Chương 2: Bữa sáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh cửa vừa mở ra làm lộ rõ chân dung của người trước mặt. Gương mặt chữ điền cùng nét mặt sầu khổ, giữa hai hàng chân mày nhăn tít lại, đôi mắt mệt mỏi không còn một chút linh khí của người sống. Thấy nàng bước ra, gương mặt của Đinh mẫu càng âm trầm hơn nữa, buông lời mắng nhiếc càng nặng nề hơn: "Ngươi nhìn xem khắp thôn này có nha đầu nào giống như nhà ngươi hay không? Ngươi gả về đây đã hai ngày rồi, ngay cả gia súc nhà lão Hướng cách đây hai căn còn dậy sớm hơn ngươi, có muốn ta đá ngươi về nhà mẹ đẻ ngươi hay không?"


Mỗi câu vang lên Đinh mẫu đều không quản sức khỏe mà đánh "bốp bốp" lên người của Tiểu Kiều. Thấy khuôn mặt gầy guộc vàng vọt của nàng không ngừng mếu máo, thân thể không ngừng lung lay thì mới dừng lại. Còn cảnh cáo một câu "Không được khóc" với nàng xong thì quay sang hét lên: "Nương của Hạo Hạo, ngươi mau dẫn nó xuống bếp làm đồ ăn sáng."


Lúc này trong bếp vọng ra tiếng đáp rồi kêu nàng nhanh vào đây. Tiểu Kiều cố nương thân thể đau đớn vì bị đánh, đồng thời nàng cũng cảm nhận được thân thể "Lý Tiểu Kiều" cùng linh hồn của nàng vẫn chưa thích nghi được với nhau. Cứ tưởng tượng như nàng đang phải mang lên một vỏ ốc nặng nề trên lưng.


Trong bếp cũ mục, mùi đồ ăn khiến nàng nhớ thương đến nồi lẩu ngày hôm qua. Dù mới xuyên đến nhưng nàng biết được hoàn cảnh nơi này không được tốt. Nơi nàng ngủ tối qua là một nhà kho ẩm ướt chật hẹp, sáng nay nhìn thấy bà bà của "Lý Tiểu Khuê" một thân vải thô còn có vài chỗ chắp vá lại thì nàng đã đoán được phần nào. Tình hình hiện tại khiến nàng không khỏi cảm thán, đã xuyên không rồi thì sao không cho nàng xuyên đến một nhà nào đó tốt tốt một chút, không cần phải làm tiểu thư quyền quý gì đó, chỉ cần ăn no mặc ấm là được.


"Tẩu đã nấu cháo rồi, muội khuấy lên giúp tẩu là được." Đại tẩu bới tóc phụ thân, gương mặt tiều tụy nhưng vẫn hiện lên vẻ dịu dàng.


Nàng đi đến bên nồi cháo, khuấy lên lớp cháo lỏng ninh nhừ. Nàng giật mình, không ngờ rằng hoàn cảnh lại khó khăn đến thế. Đang mặc cảm cho số phận mình hẩm hiu của mình, thì Đại tẩu phía sau lại lên tiếng.


"Tẩu ra chuồng xem đàn gà đẻ thế nào, muội ở đây canh nồi cháo đi." Nói rồi Đại tẩu bước vội ra sân sau. Phần sân sau nhà rất rộng nhưng chỉ trồng một ít rau cải, còn phần lớn sân chỉ dùng để nuôi gà, còn lại đều để trống không. Nhìn vườn cải ngoài vườn nàng liền đoán được với tình trạng thiếu thốn này chắc do hết lương thực nên mới hái mớ rau cải đem đi bán. Nhìn mớ cải con mà lòng Tiểu Kiều ngổn ngang, nhìn xung quanh một lượt, gia vị ít ỏi đến đáng thương, đồ ăn cũng chẳng còn gì cả, chắc chắn tình trạng này cũng đã thường xuyên rồi.


Đinh gia căn bản chẳng còn bất cứ thứ gì ngoài nồi cháo và ít đồ ăn phụ này để ăn cả. Tiểu Kiều xuyên qua không giống như những bộ phim mà nàng đã từng coi, nào là sẽ có được ký ức của nguyên thân, bàn tay vàng gì gì đó, nàng ngược lại hoàn toàn chẳng biết gì về hoàn cảnh của Đinh gia cả. Aiz, nàng thậm chí còn nhìn thấy tương lai mờ mịt ngay trước mắt.


"Nhà ngươi đứng ngẩn người ra đó làm gì, tập trung làm việc cho ta, bỏ tiền cưới ngươi về đây còn phải lo cho nhà ngươi ăn, đừng có nghĩ mà lười biếng nhớt thây ra đó thì có mà ăn!" Tiếng chửi rủa của Đinh mẫu từ sau lưng vang lên, ống quần bà xắn lên khỏi mắt cá một khoảng, trong tay bà cầm chiếc lưỡi hái sắc bén.


Nàng thầm nghĩ tôi cũng xui xẻo mới xuyên vào thân thể này, nếu không hiện tại còn đang nằm trên chiếc gường mềm mại say giấc đến trưa luôn. Nghĩ vậy nhưng miệng trả lời: "Dạ, con dọn bữa sáng lên liền đây." Vừa mở miệng lên tiếng mới nghe giọng của "Lý Tiểu Kiều", giọng khàn khàn lại yếu ớt.


Tiểu Kiều dọn bữa sáng lên cái bàn lớn trên sân trước, lúc ngồi vào chỉ có Đinh mẫu, Đại tẩu và nàng dùng bữa.


"Lát nữa nhà lão đại đi sang nhà lão Danh hỏi xem ngày mai có lên trên núi hay không, nếu có thì nhờ họ chờ Sâm nhi rồi hãy đi." Vừa húp cháo xì xụp, Đinh mẫu vừa nói vừa nhìn tẩu tẩu.


"Hạo Hạo dậy thì luộc cho nó một quả trứng gà đi, bữa nay không cần đi ra ruộng cùng ta, nhà ngươi chỉ cho Nhị đệ muội ngươi làm bữa trưa, chăm đàn gà cho ta cùng mớ rau cải ngoài vườn đi." Dặn dò hai tức phụ rồi Đinh mẫu vác lưỡi liềm đi ra ngoài ruộng làm thuê cho người ta.


Dọn dẹp xong bữa sáng, Hạo Hạo vừa dậy được nương luộc cho một quả trứng gà ăn, húp một bát cháo thì bắt đầu chạy ra ngoài chơi. Hai đệ tẩu đệ muội đang dọn dẹp bếp núc củi lửa thì bóng dáng Đại ca Đinh Sâm bước vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro