Có chút ngọt ngào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà Kim không cho rằng con trai mình là một người tử tế: "Cô đã nói với cháu là đừng có đùa giỡn trước mặt nó mà cháu còn không tin."

"Cháu đùa giỡn chỗ nào chứ, cháu chỉ bí mật theo dõi anh ấy thôi mà..." Jeon Jiyeon là em gái của Jeon Jungkook, em họ của Kim Taehyung, ngày thường luôn luôn tùy tiện. Lúc trước khi ở nước ngoài, cô nhìn thấy Kim Taehyung theo dõi Han Sokyung, còn lén la lén lút không cho người ta biết, lúc đấy cô đã nhìn thấy hết nhưng Kim Taehyung còn không chịu thừa nhận.

Lúc ấy, vốn dĩ cô đã có bạn trai, nhưng sau đó Kim Taehyung lại trực tiếp đưa thông tin của người đàn ông đó đến trước mặt cô. Cái gì mà tiền đồ du học sinh đều là lừa gạt, kẻ đó chính là một kẻ cặn bã dựa vào bạn gái ở trong nước để gửi tiền cho mình.

Sau khi Jeon Jiyeon phát hiện ra, cô liền tức giận chia tay với anh ta, MD (chửi thề ), vậy mà cô còn tin vào cái gọi là cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên lãng mạn các thứ nữa chứ, hoá ra tất cả đều là do đối phương cố tình tạo ra để khiến cô bị cám dỗ. Mất công cô còn cho rằng người nghèo không thiển cận, còn thường xuyên thông qua bạn bè của anh ta để giúp đỡ anh ta. Hóa ra anh ta đều biết tất cả nhưng lại làm bộ như cái gì cũng không biết, còn ở trước mặt cô biểu hiển là mình thật sự rất nghèo.

Ha ha, muốn làm tiểu bạch kiểm thì cứ nói, cô sẽ tìm cho anh ta một phú bà, vậy mà lại dám thiết kế cô như vậy. Lúc ấy, Jeon Jiyeon liền công bố tin tức tra nam của anh ta lên trên mạng, làm anh ta không thể nào che giấu được nữa.

*Tiểu bạch kiểm: chỉ những người con trai có vẻ ngoài trắng trẻo tuấn tú, mềm yếu và trong sáng. Sống bám vào người khác hoặc được người khác bao nuôi.

Trải qua một tên tra nam như vậy, Jeon Jiyeon liền hoài nghi ánh mắt của chính mình, may mà lúc ấy cô không yêu thích cái tên tra nam đó cho lắm.

"Nhưng những người đàn ông mà anh ấy ném cho cháu nhất định sẽ không tệ, hẳn là anh ấy sẽ không lừa cháu đâu." Jeon Jiyeon thầm nghĩ, ngay cả một người nghiện công việc như Kim Taehyung cũng đã rút khỏi danh sách độc thân mà cô thì vẫn chưa, này nói như thế nào cũng không thể nói nổi: "Hôm nào đó cháu sẽ để anh ấy ném một người tới cho cháu."

"Giờ nó không rảnh đâu." Bà Kim cười khẽ: "Bây giờ nó đang bận yêu đương, làm gì còn thời gian để quan tâm cháu nữa."

"Có người yêu, thật không có nhân tính." Jeon Jiyeon cắn răng, không sao cả, sáng mai cô sẽ tâm sự với chị dâu thật tốt, nói không chừng chị dâu còn chưa biết hành động của Kim Taehyung đâu.

"Ba của cháu có biết cháu đã về nước không?" Bà Kim nhìn về phía hành lý của Jeon Jiyeon.

"Còn không phải là cháu chưa kịp với bọn họ đã tới đây trước hay sao?" Jeon Jiyeon chớp chớp mắt, mỉm cười với bà Kim: "Cô à, cô phải giúp cháu, tất nhiên là cháu phải trở về để dự tiệc đính hôn của anh họ mình rồi, à đúng rồi, sao anh họ còn chưa về nhà vậy ạ?"

Jeon Jiyeon nhìn quanh và không thấy ai khác.

"Nó sống ở bên ngoài chứ đâu có về đây ở." Bà Kim không ép con trai về nhà chính, sống ở bên ngoài cũng được, rời nhà gần điểm cũng được, như vậy có thể gần quan được ban lộc: "Tính cách vô tư của cháu sao vẫn còn chưa thay đổi vậy, hình tượng thục nữ của cháu bay đi đâu hết cả rồi?"

Jeon Jiyeon lè lưỡi: "Cháu muốn hình tượng thục nữ kia làm cái gì, cũng không thể ăn được. Cô à, cô phải nói với ba mẹ cháu, nói với bọn họ nói là đừng tùy tiện sắp xếp những buổi hẹn hò mù quáng cho cháu nữa, cháu đã tìm thấy một người để có thể ở bên rồi."

Kim Taehyung cũng không biết Jeon Jiyeon đã về nước, càng không biết là cô đã chạy đến nhà của anh. Anh vừa mới ra khỏi rạp chiếu phim với Han Sokyung, vừa lúc thấy một cặp đôi cũng quay xong máy gắp thú. Anh cũng thích thú và định quay nó, nhưng tất nhiên là anh không định để Han Sokyung mang nó về nhà, cũng không biết là bên trong nó chứa chất liệu gì, nhưng điều đó cũng không làm bọn họ ngại chơi thử.

"Rớt." Ban đầu Han Sokyung còn nghĩ Kim Taehyung chơi gắp thú nhất định rất giỏi, kết quả lần này đã là lần thất bại thứ năm.

"Thử lại." Kim Taehyung không tin mình không thể gắp được một con búp bê.

Han Sokyung buồn cười mà nhìn Kim Taehyung, gắp đi, gắp hết mấy đồng xu cũng không sao, mấy cái đồng xu đó bọn họ tìm người đổi lại là được.

"Hai người gắp thú như vậy là không được." Một người thanh niên chạy tới, sau khi Kim Taehyung thất bại quá nhiều, anh liền tự lấy tay gắp thú lên, tự nhặt từng con một, liên tiếp nhặt được ba con gấu bông liền đưa hết cho Han Sokyung: "Này người anh em, bạn gái của anh nhìn rất xinh đẹp, trông rất giống Han Sokyung."

Chàng trai trẻ đặc biệt thích vai khách mời của Han Sokyung trong phim《 Chín Hồ 》, cho rằng cô diễn rất đạt và rất xinh đẹp. Anh vẫn chưa xem bản đầy đủ của bộ phim mạng 《 Chín Hồ 》, nhưng có rất nhiều ảnh chụp màn hình từ cư dân mạng, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy chiếc váy của Han Sokyung, anh đã thích nó rồi, thậm chí còn đi xem 《 Chín Hồ 》một lần, nhưng đáng tiếc là cô chỉ là vai khách mời nên số lần xuất hiện là rất ít.

"Đúng vậy, mọi người đều nói tôi rất giống cô ấy và có thể có thể đi tham gia bắt chước cô ấy." Han Sokyung cười nói, không không từ chối ba con thú nhồi bông này.

Kim Taehyung đầu đầy hắc tuyến, lôi kéo Han Sokyung rời đi, chờ khi đến quảng trường, anh liền đem ba con thú nhồi bông trong tay Han Sokyung cho mấy đứa trẻ con, anh vốn cho rằng cho dù có gắp được thú nhồi bông cũng không thể để Han Sokyung mang về, huống chi còn là do người khác gắp được.

"Được rồi, đều cho hết đi." Han Sokyung rất bất lực khi nhìn thấy hành động của Kim Taehyung, chẳng qua chỉ là mấy con thú nhồi bông thôi mà: "Số tiền anh kiếm được một ngày cũng không biết có thể mua được bao nhiêu con thú nhồi bông nữa, nên nếu anh không thể gắp được thì cứ bỏ nó đi."

Đây không phải là vấn đề có gắp được hay không, hơn nữa Kim Taehyung cho rằng mình không nên biểu hiện quá yếu kém khi ở trước mặt bạn gái.

"Nếu cái gì anh cũng biết thì làm sao còn đường cho những người khác được toả sáng." Han Sokyung chọc chọc cánh tay của Kim Taehyung: "Hãy cho người khác chút ánh sáng đi."

"Bây giờ là buổi tối." Kim Taehyung có chút ủy khuất, cho người khác ánh sáng để làm gì, để cho người ta bắt cóc bạn gái của anh hay sao?

"Về nhà." Han Sokyung trợn mắt, buổi tối bọn còn họ tiếp tục ở chỗ này nói cái gì. Chao ôi, mọi người đều đã kết hôn rồi mà bây giờ cô vẫn còn đang phiêu bạt ở bên ngoài, Han Sokyung hy vọng Lee Somin sẽ hạnh phúc, mà không phải là một cuộc hôn nhân hào môn lạnh băng.

Đại đa số nữ chính trong tiểu thuyết đều bởi vì nam chính mà trở nên không giống với chính mình, tự mình mâu thuẫn, có nữ phụ ác độc còn tốt, các cô chỉ cần tự mình giữ mình là tốt rồi. Nếu không có nữ phụ ác độc thì làm sao với tính cách ngốc nghếch và ngọt ngào của họ có thể khiến cho nam chính thích họ được. Đương nhiên, cũng có một loại tiểu thuyết có thể làm được, đó là loại tiểu thuyết ngọt sủng, không có cốt truyện, không có nữ phụ độc ác, chính là để nam chính sủng nữ chính không có đầu óc, về sau toàn bộ tiểu thuyết cũng không có cốt truyện gì để xem, tất cả đều là ngọt sủng.

Han Sokyung không dám nghĩ tới việc một nữ chính như vậy có thể ở bên nam chính cả đời, thật sự có thể sủng cô ấy như vậy cả đời hay sao? Nữ không có đầu óc thật sự có thể ngốc bạch ngọt như vậy hay sao? Cô không biết, cũng không dám khiêu chiến. Bởi vậy, cô vẫn thấy may mắn là mình không xuyên qua loại tiểu thuyết kia, nếu không cô thật sự sẽ rất bất lực.

"Đi thôi." Kim Taehyung thấy Han Sokyung ngây người, trong lòng liền biết nhất định là cô đang suy nghĩ đến việc hôm nay Lee Somin kết hôn: "Tuần sau, chúng ta sẽ đính hôn."

"Đó là tuần sau." Han Sokyung đi bên cạnh Kim Taehyung, cười khẽ: "Không cần nhà tài trợ, vô cùng đơn giản."

Khi Han Sokyung và Kim Taehyung ở cùng nhau, sẽ có người hỏi Hong Jeona rằng bọn họ có đính hôn hay kết hôn gì đó không, có muốn bọn họ tài trợ hay không, ngụy trang để quảng cáo sản phẩm của bọn họ. Nhưng mà, Jung gia và Kim gia cũng không thiếu tiền, nên dịp quan trọng như vậy tự nhiên cũng không thể bị ô nhiễm bởi bầu không khí thương mại.

"Đương nhiên là không cần." Kim Taehyung gật đầu, anh không thiếu chút tiền ấy.

Khi Han Sokyung và Kim Taehyung vừa lên xe, Jeon Jiyeon liền gọi điện thoại cho Kim Taehyung, cô cũng không dám cho anh cái gọi là bất ngờ gì bởi vì anh không hiếm lạ gì cả.

"Anh họ, em đã về rồi." Jeon Jiyeon cười nói.

Ngay khi Kim Taehyung vừa nhìn thấy cuộc gọi tới từ Jeon Jiyeon, anh liền kết nối trực tiếp với Han Sokyung, Han Sokyung chớp chớp mắt, nghi hoặc, anh họ? Kim Taehyung bảo cô hãy trả lời một cuộc gọi đến, cô lại đem điện thoại đưa lại cho Kim Taehyung.

"Anh không còn độc thân nên về sau đừng gọi điện thoại cho anh vào buổi tối nữa." Buổi tối có một người phụ nữ gọi đến, này thật vô tình khiến cho người ta hiểu lầm, hiện tại Kim Taehyung càng chú ý tới phương diện này hơn, cho dù anh chưa từng yêu đương thì anh cũng hiểu được điều này.

Han Sokyung nghe lời Kim Taehyung nói xong, khóe miệng khẽ giật, cô chợt hiểu tại sao đối phương lại đưa điện thoại cho mình rồi.

Không chỉ có Han Sokyung không nói nên lời, mà ngay cả Jeon Jiyeon cũng vậy: "Chắc chị dâu đang ở bên cạnh anh đi, đây là vội vàng muốn bày tỏ tình cảm của mình với chị dâu hay sao?"

Không ngờ anh họ lại là dạng người này, dù sao cũng chỉ là một cuộc điện thoại thôi mà cũng lo chị dâu sẽ hiểu lầm, vậy mới thấy được anh họ thật sự rất yêu chị dâu, cho nên mọi chuyện cũng dễ dàng hơn rất nhiều. Trong lòng Jeon Jiyeon đã có tính toán, lúc trước chính anh họ đã để cho cô thấy rõ bộ mặt thật của tra nam, để cô nhanh như vậy liền mất đi một người bạn trai, vậy mà anh cũng không bồi thường cho cô một người bạn trai khác, khiến cho cô không thể thoát khỏi kiếp độc thân, để cô phải ăn cẩu lương nóng hầm hập của bọn họ.

"Ừ." Kim Taehyung đáp lại, anh phải làm tốt bổn phận của một người bạn trai: "Còn việc gì nữa không ?"

"Có, đương nhiên là còn, chờ ngày mai lại nói tiếp." Jeon Jiyeon cũng không dám tiếp tục nói nữa, cô sợ cô sẽ bị người anh họ có lòng dạ hẹp hòi này tính sổ. Sau đó, cô liền vội vàng cúp điện thoại.

Nhìn thấy Jeon Jiyeon cúp điện thoại nhanh như vậy, bà Kim lập tức liền biết chuyện gì đã xảy ra: "Chắc nó vẫn còn ở cạnh Sơ Hiểu hả?"

"Nhưng còn không phải là, còn nói cháu về sau đừng gọi điện thoại cho anh ấy vào buổi tối nữa, anh ấy sợ chị dâu sẽ hiểu lầm." Jeon Jiyeon làm một cái mặt quỷ: "Cháu là em họ của anh ấy, đâu phải như những người phụ nữ ở bên ngoài kia đâu... Cháu hiểu rồi, chắc không phải là sợ chị dâu hiểu lầm đâu, mà là cảm thấy cháu đang trì hoãn hai người bọn họ ở riêng."

Jeon Jiyeon nghĩ rất đúng, Kim Taehyung chính là cảm thấy cô đang quấy rầy bọn họ, ban ngày thì không sao nhưng buổi tối thì không được, thứ nhất là rất dễ bị hiểu lầm, thứ hai là quấy rầy bọn họ ở chung một chỗ.

"Tắt máy nhanh vậy sao?" Han Sokyung nghi hoặc, trước sau chỉ kém một phút.

"Nó tắt máy trước." Sắc mặt Kim Taehyung vẫn như thường, mặc dù anh không muốn nhiều lời, nhưng quả thật là Jeon Jiyeon đã tắt điện thoại trước: "Cô ấy là em họ của anh, em gái của Jeon Jungkook, Jeon Jiyeon. Tính nó trước giờ luôn luôn tùy tiện, nếu nó mà mời em ăn cơm và gọi những món ăn lạ thì em cứ trực tiếp từ chối hoặc rời đi là được."

Kim Taehyung nghĩ đến tính tình của Jeon Jiyeon , phỏng chừng người bình thường cũng không chịu nổi tính tình của cô.

"Kỳ lạ?" Han Sokyung không rõ, còn không phải chỉ là một bữa cơm thôi sao, có thể có cái gì kỳ lạ.

"Chờ đến lúc đó em sẽ biết." Kim Taehyung cũng không nhiều lời.

Heon Jiyeon chờ ở Kim gia đến rạng sáng cũng không thấy bóng dáng của Kim Taehyung đâu, cô liền biết đêm nay anh sẽ không quay lại, quả nhiên em họ cũng không quan trọng bằng bạn gái của anh. Cô còn tưởng chính mình gọi điện thoại thì anh sẽ trở về, nhưng cũng không đúng, cô không nói với anh rằng cô sẽ đến Kim gia. Cô tự an ủi chính mình, này cũng không tính là quá mất mặt.

Buổi sáng ngày hôm sau, Jeon Jiyeon liền nhìn thấy Jeon Jungkook tới Kim gia, nghĩ thầm may mà cô vẫn chưa lấy đồ trong vali ra, bằng không sẽ phải sửa sang lại một lần.

"Anh, sao anh đến đây sớm vậy, em vẫn còn chưa chuẩn bị để về nhà." Jeon Jiyeon chột dạ, với lương tâm cắn rứt, tốc độ nói của cô cũng nhanh hơn: "Không phải vì ở nước ngoài không hợp nên em mới về đâu, thật sự là... Em yêu đất nước của mình, và em vẫn đang suy nghĩ về việc tìm bạn trai từ đất nước của chúng ta, vì vậy em không muốn tìm một người ở nước ngoài để lấy chồng nước ngoài, và chúng ta có thể gặp được nhau nhiều hơn trong tương lai."

" Cháu đã ăn sáng chưa?" Bà Kim hỏi.

"Cháu ăn rồi." Sau khi biết tin em gái đã về nước, Jeon Jungkook liền tự mình tới đây, những người không biết cô đều nghĩ rằng cô là con gái của Kim gia: "Jiyeon, sao em về mà không nói một tiếng?"
Anh không quan tâm em gái đang tìm bạn ở trong nước hay nước ngoài, tối hôm qua anh đã nhận được điện thoại của Kim Taehyung, nói rằng em gái anh đã trở về. Jeon Jungkook liền buồn bực, không phải trước kia em gái rất sợ Kim Taehyung hay sao? Sao bây giờ lại không sợ nữa rồi, còn dám vừa trở về đã chạy tới Kim gia.

"Đó là để tạo cho anh một bất ngờ, một bất ngờ, anh biết không?" Jeon Jiyeon đề cao âm lượng, che giấu nội tâm chột dạ của mình: "Em chỉ về nước thôi mà, có cái gì mà phải làm ầm ĩ."

"Không có gì kỳ lạ, nhưng em không cảm thấy bây giờ đang rất chột dạ hay sao?" Sao Jeon Jungkook có thể không nghe thấy lương tâm cắn rứt của em gái được.

"Kỳ thật cũng không có gì cả, chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi, này không cẩn thận liền xảy ra sai sót" Jeon Jiyeon khoa tay múa chân: "Em không có cùng quan điểm thiết kế với bọn họ, em vẫn thích thiết kế hanbok hơn, và em định học thêu thùa từ những người đó."

Jeon Jiyeon theo học ngành thiết kế thời trang và đã tham gia nhiều triển lãm thời trang. Trước khi trở về nước, cô có xảy ra một chút mâu thuẫn với những người trong phòng làm việc nên mới tức giận từ chức và bỏ đi. Cái gì mà thời thượng, kỳ thật chính là túi xách nội địa, nói hai câu còn bị trào phúng, Jeon Jiyeon liền dứt khoát trở về nước, vàng ở chỗ nào cũng sẽ tự phát sáng.

"Trước khi học, hãy về nhà." Jeon Jungkook cũng mặc kệ Jeon Jiyeon muốn làm gì, trong nhà không thiếu tiền, nếu cô muốn theo đuổi ước mơ thì cứ theo đuổi.

Jeon Jiyeon gật đầu, về thì về.

Kim Taehyung và Han Sokyung sắp đính hôn nên anh càng chủ động tìm cô hơn, nói là anh rất hồi hộp.

"Một chút cũng không giống." Han Sokyung nghĩ thầm, người khẩn trương phải là cô mới đúng, kết quả Kim Taehyung còn nói khẩn trương, rõ ràng chỉ là muốn tìm cơ hội để đến tìm cô.

"Còn không phải là sợ người yêu thích em chạy đến hiện trường ngăn cản chúng ta hay sao?" Kim Taehyung đùa giỡn nói, từ khi Han Sokyung thông báo tin đính hôn trên IG, bên cạnh những lời chúc phúc thì còn có những người nói sẽ làm gián đoạn tiệc đính hôn của bọn họ và mang người cướp đi.

"Sẽ không ai ngăn cản được." Han Sokyung khẽ nói: "Chỉ là tiệc đính hôn, không phải là tiệc cưới thì ngăn cản cái gì."

Đúng như Han Sokyung nghĩ, mặc dù Park Jimin không muốn bọn họ đính hôn nhưng anh cũng sẽ không ngăn cản bọn họ vào lúc này. Đính hôn không phải là kết hôn, sau khi đính hôn xong còn phải mất vài tháng, hoặc thậm chí một hai năm mới có thể kết hôn, và trong khoảng thời gian đó có thể xảy ra rất nhiều việc khác nhau nên anh hoàn toàn không cần thiết ngăn cản vào thời điểm này. Nhưng Park Jimin vẫn rất đau lòng, bởi vì anh không thể ngăn cản bọn họ ở bên nhau.

"Han Sokyung và Kim Taehyung sắp đính hôn rồi, có phải con cũng nên tìm một người bạn gái thích hợp hay không?" Bà Park rất lo lắng cho cuộc hôn nhân của con trai, bây giờ con trai vẫn rất còn nhớ Han Sokyung, nhưng người ta đã là bạn gái của người khác rồi. Kim gia không phải là người mà bọn họ có thể chọc được.

"Mẹ đừng nóng vội, Lee Somin mới vừa kết hôn với Woo Sungmin thôi." Park Jimin cầm cốc nước trên bàn lên, anh không nghĩ Kim Taehyung có thể ở bên Han Sokyung lâu dài, cuồng công việc chung quy vẫn là cuồng công việc, chờ sau khi Kim Taehyung đạt được mục đích, nhất định anh ta sẽ lạnh nhạt với Sokyung. Như vậy chính mình sẽ có cơ hội, Park Jimin muốn sưởi ấm trái tim của Han Sokyung một lần nữa, cho cô biết rằng anh yêu cô sâu sắc.

Bà Park vừa nghe thấy tên Lee Somin thì mặt liền trùng xuống. Ngày hôm qua bà còn tham gia hôn lễ của bọn họ, thật ra Lee Somin kia cũng rất có bản lĩnh, nhanh như vậy đã mang thai đứa con của Woo Sungmin, vậy mà còn nói cái gì mà yêu Park Jimin của bọn họ, tất cả đều là lừa dối.

Han Sokyung không cần một tên tra nam như Park Jimin chờ đợi cô. Người đàn ông như vậy nhất định sẽ nói rằng anh ta đã trả giá rất nhiều, đặc biệt là khi bọn họ xảy ra mâu thuẫn, tằng kinh thương hải nan vi thủy*, nếu đã bỏ lỡ thì không nên ở bên cạnh những kẻ tra nam đó một lần nữa.

*Tằng kinh thương hải nan vi thuỷ: Đã trải qua một mối tình đẹp thì khó mà yêu thêm lần nữa, người bị tình yêu làm cho tổn thương.

"Xem ra khi chúng ta kết hôn thì phải cho người theo dõi mới được." Kim Taehyung đùa giỡn nói: "Vừa nhìn thấy người không thích hợp thì sẽ cho người đuổi đi."

"Có thể có cái gì không thích hợp, trên thực tế, việc ngăn cản tiệc cưới cũng vô dụng." Han Sokyung cũng không biết tại sao rất nhiều phim truyền hình lại thích hành động ngăn cản tiệc cưới, có phải là bởi vì ngăn cản ở trước mặt công chúng thì mọi người mới biết là cô dâu chú rể đã ngoại tình với người khác hay không, và họ không thể ở bên nhau được nữa.

Kỳ thật ngăn việc cản tiệc cưới cũng tương đối đơn giản, bởi vì biết thời gian tiệc cưới nhưng khi lấy giấy đăng ký kết hôn lại không biết thời gian, có người còn không nhận được giấy đăng ký kết hôn trước khi tổ chức tiệc cưới, không chừng là mèo mù đụng phải chuột chết.

"Đây là biện pháp tốt, hay là chúng ta đi lấy giấy đăng ký kết hôn sớm hơn chút đi." Kim Taehyung gắt gao nắm tay Han Sokyung, ánh mắt sáng quắc mà nhìn cô: "Thế nào? Như vậy thì không cần lo lắng sẽ có người đoạt hôn."

"Chẳng ra gì." Han Sokyung cắn răng, đừng nghĩ lừa cô lấy giấy đăng ký kết hôn sớm, cô không có ngốc như vậy đâu.

"Được rồi." Kim Taehyung nhún vai: "Dù sao bây giờ chúng ta cũng mới chuẩn bị đính hôn, chờ tâm trạng thoải em mái rồi chúng ta lấy giấy đăng ký kết hôn sau"

"Anh nghĩ ngày nào em cũng có tâm trạng không tốt hay sao?" Han Sokyung nhét quả táo trên bàn vào trong miệng Kim Taehyung, cái gì mà tâm trạng tốt thì lấy giấy đăng ký kết hôn, có phải chỉ cần cô cười vài cái là tâm trạng sẽ tốt lên hay không. Cô mới không nhảy xuống cái hố kia đâu, đối phương luôn thích đào hố cho cô, chiếm tiện nghi của cô.

"Tâm trạng em không tốt thì anh còn có thể tốt hay sao?" Kim Taehyung bỏ quả táo ra: "Cũng may em không phải đóng phim mỗi ngày, bằng không tâm trạng anh nhất định sẽ luôn luôn không tốt."

"Một năm hai bộ là đủ rồi." Han Sokyung không có kế hoạch tham gia quá nhiều phim truyền hình, diễn chính hai bộ, một số bộ khác thì đóng vai khách mời, lại quay tạp chí, đại ngôn và một số cuộc phỏng vấn, chỉ nhiêu đây thôi đã chiếm không ít thời gian rồi. Kiếp trước cô là cô nhi, nhưng kiếp này không phải cô nhi nữa, nên tự nhiên cũng muốn ở nhà hòa thuận với gia đình nhiều hơn: "Có phải anh rất vui vẻ hay không?"

"Đúng là rất vui vẻ, xem khi nào em sẽ nghỉ phép, vừa lúc kết hôn luôn." Kim Taehyung vuốt ve mái tóc đen dài và xinh đẹp của Han Sokyung, đính hôn một lần trong kỳ nghỉ dài rồi lại đến kết hôn: "Cũng không quấy rầy công việc của em."

Nhìn xem, thật là một lời nói hay, nếu Han Sokyung không phải là người mà Kim Taehyung muốn kết hôn, cô sẽ vỗ tay và suy xét vì nửa kia. Nhưng mà bọn họ mới ở bên nhau bao lâu, này đã đính hôn rồi: "Anh vội vàng như vậy để làm gì?"

"Thừa dịp còn trẻ làm thêm nhiều hoạt động có lợi cho thể xác và tinh thần." Kim Taehyung mặt không chút thay đổi nói: "Đừng bóp chết thời gian của tuổi trẻ."

Han Sokyung ném cái gối vào mặt Kim Taehyung, mất công cô còn cảm ơn lời nói nghiêm túc của anh, rõ ràng toàn là vì chính anh mà.







Có mấy bạn chắc tưởng Jiyeon là nyc hay là người thích Taehyungie chứ gì😎

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro