18 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà Kim thấy hắn về, liền biết ý lùi ra nơi khác. Chỉ còn hắn và anh... Hắn khẽ gục đầu vào vai anh. Beomgyu giật mình, định đẩy hắn ra. Chợt Taehyun vòng tay lên, ôm chặt anh vào lòng:
- Một lúc thôi, cho em ôm một lúc thôi...
Beomgyu đứng yên như chôn chân tại chỗ. Taehyun ôm chặt anh, đầu gục vào vai anh, hít trọn mùi hoa sữa ngọt ngào của anh. Thời gian anh không ở đây, hắn đã cho người đi gi*t hết bọn Alpha khốn nạn kia. Hắn nhớ anh phát điên mất thôi. Beomgyu cũng nhớ hắn, nhưng anh không dám ngoảnh đầu lại. Anh khẽ gỡ tay Taehyun ra. Rồi vội ngoảnh mặt bỏ đi. Taehyun đuổi theo anh, hắn nắm lấy đôi bàn tay gầy gò của anh, kéo anh vào lòng. Bây giờ, hắn mới nhìn rõ mặt, nước mắt anh đã tuôn rơi từ khi nào. Khẽ lau nước mắt cho anh, hắn dịu dàng như thể nói chuyện với em bé:
- Sao lại khóc rồi? Anh đau ở đâu à?
Beomgyu không trả lời. Sao anh có thể nói cho hắn rằng vì anh quá nhớ hắn nên mới khóc. Gặp lại sau gần 1 tháng xa cách, anh thấy hắn gầy đi rất nhiều, quầng thâm mắt lộ rõ, gương mặt hốc hác vô cùng. Điều này làm anh rất xót xa. Đột nhiên, Taehyun kéo anh lên xe Moto của hắn, vô tư nói:
- Đi với em đến nơi này...
- Tôi phải đi luô...
Chưa nói hết câu, Beomgyu bị hắn bế lên xe. Hắn ngồi đằng trước, vòng tay ra sau kéo tay anh ôm vào eo hắn:
- Ôm chắc vào không anh ngã đấy.
Rồi hắn bắt đầu phóng đi. Thời tiết giờ đã là mùa đông, không khí vô cùng lạnh lẽo. Anh ngồi sau nhưng run cầm cập. Vì thế mà anh ôm chặt hắn hơn. Cảm nhận được anh đang ôm chặt mình, Taehyun bất giác mỉm cười. Hắn càng phóng nhanh hơn nữa. Thời tiết lạnh thật đấy nhưng má Beomgyu lại ửng đỏ vô cùng, lòng ngực anh nóng hổi, trái tim anh như nổ tung. Anh khẽ dúi mặt vào lưng Taehyun, mùi rượu nồng nàn khắp khoang mũi khiến anh vô cùng dễ chịu...

Đi được một lúc lâu, Taehyun  dừng xe ở bãi biển. Đây chính là bãi biển ngày trước hắn từng chở anh tới đây. Thật là hoài niệm. Anh từng ngu ngốc tới mức định bỏ mạng ở đây luôn... nhưng may có hắn cứu anh. Taehyun nắm tay anh, dắt anh đi từng bước trên bờ biển. Gió mùa đông rất lạnh nhưng tay Taehyun lại rất ấm, khiến cho trái tim của Beomgyu như tan chảy. Taehyun đi trước anh, để lại những dấu chân to trên cát. Beomgyu mải mê ngắm nhìn biển, liền nghịch ngợm đi vào dấu chân của hắn. Taehyun dường như nhận ra điều đó, hắn khẽ mỉm cười. Hắn bước rộng hơn khiến cho anh phải chật vật lắm mới bước đúng vào dấu chân của hắn. Trông hai người không khác gì một cặp tình nhân đang vui đùa với nhau. Chợt Taehyun dừng lại, không bước tiếp nữa. Beomgyu vì thế cũng đứng lại theo hắn. Taehyun quay lại, khẽ cúi người, hôn vào trán anh.
- Em thích anh!
Beomgyu ngượng đến đỏ cả mặt.
- Nói dối.
Anh hét vào mặt hắn thật lớn như thể vạch trần những lời đường mật kia. Chúng vốn chẳng dành cho anh. Nếu hắn thích anh thật, hắn đã không nhìn Wone bằng ánh mắt âu yếm như thế, sẽ không quan tâm cô một cách dịu dàng thái quá như thế... Những điều này hắn chưa từng làm với anh bao giờ. Anh để ý hết, không nói, không khóc không có nghĩa là không đau. Đau chứ nhưng liệu khóc, ai sẽ ở bên an ủi anh đây... hay anh sẽ khóc đến cạn nước mắt, rồi chết đi trong sự cô đơn. Anh không muốn thế, anh sợ. Nghĩ rồi anh bỏ đi, anh chạy như bị ma đuổi dẫu đây không phải là lần đầu Taehyun tỏ tình anh nhưng Beomgyu ngượng ngùng và đau đớn vô cùng. Anh chạy trốn hắn. Taehyun đuổi theo nhưng không thấy anh ở đâu nữa, chẳng lẽ lần này, hắn lại để vụt mất anh. Hắn chạy khắp nơi, gọi tên anh khắp nơi nhưng không có lời hồi đáp. Hắn bỗng như gục ngã, khóc như đứa trẻ mất mẹ. Hắn vội gọi điện cho trợ lí:
- Mau đi tìm Beomgyu cho tôi...

Về phía Beomgyu, anh bỏ chạy thành công rồi nhưng bị lạc đường. Cơ thể anh bỗng nhũn hẳn ra. Anh cảm thấy bản thân đang có điều gì đấy thay đổi. Mùi pheromone của anh dần nồng nặc hơn, mặt anh đỏ  như gấc, quần của anh hơi ươn ướt, trong lòng rạo rực đến khó tả. Chết, lẽ nào anh đến kì phát tình rồi. Chết thật rồi, bây giờ anh không biết bản thân đang ở đâu, càng không dám tin tưởng vào bất cứ ai. Anh thậm chí đến đứng còn không vững. Giờ anh phải làm sao đây? Đang đứng run rẩy bên đường, bỗng có một đám đàn ông khác đến vây quanh anh, chúng bị thu hút bởi mùi pheromone của anh. Chúng bắt đầu dồn anh vào góc hẻm tối tăm, lột sạch quần áo anh ra. Beomgyu đến kinh hoàng. Không biết đây là lần thứ mấy anh bị cưỡng hiếp rồi, anh sợ quá. Anh cứ khóc bù lu bù loa lên, gào thét kêu gọi người giúp đỡ. Nhưng một Omega đang trong kì phát tình là vô cùng yếu ớt. Anh không thể chống lại bọn khốn kia. Chúng dồn dập đè anh ra mà liếm mút, thật ghê tởm... Đầu óc anh bây giờ như quay cuồng, anh nhớ Taehyun, anh muốn dành lần đầu của mình cho người anh yêu chứ không phải lũ bẩn thỉu này... Anh nức nở gọi tên hắn, gào thét trong vô vọng...

Ấy thế mà Taehyun đến thật. Hắn vôi xồng xộc chạy tới đỡ anh lên, rồi choàng áo khoác cho anh. Hắn đấm cho bọn kia tơi bời. Vì bọn chúng cũng chỉ toàn là Beta nên không là gì đối với một Alpha trội như Taehyun cả. Hắn vội đưa anh lên xe ô tô mà trợ lí đang đợi gần đó. Anh nằm trong lòng ngực hắn, áp sát vào để ngửi mùi pheromone nồng nàn từ hắn. Anh đột nhiên phản ứng lại, tỏa ra càng nhiều mùi pheromone hơn. Anh trợ lí cũng đang mất tập trung vì mùi pheromone của Beomgyu. Taehyun tức giận lườm anh. Hắn càng lấy thêm nhiều chăn cuộn chặt người Beomgyu lại, độc chiếm anh cho một mình hắn.

Về đến nhà, hắn bế anh ngay vào nhà tắm, tắm gội cho anh. Nhưng cơ thể Beomgyu vẫn rất nóng, chỗ nhạy cảm của anh còn cương cứng lên. Taehyun thấy điều này liền đỏ mặt, của hắn cũng như anh, hắn cũng là người bình thường, đương nhiên là sẽ phản ứng với những chuyện như thế này rồi. Nhưng hắn nhất định sẽ không làm gì anh... vì hắn sợ sau khi tỉnh dậy, anh sẽ tức giận, uất ức bỏ hắn mà đi mất. Vì lúc sáng, Beomgyu dọn hết quần áo vào vali nên trong nhà không còn quần áo của anh nữa. Taehyun liền lấy quần áo của hắn cho anh mặc. Dù rộng thùng thình nhưng ít nhất có còn hơn không. Rồi hắn bế anh nằm trên giường... hắn ra nằm sofa. Hắn muốn nằm cạnh anh lắm nhưng sợ bản thân không kiềm chế được mà ăn anh mất nên đã ra sofa nằm. Chung một phòng, anh đầu này, hắn đầu kia nhưng tâm trí hắn chẳng thể rời khỏi anh. Hắn điên thật rồi... Hắn vội chùm chăn rồi úp mặt vào trong đi ngủ.

... Đang yên lành, tự nhiên Taehyun thấy tiếng động, hắn quay sang, thấy Beomgyu đang mơ màng đi về phía mình. Vì quần áo quá rộng nên lúc đi, anh đã làm tụt hết quần xuống đất, áo thì xộc xệch. Giờ người anh trần chuồng, càng làm ham muốn trong lòng Taehyun trỗi dậy. Hắn tự dặn lòng phải thật bình tĩnh và kìm nén. Hắn vội chạy lại mặc quần cho anh rồi bế anh về giường. Nhưng Beomgyu lại nhõng nhẽo, đạp quần ra:
- Không mặc đâu, nóng lắm...
Người anh đỏ rực như thiêu đốt. Anh ôm chặt lấy Taehyun, hít lấy hít để mùi pheromone trên cơ thể hắn. Mùi pheromone của anh ngày một nồng đậm. Rõ ràng lúc nãy vẫn bình thường, sao giờ lại thế này nhỉ? Không được, thế này Taehyun sẽ thực sự ăn anh mất... Nhưng anh vẫn cứ liên tục tỏa ra mùi pheromone kia. Anh còn đói pheromone của hắn đến mức liếm mút khắp cơ thể hắn. Anh như mất hết lí trí rồi. Taehyun không chịu được nữa, hắn bắt đầu tỏa ra thật nhiều pheromone. Điều này khiến Beomgyu như trở thành người mất hồn. Anh bắt đầu phản ứng kịch liệt với hắn. Chỗ nhạy cảm của anh bắt đầu sưng to lên, vì không mặc quần nên Taehyun thấy rõ hết. Hắn liền chạm vào anh, anh bỗng giật đứng lên thở hổn hển.
- Ah~
Chết tiệt, anh quyễn rũ quá. Nhưng Taehyun sợ nếu cắm cái của mình vào anh, anh sẽ rất đau nên hắn chỉ dám làm bằng tay cho anh. Hắn súc lên súc xuống chỗ nhạy cảm của anh khiến tinh dịch anh bắn tung tóe khắp giường. Nhưng điều này vẫn chưa thỏa mãn được kì phát tình của Beomgyu. Thấy Taehyun dừng lại, anh lại càng chủ động hơn. Anh đẩy hắn nằm xuống rồi trèo lên người hắn ngồi. Nếu là phim, đây có lẽ sẽ là một hình ảnh đốt mắt người xem. Beomgyu bất giác run bần bật với vẻ mặt nóng bỏng kêu lên:
- Làm... làm nữa đi...
- Anh còn tỉnh táo để biết em là ai không?
- Là... là Taehyunieee~~ xin em, làm nữa đi mà, anh... khó chịu quá.
Vừa nói Beomgyu vừa chà sát cơ thể mình với cơ thể Taehyun. Giọng nói nũng nịu của anh thực sự khiến Taehyun chịu hết nổi rồi.
- Em làm thật đấy. Anh chịu được không?
- Ừ, làm... làm nhanh lên.
Nghe được câu này của anh, những ngón tay của hắn bắt đầu mơn trớn vào nơi nhạy cảm của anh. Một, hai rồi ba ngón... khiến Beomgyu như lên đến đỉnh điểm. Anh bắt đầu rên rỉ:
- Ah~~ Taehyun ah, anh... anh đau...
Tiếng rên của Beomgyu như tiếng mèo kêu, vô cùng đáng yêu. Taehyun bắt đầu đi vào cơ thể anh bằng thứ ấm nóng của mình. Beomgyu đau đến ứa nước mắt.
- To... to quá!
- Một lúc nữa sẽ hết đau.
Taehyun thì thầm vào tai anh. Thứ của hắn giờ đã nằm trọn bên trong anh, làm cho khoang bụng vốn gầy gò của Beomgyu lộ lên một cục thấy rõ. Taehyun liếm mút ngực anh như xóa nhòa đi những dấu vết của lũ Alpha bẩn thỉu kia. Hắn lần mò lên phần cổ định đánh dấu anh nhưng nhìn thấy gương mặt đang chật vật kia của anh, hắn lại không nỡ.
- Em yêu anh.
- Nói dối.
- Em yêu anh.
- Nói...
Chưa kịp nói hết câu, Taehyun đã đặt lên môi anh một nụ hôn, không phải hôn nhẹ nhàng mà vô cùng mãnh liệt. Hắn làm môi anh sưng tấy cả lên. Beomgyu ngượng đến đỏ chín mặt. Rồi hắn tiếp tục chuyện vừa nãy, hai cơ thể như hòa trộn vào nhau. Lúc đầu hắn còn làm nhẹ nhàng,càng về sau hắn càng hăng sức hơn. Beomgyu đầu óc như quay cuồng. Anh sướng chứ, nhưng anh cũng biết mệt. Anh ngất lịm đi trong vòng tay ấm nóng của Taehyun.

Taehyun thở dài, hắn khẽ ôm anh vào nhà tắm, tắm lại cho anh. Lúc này, hắn mới có thời  gian ngắm cơ thể anh. Người anh rất trắng, eo thon như eo con gái... nhưng lại rất nhiều sẹo, chân có tay có, từ sẹo to đến sẹo nhỏ. Hắn thật thắc mắc không biết quãng thời gian trước anh đã gặp những chuyện gì? Trông anh thật yếu đuối và đau khổ. Hắn gội đầu luôn cho anh, khẽ vuốt nhẹ mái tóc của anh như em bé. Mọi hành động hắn đều làm dịu dàng nhất có thể để anh không bị đau hay tỉnh giấc. Tắm xong, hắn thay quần áo rồi xấy tóc thật khô cho anh. Hắn giờ không khác gì đang chăm người yêu, có khi còn tỉ mỉ hơn thế. Anh là người đầu tiên hắn làm những việc này, tuy vụng về nhưng hắn vô cùng cố gắng để chăm sóc cho anh.

Beomgyu ngủ say, gối đầu trên tay Taehyun. Anh say sưa ngủ còn hắn say sưa ngắm anh. Giờ hắn mới nhận ra anh thật đẹp. Có lẽ do lâu nay hắn không hề để ý đến anh nên bây giờ mới nhận ra điều này. Hắn khẽ vuốt mái tóc anh lên để lộ ra một gương mặt cực kì tuyệt đẹp. Sóng mũi cao, thẳng, hàng lông mi dài đậm mà bao cô gái ao ước, làn da trắng mịn như em bé... và đôi môi chúm chím vô cùng đáng yêu đang đỏ ửng lên vì nụ hôn mãnh liệt hồi nãy của hắn. Nhịn không được, Taehyun liền cúi xuống, hôn anh một cái lên môi. Ánh mắt hắn dành cho anh đều chứa đựng sự chân thành và yêu thương. Taehyun biết điều này, hắn nhận ra rằng bản thân đã yêu anh nhiều hơn hắn tưởng. Cảm giác bên anh khác với khi ở bên Wone rất nhiều. Có lẽ Beomgyu đã sớm trở thành điểm tựa tâm hồn của Taehyun. Ở bên anh, hắn thấy rất thoải mái và yên bình...

Hắn bỗng cười chua xót. Chẳng phải ngày trước, hắn từng chê bai anh thậm tệ sao. Vậy mà bây giờ hắn lại bị đổ gục vì anh mất rồi. Thật thảm hại... Chỉ là hắn nhận ra mình đã yêu, cảm thấy vô cùng chật vật khi sống thiếu anh... Ôm anh thật chặt vào lòng, hắn chỉ mong thời gian ngừng trôi để hắn có thể ôm gấu nhỏ này trong lòng mãi mãi. Không biết bây giờ anh có mơ không nhỉ? "Nếu nằm mơ, hãy mơ về Taehyun anh nhé! Một giấc mơ thật đẹp về em và anh!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro