Nghiêm túc yêu anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cái gì đừng lộn xộn? Anh nói đi, có phải anh sợ em sẽ làm tổn thương bảo bối Hong Jeona của anh hay không?" Tâm tình Cho Subin rất không tốt, tức giận mà nhìn Go Hyun Woo: "Cô ta chỉ là ngươi vợ trước của anh, em mới là người vợ hiện tại của anh, anh làm rõ ràng đi có được hay không, nếu không phải bởi vì anh, em sẽ lưu lạc đến nông nỗi như bây giờ hay sao?"

Cho Subin không cam lòng, sự việc đến mức này đã không thể cứu vãn được nữa rồi, thế nhưng chồng cô lại còn nói như vậy, cô chính là một ngôi sao nổi tiếng mà lại bị kéo xuống như thế này. Cô rất không cam lòng.

"Chuyện này không liên quan gì đến cô ấy, quan trọng là em đã đắc tội với người của Jung gia, bạn gái của Kim tổng." Go Hyun Woo tìm ra mấu chốt, cũng không nói ra là lỗi của Hong Jeona. Hong Jeona không có khả năng làm cho Cho Subin không thể nào xoay người được, nếu muốn anh nói, Cho Subin cũng không có khả năng sẽ trở thành bình phong. Nếu như Cho Subin không đắc tội với Han Sokyung, thì đối phương cũng sẽ không tàn nhẫn như thế.

Vấn đề giữa anh, Cho Subin và Hong Jeona nói đến cùng cũng là việc riêng tư, không phải là việc công, người bình thường đều không thể tùy ý can thiệp vào.

"Sự việc Han Sokyung bị AB Ent từ chối, còn không phải là do em làm hay sao." Go Hyun Woo nghĩ lại thì thật tệ, Han Sokyung là em họ của Bae Min Hyun, là thân thích với nhau, mà anh lại liên tiếp mất đi hai bộ phim điện ảnh, ở trong mắt Bae Min Hyun, anh là người ngoài thì làm sao có thể quan trọng bằng em họ của anh ta: "Anh có thể trách em sao? Vợ cũ của anh là người đại diện của cô ấy, sao em có thể ở cùng một công ty với cô ta được chứ." Cho Subin cắn răng: "Lúc trước em không cho người phong sát cô ta là đã rất tốt rồi"

"Muốn phong sát cái gì, em có năng lực như vậy chắc?" Nói đến phong sát, Go Hyun Woo liền tức giận, cái gì mà phong sát, phỏng chừng đến lúc đó là bọn họ bị phong sát đi: "Em nên nghỉ ngơi một thời gian đi, đã tuổi này rồi, cũng không thể lúc nào cũng diễn vai nữ chính Mary Sue được, coi như là đang chuyển hình tượng đi"

"Đây là vấn đề chuyển hình tượng sao?" Cho Subin không màng hình tượng mà chạy vọt tới trước mặt Go Hyun Woo, duỗi tay liền đánh anh, mắt rơi lệ: "Tôi đây đều là vì anh, vì anh, anh liền đối xử với tôi như thế này, anh không thể nghĩ ra một biện pháp giải quyết nào hay sao?"

"Thật là điên rồ " Go Hyun Woo bắt lấy tay Cho Subin, nhìn khuôn mặt gớm ghiếc của cô, anh không khỏi tự hỏi ngay từ đầu anh đã yêu cô như thế nào. Nhìn bộ dạng hiện tại của cô xem, nơi nào còn đoan trang mỹ lệ như trước nữa, so với bà điên có khác nhau chỗ nào đâu, từ khi ở bên cô, sự nghiệp của anh đã xuống dốc không phanh, quay phim ảnh gì cũng luôn bị lỗ lãi: "Tôi có thể nghĩ ra cách nào đây, chẳng lẽ thật sự lại chạy tới trước mặt mọi người và quỳ xuống đất cầu xin bọn họ hay sao?"

Đùa chứ, anh không thể làm loại chuyện này được, nếu như thật sự làm, những người đó nhất định sẽ cười nhạo bọn họ vì không có khí cốt, tôn nghiêm của người nghệ sĩ cũng sẽ bị người ta đạp lên ở dưới lòng bàn chân. Go Hyun Woo không cho phép chính mình làm ra việc đê tiện như vậy được, cũng không cho phép Cho Subin làm như vậy. Còn điểm nữa là, làm như vậy thì có khác gì là đang uy hiếp người ta, rất dễ khiến cho bọn họ càng thêm không vui, sau đó thì thật sự sẽ xong đời luôn.

Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của chồng mình, Cho Subin liền biết chuyện này sẽ không thực hiện được, làm sao cô lại không biết không thể thực hiện được cơ chứ, người của xã hội thượng lưu, nào có dễ mềm lòng như vậy, mềm lòng với kẻ địch thì chính là tàn nhẫn với chính mình.

"Nói tiếng thực xin lỗi, đánh bằng chữ, sẽ không khó như vậy đâu." Go Hyun Woo đem điện thoại đưa cho Cho Subin: "Em không cần tự mình đi tìm bọn họ làm gì cả, em sẽ không tìm thấy bọn họ đâu. Khả năng em còn chưa kịp tới gần thì đã bị người ta ngăn lại rồi."

Có vẻ như là bọn họ đang đi mua sắm ở bên ngoài một mình, nhưng bọn họ cũng có vệ sĩ đi theo cùng. Còn chưa tới gần, cũng đã bị người ta cho rằng bọn họ muốn làm tổn thương người ta rồi, Go Hyun Woo thở dài, như vậy thật xấu hổ.

Cũng may là bọn họ không đi tìm Han Sokyung, nếu không thì tình cảnh của bọn họ sẽ càng thêm gian nan. Hiện tại Jung gia không thích đám người lung tung rối loạn như bọn họ tới gần Han Sokyung, cũng không muốn làm cho cô phiền lòng, luôn muốn được bồi thường cho cô, nếu như bọn họ thấy hai người kia, liền trực tiếp giải quyết, sẽ không để cho Han Sokyung biết.

Mưa phùn trôi đi biến thành bông tuyết, mà Han Sokyung và Kim Taehyung vẫn luôn ở trong trung tâm thương mại, nhiệt độ trong trung tâm thương mại cũng tương đối cao.

"Cái này." Han Sokyung nhìn thấy trên giá có một cái khăn quàng cổ, nó được làm bằng sợi len, rất mềm, sợi len được lựa chọn cũng rất tốt. Cô quay đầu lại vây quanh Kim Taehyung, đối phương hơi cao một chút, khiến cô suýt chút nữa ngã sấp mặt.

Kim Taehyung cúi người, có chút hưng phấn, bạn gái muốn mua quà cho anh sao? Anh chợt phát hiện ra rằng dường như đối phương còn chưa đưa cho anh tín vật đính ước, anh lại nhìn ngón tay của mình, cũng không biết chiếc nhẫn mà anh đặt trước đó đã hoàn thành hay chưa.

"Cái màu trắng có dễ bị bẩn hay không nhỉ?" Han Sokyung nhìn chiếc khăn quàng trên cổ của Kim Taehyung, bản thân cô không thích giặt mấy cái này, nên ném thẳng vào máy giặt: "Hay là đổi màu đi, cái này không dễ giặt, màu nâu thì tốt hơn."

Giống như Kim Taehyung vậy, không cần phải tự mình giặt quần áo của mình, cũng không phải lo lắng quần áo có được giặt sạch hay không. Nhưng Kim Taehyung cũng không ngăn cản Han Sokyung, rất thoải mái mà nhìn cách cô chọn khăn, lúc này mới giống như bạn trai và bạn gái bình thường đi ra ngoài mua sắm, cái loại này thấy một cái khăn quàng cổ liền trực tiếp mua, vậy thì quá nhanh, sẽ không thể cảm nhận được sự chăm sóc của bạn gái mình nhiều hơn.

"Anh cứ ngồi ở trong phòng làm việc. Dù có đi ra, phỏng chừng cũng ở bên ngoài không lâu." Bỗng nhiên Han Sokyung cảm thấy mua khăn quàng cổ cho Kim Taehyung thì thật là lãng phí, đối phương rất ít khi dùng đến, đối phương nguyên bản cũng có không ít khăn quàng cổ: "Thỉnh thoảng quấn lại cũng được."

Han Sokyung không dám nói là rẻ, bản thân cô cũng từng mua đồ rẻ, nhưng Kim Taehyung là ông chủ lớn, nhất định không thể mua đồ rẻ được.

Chờ đến lúc tính tiền, Han Sokyung không yêu cầu Kim Taehyung thanh toán, vì cô đã đưa nó cho anh, nên đương nhiên là cô phải tự tính tiền.

"Vậy của em đâu?" Kim Taehyung đưa cô đến đây, không phải chỉ để cô mua cho anh, mà cô cái gì cũng không mua.

"Em nhìn thấy một cửa hàng đồ chơi sang trọng ở tầng dưới." Han Sokyung ho nhẹ một tiếng, vào mùa đông, đặt trên giường vài con búp bê sang trọng, có thể ôm được nhiều hơn: "Cái lần trước anh mua chỉ có một con sẽ cô đơn, nên mua thêm cho nó một người bạn để chơi cùng."

Một con gấu bông mà cũng cần một người bạn chơi cùng nữa? Kim Taehyung cũng phục cách nói này của Han Sokyung: "Anh phải nhìn đồ đạc bên trong."

Lần trước, khi Kim Taehyung mua một con gấu nhồi bông, anh còn cố ý nhìn thứ nhét ở bên trong, sợ rằng nó sẽ chứa mấy đồ lộn xộn. Sau khi yêu Han Sokyung, anh liền phá lệ chú ý đến mấy thứ này, rất cẩn thận, bạn gái là chính mình, muốn cũng là chính mình đau.

"Hay là hôm nào đặt làm riêng một con." Kim Taehyung vẫn không mấy yên tâm.

Đột nhiên Han Sokyung nhìn về phía Kim Taehyung, nghiêng đầu: "Anh thật là nghiêm túc "

"Lần trước mua cũng phải để ý." Kim Taehyung không thường chơi mấy cái này, sao có thể chú ý đến vấn đề này. Cũng chính là lần trước mua gấu nhồi bông cho Han Sokyung, anh đã cố ý lên mạng tra, mới biết được mua một món đồ chơi cũng có rất nhiều điều phải chú ý: "Có người gọi, phải chú ý."

"Kia di đâu, cũng chính là mẹ anh đâu?" Han Sokyung cố ý nói: "Bác ấy thấy anh đối xử tốt với bạn gái của mình như vậy, sẽ không cảm thấy không vui hay sao?"

"Bà ấy vẫn luôn ngốc tại lãnh cung." Kim Taehyung đùa giỡn nói: "Trong vòng tay của phụ thân, hiện tại bà ấy muốn cho em sớm vào cửa một chút, nghĩ chừng nào thì dáng người của em biến dạng."

"Hả?" Là nói khi mang thai vóc dáng sẽ biến dạng hay sao? Han Sokyung liếc mắt nhìn Kim Taehyung một cái: "Được, đi xem một chút."

Cuối cùng, Han Sokyung vẫn chưa mua con búp bê sang trọng nào, bởi vì Kim Taehyung luôn ghét bỏ cái này không tốt cái kia không tốt, sắc mặt của nhân viên cửa hàng cũng dần trở nên đen hẳn. Vì thế, Han Sokyung đành phải lôi Kim Taehyung chạy ra ngoài để tránh bị người ta đuổi ra.

Thay vì mua một con búp bê vải, cô lại mua một đôi vòng tay bằng bạc. Han Sokyung không thích vàng, muốn mang theo bất kỳ vòng tay bằng ngọc nào, vàng thì quá tục khí, và vòng tay bằng ngọc lại rất dễ vỡ, nhưng vòng tay bằng bạc thì tương đối thuận tiện hơn.

Vốn dĩ Kim Taehyung muốn chi cho bạn gái nhiều tiền hơn một chút, nhưng đối phương lại chỉ muốn một đôi vòng tay bạc rẻ tiền, thậm chí còn không có những phụ kiện phối sức khác.

"Em lại không đeo thường xuyên, thật lãng phí." Han Sokyung kéo tay Kim Taehyung, an ủi: "Lúc tham gia sự kiện có thương hiệu tài trợ, mẹ em bọn họ cũng mua cho em rất nhiều."

Trước kia Kim Taehyung còn nghĩ mua cái gì để tặng cho bạn gái, hiện tại lại phát hiện đối phương căn bản là không thích những thứ đó: "Thôi, em cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người là anh."

"Nói bậy." Han Sokyung hừ nhẹ một tiếng: "Thật không biết xấu hổ."

"Muốn anh sao, thật là không biết xấu hổ mà." Kim Taehyung nắm tay cô, nhìn thấy vẻ mệt mỏi trên khuôn của mặt cô, liền hỏi: "Em mệt lắm sao? Hay chúng ta về đi?"

"Vậy đi thôi." Han Sokyung ngáp một cái, cô không biết tại sao phụ nữ lại thích đi mua sắm lâu như thế, và cô luôn không thích đi dạo lâu như vậy. Điều này cũng có thể liên quan tới thói quen trong cuộc sống ở kiếp trước của cô, không dám đi mua sắm nếu không có tiền, mua một món quần áo trăm đồng tiền cũng phải tự ngồi hỏi một hồi lâu, hiện tại có tiền, lại cảm thấy không thú vị, cái áo trị giá một hai triệu won tệ đó, không phải là cô mua không nổi, mà là cảm thấy có lẽ cô chỉ mặc một vài lần rồi sẽ không mặc lại một lần nữa.

Bây giờ, chỉ cần Han Sokyung nghĩ đến những thứ mà người Jung gia mua cho cô, cô liền cảm thấy cái gì mình cũng không cần nữa.

Tuyết bay lơ lửng trên không trung, Han Sokyung đưa tay lên lấy một vài bông tuyết. Cũng may là cô đã quay xong phim truyền hình, nếu không mùa này mà quay phim thì sẽ chết cóng mất thôi.

"Thật không thoải mái khi quay những cảnh mùa đông vào mùa hè, và thật không thoải mái khi quay những cảnh mùa hè vào mùa đông. Một cái sẽ nóng lên, còn một cái sẽ trở thành kem que." Han Sokyung nhìn những bông tuyết rơi trên găng tay của mình.

"Vậy thì đừng bận rộn nữa, em bớt quay phim đi. " Khi Kim Taehyung nghĩ đến lời Han Sokyung nói, trong đầu anh liền hiện lên gương mặt cô bị đông lạnh đến mức đỏ bừng. Thật ra cũng không sao. Nếu không phải đang quay và đang phát sóng thì có thể dời đi một chút tùy theo mùa và địa điểm."

Han Sokyung kéo Kim Taehyung lên xe, cô không muốn đứng ở bên đường như một đứa ngốc, người khác còn tưởng rằng cô chưa từng được thấy tuyết đâu: "Hôm nay anh ăn cơm ở nhà sao?"

"Có thể." Kim Taehyung đã trở nên không biết xấu hổ khi muốn xem nhiều hơn về bạn gái của mình, dù sao thì bọn họ cũng sống gần nhà nhau, Jung gia cũng không thiếu anh một đôi đũa để anh có thể ăn cơm cùng với bọn họ.

Sau khi nhìn thấy bộ dáng của Kim Taehyung lần nữa, Jung gia cũng không nói thêm cái gì, nghĩ thầm anh cũng khá hiểu chuyện, biết muốn bồi Sokyung. Jung gia bọn họ thật đúng là không thiếu chầu cơm này, chủ yếu chính là muốn Kim Taehyung đối xử tốt với Han Sokyung một chút, tốt một chút, lại tốt một chút.

Han Sokyung rất nghiêm túc đối với tình cảm của Kim Taehyung, hy vọng hai người có thể vui vẻ mà ở chung, không muốn nói về điều không vui. Cô không biết Kim Taehyung yêu cô đến nhường nào, nhưng cô đã bắt đầu thích anh rồi.

Sau bữa tối, Han Sokyung mới đọc tin nhắn trên điện thoại, nhưng cô không đi trả lời từng cái một. Thay vào đó, cô chỉ chuyển báo cáo kết quả xét nghiệm quan hệ cha con do Jung gia gửi đi lúc trước: Nhân sinh như kịch, phim thần tượng, phim cay đắng, phim đồng quê, phim tình cảm đô thị... và cuộc sống hiện tại của tôi chính là một bộ phim thần tượng.

Sau khi nhìn thấy hành động chia sẻ của Han Sokyung, cư dân mạng sôi nổi tỏ vẻ: Đại tiểu thư, cô nói rất đúng, vì để càng giống một bộ phim thần tượng hơn, có phải cô nên đăng ảnh vợ của tổng tài bá đạo hay không?

Han Sokyung chưa đăng ảnh thân mật nào của cô và Kim Taehyung lên trên mạng. Thể hiện tình cảm, chia sẻ chóng vánh, cô vẫn thích giữ kín hơn.

Lee Somin lại không hề giấu giếm, cô không xóa tài khoản SNS trước đây của mình mà đăng ký một tài khoản SNS mới để debut. Cô đã đăng rất nhiều ảnh chụp chung với Park Jimin ở trên tài khoản SNS mới của mình, cũng như trên tài khoản SNS trước đó của cô. Điểm khác biệt chính là cô sẽ viết một số suy nghĩ lên trên tài khoản SNS trước đây của mình, chẳng hạn như cô muốn xuất hiện ở trên màn ảnh rộng, để anh sẽ nhìn cô nhiều hơn một cái.

Trên SNS cũ có rất nhiều lời nói trữ tình và cảm xúc, nhìn qua thật giống như có ai đó đang phá hoại mối quan hệ của bọn họ vậy, lời nói của cô thật hèn mọn, và thật uể oải. Nội dung trên tài khoản SNS mới càng thêm nắng, như thể quan hệ giữa cô và Park Jimin vẫn luôn rất tốt vậy.

Nhóm quan hệ công chúng của cô cũng thường xuyêm viết thông báo về mối quan hệ của cô với Park Jimin, điều này cũng giúp Lee Somin càng được nhiều sự chú ý hơn.

Có không ít người trong giới giải trí đều xào cp, xào tình yêu, này có thể gia tăng nhiệt độ nổi tiếng cho nghệ sĩ. Khi người đại diện của Lee Somin hỏi cô, cô liền nói cô không thể xào tai tiếng với người khác nên chỉ có thể cùng với Park Jimin, không thể làm anh hiểu lầm được.

Đương nhiên Nam Jun Seo cũng đồng ý với cô, dù sao cô cũng là con gái nhà giàu, cũng không có hào môn công tử nào lại thích đội nón xanh cả, cho dù là tai tiếng giả cũng không dễ nghe chút nào. Vì thế, anh liền yêu cầu đoàn đội lăng xê cho tình yêu của bọn họ, và khi bọn họ xuất hiện cùng nhau, anh ấy sẽ tìm các góc độ để làm cho các bức ảnh giống như một bức ảnh chân thực, và sau đó sẽ sử dụng các bức ảnh này để gửi tin tức đi.

Sau khi Park Jimin và Lee Somin ăn bữa tối ở bên ngoài xong, anh đưa cô trở về Lee gia.

Sau khi Jung gia công bố kết quả xét nghiệm ADN xong, cha Lee liền tương đối đau đầu, mặc dù cuộc khủng hoảng lớn của công ty đã tạm thời trôi qua nhưng ông có thể thấy trước rằng cổ phiếu của công ty sẽ giảm khi thị trường mở cửa vào thứ Hai. Lúc nhìn thấy Park Jimin đến, ông liền nói với anh vài câu về sự việc của công ty.

"Dự án phát triển hợp tác vẫn tiến hành như bình thường, Park gia chúng ta sẽ không lui lại." Park Jimin bảo đảm nói, nếu bây giờ mà bị gián đoạn, Park gia cũng sẽ bị tổn thất. Huống chi dự án này còn liên quan đến anh, Park Jimin đến nhìn chằm chằm, nếu như đầu tư thất bại, này đối với anh cũng sẽ có ảnh hưởng.

"Vậy là tốt rồi." Cha Lee gật đầu, ông đã biết Park gia sẽ không có khả năng lùi lại, con cái của hai nhà đã đính hôn rồi, nếu Park gia quyết định đình chỉ hợp tác vào lúc này, điều này sẽ càng dễ dàng đẩy Park gia lên đầu ngọn sóng: "Cháu và Somin ở bên nhau cũng lâu rồi, vậy khi nào thì chuẩn bị kết hôn?"

"Gần đây có rất nhiều chuyện, Tết Nguyên Đán lại đang đến gần. Thật không thích hợp." Park Jimin không nghĩ tới chuyện kết hôn với Lee Somin, tự nhiên có thể kéo dài bao lâu thì kéo dài: "Tuần sau là sinh nhật Somin rồi, sao chúng ta không giúp cô ấy tổ chức tiệc sinh nhật trước, Han Sokyung cũng sẽ tổ chức sinh nhật cho cô ấy trong vài ngày tới."

Nếu được Lee gia và Jung gia mời dự tiệc sinh nhật trong vài ngày họ va chạm thì tốt rồi, nhưng hai gia đình có đẳng cấp xã hội khác nhau, người được mời đến tự nhiên cũng khác nhau. Park Jimin nghĩ rằng vẫn sẽ có người đến dự tiệc sinh nhật của Lee Somin, chỉ là những người đến đó sẽ không thể nào so với Han Sokyung được.

Cha Lee thở dài, không thể không tổ chức tiệc sinh nhật được, kia càng thêm xấu hổ, những người đó sẽ cho rằng bọn họ sợ Jung gia, tránh đi mũi nhọn.

"Cha." Lee Somin khẩn trương, cô không muốn trốn tránh, cho dù bây giờ cô thực sự không tốt hơn Han Sokyung: "Không sao, nếu lúc đó không có ai tới, chúng ta sẽ..."

"Có người tới, tại sao lại không có ai chứ." Mẹ Lee ngắt lời Lee Somin: "Somin, con đừng lo, không phải hai năm qua con ở chung với bọn họ rất tốt sao? Bọn họ sẽ đến mà."

Nói câu khó nghe một chút, trong những người đó cũng có không ít người đã nói xấu Han Sokyung, bọn họ đều cho rằng Han Sokyung không thể trở mặt, còn nói để lấy lòng bọn họ. Bởi vậy, mẹ Lee không lo sẽ không có ai tới, bà tin tưởng Han Sokyung sẽ không có khả năng lại đi mời bọn họ.

"Đúng vậy." Park Jimin gật đầu, anh muốn xem lúc đó ai sẽ đến. Anh không sợ vị hôn thê bị mất mặt, Lee Somin còn chưa gả cho anh, muốn vứt cũng là vứt thể diện của Lee gia: "Gọi những gì em cần, và làm những gì em thích."

Khi Lee Somin nghe những lời của Park Jimin nói, nước mắt cô giàn giụa, chắc chắn anh Jimin đã hết hy vọng đối với Han Sokyung rồi đi, nhìn Han Sokyung ở bên những người đàn ông khác, cho nên bây giờ anh mới đối xử tốt với cô như vậy.

"Có anh ở đây." Park Jimin còn cố ý bổ sung thêm một câu, không phải Lee Somin nghĩ rằng quan hệ của bọn họ rất tốt hay sao? Trên mạng có rất nhiều bản thảo báo chí nói rằng tình cảm của bọn họ rất tốt, cho nên đương nhiên anh sẽ biểu hiện thật tốt, để mọi người biết anh đối với Lee Somin cũng rất tốt: "Đừng lo lắng."

Lee Somin rúc vào trong ngực Park Jimin, nếu cô biết chỉ cần gặp mặt là có thể giải quyết được thì cô đã sớm đưa anh Jimin đi xem Han Sokyung với những người đàn ông khác ở bên nhau rồi.

Han Sokyung cũng không biết Lee Somin nghĩ như thế nào, sau khi đăng SNS xong, Kim Taehyung lấy điện thoại di động của cô đi.

"Anh muốn kiểm tra điện thoại của em sao?" Han Sokyung nhướng mày: "Muốn kiểm tra thì cũng phải là em kiểm tra chứ."

Sau đó, Kim Taehyung bấm điện thoại di động vài lần, đăng lại SNS của Han Sokyung lên SNS xong, lại đem điện thoại đưa cho cô: "Nhìn vài lần nữa, SNS của anh rất sạch sẽ, không có thông tin lộn xộn, cũng không có đăng loạn xạ SNS của người khác."

Nghe được lời nói nghiến răng nghiến lợi của Kim Taehyung, Han Sokyung có chút chột dạ, cô vừa đăng đi đăng lại SNS của các nam nghệ sĩ khác, lại còn ấn thích nữa, cô thật sự không làm chuyện lộn xộn.

"Về sau nhất định phải kiểm tra SNS của em nhiều hơn, đăng lại, ấn thích!" Han Sokyung mỉm cười, "Thật ra thì SNS của em... Kia tất cả đều là vì sự nghiệp, đúng vậy, là vì sự nghiệp. Nếu không, em sẽ chế tạo một chiếc kèn?"

"Anh không thấy được?" Kim Taehyung mới không cần kèn, kèn có lợi ích gì, dùng để phàn nàn hay sao?

"Thấy được, thấy được, ai dám nói là anh không thể nhìn thấy." Han Sokyung vội vàng nói.

Kim Taehyung cầm lấy điện thoại di động của Han Sokyung, vào SNS của cô, ấn vào SNS khen ngợi cô.

Sau khi Han Sokyung nhìn thấy động tác của Kim Taehyung, cô im lặng, anh chàng này thật sự đã làm như vậy. Cô muốn không bằng cô cũng cầm điện thoại di động của Kim Taehyung, nhưng lại phát hiện đối phương đã sớm thích SNS của cô rồi.

Sau khi Kim Taehyung thích xong, anh còn gửi bằng tài khoản của Han Sokyung: Như vậy là công bằng.

Cư dân mạng mắt sắc phát hiện SNS gần nhất của Han Sokyung là ấn thích về SNS của Kim Taehyung, này vừa thấy liền không đúng, phát tin tức cũng không đúng, bọn họ liền nhắn lại: Chắc đây là do Kim tổng làm đi.

Han Sokyung yên lặng mà dùng SNS của Kim Taehyung để trả lời: Đúng.

Cư dân mạng vừa nói thể hiện tình cảm, Kim Taehyung liền cho bọn họ cẩu lương rải nóng hầm hập, Han Sokyung tỏ vẻ sớm hay muộn gì thì cô cũng mất fan muốn rớt phấn!

Tâm trạng Kim Taehyung đã thoải mái hơn một chút, phải tuyên bố chủ quyền với Han Sokyung như thế này mới làm những người muốn tỏ tình với bạn gái anh rút lui được, Han Sokyung yêu nhất chính là  anh.

...

Nhiều bạn hỏi nên mình trả lời luôn là tên gốc của truyện này là: tổng tài cứ nhìn cô chằm chằm!

Và nếu các bạn thấy đoạn truyện nào mình chuyển ver bị xót hoặc sai chính tả thì có thể nói cho mình để mình sửa, các bạn cmt vào ngay chỗ mà bị sai nhé.

Cảm ơn các bạn💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro