nhìn cặp đôi trước mặt thể hiện tình cảm, trong lòng vô cùng tức giận, quay phắt lưng đi.

Củi đã kiếm được khá nhiều rồi, việc đốt lửa lại trở thành một nhiệm vụ khó khăn. Những đứa bé từ nhỏ lớn lên thành phố, riêng về việc đốt lửa đều thuộc loại đẳng cấp bỏ đi. Lửa đốt lên rồi lại bị tắt, tắt rồi lại đốt, khó khăn lắm mới giữ được vài ngọn lửa nhỏ xíu, niềm tin của mọi người vừa được nhen nhóm thì một cơn gió thổi tới, ngọn lửa lại bị dập tắt thêm lần nữa.

Cuối cùng, Hàn Phong đành dốc gần một nửa chai rượu Ngũ Lượng mang theo để uống vào đó, ngọn lửa lớn mới được thổi bùng lên, không bị dập tắt nữa.

Mặt trời đã buông xuống phía bên kia ngọn núi, không khí trên núi cũng giảm dần, mỗi người đều phải khoác thêm một lớp áo, lúc này, ngọn lửa lớn bốc lên, lại nóng đến nỗi phải cởi áo khoác ra.

Đồ dùng chuẩn bị cho chuyến leo núi được chuẩn bị rất chu đáo, đồ ăn thức uống đều đầy đủ cả. Mọi người lôi trong ba lô ra đầy đủ thực phẩm với nhiều màu sắc khác nhau. Có lạp xưởng, xúc xích, rau xanh, nước hoa quả, thịt bò, thịt lợn. Thao tác chuẩn bị nhanh chóng, miếng thịt đã tẩm ướp sẵn sàng được xiên vào que nướng trên đống lửa.

Từng ngọn lửa cứ thế bập bùng lên xuống, ánh lửa vàng cam sáng lên cả một vùng.

Lâm Hàn Phong cứ nhìn chằm chằm vào cơ thể xinh xắn của Diệp Hân, chốc bỗng cảm thấy mùi rượu nồng nàn bay lên từ trong ngọn lửa cũng không hấp dẫn bằng mùi thơm thanh tịnh trên cơ thể thiếu nữ của cô . Một cảm giác rạo rực trào dâng, Hàn Phong ghé vào tai Diệp Hân nói gì đó nhưng tiếng thì thầm rất khẽ, không ai có thể nghe thấy. 

Dương Khả Vy vẫn vậy, ánh mắt sắc lạnh, lặng lẽ quan sát mọi chuyện xảy ra.

Sau khi tiệc tùng nhộn nhịp, chè chén say sưa, mọi người đều rất vui vẻ, ai nấy từng cặp trở về lều của mình.

Ánh trăng sáng vằng vặc qua các kẽ lá chiếu rọi xuống như bàn cờ, như chốn thần tiên sương mờ nước cạn. Không khí trong lành thanh tịnh, cảm giác yên bình đến lạ.

Hàn Phong và Diệp Hân không vào trong lều ngay mà đi dạo xung quanh, tâm sự một chút. Hai người cứ chậm rãi bước từng bước đến ngồi cạnh một tảng đá lớn, cả hai cứ ngồi lặng im, không nói gì, dường như đang muốn cảm nhận hết khung cảnh thiên nhiên kì vĩ xung quanh.

Phía xa xa, một người đang âm thầm theo dõi từng cử chỉ hành động một của hai người.


--------------------------------------------------

Chap sau mới có biến nhé, chap này cứ yên bình đã !

Ủng hộ ta dài nha, nhớ bình chọn cho ta đó

#Gin

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro