Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Rời khỏi nhà Sun. Yoon lanh quanh Seoul gần 2 giờ sáng mới về nhà.

_ Mở cữa ko khỏi ngạc nhiên có người đang ngủ trên giường mình.

_  “ Có trôm sao?” – Yoon lẩm bẩm.

_ Thận trọng tiến lại gần Yoon dương như chết đứng khi thấy Seo đang ngon giấc trên giường mình.

_ “ Như một thiên thần, nhưng rất buồn khi ko phải thiên thần của mình.” – một nụ cười buồn và bước đi.

_ Yoon đi tắm. Yoon mặc một bộ đồ mới, nhưng nhìn có vẻ ko phải là đồ ngủ.

_ “ Cậu tính đi đâu nữa sao? Khuya rồi đó.” – Yoon giật mình khi nghe tiếng nói, đó là Seo đang nhìn mình.

_ “ Oh.. tớ làm cậu thức giấc à?” – Yoon ko nhìn Seo mà lo chải chuốt chuẩn bị ra ngoài.

_ “ Ko có. Mà khuya rồi cậu tính đi đâu. Nguy hiểm lắm.”.

_ Yoon lảng qua chuyện khác: “ Cậu đến chơi à?”.

_ “ Uh.. Bác Kim cho tớ vào nhà.”.

_ “ Vậy cậu ở đây ngủ đi, sáng rồi về. Có gì cậu gọi bác Kim đưa cậu về.”.

_ “ Cậu ko ở nhà à?”.

_ “ Tớ đi công chuyện, cậu ngủ đi.”.

_ Yoon lạnh lùng bước ra. Nhưng ko khỏi giật mình, người con gái chẳng khi nào để ý đến Yoon mà hôm nay lại đột nhiên đột ngột ôm mình từ phía sau.

_ “ Cậu.. cậu làm gì thế?” – Yoon lắp bắp.

_ “ Cậu giận mình chuyện hồi chiều à?”.

_ “ Ko. Tớ có quyền gì mà giận.” – nụ cười rất đắng trên khuôn mặt Yoon.

_  “Tớ và Siwon..”

_ Ko kịp giải thích thì đã bị Yoon ngắt ngang: “ Tớ hiểu mà. Từ giờ tớ sẽ giữ đúng lời hứa, tớ thua rồi. Tớ sẽ rời khỏi cậu mà ko để lại hậu quả gì. Cậu cứ yên tâm làm những gì mình muốn mà đừng cảm thấy có lỗi.” – Yoon gỡ nhẹ tay Seo ra.

_ Nhưng Seo lại càng ôm chặt: “ Hãy để tớ là người yêu thương cậu. Hãy để tớ là người lấp đầy sự cô đơn trong cậu.”.

_ Yoon chau mày đẩy mạnh Seo ra: “ Bác Kim nói gì với cậu à?”.

_ “ Tớ…”.

_ “ Tớ ko cần cậu thương hại. Tình yêu thương? Từ lâu trong tớ đã ko còn, ko có nó tớ vẫn sống tốt cậu thấy chứ? Tớ ko cần cậu thương hại. Từ nay tớ và cậu ko còn là gì, vậy đừng bao giờ nói như thế trước mặt tớ?” – Yoon quát lớn.

_ Seo cũng khá bất ngờ vì lúc này Yoon hoàn toàn trái ngược với con người thường ngày lẽo đẽo theo Seo. Dễ thương, ngô ngố lại rất ân cần dịu nhẹ thì giờ đây hoàn toàn ngược lại. Seo cũng nhận ra rằng mình làm tổn thương Yoon quá nhiều cộng thêm lời nói đó chẳng khác nào mang lại sự thương hại cho Yoon. Seo cũng ko biết giải thích tình cảm của mình sao mà đành bất lực nhìn Yoon.

_ *rầm* - tiếng cửa đóng rất mạh khi vừa kết thúc câu nói.

_ Seo ko còn đứng vũng mà ngồi bệch xuống sàn. Nước mắt cô lại rơi, lại một lần nữa Seo làm tổn thương Yoon.

.

.

.

_ Từ ngày hôm đó Yoon hoàn toàn lơ Seo. Luôn đi học trễ và về sớm để tránh mặt Seo, hoàn toàn ko cho Seo một cơ hội giải thích.

_ Trong lớp học. Sun lon ton từ ngoài chạy vào đưa Min đồ ăn sáng mới mua.

_ Sun: “ Nay cậu ăn sandwich cá ngừ với uống sữa nha.”.

_ “ Sao chứ? Tớ nói với cậu là tớ ăn sandwich pate với uống nước trái cây mà.” – Min cau có.

_  “ Nhưng căn tin hết cả hai thứ đó rồi.”.

_ “ Sao cậu ko ra cổng trường? Chẳng phải ở ngoài đó có sao?”.

_ “ Oh.. Cậu đợi tớ một tý. Tớ mua cho.” – tuy bị Min nặng nhẹ nhưng  Sun vẫn vui vẽ chìu lòng cô.

_ Yoon đứng ngoài cửa chứng kiến toàn bộ, khi Sun ra tới cửa Yoon nắm cánh tay lại.

_ Sun: “ Cậu đến rồi à? Ăn gì ko mình mua cho?”.

_ “ Cậu tính đi mua đồ ăn sáng cho con người đó thật sao?” – Yoon chau mày nhìn Min.

_ “ Cậu đừng nói nặng thế chứ, tớ tình nguyện mà.” – Sun gỡ tay Yoon ra và đi ra cổng trường.

_ Yoon vào kéo tay Min đi ra một góc khuất ở trường.

_ Min cau có: “ Cậu làm cái quái gì thế.”.

_ “ Câu đó tớ nên hỏi cậu mới đúng.”.

_ “ Sao? Ý cậu là sao?”.

_ “ Cậu đừng quá đáng, tớ biết cậu ko hề thích Sun. Nhưng sao cậu lại đày đọa cậu ấy đến như vậy?”.

_  “ Sao nào? Tại cậu ấy thích thế. Nhưng Sun ko lên tiếng thì thôi cậu có quyền gì?””.

_ “ Đúng là cái tên đó điên rồi mới yêu mù quáng một con người như cậu. Cậu có bao giờ nghĩ để  có số tiền mua đồ ăn sáng cho cậu thì Sun phải vất vả như thế nào ko? Phải chịu người mắng nhiết như thế nào ko hả?”.

_ “ Cái đó nói tớ làm gì? Tớ ko quan tâm, cậu có giòi thì cậu nói cậu ấy đừng bám theo tớ. Thật sự tớ còn cảm thấy phiền phức khi cậu ta làm vậy.”.

_ “ Cậu.. cậu.. nhất định có ngày cậu sẽ hối hận vì những lời nói ngày hôm nay.” – Yoon tức giận.

_  “ Đó là chuyện của tớ, ko cần cậu lo.” – Min tức giận bỏ đi.

.

.

.

_ Sun mua đồ cho Min xong thì vào lớp với tâm trạng hớn hở.

_ “ Sun à.”- Huyna líu tíu chạy đến chỗ Sun.

_ “ À.. chào cậu.”.

_ “ Tặng cậu nè.” – Huyna chìa ra một món quà nhỏ nhỏ dễ thương – “ Vì cậu đưa tớ về, coi như quà cảm ơn.”.

_ “ Huyna nè.” – Sun nghiêm nghị.

_  “ Chuyện gì?”.

_ “ Cậu biết tớ thích Min mà đúng ko?”.

_ “ Uhm.” – Huyna trầm buồn.

_ “Tớ xin lỗi, nhưng tớ thích Min. Nhưng tớ cũng ko muốn mất tình bạn giữa tớ và cậu. Nên tớ muốn nói rõ với cậu về tình cảm của mình. Tớ xin lỗi.”.

_ Huyna hít một hơi thật sâu, rồi tươi cười: “ Xin lỗi gì chứ, tớ cũng chưa thích cậu đến mức chết đi sống lại. Nếu cậu đã nói vậy thì tớ cũng ko muốn mất một người bạn tốt như cậu.”.

_  “Thật chứ?”.

_ “ Đương nhiên, Huyna này đâu phải mất tên mọt sách như cậu là ko ai rước.” – Huyna tươi cười.

_ “ Cảm ơn cậu.”.

_ “ Gì chứ? Tớ mới là người cảm ơn cậu. Vậy cậu nhận lấy món quà này đi, món quà giữa những người bạn.”.

_ “ Nhưng… “.

_ “ Nếu cậu ko nhận thì tớ giận thật đó.”.

_ “ Cảm ơn cậu.” – Sun vui vẻ nhận món quà và cùng Huyna và lớp.

_ Vừa bước vào thì đã cảm thấy luồn ko khí lạnh sóng lưng giữa Min và Yoon.

_ Sun rón rén bước lại hỏi: “ Có chuyện gì à?”.

_  “ Cậu im đi.” – cả Min và Yoon quát lớn làm Sun điếng cả hồn.

_ “ Oh.” – nhẹ nhàng đặt đồ ăn sáng xuống trước mặt Min. Rồi ngồi lại vào chỗ.

_ “ Ko cần.” – Min quay xuống đặt thức ăn trước bàn Sun.

_ “ Để tớ ăn.” – Yoon lấy đồ ăn sáng của Min mà ăn ngấu nghiến, ăn ko phải vì đói mà ăn vì tức con người phía trước mặt mình.

_ “ Nhưng.. nhưng.. mình mua cho Min mà.” – Sun rụt rè.

_  “Cậu im lặng đi.” – Yoon quát lớn, và tình hình là 50% số đồ ăn trong miệng Yoon “ an tọa” trên mặt Sun.

_ “ Axxx.. dơ quá đó.”- Sun cằn nhằn.

_ Yoon vẫn tức  giận mà ăn phần ăn.

_ “ Yoon à.. Tớ và cậu nói chuyện xíu được ko?” – Seo vào lớp bước đến chỗ Yoon. Tiếng nói của Seo làm Yoon dừng mọi hoạt động.

_ “ Ko có gì để nói cả.” –Yoon cầm cặp đứng dậy.

_ Sun nắm cổ tay Yoon: “ Cậu đi đâu vậy.”.

_  “ Chuyện của tớ.” – Yoon giật tay ra khỏi tay Sun tiến lên một bàn phía trên, cách cũng khá xa bàn của Seo.

_ *rầm* - Yoon đá mạnh vào bàn.

_ “ Dạ.” – Một người bạn học chung sợ hãi nhìn Yoon.

_ “ Đứng dậy. Tôi muốn ngồi ở đây, xuống chỗ tôi mà ngồi.” – Yoon lạnh lùng nhìn người bạn đó.

_ “ Dạ.” – người bạn ngoan ngoãn nghe lời Yoon.

_ Seo tính bước đến kéo Yoon ra ngoài nhưng tiếng chuông vào học cũng đã vang lên.

.

.

.

_ Buổi chiều sau khi Sun đưa Huyna về. Dọc đường đi.

_ Sun: “ Huyna nè.”.

_ “ Hửm?”.

_ “ Từ ngày mai tớ ko đưa cậu về thường xuyên được nha.”.

_ Huyna vui vẻ:  “Uh.. tớ biết rồi. Cậu nói tớ rồi mà.”.

_ “ Tớ xin lỗi.”.

_ “ Sao lại phải xin lỗi? Cậu có lỗi gì đâu. Đáng ra tớ là người nên cảm ơn cậu mới đúng.”.

_ “ Nhưng tớ vẫn cảm thấy có lỗi.” – cười ngố.

_ “ Cậu ko cần cảm thấy có lỗi, chỉ cần cậu thực hiện lời hứa của mình với tớ là được rồi.”.

_  “ Lời hứa?”.

_ “ Ya.. đừng nói tớ là cậu quên rồi nha. Cậu mới nói hồi sáng thôi đó.”.

_ “ À.. việc thỉnh thoảng đưa cậu về à? Ok.. ko gì. Chuyện đó tớ làm được.”.

_ “ Được rồi, cậu nhớ đó. Thỉnh thoảng đưa tớ về đến khi tớ tìm được bạn trai thì thôi.”.

_ “ Ok.. chuyện nhỏ như con thỏ.”.

.

.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro