Part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taehyung nhìn chằm chằm con mèo ba tư đen tuyền trước mặt. Con mèo khinh thường quay mông vào nó. Taehyung lấy đũa phép chọc chọc đám lông trên mông con mèo. Con mèo giơ chân cào Taehyung. Taehyung không thèm né, nhưng con mèo không thực sự xòe vuốt ra, chỉ có đệm thịt mềm mềm đập lên tay Taehyung.

Con mèo nhảy lên nóc tủ cao chót vót. Trước khi nó kịp nhảy ra cửa tò vò, Taehyung giơ đũa phép: "Đảo ngược hóa thú".

Một lốc xoáy tung lớp bụi trên nóc tủ. Con mèo biến mất, thay vào đó là Yoongi đang ho khù khụ vì sặc bụi. Taehyung ngước nhìn anh ta, nhưng Yoongi ho xong thì bày ra thái độ thong dong như việc bản thân hóa thú đi lại trong trường là việc hết sức bình thường.

"Anh là một hóa thú sư trái phép", Taehyung nói.

"Ờ", Yoongi thờ ơ.

"Anh chạy quanh trường để nghe ngóng khắp nơi rồi đem tin tức về cho đám Slytherin nhà các anh à?"

"Cậu thấy tôi là kiểu người siêng năng như vậy sao?"

"Vậy trò xuất hiện ở góc thư viện nhà Gryffindor thường ngồi để làm gì, trò có lời giải thích nào không trò Min Yoongi?", Taehyung không buông tha.

Yoongi thả hai chân đung đưa, thoải mái nhìn Taehyung từ phía trên. "Nếu tôi không có lý do chính đáng thì trò sẽ làm gì, bắt tôi đến giám thị sao. Ai sẽ tin trò chứ?"

Taehyung nhe răng cười, "Anh hóa thú để theo dõi em đúng không?"

Mặt Yoongi như kiểu ôi Merlin ơi thằng nhóc này phát điên rồi.

"Lý do vì sao chuyện khỉ gì của em anh cũng biết hết, tại vì anh suốt ngày bám đuôi em!"

"Điên à", Yoongi nhảy từ trên nóc tủ xuống, hơi loạng choạng khi tiếp đất. "Tào lao xàm xí". Taehyung đưa tay ra đỡ anh.

Đột ngột có tiếng bước chân ngoài cửa. Và giọng cười không thể là ai khác ngoài Jin.

Bụp. Yoongi hóa lại thành mèo, muốn chuồn đi, nhưng Taehyung đã nhanh hơn nắm chân mèo đen kéo vào ôm trong ngực.

"Mèo của ai vậy", Jin xuất hiện ở cửa phòng.

"Coi chừng nó cào em đấy". Kế bên là tên to con Kim Namjoon.

Vừa thấy hai người này, con mèo lập tức nhe răng chìa vuốt sẵn.

"Hình như nó ghét tụi anh". Jin đành bỏ ý định vuốt lông mèo con.

"Con mèo này có mùi Slytherin", Namjoon phán, "bởi vậy nó ghét Gryffindor".

"Không có đâu."

Taehyung cười với hai người rồi ôm con mèo ra cửa.

Đến một góc khuất, cậu thả con mèo xuống đất. Con mèo biến lại thành một Yoongi đang quạo đeo đứng đó.

Taehyung giống như một chú cún bự ngoan ngoãn lấy lòng.

"Mặc kệ bất cứ ai nói gì, Slytherin hay Hufflepuff hay cái gì trên đời này cũng được, em muốn chúng ta luôn giống như trước đây, được không anh?"

Cậu ôm eo Yoongi lắc lắc mặc cho anh nhăn nhó.

"Được rồi, biết rồi, sao cũng được, đừng có như trẻ con suốt ngày ôm ấp nữa, cậu dị quá đó", Yoongi giãy nãy.

***

Chiến trường Hogwarts.

Theo mặt trăng càng lúc càng lên cao, họ biết thời khắc trận chiến cuối cùng càng đến gần.

Đối với Jin thì, càng gần kết thúc, anh càng cảm thấy nhẹ nhõm. Anh nhìn bóng lưng của anh em mình. Hoseok, Taehyung ở đây và những người khác trong lâu đài. Bóng lưng họ như ngọn núi lớn cho anh sự che chở, cùng lúc cũng khiến anh muốn che chở họ. Đừng nhìn Taehyung kiên cường như vậy, thật ra anh biết cậu có rất nhiều vết thương trong lòng.

Jin vẫn còn nhớ về một vết thương của Taehyung - người tên Min Yoongi.

Đó là một tên Slytherin lạnh lùng. Hắn ít khi tụ tập cùng những đứa hung hăng của Slytherin hay những thằng thích khoe mẽ như Park Jimin, dù hắn là một trong những tên khó chơi nhất. Mẹ hắn là phù thủy lai và gia đình hắn là kiểu quý tộc sa sút, thể hiện ở phong thái lúc nào cũng giả vờ sang chảnh của hắn.

Theo những gì Jin biết được, tên này rất sùng bái Chúa tể hắc ám và cũng như bọn thiển cận Slytherin, hắn mong muốn nhanh tốt nghiệp để gia nhập đội quân Tử Thần Thực Tử ngoài kia.

Có một điểm đặc biệt khiến Jin ấn tượng về mối quan hệ của hai người, đó là việc Taehyung rất thích gây sự với gã.

Nếu thằng bé bắt gặp Yoongi trên hành lang, nó nhất định sẽ nghĩ ra vài câu xấc xược để chọc giận Yoongi, nhưng dường như gã có sự kiềm chế rất tốt, một biểu hiện khác của chất quý tộc nửa mùa trên người gã.

Hầu như không thấy gã phản kích, duy chỉ có một lần, dường như là trước vũ hội. Taehyung lần đầu tiên được tham gia và có cả bạn nhảy, nó hết sức háo hức, nhưng Yoongi đã đốt cháy đuôi áo Tuxedo của nó và Hoseok suýt thì đánh nhau với gã. Còn Taehyung thì có thể rất ngốc nghếch nếu nó muốn. Nó cứ đứng đó với cái đuôi áo khét lẹt và vẻ mặt ngơ ngác nhìn theo.

Cả tuần Taehyung cứ ngẩn ngơ như vậy đến mức bị một trái Bludge đánh rớt khỏi chổi trong trận Quidditch giữa Hufflepuff và Ravenclaw sau đó.

Hoseok không ngừng kêu "Merlin ơi" khi cả đám xoay quanh xem cánh tay gãy của thằng bé.

"Em không có đánh mạnh lắm đâu!", Jungkook đứng kế bên lắp bắp kinh hoàng.

Gãy tay đương nhiên là nghiêm trọng, nhưng Jin biết Taehyung sẽ không om sòm vì chút chuyện như vậy, mặt nó chỉ hơi tái đi một chút.

Bởi vậy khi đám đông quây quanh và cô y tá xem xét vết thương của nó, Jin đã rất bất ngờ. Bằng một cú vẫy đũa phép, cô y tá gần như đã nối lại hoàn toàn xương gẫy cho nó, vậy mà Taehyung lặng nãy giờ đột nhiên lại nghẹn ngào một tiếng.

"Đau lắm ạ."

Bọn Hoseok, Namjoon đều trợn mắt nhìn thằng bé. Namjoon nói có lẽ cô y tá nên cho Taehyung nằm lại bệnh xá để kiểm tra vì hình như không phải chỉ cánh tay của nó bị va chạm và cô ấy hoàn toàn đồng ý.

Nhưng Jin đứng hơi lùi về phía sau nên anh đã thấy toàn cảnh tình hình. Yoongi người mà đáng-lẽ - ra sẽ không bao giờ xuất hiện ở sân Quidditch dù là để cổ vũ cho chính đội bóng của mình, chẳng biết từ góc nào nhảy ra, thò một cái đầu vào nhìn Taehyung. Taehyung một giây trước còn bình thường, một giây sau khi thấy Yoongi bắt đầu than thở như một đứa trẻ tủi thân.

Khuya muộn hôm đó khi Jin lẻn đến bệnh xá để thăm Taehyung, tranh thủ lúc sẽ không có ai còn thăm bệnh vì anh muốn đem cho cậu mấy quyển sách cấm của Muggle, anh thấy Yoongi đang ở đó. Đang ngồi bên giường bệnh của Taehyung gọt táo.

Mặc dù cậu ta có thể dùng đũa phép, nhưng không hiểu sao vẫn kiên nhẫn lấy một con dao gọt từng chút một. Taehyung bên cạnh lải nhải không ngừng, còn cậu ta chỉ chăm chú vào quả táo như thể nó còn thú vị hơn cái bản mặt đẹp trai của Taehyung gấp trăm lần.

"Thế", Yoongi cuối cùng cũng chịu dời sự chú ý khỏi trái táo, "cô bé bạn nhảy của trò có đến thăm trò chưa nhỉ, trò Taehyung?"

"Ai cơ?", Taehyung tội nghiệp nói, "Em chẳng nhớ ra ai cả. Đầu em đau quá anh xoa cho em được không?"

Yoongi nhét quả táo đã gọt vào mồm thằng bé và nó bắt đầu trưng nụ cười hình hộp ngốc nghếch của mình ra.

Jin đã rất sửng sốt nên anh thậm chí còn không nhận ra mình đứng ngoài cửa nghe trộm họ một lúc lâu. Taehyung lơ đãng nhìn ra cửa, ánh mắt anh chạm mắt thằng bé và anh ngay lập tức vọt đi, cứ như thể anh đã nhìn thấy chuyện không nên nhìn nào đó.

Anh tinh tế nhận ra có thể bắt gặp họ ở cùng nhau ở tháp thiên văn, hay lướt qua nhau ở một góc làng Hogsmeade.

Trong thời điểm đó, không hề khôn ngoan nếu có một mối quan hệ nào với nhà Slytherin. Chiến tranh sắp xảy ra, nỗi bất an bao trùm lên thế giới phù thủy. Mọi đứa trẻ ngày hôm nay rồi sẽ phải đứng trước sự lựa chọn. Những ánh mắt thù hằn quét dọc hành lang, chỉ một khiêu khích nhỏ cũng sẽ làm bùng lên một trận xô xát. Một tình bạn thân thiết với kẻ thù, và đồng đội của bạn sẽ nhanh chóng chỉ cho bạn biết sự ngu ngốc và thảm hại của bản thân.

Taehyung chưa bao giờ kể về người bạn Slytherin này, cũng như Yoongi sẽ không bao giờ thể hiện gương mặt hòa nhã với bất kỳ một Hufflepuff nào.

Khi nghe tin Min Yoongi đã là thành viên Tử Thần Thực Tử, Taehyung lúc này đang học năm cuối ở Hogwarts. Thằng bé không ngủ suốt một đêm. Buổi sáng đến Đại Sảnh Đường, đôi mắt nó đen xì.

Jin muốn căn dặn với nó, đừng mềm lòng nếu gặp lại, anh ta giờ đã là kẻ thù của chúng ta. Nhưng anh đã không nói ra. Anh nghĩ thằng bé hiểu hết tất cả, cái nó cần chỉ là thời gian. Anh chỉ đơn giản là cầu nguyện với Merlin đừng để hai người phải đụng độ với nhau trong bất kỳ hoàn cảnh nào.

***

Như lời cầu nguyện của Jin, Taehyung không có mặt trong trận chiến cuối cùng dưới tư cách Tử Thần Thực Tử của Yoongi. Một Tử Thần Thực Tử tên Yoongi đã bị đánh bay khỏi chổi của mình trong trận không chiến, đó là tất cả những gì Taehyung biết.

Sau khi Chúa tể hắc ám vì giết đứa trẻ được chọn mà tan biến, cuộc chiến ngả ngũ, Taehyung đã đến cánh rừng và bờ sông đó. Cậu không chắc có ai bên phe kia thậm chí là gia đình Yoongi sẽ đi tìm tàn tích của anh về an táng. Nhưng cậu không tìm thấy gì, và nơi đây trở thành điểm đến thường niên hàng năm của cậu.

Có thể nào anh chưa chết, Taehyung từng nghĩ như vậy. Nhưng đã hơn chục năm kể từ khi chiến tranh kết thúc, thậm chí những kẻ từng dưới trướng Chúa tể hắc ám năm xưa như Park Jimin cũng đã quy hàng, trật tự thế giới phù thủy lần nữa được lập lại nhưng anh vẫn không trở về.

Thời gian chính là ma thuật mạnh nhất, nó phong ấn tất cả những ký ức dù là vui vẻ hay đau buồn vào nơi sâu thẳm trong lòng người. Đứa con Namjoon và Jin nhận nuôi đã bắt đầu đi học, những người khác đã có gia đình của mình, Taehyung cũng đã thôi thực sự mong chờ bất cứ điều gì.

Dù mỗi năm cậu vẫn dành những ngày lang thang mà không một ai biết cậu đi đâu.

Trở thành ông chủ tiệm Thú cưng phù thủy, cùng lúc là điệp viên thầm lặng của Sở Thần Sáng, như Namjoon từng nói, một cách sống láu cá nhất. Và dù độc thân, cậu vẫn là một quý ông độc thân hết sức hấp dẫn.

Chỉ có Jin biết, trên hòn đảo cô độc nơi đáy mắt cuả cậu ấy, không còn bi thương, nhưng cũng chẳng có niềm vui.

Cho đến khi cuộc chiến phù thủy thứ hai nổ ra.

***

Chiến trường Hogwarts.

Đêm càng lúc càng đậm.

Chưa thấy hỏa lực tấn công nào khiến những người ở đây đang băn khoăn liệu bọn Tử Thần Thực Tử có âm mưu khác hay không.

Nhưng ngay lập tức, những bóng đen bắt đầu xuất hiện từ phía chân trời. Bọn chúng đội mũ trùm che kín mặt, im lìm lướt trong bóng đêm và phóng những bùa chú xanh lè vào đội bảo vệ.

Taehyung cùng một vài người khác lập tức rút cây chổi trong túi phù thủy ra, nhảy lên chổi đuổi theo bọn chúng. Họ xoay tròn trên chổi để né đòn, đồng thời phóng bùa Choáng về phía bọn Tử Thần Thực Tử. Có một tên Tử Thần Thực Tử khỏi chổi bay, ngược lại Taehyung cũng đỡ một thần sáng suýt rơi khỏi chổi. Đa số chúng không quan tâm đến việc đánh nhau với đội bảo vệ, chúng len lỏi giữa những bùa Choáng phóng ra liên tục, không thèm phản đòn, chỉ chăm chăm muốn hướng về lâu đài.

Những tên Tử Thần Thực Tử này chưa phải quân chủ lực, bởi vậy chúng nhanh chóng bị đánh rớt khỏi đường bay. Có một tên trong số chúng có vẻ mạnh hơn hẳn. Hắn làm bị thương hai Thần sáng, và đổi ý định muốn quét sạch đội của Taehyung.

Taehyung và Sarah Freeman ăn ý áp sát hắn. Taehyung nghiến răng, kéo chổi lao trực diện vào tên Tử Thần Thực Tử. Cậu có thể cảm giác rõ ràng bùa chú mang hơi thở chết chóc sượt qua gò má mình. Tên Tử Thần Thực Tử hiển nhiên không ngờ Taehyung lại "điên" đến như vậy. Hắn có ý muốn né cậu. Taehyung liền nhân cơ hội đẩy hắn dạt về phía bên kia của hồ nước, nơi âm u cách xa lâu đài nhất.

Xung lực cực mạnh ném cả hai lăn trên nền tuyết. Taehyung trượt dài đập vào gốc cây, đũa phép văng khỏi tay. Chiến đấu liên tục đã làm cạn kiệt sức lực của cậu. Sarah hoảng hốt phóng bùa chú từ trên chổi về phía tên Tử Thần Thực Tử đang lồm cồm bò dậy, nhưng nó không trúng gã. Ngược lại cô vì né bùa chú phản đòn của gã làm vướng vào những chạc cây và rơi xuống đất.

Tia chớp như ánh lửa nhá lên trong đêm đen, Taehyung bị một cỗ lực cực mạnh ném lên không trung. Tất cả khung cảnh trở thành thước phim quay chậm. Tên Tử Thần Thực Tử chuẩn bị tung thêm đòn kết liễu cậu. Cả những bông tuyết đang rơi. Chúng lướt qua chóp mũi cậu, xoay tròn rồi rơi xuống đáy hồ.

Một con mèo đen nhảy từ trên cây xuống, đôi mắt xanh lục lóe lên trong đêm đen.

Trong chớp mắt khi cậu chạm mặt hồ, cậu thấy con mèo đen xoay tròn hóa thành một người đàn ông.

Sau đó cậu chìm vào làn nước đen đặc buốt giá tận xương. Từng tế bào trên cơ thể cậu như kêu gào đau đớn. Cơn choáng từ cú đánh vừa rồi khiến tay chân cậu tê liệt. Tảo quỷ quấn lấy cậu, kéo xuống đáy hồ. Tiếng hát của tiên cá quẩn quanh trong màng tai cậu. Taehyung kinh ngạc nghĩ, thì ra đây là cách mình sẽ chết.

Đột ngột bầu trời màu đen nhìn từ dưới đáy hồ vỡ ra. Có một vật thể xé màn nước lao về phía cậu. Đôi mắt của Taehyung cay xè phải nhắm lại. Một đôi tay mạnh mẽ xé mở tảo quỷ đang quấn trên cổ cậu. "Ascendio!" và Taehyung cảm thấy ánh sáng lóe lên, đồng thời cậu cùng vật thể đó vọt lên mặt nước như một trái rocket.

Taehyung văng lên bờ, ôm ngực thở hổn hển. Bên cậu có một người đàn ông ướt nhẹp từ đầu đến chân lồm cồm bò dậy. Phía bên kia tên Tử Thần Thực Tử bất tỉnh nằm trên nền tuyết. Sarah kêu lên một tiếng nghẹn ngào nhẹ nhõm khi nhìn thấy người đàn ông mang Taehyung lên bờ.

Nhưng sau đó cô lại khẽ kêu lên, lần này là vì kinh ngạc.

Bởi vì người vừa được cứu đã lao đến ân nhân cứu mạng của mình, bằng một cú móc chân vật ân nhân ngã xuống nền tuyết. Người đàn ông bị hành động đột ngột này làm trở tay không kịp, đũa phép của gã bị Taehyung giật lấy vất ra xa. Hai người vật lộn như những tên đàn ông Muggle. Với lợi thế thân hình, Taehyung nhanh chóng khóa được hai tay của gã, một tay cậu cố định cơ thể người đàn ông, một tay một vuốt mái tóc lòa xòa trên mặt gã.

Sarah nghe thấy Taehyung rít lên: "Min Yoongi."

Như thể đang gọi tên kẻ thâm thù đại hận nhất, nhưng người này vừa mới cứu mạng cậu ta mà. Sarah lo lắng muốn kéo Taehyung ra, cô e là cậu đã mất tỉnh táo rồi.

"Cô tránh ra, đây là việc của tôi và anh ta!", Taehyung quát lên.

Người đàn ông phun tuyết trong miệng ra, giọng gã khàn khàn.

"Đây là cách cậu đối xử với người vừa cứu mình sao?", gã thôi không phản kháng nữa, mỉa mai cười, "Rất tốt, có thể giao tôi cho hội Thần sáng của cậu rồi."

Taehyung không nói gì, tay cậu kéo áo choàng của gã xuống, xé tay áo sơ mi của gã.

Yoongi tức giận giãy dụa: "Cậu đang làm cái gì, đủ rồi Taehyung!"

Taehyung dừng lại khi thấy vết thương dữ tợn trên cánh tay Yoongi. Nó giống như một mảng thịt đã bị khoét xuống. Cậu giơ tay sờ lên đó.

Cảm thấy cánh tay giữ mình buông lỏng, Yoongi trở mình muốn cho Taehyung một cú móc vào quai hàm thì nhìn thấy mắt cậu đỏ hoe nhìn mình. Trên mặt ướt nhẹp không rõ là nước mắt hay nước hồ. Taehyung rống lên một tiếng thê lương còn hơn thủy quái dưới đáy hồ, ôm chặt lấy Yoongi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro