chương mười bảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

thư mời chưa đến tay mà vòi vĩnh đòi đi. tống ân thích chỉ nói là bạn ở công ty cũ mời, phác nguyên bân cũng muốn cậu đi với nó, đã lâu lắm rồi cậu và nguyên bân chẳng ra ngoài chung, nên tống ân thích bị mủi lòng liền đồng ý xin xỏ bạn sếp. mọi chuyện cũng không đến nỗi nào cho đến khi trịnh thành xán biết người mời là giám đốc bên kia, người được mời là toàn bộ nhân viên trong công ty, nói đúng ra đây là buổi đi chơi có mục đích, lý hiện chắc chắn có tham gia.

trịnh thành xán không phản ứng gì thái quá, chỉ hỏi cậu vòng vo chuyện ăn uống ngủ nghỉ thế nào, không hề đá động tới hai chữ 'lý hiện' dù chỉ một chút, bởi vì tống ân thích cũng rất thành thật, không có che đậy cái gì.

kết quả là bạn sếp đồng ý, nhưng mà bạn tống ân thích vô cớ muốn đổi ý, tại vì nửa đêm rồi vẫn chưa được ngủ, còn phải chịu đựng tính khi trướng to nóng hổi mạnh mẽ xâm chiếm mình.

trịnh thành xán đã không còn nhẹ nhàng như mọi khi, từ lúc ở trong phòng tắm làm xong đã thấm mệt. tống ân thích dựa vào người hắn không muốn động, lại phát hiện bị trịnh thành xán bế đi ra ngoài, đè cậu trên giường cúi đầu gặm cắn môi mình. cơ thể nhức mỏi một lần nữa bị hắn lật tới lật lui, căn phòng quá nửa đêm mới yên ắng trở lại.

đúng là không ai cho không ai tất cả.

thời điểm tống ân thích mơ màng thức dậy, mặt trời lên tuốt trên ngọn cây. cậu đau đớn trở mình, cánh tay đụng phải da thịt trần trụi khiến tống ân thích giật mình.

trịnh thành xán sao vẫn còn ngủ?

cả người bỗng bị kéo tới, nằm trong lòng người nọ. trịnh thành xán nhíu mày, dù ánh sáng không chói mắt lắm nhưng hắn vẫn thấy khó chịu.

tống ân thích nhìn hắn, mắt trịnh thành xán đỏ ngầu, trông rất mệt mỏi. bình thường hắn dường như không có thói quen thức dậy sau tống ân thích. đa phần cậu là người còn ngủ, hắn sẽ nằm yên lặng ôm lấy đối phương, đợi tống ân thích tỉnh.

"chào buổi sáng"

"chào buổi sáng"

thắt lưng hơi đau.

tống ân thích nhích vào lòng hắn, biết đối phương mệt mỏi nên không dám quấy rầy.

"anh không đến công ty sao?"

người nọ gật gật đầu.

"ngủ một lát nữa đi, em nằm đây với anh"

trịnh thành xán hai mắt nhắm nghiền, vùi đầu vào cổ cậu thở ra một hơi, thời gian ở công ty bị hắn rút lại rất ngắn. sáng rời nhà trễ, chiều thì về rất sớm, cho nên phải dồn hết công suất để giải quyết công việc, thực sự rất đau đầu. chỉ khi ôm được tống ân thích vào trong lòng mới an tâm buông bỏ mấy chuyện đó xuống.

chung quy lại bởi vì, tống ân thích rất quan trọng đối với hắn. không có cậu không được.

lúc bạn nhỏ nói muốn đi chơi, hắn chỉ đơn giản nghĩ là đi với nguyên bân thôi. không ngờ là đi cùng công ty cũ, chắc chắn sẽ không tránh được gặp lại lý hiện. trịnh thành xán hắn không nói, không có nghĩa là hắn không ghen. hắn chỉ là chán ghét lý hiện tới mức chẳng thèm để ý đến.

chẳng qua là trịnh thành xán sợ hãi chuyện gì đó sẽ đến, đâu ai nắm được tương lai, hắn cũng không ngoại lệ. hắn không lo lắng tống ân thích, ngược lại rất tin tưởng cậu, hắn lo là lo gã kia không tốt thôi.

hơn nữa, đi xa như vậy, dĩ nhiên trịnh thành xán không thể trông nom cậu kĩ càng, nhỡ xảy ra cái gì không hay thì phải làm sao.

"nguyên bân đi cùng em mà, em đi với cậu ấy đi"

"không đi"

"đi đi, anh ở nhà đợi em được"

"miệng bảo cho đi mà phạt người ta như vậy, có cho tiền em cũng không đi"

trịnh thành xán cười cười, ngóc đầu dậy hôn cậu một lát.

"cái đó là anh yêu em, đâu phải phạt"

"yêu gì mà yêu"

tống ân thích chán ghét đẩy hắn, trịnh thành xán vừa nặng vừa cao, đè cậu lún cả nệm.

"xuống đi mà, anh nặng lắm"

trịnh thành xán lại cúi đầu hôn mi mắt cậu, nghe lời lật người sang một bên, đồng thời kéo theo thắt lưng tống ân thích, để cậu nằm trên cánh tay mình.

tống ân thích nghĩ nghĩ, đột nhiên hai mắt sáng rỡ.

"anh có thể đi với em không?"

trịnh thành xán đè ngón tay đang kích động của cậu xuống, không hề suy nghĩ nói, "được."

hắn chỉ đợi có mỗi câu này thôi.

.

gần đây công ty trịnh thành xán có xem xét qua vài bản hợp đồng rất mới, đặc biệt đây là của thịnh điền đề xuất, công ty vốn được xem là đối thủ bao lâu nay của thành tín.

điều không ngờ nhất vẫn nằm ở chỗ trịnh thành xán. hắn đồng ý hợp tác, không những thế còn tỏ ra rất quan tâm đến chi tiết bên trong bản kế hoạch thư ký đưa lên.

thư ký không hiểu, nhân viên trong công ty cũng không hiểu, lợi nhuận không cao cũng đồng ý hợp tác, trịnh thành xán muốn cái gì?

quả thực không ai trả lời câu hỏi này được.

"sắp tới tôi sẽ vắng mặt vài ngày, tất cả các buổi hẹn ăn tối đôn lên hết đi, bên kia đồng ý thì đặt lịch, không thì không cần ký hợp đồng nữa"

"vâng, tôi sẽ sắp xếp liên lạc với bọn họ"

.

tống ân thích cố tình đến công ty tìm trịnh thành xán. đã sắp đến giờ ăn trưa, trên tay tống ân thích cầm hộp giữ nhiệt ba tầng, tay kia cầm một hộp nhỏ khác không rõ là gì. vừa đến cửa bị bảo an chặn lại, tống ân thích đảo mắt, hình như cậu quên mang thẻ thông hành thì phải.

làm bảo an, công việc chỉ ở dưới canh gác người ra vào. tống ân thích lúc trước còn làm trợ lý cho hắn không thấy người này, rất có thể là người mới tuyển, phải nói đến việc cậu đã không đến công ty lâu như vậy, chắc chắn người ta không biết.

trên người mặc đồ rất thoải mái, quần jean không quá rộng và áo thun, bên ngoài khoác một chiếc bomber màu đen. bị giữ lại cũng đúng.

"xin lỗi, tôi quên mang thẻ thông hành, hay để tôi gọi điện thoại được không?"

bảo an đồng ý gật đầu.

tống ân thích cầm điện thoại không gọi cho trịnh thành xán, cậu gọi thư ký của hắn.

đợi không đến năm phút, thang máy phía xa mở ra, một dáng người phụ nữ gấp gáp đi về phía tống ân thích, gọi cậu mấy tiếng.

"trợ lý tống"

"chị"

"các người lui đi, để cậu ấy vào"

bảo an lúc này mới gật đầu đi ra. tống ân thích vui vẻ nói cảm ơn, không để thư ký thắc mắc về sự biến mất bao lâu nay của cậu, tống ân thích đã biến mất ở cửa thang máy.

đường vào phòng sếp lớn rất ít người tới lui. tống ân thích đi trên hành lang im hơi lặng tiếng, đôi lúc sẽ gặp một hai người ở phòng kế toán. tống ân thích đa phần đều gật đầu chào rồi mất hút, người ta có hỏi cũng chỉ trả lời đúng trọng tâm, không nói thêm gì khác.

tống ân thích vừa đến nơi, định gõ cửa nhưng bên trong truyền tới đôi tai thính của cậu tiếng xì xào. tống ân thích đành nắm tay lại, tìm băng ghế ngồi đợi.

trong công ty này, tống ân thích là nhân vật rất được săn đón. vì sao hả? vì là khi tổng giám đốc bọn họ nhìn thấy hồ sơ xin việc của cậu, chính sếp tổng tuyên bố sẽ là người trực tiếp đến phỏng vấn, buổi phỏng vấn hôm đó hồ sơ của cậu là chiếc hồ sơ nộp cuối cùng, lẽ ra sẽ là người cuối cùng được xét, nhưng không, trịnh tổng gọi tên 'tống ân thích' đầu tiên. suốt buổi gặp mặt không hỏi bất cứ câu nào, chỉ hỏi tống ân thích có thích nghi được vai trò mới không, tống trợ lý tương lai khi ấy phán chắc nịch 'sếp dám tin tưởng thì tôi dám làm', sau đó chúng ta có một màn ra mắt cổ đông không thể ấn tượng hơn.

đó là trợ lý mới đi trễ, không những không bị mắng, sếp còn rất dịu dàng với người ta, thậm chí ra hiệu cho thư ký đỡ một phần việc của tống ân thích.

cả công ty đồn ầm ầm đấy chứ, chỉ là tống ân thích ngây thơ không biết gì. nói không biết cũng không đúng, nên nói là tống trợ lý này khác với trợ lý nghỉ việc trước đó. tống ân thích trầm tính lắm, làm việc được khen cũng không có phản ứng gì, chỉ cười với mọi người lấy lệ nói cảm ơn rồi lặng lẽ chuồn khỏi đám đông.

một điều nữa là, thoạt đầu chẳng ai để ý chuyện này đâu, nhưng sau khi tin đồn tống trợ lý hẹn hò với sếp ở siêu thị bị tung ra, nhân viên mới phát hiện tống trợ ly đi làm chung với sếp.

hiện tại tống ân thích làm chẳng bao lâu thì biến mất, sau đó xuất hiện đột ngột ở công ty với bộ dạng như dạo phố, hiển nhiên ai gặp cũng muốn hỏi.

phòng bên cạnh đột nhiên mở, rất nhiều người ào ra, toàn bộ đều là nhân vật có máu mặt trong công ty. tống ân thích nép người vào vách tường, không dám nhìn bọn họ. đợi tất cả đi qua chỗ cậu một lúc, tống ân thích mới cầm hộp giữ nhiệt đi vào trong.

tiếng gõ cửa vang lên, trịnh thành xán vô thức nhíu mày vì lúc nãy hình như đã căn dặn không được làm phiền hắn sau khi họp xong. tống ân thích gõ cửa đến lần thứ ba, bên trong mới cho vào.

trịnh thành xán ngay lập tức sững sờ, đi từng bước lớn đến chỗ cậu.

"sao lại đến đây?"

"anh giấu cái gì trong đây mà em lại không được đến?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#syongseok