vườn trẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ tan học, Sunghoon đi theo Jongseong lên xe anh Jun, nó ngoan ngoãn chào anh người ta, ngoan ngoãn ngồi vào xe, ngoan ngoãn ngồi yên để anh người ta chở cả hai đứa đi ăn trưa. Jun càng nghĩ càng thấy kì diệu, thằng nhóc này nghe em trai mình nói mà không thấy mệt luôn hả? Từ lúc bước chân vào nhà hàng cho đến lúc ăn xong, Jongseong nói không ngừng nghỉ, còn Sunghoon chỉ thỉnh thoảng đệm với bạn một hai câu rồi lại chăm chú ăn. Đúng là luật bù trừ không thể sai được, đứa tròn xoe nói nhiều như Jongseong chắc chắn sẽ chơi với mấy đứa vừa gầy vừa kiệm lời kiểu như Sunghoon và Jaeyoon.

"Anh ơi, chiều nay em với Sunghoon qua nhà bạn chó con chơi nhé?"

"Có hôm nào không chơi đâu mà bày đặt xin xỏ hả?" - Jun bẹo má mèo bé, đoạn lại quay sang hỏi Sunghoon - "Sunghoon ăn chỗ này được chứ? Có hợp khẩu vị không?"

"Dạ có ạ, em dễ ăn thôi mà anh, đồ ăn ngon lắm, em cảm ơn anh nhiều ạ" - Sunghoon lễ phép đáp lời.

"Ừ, ăn nhiều lên, không con mèo bé ăn hết đấy"

"Em có ăn nhiều thế đâu" - Jongseong nhăn nhó - "Sunghoon ăn nhiều vào nha, phải ăn nhiều thì mới lớn nhanh được á"

Jun sẽ không nói là Sunghoon còn cao hơn em trai anh đâu, kẻo mèo bé lại dỗi. Anh đưa hai nhóc đến trước cổng nhà Jaeyoon, rồi lại ngạc nhiên vì hôm nay nhà hàng xóm đông vui quá.

Hôm nay là chú Cheol mở tiệc hả ta? Ngoài cổng là ba bốn chiếc xe đang đậu, trong sân cũng có mấy đứa trẻ con đang nô đùa, có cả Jaeyoon nữa kìa. Jongseong và Sunghoon trông thấy bạn thì mừng quýnh, í ới gọi chó con ra mở cổng cho mình.

"Jongseong với Sunghoon vào nhanh đi, tớ muốn giới thiệu mọi người cho hai bạn á"

Chà, đông vui quá ta, có cả anh Heeseung gì đó mà hôm qua Jaeyoon nhắc kìa. Jongseong phấn khích ra mặt còn Sunghoon lại hơi ngại ngùng, cứ bám dính lấy bạn thôi, không dám rời nửa bước vì ở đây nó có quen ai đâu. Sunghoon còn đang mải nhìn quanh quất thì bỗng dưng vạt áo bị ai đó nắm lấy, nó cúi xuống, thì ra là một em bé nhỏ xíu đang tròn mắt nhìn mình.

"Anh ơi, bạn cánh cụt dễ thương quá ò"

Em bé chỉ chỉ lên balo có hình con cánh cụt của Sunghoon, đôi mắt tròn sáng bừng lên thích thú. Sunghoon chăm chú nhìn bé con, ẻm còn đáng yêu hơn con cánh cụt trên balo của nó nữa, rồi trong vô thức, nó đưa tay lên nhéo đôi má hồng hồng của em bé.

"Bé dễ thương giống cánh cụt quá, bé tên gì thế?"

Em bé bị Sunghoon bẹo má cũng không cáu giận, ngược lại còn thích thú cười tít lên.

"Em tên Sunoo ạ, năm nay em năm tuổi, ba Soonyoung nói năm sau là em đi học lớp một rồi đó, hông phải đi nhà trẻ nữa đâu"

"Nhà bé ở đâu vậy?"

"Ba Jihoon dặn hông được cho người lạ biết đường về nhà mình đâu" - Em nhỏ lắc lắc đầu, còn Sunghoon thì chưng hửng, quê quá trời quê Jongseong ơi cứu tớ. Nó là nó muốn đào cái lỗ ngay trong vườn nhà bạn rồi nhảy xuống cho đỡ quê, mà chưa kịp làm gì thì em bé đã nắm tay nó dắt vào trong rồi.

"Anh vào chơi đồ hàng với tụi em nha?"

Tụi em? Tức là vẫn còn trẻ con nữa hả? Sunghoon đi theo em bé vô nhà chào các chú các bác xong là em bé dẫn nó ra vườn, ở đó có một bạn lớn lớn, cùng hai em bé nữa. Bạn lớn tươi cười chào Sunghoon, đưa cho nó cốc nước ép rồi dắt vào ngồi giữa hai đứa bé, lần lượt giới thiệu.

"Em là Sunghoon hả? Jaeyoon nói hôm nay em với bạn Jongseong sang chơi. Anh là Heeseung, lớn hơn em một tuổi đó. Bé này là Cheolsu, em trai của Jaeyoon, còn đây là Jungwon nè, Cheolsu ba tuổi còn Jungwon bốn tuổi rồi"

Jongseong cũng theo chân Jaeyoon ra vườn, khác với Sunghoon ngại ngùng, Jongseong làm quen một vòng thôi là lăn ra cỏ hihihaha với các em với anh Hì Hì liền. Đám trẻ con có vẻ thích anh Jongseong lắm, riêng Sunoo thì dường như em thích tóc anh Jongseong hơn là anh, bé con cứ nghịch nghịch tóc anh hoài, miệng nhỏ trầm trồ.

"Tóc anh giống mì tôm ghê á"

Em bé Jungwon nhìn anh Jongseong mãi, nhìn chằm chằm, hai mắt em tròn xoe, tay em bé xíu chần chừ chọt chọt anh Jaeyoon, thầm thì.

"Anh ơi, anh Jongseong như mèo ú vậy á"

Để chứng thực cho câu nói của Jungwon, một lúc sau Cheolsu thèm gặm bánh cá. Nhỏ định chạy ù vô nhà xin ba Cheol một cái bánh cá xinh xinh mài răng, nhưng mà nhỏ bé nhất cả đám con nít, mới có ba tuổi, lạch bạch chưa được ba bước đã bị anh Heeseung túm lại.

"Cheolsu không đi lung tung, em đi đâu anh dẫn đi nhé?"

"Em đi ăn bánh cá! Ba có bánh cá, em đi xin ba!"

Jongseong thấy vậy là lục balo liền, trong cặp nó có bánh cá đó, bánh hình con cá bé bé xinh xinh mềm mềm ngon ngon, nó đưa Cheolsu hai cái, nhỏ ngồi ngoan ăn ngon lành.

Jungwon thấy mà sáng cả mắt, em níu áo anh Jaeyoon cùng anh Sunghoon reo lên.

"Anh Jongseong là mèo ú Doraemon đó!"

Vừa lúc đó Seungcheol từ trong nhà đi ra, nghe tụi nhỏ ríu rít cái gì mà Doraemon với túi thần kì thì cũng tò mò đứng lại nghe, rồi hỏi Sunoo.

"Sao mấy đứa lại gọi anh Jongseong là Doraemon?"

"Ảnh thần kì lắm á chú" - Đôi mắt tròn của Sunoo sáng bừng lên thích thú - "Em Cheolsu kêu thèm bánh cá là ảnh có cho nhỏ ăn liền nè"

Nghe là ghê liền, Jongseong thấy mấy em bé tròn mắt nhìn mình mà tự dưng thấy ngầu hẳn, dự là tối nay nó phải khoe anh Jun, khoe cho anh biết mấy em bé thấy nó ngầu như Doraemon.

Mà tại vậy nên Jongseong thích chơi với em Jungwon lắm luôn, em Jungwon như mèo con, bé tí tẹo, Jongseong là mèo lớn, em mới có bốn tuổi còn nó sáu tuổi rồi đó. Nó bày em chơi trò chơi, lâu lâu lại lấy kẹo trong balo cho em ăn, tình hình là nó chơi với em mèo con, em Cheolsu cùng em Sunoo, mà suýt quên luôn cả bạn Jaeyoon.

Bạn Jaeyoon ngồi trên cỏ nói xấu cho Sunghoon cùng anh Heeseung nghe.

"Vậy mà á, hồi sáng giận tớ ghê lắm cơ"

Nghĩ mà sầu, người ta sáng còn giận mình làm sợ quá trời, rồi bây giờ người ta bơ mình phát một luôn. Jaeyoon muốn dỗi! Nhưng mà em nghĩ đi nghĩ lại, hôm bữa mình giận Jongseong rồi, xong hôm qua Jongseong giận mình, chơi với nhau có mấy ngày ăn rồi dỗi nhau hoài sao mà được?

Thôi không giận người ta nữa, người ta vừa cho em mình măm măm bánh còn gì.

Ba Seungcheol vừa ra vườn xem đám con nít là Cheolsu lạch bạch chạy về ba liền, nhỏ tíu tít khoe ba được anh Jongseong cho bánh, được các anh bày cho chơi trò chơi, nhỏ đu trên cổ ba cười hì hì, yêu lắm. Jaeyoon kéo Jongseong qua chơi cùng Sunghoon với anh Heeseung, mà hồi sau đến lượt Sunghoon lăn đi chơi với em Sunoo mất, còn em Jungwon ngồi ngoan xếp lego.

Sunghoon bình thường ngại người lạ lắm, Jongseong phải mất cả một buổi học nói nhiều ơi là nhiều thì bạn mới đỡ ngại đó. Thế mà chỉ một lúc sau khi đến nhà Jaeyoon, Sunghoon không những chơi cùng bạn nhỏ Sunoo mà còn trêu nữa, Sunoo năm tuổi rất là thích anh Sunghoon luôn, cứ bám riết lấy anh đòi chơi gấu bông với đọc truyện tranh, mà Sunghoon cũng chỉ mới tập đọc năm nay, thế mà vẫn kiên trì đọc từng chữ cho em nhỏ, người ta ra dáng anh lớn lắm, không như Jaeyoon với Jongseong đang cãi nhau đâu.

"Sau đó...ừm...người anh trai trở thành Mặt trăng, còn em gái là Mặt trời. Hết truyện rồi, Sunoo thấy hay không?"

Em Sunoo giơ móng cáo xinh xinh hoan hô, vui vẻ vỗ tay khen anh Sunghoon, anh lớn nghe em khen thì ngại đỏ cả tai, nhưng mà cũng khoái lắm, mới tập đọc đã được khen cơ mà.

"Anh ơi giờ anh chơi đồ hàng với em nha?" - Sunoo nắm góc áo anh lớn, ngước mắt tròn nhìn anh, tất nhiên là Sunghoon không thể từ chối được em bé năm tuổi rồi.

Sunoo bày nồi nhựa ra làm bếp, em nói anh Sunghoon lớn hơn nên anh Sunghoon đi làm, em ở nhà nấu ăn, còn chạy vào mượn ba Soonyoung cái cặp táp cho giống "người đàn ông của gia đình". Cặp của ba to quá trời quá đất, Sunoo ôm cặp mà che hết cả người em, bé con đưa cặp cho anh Sunghoon rồi cười hì hì.

"Ba em đi làm toàn xách cái này theo thôi á, trông ngầu lắm luôn"

Cái cặp to bằng cả người cục cáo nhỏ thì cũng chiếm nửa người Sunghoon, nó khệ nệ xách cái cặp ra xa xa ngồi ngó trời ngó đất coi như làm việc, để em Sunoo ở "bếp" đập nồi đập chén bùm bùm ra đồ ăn.

"Sunghoon ngồi đó làm gì vậy con?" - Jeonghan ló đầu ra, thấy Sunghoon ngồi một góc trầm tư thì cũng lấy làm lạ, mấy đứa nhóc lại chơi trò gì nữa đây?

"Con chơi với em Sunoo ạ, mà ẻm nói con phải đi làm, con hông biết làm gì hết, hoi con ngồi đây chờ Sunoo gọi về ăn" - Sunghoon lễ phép trả lời, mắt vẫn dõi về phía Sunoo đang chăm chú "nấu ăn".

"Hai đứa bây tập trước cho quen à?" - Jeonghan cười cười, ngó vào trong gọi to - "Kwon Soonyoung đâu ra đây mà xem này!"

Soonyoung chạy ra liền, mà ra sân thấy cáo con nhà mình ngồi bệt dưới nền cỏ, xung quanh nồi niêu xoong chảo rau củ quả thịt cá bằng nhựa đầy đủ vui vẻ chơi lại muốn trêu cho bõ ghét.

"Cáo làm gì đấy?"

"Con nấu cơm ạ, tại anh Sunghoon đi làm òi á ba"

"Hỏi Sunghoon xem phụ huynh nhà nó tên gì rồi làm quen dần đi là vừa đấy" - Jeonghan huých vai Soonyoung một cái rồi chẹp miệng, trẻ con bây giờ lớn nhanh quá, tí tuổi đầu đã biết nhắm đối tượng rồi.

Ba Soonyoung bật chế độ đề phòng ngay, thằng oắt con kia định làm gì cáo nhỏ nhà mình? Sunghoon vẫn ngồi ngơ ngác không hiểu hai chú nói gì, nó chỉ đợi em Sunoo gọi một tiếng là chạy về ngay thôi.

"Anh Sunghoon ơi về ăn cơmmmmm!"

Tín hiệu tới! Sunghoon khệ nệ ôm cái cặp lạch bạch chạy về phía em Sunoo, được em Sunoo múc to một chén bự, vừa có steak vừa có cà rốt (nguyên củ vì em Sunoo chưa biết cắt), em nhỏ đưa đĩa cho Sunghoon, hồi hộp đợi phản ứng của anh lớn.

"Ngon hông anh?"

Dĩ nhiên là Sunghoon không thật sự ăn, nó học theo anh Heeseung lúc chơi với em Cheolsu, giả vờ nhăm nhăm mấy cái rồi giơ ngón cái về phía Sunoo, tấm tắc khen.

"Quá đỉnh luôn, đúng là siêu đầu bếp"

"Ba Jihoon dạy em nấu ăn đó" - Sunoo được khen thì cười tít mắt, hai má đào cứ ửng hồng làm Sunghoon lại ngứa tay nhéo má em một cái.

Sunghoon định thế, mà nó vừa mới giơ tay lên thôi, em đã được ba Soonyoung nhấc bổng lên rồi.

"Trời ơi! Con nhà ai dễ thương quá! Cáo nói xem con là con ai? Sunoo con ai nhỉ? Con ba nào nhỉ?"

"Ba Soonyoung với ba Jihoon ạ"

Sunghoon công nhận em Sunoo thỏ thẻ rất là dễ thương, nhưng mà chú Soonyoung lắc lư lắc lư làm nó thấy hơi sợ, chỉ có cục cáo kia là cười khanh khách, em có vẻ thích chơi đùa như vậy với ba Soonyoung.

Còn Jaeyoon, em ngồi ngoan nghe anh Heeseung kể chuyện, ngồi cạnh Jongseong, ngồi ôm gấu bông mà Jongseong mang sang. Gấu bông thơm thơm xù xù giống Jongseong lắm, nhưng Jongseong là mèo, hông phải gấu. Jongseong là mèo ú Doraemon cái gì cũng có hết, còn thông minh nữa, Jongseong chơi cờ tỉ phú ngầu quá trời.

Ước gì mình cũng ngầu như thế, nhưng mà mọi người toàn khen mình đáng yêu thôi.

Hông sao, Jongseong sao mà đáng yêu bằng mình được? Mình vẫn hơn Jongseong, nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro