Không biết liêm sỉ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào đêm giao thừa, Lee Somin đã thành công tham dự đêm gala Xuân Vãn của đài truyền hình vệ tinh cấp hai, cái này làm cho cô trở nên kiêu ngạo lên không ít, và cô cũng sẽ là người tham dự đêm Gala Xuân Vãn trong tương lai. Mà Han Sokyung thậm chí còn không xuất hiện trên bất kỳ đêm Gala nào của các đài truyền hình vệ tinh cả, có lẽ vì cô ta nghĩ rằng cô ta vẫn luôn hoạt động ở nước ngoài nên nếu có tham gia thì cũng là tham gia ở nước ngoài đi.

Han Sokyung cũng mặc kệ Lee Somin muốn làm gì, vốn cô còn đang cho rằng Kim Taehyung không thể nào tới đây, nhưng không ngờ buổi tối anh lại chạy tới, lúc tới cũng đã hơn mười giờ tối.

"Bọn họ cứ để anh ra như vậy sao?" Han Sokyung nghi hoặc.

"Vẫn có người ở nhà." Kim Taehyung đợi đến hơn chín giờ mới lái xe ra ngoài đi tìm Han Sokyung, trước khi đi anh cũng đã nói với người nhà một tiếng. Tuy Han Sokyung chưa gả cho anh và bọn họ cũng chưa bao giờ đón đêm giao thừa nào cùng nhau nhưng anh vẫn muốn được gặp cô.

Vào đêm giao thừa, Kim Taehyung muốn dành thời gian cho Han Sokyung nhưng khi cô đi dự tiệc thì anh cũng chỉ có thể nhìn cô hát cùng những người khác ở trên sân khấu. Về kỹ năng ca hát của Han Sokyung, Kim Taehyung cảm thấy thật may mắn là cô cũng đang đóng phim, hơn nữa cô cũng không muốn phát hành album, thỉnh thoảng làm một hai bài cũng không được.

Đứng trên ban công, bọn họ cùng nhau xem pháo hoa ở bên ngoài. Jung Hyun và những người khác đang chơi bài ở trong nhà, trong nhà có rất nhiều người nên việc xếp ba hay năm bàn cũng không thành vấn đề gì.

"Khi người khác đi xem pháo hoa, anh em các cháu cũng chỉ có thể ghé vào bên nhau chơi đánh bài." Bác gái Jung cười nhìn bọn họ: "Đã đến lúc phải tìm bạn gái để đưa về nhà rồi, đừng chờ đến khi con cái của em con cũng biết chạy rồi mà các con còn chưa tìm được được đối tượng nữa."

Mấy người Jung Hoseok vẫn còn độc thân, vẫn chưa tìm được bạn gái, nhưng bọn họ cũng không nóng vội. Nếu có người nói với bọn họ, bọn họ liền nói rằng mấy người lớn tuổi hơn bọn họ còn chưa tìm, chờ ai kia tìm rồi thì bọn họ lại tìm tiếp. Một đám người đều không khiến người ta bớt lo hơn, mà các trưởng bối trong Jung gia lại không muốn liên hôn cho bọn họ, muốn để bọn họ tự tìm người mà mình thích, dù lợi ích do liên hôn mang lại có tốt đến đâu thì cũng không quan trọng bằng hạnh phúc cả đời của họ.

"Hay là để Kim Taehyung tới." Jung Hyun đề nghị.

"Làm cái gì." Jung Hoseok nhướng mày, liếc nhìn cặp sinh đôi: "Em gái quan trọng hơn hay là đánh bài quan trọng hơn?"

Nếu để cho Kim Taehyung đến đây, như vậy Han Sokyung nhất định sẽ phải đứng sang một bên nhìn, kia thật không thú vị, còn không bằng để bọn họ ở cùng nhau thì tốt hơn. Jung Hyung xuyên qua cửa kính nhìn ra bên ngoài, ở đây ít người nhưng vẫn có rất nhiều pháo hoa.

"Đánh anh còn quan trọng hơn." Jung Hyun nghiến răng, không phải Jung Hyung chỉ sinh sớm hơn ạnh có vài phút thôi sao, sao cứ luôn tỏ ra thành thục như vậy làm cái gì chứ.

Bên ngoài trời rất lạnh, Han Sokyung quàng khăn và đội mũ, nửa khuôn mặt vùi vào trong chiếc khăn.

"Ngồi trong phòng vẫn tốt hơn." Quả nhiên là xem pháo hoa vào mùa đông ở bên ngoài nhìn thì lãng mạn nhưng thực tế lại là một thách thức đối với khả năng chống lại sự đóng băng của mọi người. Han Sokyung đặc biệt sợ lạnh, dù có mặc áo dày đến đâu cô vẫn cảm thấy lạnh, không dám đứng ngoài trời quá lâu.

Kim Taehyung nắm tay Han Sokyung đi vào trong nhà, đương nhiên là anh biết cô sợ lạnh nên ban đầu cũng không định ở bên ngoài quá lâu. Anh không dám tin một cách mù quáng vào những cuốn sách dạy cách theo đuổi vợ kia, một số cuốn trông chỉ rất lãng mạn nhưng thực ra lại rất ngu ngốc. Trong phòng có máy sưởi nên tương đối ấm áp. Còn có thể cởi áo khoác khi quay vào trong nhà, Han Sokyung thích ở trong phòng hơn.

"Lạnh đến mức làm em tưởng muốn bay đến Nam bán cầu luôn rồi, nhưng mà chỗ đấy không phải là tổ quốc nên em không cần đi." Han Sokyung là một người rất yêu quê hương, dù cô chỉ mới xuyên qua đây hơn hai năm nhưng thế giới này giống với thế giới kiếp trước của cô, cô ngã vào trên sô pha, ôm ngẫu nhiên một con búp bê sang trọng.

Kim Taehyung lấy con búp bê sang trọng trong tay cô ra, quay sang ôm người cô vào lòng mình: "Cả ngày chỉ biết ôm búp bê, đây là em đang luyện cách bế trẻ con hay sao?"

"Không phải." Han Sokyung chớp chớp mắt: "Người mua búp bê rất nhiều, làm sao tất cả đều là đang tập bế trẻ con được. Đương nhiên là em chỉ ôm nó chơi, xem nó mềm mại và có thể véo nó vài cái khi không thoải mái."

"Này cũng có thể." Kim Taehyung đá con búp bê sang trọng kia ra một bên, cúi đầu xoa mặt Han Sokyung.

"Cho dù anh không vui thì cũng không được nhéo vào mặt em." Han Sokyung dựa vào lòng Kim Taehyung, cười nói: "Cũng may là em không phẫu thuật thẩm mỹ đấy, nếu phẫu thuật thẩm mỹ thì làm sao có thể để cho anh tùy tiện véo như thế này."

Đột nhiên Kim Taehyung nghĩ đến tin tức hai ngày trước mình nhìn thấy, có người lấy khuôn mặt của Han Sokyung để làm khuôn mẫu phẫu thuật thẩm mỹ, những người đó hẳn là bị điên rồi đi. Ngay cả khi những người đó có giống Han Sokyung thì anh vẫn có thể nhận ra được người yêu của mình.

Những ngày tháng vui vẻ và thảnh thơi luôn trôi qua nhanh chóng, Han Sokyung bắt đầu tiếp nhận bộ phim truyền hình tiên hiệp 《 Phi Tiên 》 và phải đến phim trường để quay.

Khi cô tham gia một bộ phim truyền hình dài tập, Lee Somin và Park Jimin lại chia tay. Từ lúc giao thừa đến khi chia tay, thời gian trước sau chỉ cách nhau một tháng.

Thật ra vấn đề cũng rất đơn giản, khi Lee Somin đến thành phố điện ảnh quay 《 Bạn dưới bầu trời quang đãng 》 thì có đủ loại scandal truyền ra với nam chính, còn có một số phóng viên đã chụp được ảnh bọn họ cùng nhau đi ăn tiệc nướng, cùng nhau ra vào khách sạn. Lúc đấy Park Jimin cũng không chất vấn cô, tùy ý để cho cô có scandal với những người đàn ông khác.

*Giờ phim này làm lại thành phim trung nên mình dịch tên luôn cho dễ đọc. (Lời của chị Lolisa)

Lee Somin vốn cho rằng Park Jimin sẽ ghen, ít nhất là phải cùng cô thể hiện tình cảm và xóa tan tin đồn. Nhưng điều mà cô không bao giờ ngờ tới đó chính là Park Jimin chẳng những không có phản ứng gì mà ngược lại mà còn để cho cô hoàn thành tốt công việc. Cô muốn tin rằng đó là do Park Jimin tín nhiệm cô, nhưng khi cô cố tình đến Park gia để gặp anh thì cô lại nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi, cô gái đó cũng được xem như là thanh mai trúc mã của Park Jimin,
nhưng vẫn không tốt bằng Han Sokyung. Điều này khiến Lee Somin rất thương tâm, thay vì làm ầm ĩ với Park Jimin thì cô lại đến quán bar mua say. Vì một phút không cẩn thận mà ngủ chung với một người đàn ông lạ, và những gì không nên xảy ra cũng đã xảy ra. Thậm chí ngay cả sáng hôm sau khi tỉnh dậy, cô lại xảy ra quan hệ tình dục nửa vời với đối phương.

Lúc đó cô chỉ nghĩ Park Jimin có lỗi với cô thì tại sao cô lại phải vì anh mà thủ thân như ngọc. Quan trọng nhất là đêm hôm trước đã xảy ra chuyện như vậy rồi thì có phát sinh lại một lần nữa cũng chẳng sao.

Người đàn ông xa lạ đó rất đẹp trai, lại còn là một công tử con nhà giàu, thân phận cũng không kém Park Jimin là bao. Anh ta vừa mới về nước không lâu, thỉnh thoảng sẽ tới quán bar ngồi ngồi, vốn dĩ cũng không định phát sinh quan hệ với Lee Somin, chỉ là sau lại không biết đã xảy chuyện gì, nhưng nếu sự việc đã xảy ra thì anh ta sẽ chịu trách nhiệm. Nhưng không ngờ Lee Somin lại là vị hôn thê của người bạn tốt Park Jimin của anh ta, cái này làm cho anh ta bị sợ ngây người. Park Jimin còn đang lo không thể tìm ra lý do thích hợp để cắt đứt hôn ước với Lee Somin thì không ngờ nhanh như vậy cô ta lại tự đưa nhược điểm của chính mình lên cho anh.

"Không, Jimin, đừng chia tay được không?" Lee Somin hối hận, cô không nên đến quán bar để mua say, cũng không nên tùy tiện rời đi với người lạ: "Em thật sự không cố ý, ngày hôm đó em chỉ..."

"Cô đã ngủ với bạn thân của tôi, cô muốn tôi phải làm như thế nào đây?" Park Jimin cười nhạo, thế nhưng Lee Somin lại còn không biết xấu hổ mà chạy đến Park gia: "Nếu hai người có con, vậy có phải tôi sẽ giúp cô nuôi nấng chúng như đứa con của chính mình hay không? Ngay cả khi cô không mang thai thì cô nghĩ chúng ta có thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra hay sao? Cô có thể nói là cô không hưởng thụ nhiệt tình việc anh ta theo đuổi cô hay không ?"

Woo Sungmin là bạn tốt của Park Jimin, nên lúc bạn tốt nói về chuyện của Lee Somin với anh, anh còn tưởng rằng chính mình đang nghe lầm. Lúc trước, bởi vì anh không thực sự muốn đính hôn với Lee Somin nên có rất nhiều người anh không mời tới, như Woo Sungmin. Mà Woo Sungmin lại sống ở nước ngoài đã lâu, cũng không biết Lee Somin là vị hôn thê của anh, sau khi theo đuổi cô ta vài ngày thì liền đến nói cho anh biết.

Tâm trạng lúc đó của Park Jimin rất không tốt, còn kinh tởm hơn cả việc nuốt phải ruồi bọ, Lee Somin nói yêu anh, yêu anh chính là như vậy sao?

Lee Somin ngơ ngác nhìn Park Jimin, xác thực mấy ngày nay  cô cũng rất hưởng thụ sự theo đuổi của Woo Sungmin, đối phương sẽ tặng hoa cho cô, sẽ mua đồ ăn vặt cho đoàn làm phim để họ chăm sóc cô nhiều hơn, khi dây giày của cô bị lỏng thì anh sẽ cúi người xuống buộc dây giày cho cô... Mà Park Jimin không thể dịu dàng với cô như vậy. Vì vậy, tuy cô đã nói với Woo Sungmin là đừng đến nữa nhưng cô vẫn hy vọng anh sẽ đến.

"Giới giải trí phức tạp như vậy, bây giờ cô uống say liền ngủ với bạn của tôi, vậy lần tiếp theo uống say thì cô sẽ ngủ với ai?" Park Jimin mắt lạnh nhìn Lee Somin.

"Không phải." Lee Somin nôn nóng, trong đầu hiện lên khuôn mặt xinh đẹp của Han Sokyung: "Nếu như Han Sokyung xảy ra chuyện như vậy thì anh sẽ tha thứ cho cô ta sao?"

"Lee Somin, cô còn dám ló mặt ra ngoài hay sao? Hiện tại là cô xảy ra chuyện chứ không phải Sokyung, tại sao cô cứ luôn nghĩ xấu về cô ấy như thế?" Park Jimin duỗi tay nhéo cổ Lee Somin, đôi mắt hằn đỏ: "Lúc trước, còn không phải là bởi vì cô thích tôi nên tôi chỉ có thể từ bỏ cô ấy hay sao. Tôi đính hôn với cô nhưng cô lại ở bên cạnh người đàn ông khác. Cô thấy mình có xứng đáng với sự trả giá của tôi hay không?"

"EM..." gương mặt Lee Somin đỏ lên, hô hấp khó khăn.

"Jimin." Vốn dĩ Woo Sungmin phải đứng về phía Park Jimin nhưng bởi vì Lee Somin tới đây nên anh ở bên ngoài đến đây cũng không tiện, đành phải liền trong vào trốn tránh trước. Không nghĩ tới Park Jimin lại tức giận đến mức nhéo Lee Somin. Từ lâu anh đã biết tình cảm của bạn mình dành cho Han Sokyung, đến bây giờ anh ta vẫn còn nhớ mãi không quên, anh cũng biết bạn tốt năm đó là bất đắc dĩ, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng yếu đuối của Lee Somin thì anh lại không thể nhịn được mà muốn lao tới đẩy Park Jimin ra: "Đêm đó là lỗi của tớ, cậu đừng trách cô ấy."

"Không trách cô ta, vậy thì tớ phải giả bộ như không có chuyện gì xảy ra hay sao?" Park Jimin cảm thấy rất buồn cười: "Cậu cũng muốn cho tớ một cái nón xanh? Woo Sungmin, chúng ta là bạn bè, bây giờ chỉ vì một người phụ nữ như vậy mà cậu muốn cãi nhau với tôi?"

"Không, không phải, ngày đó, ngày đó là lần đầu tiên của cô ấy." Khi Woo Sungmin gặp Lee Somin ở quán bar, trong lòng anh liền có cảm giác khác lạ, khoảnh khắc tâm động ấy giống như là thật sự được gặp nữ thần vậy, anh thích cô: "Sau khi hai người giải trừ hôn ước thì tớ và cô ấy sẽ ở bên nhau."

"Không cần!" Lee Somin chạy tới trước mặt Park Jimin, muốn nắm lấy tay của anh nhưng lại bị anh đẩy ra, nước mắt chảy dài trên khóe mắt: "Jimin, em thật sự rất yêu anh, nếu như không yêu anh thì em đã không trở nên không giống với chính mình như vậy rồi. Vì anh, em sửa lại thời gian trên thiệp mời; vì anh, em bước vào giới giải trí, vì anh, em..."

"Đủ rồi!" Park Jimin ngắt lời Lee Somin, đối với bạn tốt chỉ vào cô: "Woo Sungmin, cậu có nghe thấy không? Cô ta cứ nói yêu một người nhưng thân thể lại quấn lấy một người đàn ông khác. Cho dù tôi không ngại nhưng sự việc đã xảy ra chính là đã xảy ra, và nó sẽ trở thành một cái gai trong tim tôi. Miễn cưỡng ở bên nhau thì sớm hay muộn gì cũng phải rời xa thôi."

Lee Somin không thể tin mà nhìn Park Jimin, cô chỉ nhất thời xúc động vì nhìn thấy anh nói chuyện cười đùa với những người phụ nữ khác mà làm lơ cô thôi mà, lẽ nào anh cũng không thể tha thứ cho cô hay sao?

"Không có người đàn ông nào thích bị đội nón xanh." Giọng của Park Jimin lạnh băng, biểu tình đạm mạc: "Vì đây là lần đầu tiên của cô và Woo Sungmin nên hãy tìm anh ta đòi chịu trách nhiệm đi."

"Bây giờ là thời đại nào rồi." Đột nhiên Lee Somin lớn tiếng nói, nhìn thấy vẻ mặt của Park Jimin càng thêm lãnh đạm thì liền khẩn cầu nói: "Chỉ duy nhất lần này, chỉ duy nhất lần này thôi có được không?"

"Có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai!" Bà Park từ trên lầu đi xuống, tuy bà không hài lòng với Lee Somin nhưng bà càng không thể chịu được việc sau khi Lee Somin đã đính hôn với Park Jimin rồi mà còn dây dưa không rõ với những người đàn ông khác.

"Nếu không phải ngày đó tôi tới nơi này, nhìn thấy các người trò chuyện thực vui vẻ cùng với người phụ nữ kia, tôi đã không có khả năng..."

"Cũng chỉ là một người phụ nữ, đó là một vị khách." Sau khi bà Park nghe được những  lời này thì càng thêm không thể hiểu Lee Somin: "Jimin đã đính hôn với cô, mà tôi lại không thể để cho nó thân cận lại với cô một lần nữa, có phải đầu óc của cô có vấn đề hay không? Cuộc hôn nhân này nhất định phải chấm dứt, không cần bàn cãi nữa."

Sau khi nói xong, bà Park liền tự mình gọi điện cho bà Lee, Park gia bọn họ tuyệt đối không bao giờ muốn một cô con dâu vô liêm sỉ như thế này bước vào cửa.

Việc của Park Jimin, Lee Somin và Woo Sungmin cũng không nháo quá lớn, nhưng nó lại được lan truyền rộng rãi trong giới thượng lưu. Sau khi Han Sokyung nghe xong thì vô cùng sửng sốt, Woo Sungmin chính là nam phụ vô cùng yêu Lee Somin, phải biết rằng nữ chính Mary Sue luôn rất được hoan nghênh, luôn có các công tử hào môn quyền quý yêu thương đến mức không thể kềm chế.
Han Sokyung ngẫm lại bản thân, ngoại trừ lời tỏ tình của fan trên IG và thỉnh thoảng được các sao nam tỏ tình thì cô thực sự không thể so với Lee Somin, đối phương luôn hấp dẫn được các công tử con nhà quyền quý, không có nam phụ này thì sẽ có sẽ có nam phụ khác. Lại nhìn chính mình với Kim Taehyung, ngoại trừ một Park Jimin là yêu nguyên chủ ra thì cái gì cũng không có.

"Gần đây phải cẩn thận một chút, em phải nhớ mang theo vệ sĩ khi đi ra ngoài đấy." Kim Taehyung lo rằng kẻ điên Lee Somin kia sẽ lại đổ lỗi cho Han Sokyung và gây rối cho cô thêm một lần nữa. Sau khi biết về những gì đã xảy ra với Park Jimin, anh liền cố ý đến thành phố phim ảnh vì sợ người trong lòng sẽ xảy ra chuyện.

"Chắc cô ta sẽ không tạt axit vào mặt em đâu nhỉ?" Han Sokyung đùa giỡn nói, Lee Somin là một người tốt bụng, nhiều nhất là cô ta đang hiểu lầm sau đó mọi người lại can ngăn: "Không có khả năng, cô ta đối xử tốt với cha mẹ nuôi như vậy thì sao có thể làm ra chuyện như thế, phỏng chừng sẽ chỉ đăng lên IG để trút giận thôi."

Đúng như Han Sokyung nghĩ, Lee Somin thực sự chỉ đăng trên IG, ngụ ý chính là Han Sokyung đã có bạn trai lại còn đi cặp kè với chồng sắp cưới của người khác, bây giờ cô ta và Park Jimin đã giải trừ hôn ước, chắc Han Sokyung đang rất mãn nguyện đi.

Bát nước bẩn này làm cư dân mạng cảm thấy rất bất lực, có người đã sắp xếp lại lịch trình của Park Jimin, Lee Somin, Han Sokyung và Kim Taehyung, Han Sokyung người ta căn bản còn không có thời gian ở bên cạnh Park Jimin. Lee Somin lại nói, không gặp mặt ở ngoài thì nói chuyện phiếm ở trên mạng, hoặc không thể gọi điện thoại hay sao?

Nhóm Tác giả truyện cười có truyện vui mới, về sau các cô gái có thể nói rằng tôi đã chia tay với bạn trai của mình, và tất cả đều là vì bạn đã kết nối với anh ta trên mạng, ở trong điện thoại thông đồng với anh ta. Mặc kệ bạn có sai hay không, tôi nói đó là bạn thì chính là bạn.

Buổi tối, sau khi Han Sokyung nhìn thấy bài đăng trên IG của Somin, cả người đều cảm thấy không ổn, tại sao đối phương lại có thể đăng bài phi logic như vậy: "Chắc não cô ta thật sự có vấn đề rồi "

Tài khoản IG trước đây của Lee Somin cũng bị người ta đào ra, có người còn nói cô ta mắc chứng hoang tưởng bị ngược đãi, suốt ngày chỉ nghĩ về việc người khác nhớ thương vị hôn phu của cô ta nhưng tại sao lại không nói rằng cô ta đã giành giật vị hôn phu của người khác.

"Có lẽ vậy." Kim Taehyung nhìn ipad, uổng công cho Lee Somin cũng là thiên kim hào môn, nếu không người bình thường làm sao dám làm ầm ĩ như vậy, không chừng đã bị người ta thiết kế cho ngồi trong cục cảnh sát rồi.

"Nếu so với một người không có đầu óc như vậy thì trông em có vẻ rất kém cỏi." Han Sokyung chống cằm: "Em phải chứng minh thế nào rằng việc đăng các bản ghi âm cuộc gọi là vô dụng đây, bởi vì có thể có rất nhiều sim điện thoại khác."

Ai chủ trương việc đưa ra bằng chứng, cố tình là Lee Somin cũng chỉ nói không có bằng chứng. Han Sokyung phát hiện mình càng ngày càng ghét Lee Somin, rõ ràng là sau khi đối phương đính hôn, cô đã nói rõ với cô ta khi cô ta tới tìm cô rồi, nhưng kết quả là đối phương vẫn luôn đổ lỗi cho cô.

"Giữa hai người yêu nhau không nên có kẻ thứ ba, ngay cả là người yêu cũ cũng có thể trở thành mối nguy hiểm. Nếu như có người yêu cũ thì nhất định phải hoàn toàn tan vỡ không còn một mảnh nào." Trong lòng Kim Taehyung tự khen ngợi chính mình, đôi tay ôm lấy gương mặt Han Sokyung, để cô nhìn vào mặt mình: "Anh không có người yêu cũ, cũng không có người trong lòng cũ ( crush cũ á )."

Tim Han Sokyung đập nhanh hơn: "Anh không có thì làm sao em có, em bây giờ chính là nằm không cũng dính đạn."

Việc người cũ này căn bản không tới phiên mọi người làm chủ, nếu không phù hợp thì tự nhiên cũng phải chia tay, dù sao cũng phải có người cũ. Chỉ có một số rất nhỏ các cặp đôi là mối tình đầu của nhau, loại việc này thật sự không thể cưỡng cầu. Đừng nói cái gì mà tin hay không tin vào tình yêu, đấy cũng chỉ là nói mà thôi.

Han Sokyung đăng một bài IG đơn giản làm sáng tỏ: Tôi, người thường xuyên xuất hiện trên các phương tiện truyền thông, nhất định đã tiêu diệt rất nhiều người tình và sóng não.

Vâng, bạn là người ngoài hành tinh, người phá hư sóng não điện.

Tôi đã chia tay với bạn trai của tôi, tốt, nhất định là do bạn phá hoại.

Hóa ra tôi không phải là người ngoài hành tinh duy nhất trên thế giới này, cầu một tổ chức.

......

Các câu trả lời từ cư dân mạng cũng rất lạ, nhưng bọn họ đều không cho rằng Han Sokyung đã phá hoại tình cảm của Lee Somin và Park Jimin. Bất cứ ai sáng suốt đều có thể nhận ra rằng thời gian trước Lee Somin vẫn luôn buộc chặt Han Sokyung để lăng xê, thậm chí còn làm lại bộ phim truyền hình mà người ta đã đóng, Lee Somin như vậy chẳng khác nào vật thay thế cả, sớm hay muộn gì cũng trở thành một viên thuốc.

Lee Somin tức giận, cô đã nói như vậy rồi mà tại sao cư dân mạng lại không tin cô? Chẳng lẽ muốn cô khóc thật sự thương tâm hay sao? Cô nghĩ đến những bức ảnh do người khác đăng lên, liền dứt khoát lên mạng live stream, cô muốn nói rõ ràng cho mọi người trong buổi phát sóng trực tiếp này.

Nhưng chưa đầy hai phút sau khi cô bắt đầu phát sóng trực tiếp, cửa phòng của cô đã bị đẩy ra.

"Lee Somin!" Lee Dokyun thật sự không còn cách nào đối với cô em gái này, cô uống say thì liền ngủ với bạn tốt của người ta, ai là đàn ông thì đều không có khả năng sẽ tha thứ cho cô. Đến lúc này rồi mà Lee Somin vẫn còn đổ lỗi cho Han Sokyung: "Nếu em không muốn ở trong nước thì hãy ra nước ngoài, vừa lúc kết hôn với Woo Sungmin, cậu ta sẽ chịu trách nhiệm với lần đầu tiên của em."

Woo Sungmin đã nhiều lần đến nhà để cầu hôn Lee Somin, muốn chịu trách nhiệm với cô. Park gia cũng tỏ vẻ không truy cứu việc này, là không truy cứu, bởi vì căn bản là Park Jimin cũng không thích Lee Somin, hơn nữa Woo Sungmin lại là bạn tốt của Park Jimin, vì bạn tốt, Park Jimin cũng tạm thời chịu đựng không muốn làm lớn mọi chuyện.

Lee Dokyun dám bảo đảm rằng nếu Lee Somin còn tiếp tục tìm đường chết như vậy thì sự việc sẽ càng vượt ra khỏi tầm tay. Điều anh không ngờ chính là Lee Somin lại đang dùng điện thoại của cô để phát sóng trực tiếp, bị anh dọa như vậy nên đã làm rơi điện thoại xuống dưới giường, nhưng phát sóng trực tiếp vẫn đang bật và chưa tắt, cư dân mạng đã nghe thấy hết những lời vừa rồi của Lee Dokyun.

Mẹ kiếp, Lee Somin đúng là đồ tồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro