Chương 19: Kỳ cuồng bạo của Long tộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giản Lạc hiện tại cảm thấy rất khó.

Vốn dĩ cậu còn nghĩ không cần nghỉ việc sớm như vậy, hiện tại xem ra chuyện này đã không phải vấn đề cậu có nghỉ việc không. Đây chính là vấn đề cậu có sống sót được không a!!!

Lục Thời Phong!!!

Tự nhiên chọc vào anh ta làm chi, ngại mệnh không đủ dài sao?
Mẹ Túc nhìn gương mặt cậu đổi như cái đèn màu, liền lôi kéo ngồi xuống sô pha: "Lạc Lạc, sau khi con bệnh nặng một hồi xong, liền trở nên hiểu chuyện rất nhiều. Tuy rằng con cũng quên mất rất nhiều chuyện, tính tình cũng không giống trước. Nhưng, mẹ vẫn rất vui, đối với mẹ mà nói, chỉ cần hai anh em con mạnh khỏe, muốn mẹ làm gì mẹ cũng cam tâm tình nguyện."

Giản Lạc căng thẳng trong lòng: "Mẹ......"

"Mẹ không nghĩ dính dáng đến người Ám Tinh, cũng không cần con hẹn hò với Lục Thời Phong, mẹ chỉ muốn con vui vẻ thì tốt rồi." Mẹ Túc vuốt ve cậu: "Mẹ tuy rằng không có bản lĩnh gì lớn, nhưng mẹ tuyệt đối không cần các con hy sinh mình cái gì."

Giản Lạc thở dài: "Mẹ yên tâm đi, con cùng Nguyên soái thật sự không có gì cả. Tất cả đều ngoài ý muốn, lúc ấy bị ngã đập đầu đã quên rất nhiều chuyện, nhưng về sau con sẽ chậm rãi nhớ lại, ngài đừng lo lắng."

Mẹ Túc cúi đầ, đáy mắt xẹt qua một tia khác thường.

"Con......" Giản Lạc mím môi, không biết muốn hay không nói ra chân tướng: "Mẹ, kỳ thật thân thể này......"

Túc Lương bỗng nhiên nắm chặt tay cậu: "Lạc Lạc!"

Giản Lạc sửng sốt.

"Mẹ biết, mẹ đã biết." Đáy mắt xinh đẹp hiện lên hơi nước, rồi lại thực nhanh thay bằng tươi cười, bà ôm lấy Giản Lạc: "Chỉ cần con tồn tại là được, tồn tại là tốt."

Trong nháy mắt.

Giản Lạc trong lòng ngũ vị tạp trần.

Cậu không biết nên mở miệng thế nào, cũng không thể xác định người phụ nữ đáng thương này có phải hay không đã sớm biết con trai bà đã không còn.

Giản Lạc vẫn luôn không nghĩ tới sẽ gạt bà, làm việc cũng không cố tình lẩn tránh, bởi vì cậu muốn dùng một phương thức tương đối thân thiện cho đối phương biết chân tướng.

Giản Lạc vỗ vai mẹ Túc: "Mẹ, về sau chúng ta dọn khỏi nơi này đi, nếu mẹ tin tưởng con, con sẽ mang hai người rời khỏi đây."

Mẹ Túc chần chờ nửa khắc, rốt cuộc gật đầu: "Được, mẹ theo con."

Căn cứ quân sự.

Toàn bộ căn cứ đều bao phủ ở một mảnh bất an bên trong.

Nguyên nhân đương nhiên cũng không khác, kỳ cuồng bạo của Long tộc mỗi năm một lần đúng hẹn lại tới, từ xưa đến nay Long tộc tới thời kỳ này đều sẽ phi thường hiếu chiến, thị huyết, sức chiến đấu cực kỳ cường đại, thập phần nguy hiểm.

Phó quan thực buồn rầu: "Bí thư Kim, năm nay Nguyên soái không đi ngoại tinh sao?"

Bí thư Kim cũng thực ưu sầu: "Thường lúc này Nguyên soái đều ở ngoài đánh giặc. Nhưng năm nay tình huống thực đặc thù, chung quanh mấy cái tinh hệ đều bị đánh phục, hiện tại ở Ám Tinh lại có đồ ăn hợp tâm ý ngài ấy, tôi nghĩ Nguyên soái chắc hẳn không đi đâu."

Khuôn mặt đang sầu não lại càng dài ra: "Nhưng giờ ăn hành của Nguyên soái không phải địch nhân mà là chúng ta a...."

Trong khoảng thời gian này bên trong căn cứ, Lục Thời Phong tổ kiến toàn bộ quân đội thí luyện, cơ hồ mỗi một binh lính đều chịu đòn của anh không quá hai chiêu. Sau buổi thí luyện mỗi người đều bị hành đến xương cốt đều chịu phục. Lúc này phỏng chừng dù địch nhân đến, cũng không có bao nhiêu người còn sức lực ra trận giết địch.

Sinh hoạt gian nan, bí thư Kim thở dài: "Việc này tôi đương nhiên cũng biết, bất quá Nguyên soái gần đây có vẻ muốn bế quan, đi Long Cốc."

Phó quan vui vẻ: "Thật sự?!"

Bí thư Kim gật gật đầu: "Kỳ thật cậu cũng biết, nói là cuồng bạo, kỳ thật chính là......"

Phó quan vội vàng gật đầu: "Tôi hiểu, tôi hiểu, chính là kỳ động dục, theo đuổi phối ngẫu."

Long tộc vì bảo đảm sinh sản, mỗi năm cố định sẽ có nửa tháng nôn nóng theo đuổi phối ngẫu, những con rồng đến tuổi thành niên liền sẽ phi thường lo âu nóng nảy, nếu có đối tượng yêu mến liền có khả năng ra tay.

Bất quá điều đó ở trên Lục Thời Phong hết thảy đều không ứng nghiệm.

Nguyên soái quán triệt chính là đồ chay, độc thân lão long năm sáu trăm năm đều không có một đối tượng vắt ngang, càng đừng nói theo đuổi phối ngẫu, mỗi năm đến kỳ động dục đều ở trên chiến trường lấy giết địch nhân cho hả giận, chỉ là năm nay ngoại lệ duy nhất.

Bí thư Kim có chút xúc động: "Bất quá Long tộc cũng mấy ngàn năm không có ấu tể ra đời, Nguyên soái cũng thật...."

"Leng keng!"

Có âm thanh báo tin truyền đến, dọa bí thư Kim nhảy dựng.

Phó quan nhút nhát sợ sệt: "Là Nguyên soái hở?"

Bí thư Kim gật gật đầu, cô đến trung tâm huấn luyện một chuyến tìm Lục Thời Phong. Đứng trước trung tâm, liền ôm tâm tình chịu chết đi vào.

"Phanh!"

Mặt đất truyền đến âm thanh đứt gãy,cửa vừa mở ra, trời sập đất lún.

Bí thư Kim trong lòng một mảnh ngọa tào, trên mặt bình tĩnh đã thành thói quen, nàng theo những nơi mặt đất còn nguyên vẹn đi tới: "Nguyên soái, ngài có việc tìm tôi."

Lục Thời Phong ngồi trên ghế, quân trang như cũ không chút cẩu thả, nhưng sân huấn luyện lại một bộ dáng muốn xong đời, sàn nhà vỡ toác, thiết bị bẻ gãy. Nguyên bản các binh lính bồi luyện đều bị nâng ngang đi ra.Mà người khởi xướng hết thảy đang yên tĩnh ngồi thưởng thức trà phảng phất như không có chuyện gì.

Lục Thời Phong nói: "Ngươi nhắn Giản Lạc, về sau số suất cơm sửa lại, kêu cậu ấy làm nhiều chút đưa tới."

Bí thư Kim sửng sốt: "Hai suất?"

"Không được sao?" Lục Thời Phong nâng mí mắt nhìn cô, đôi mắt bởi vì vận động đỏ lên như máu, thoáng nhìn cả người run lên, sợ hãi cực kỳ.

Bí thư Kim cũng sợ a, cô run rẩy lá gan: "Cái này đương nhiên là được, bất quá lúc trước cùng Giản Lạc viết hợp đồng không phải như vậy, hơn nữa cậu ấy cũng không thể ở căn cứ quân sự. Buổi tối phải đi về."

Còn có......

Là hợp đồng tạm thời, Giản Lạc còn không tính là nhân viên chính thức.

Nhưng cái này bí thư Kim không dám nói.

Lục Thời Phong nói: "Buổi tối thì không cần, ban ngày làm hai suất đưa tới là được."

"Hả...... vâng?" Bí thư Kim sửng sốt: "Không phải tôi đưa tới cho ngài sao?"

Lục Thời Phong nhíu nhíu mày, có chút không vui: "Cậu ấy làm cơm tại sao lại phải để cô đưa cho tôi. Cô là là bí thư của cậu ấy?"
"......"

Ngài đã nói thế đòi tôi cãi lại thế nào?

Bí thư Kim có chút ủy khuất, nhưng không dám nói ra, Lục Thời Phong mấy ngày nay đang trong kỳ cuồng bạo , nếu chọc giận rất có thể sẽ ăn tươi nuốt sống cô a.

Cô vội vàng đáp lời: "Vâng vâng vâng, tôi nhất định làm tốt nhiệm vụ."

Lục Thời Phong hạ mi mắt, huyết mạch Long tộc cổ xưa ở trong cơ thể cuồn cuộn, càng là tộc nhân cường đại, kỳ cuồng bạo càng khó áp chế. Hoặc là dựa vào thị huyết để phát tiết, hoặc là chỉ có thể cùng bạn lữ thư giải. Kỳ thật kỳ cuồng bạo của anh tới sớm hơn một chút, bất quá anh tìm được một vài biện pháp có thể ức chế một chút.

"Cô đi kêu cậu ấy nấu cơm đưa tới đi." Lục Thời Phong phân phó.

Cơm Giản Lạc nấu có thể kích thích phân bố Dopamine, cũng có thể áp chế dã tính của Long tộc, Lục Thời Phong vốn tưởng rằng nguyên do ở cơm, thẳng đến hắn cùng Giản Lạc giáp mặt, mới phát hiện, nguyên nhân chính là khí vị của cậu.

Vì vậy, hiện tại anh rất muốn gặp cậu.

Bí thư Kim còn không biết chính mình đang hố đồng đội: "Cậu ấy hôm nay không tới, đã xin nghỉ."

Lục Thời Phong mặt đen như đáy nồi: "Như thế nào lại xin nghỉ?"

"......"

Bí thư Kim run bần bật.

Bỗng nhiên, đại não thức tỉnh cơ trí, nói ra: "Nguyên soái, tuy rằng Giản Lạc hôm nay xin nghỉ, nhưng tôi biết cậu ấy chút nữa có livestream, phòng livestream của cậu ấy có thực tế ảo dùng chung cảm nhận. Nếu ngài xem livestream cũng tương đương với việc có thể cảm thụ được đồ ăn."

Lục Thời Phong nâng lên mí mắt: "Chỉ nhìn được đồ ăn?"

Bí thư Kim trong lòng không hiểu sao, nàng chần chờ nói: "Chắc, chắc thế?"

Lục Thời Phong không quan tâm này đó, anh hỏi: "Có thể nhìn được người không?"

"......"

Tôi thực sự chưa bao giờ gặp qua lắm yêu cầu như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro