Chương 19: Thuần phục ngạo thê

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phác Tú Anh đầu nặng nề đang gục trên giường, cô cố mở mắt, nhưng dư âm cơn say vẫn còn, cố lắm cũng chỉ thấy sao bay đầy trời. Sau đó, lại thấy thân ảnh Kim Tại Hưởng hướng về phía cô đi tới, đem cô một lần nữa đè lên giường.

Đôi môi lửa nóng chăm chú áp chặt lên miệng cô, thật mềm, đầu lưỡi mềm nhẵn linh hoạt đẩy miệng cô ra, tiến thẳng vào trong cướp đoạt sự ngọt ngào.


Cô bị thân thể cao to của anh ép đến không thể nhúc nhích, chỉ có thể một mặt để anh vô tình cướp đoạt. Đầu lưỡi anh dây dưa quấn lấy đầu lưỡi cô, khiến cô không cách nào hô hấp. Tay lại với vào trong đồ lót cô vuốt ve thân thể mềm nhẵn, khiến cô một trận run rẩy.


Khi cô gần như không hít thở nổi nữa, anh mới chịu rời khỏi môi cô, đem nụ hôn lửa nóng trượt dần xuống chiếc cổ trắng nõn.


"Buông ra! Kim Tại Hưởng!” Phác Tú Anh khàn giọng song tiếng nói lại có vẻ gì đó gợi cảm đầy thu hút. Cô há miệng thật to cố hít thở 1 chút không khí, trong lòng anh lại liên tục giãy giụa, thầm nghĩ cách thoát khỏi anh.

Thân thể cô tựa như xà bàn mềm nhẵn ở dưới thân anh liên tục cựa quậy khiến anh không cách nào chống cự lại dục niệm, không khỏi thầm rên.

“Đồ tiểu quỷ này!” Anh trầm giọng nói, kéo tay giật mạnh đồ lót trên người cô, cô liền nhìn chằm chằm vào anh, tròng mắt anh lúc này đã trở nên thâm thúy đen thẫm lại.


“Đừng! Buông ra!” Cô liều mạng giãy giụa.


“Không!” Anh giật lại tay cô, nụ hôn lại tiếp tục rơi xuống thân trên của cô. Trên lớp da thịt trắng nõn lập tức xuất hiện rất nhiều vết hôn hồng hồng ái muội.

Anh mạnh mẽ đem thân thể lửa nóng của mình áp chặt vào chỗ da thịt trắng nõn, anh hôn nhưng tay lại liên tục chà xát người cô khiến lòng cô sinh lửa, khiến cô bỗng cảm thấy hoảng loạn.


“Tôi hận anh! Kim Tại Hưởng!” Cô thống khổ không nhịn được nằm dưới thân hắn hét chói tai.

“Tôi không ngại!” Kim Tại Hưởng lãnh khốc nói, tiếp tục công việc cắn nhẹ thân thể cô.

Cô dưới thân hắn liên tục thở gấp, cơ thể lại bốc lên một ngọn lửa nóng cháy, khiến cô không biết phải làm sao. Cô cả người tựa như bị lửa thiêu, khuôn mặt hồng hồng quyến rũ, bờ môi ướt át đỏ mọng, ánh mắt nhu tình, khiến Kim Tại Hưởng càng thêm điên cuồng. Anh gần như không khống chế được chính mình, hôn toàn thân cô, khiến cho cô thống khổ vô tình bật ra tiếng rên khẽ.

Đôi mắt cô trong suốt lóe ra ánh nhìn mềm mại mà mê người, đôi môi ôn hương khẽ nhè nhẹ rung, hấp dẫn anh một lần nữa cướp đoạt cặp môi thơm, hấp thụ sự ngọt ngào vô hạn. Da thịt mềm mại, mùi thơm tự nhiên của cô làm anh không cách nào tránh khỏi trầm mê! Anh chợt nghĩ khi cô ở bên ngoài, sắc đẹp không biết đã bị bao nhiêu nam nhân thưởng thức, trong lòng liền bốc lên lửa giận cực nóng thiêu đốt! Anh thật muốn đem tất cả nam nhân đã từng gặp gỡ qua vẻ đẹp mỹ lệ ấy thẳng tay giết hết!
_____________________________

Khi tất cả tình cảm mãnh liệt thối lui, Phác Tú Anh cũng dần dần từ ánh mắt mờ như sương tỉnh lại. Cô quay sang một bên giường ôm lấy bản thân mình, không cách nào ức chế được sự run rẩy của bản thân.

Cô cắn thật mạnh vào môi dưới, khiến chính mình cũng phải cảm thấy đau đớn! Cô thật đáng xấu hổ a! Lại có thể cư nhiên ngủ cùng một người đàn ông mình không yêu, cư nhiên cùng anh không biết xấu hổ mà rên rỉ, cư nhiên cảm thấy vui vẻ vô biên…

Cô vì sao lại như vậy? Cô sao lại có thể như vậy? Cô đau lòng đến cực điểm, nhưng không cách nào thay đổi được thực tế. Cô cùng anh ta đã trở thành một đôi vợ chồng chân chính! Cô đã là nữ nhân thuộc về anh ta rồi! Nghĩ tới đây, cô không khỏi buồn bã mà rơi lệ.


Cánh tay cường tráng của anh trượt qua thân thể cô, đem cô lôi kéo vào khuôn ngực vạm vỡ của mình. Anh chăm chú kéo cô vào trong lòng, tiếng nói khàn khàn mà gợi cảm: “Không được ngủ xa anh như vậy. Anh muốn ôm em cùng ngủ .”

“Tôi không muốn!” Phác Tú Anh quật cường nằm trong lòng đánh anh.

“Người phụ nữ này, rốt cuộc em muốn như thế nào đây?” Kim Tại Hưởng bất mãn nhìn cô chằm chằm.

“Tôi là người hỏi anh mới phải, rốt cuộc anh muốn ra sao đây?” Phác Tú Anh nhìn anh bằng đôi mắt đen láy.

“Chồng ôm vợ ngủ, không phải là chuyện được trời đất cho phép sao?” Anh ép hỏi cô.

“Tôi không thích, không được a!” Cô tận lực thúc vào thân thể anh, cố ý phải rời khỏi cho bằng được cái ôm ấm áp này.

Thân thể cô mềm nhẵn nằm trong lòng anh, dễ dàng khiến hạ thể anh lại 1 lần nữa cảm thấy khó chịu. Anh không thể kiềm chế bật ra một tiếng rên khẽ: "Nếu như em ko muốn lại tiếp một lần nữa, thì tốt nhất là nằm yên đi!”

Phác Tú Anh nghe xong lập tức sợ đến mức không dám động đậy, cứng đờ nằm trong lòng anh.

"Thả lỏng một chút! Anh muốn ôm 1 cơ thể cứng ngắc đi ngủ đâu.” Kim Tại Hưởng ghé vào tai cô thấp giọng nói, luồng khí ấm áp lập tức thổi qua lỗ tai mẫn cảm của cô, khiến cả người cô lập tức nổi da gà.

Cảm thụ được làn da cô mẫn cảm, anh khẽ cười, há miệng cắn cắn thật nhẹ nơi vành tai cô. Thoáng chốc, trong đầu cô bất chợt hiện lên một dòng điện, khiến khuôn mặt cô phút chốc đỏ bừng. Nhưng cô vẫn cố tỏ ra bình thản, dù trái tim đang vô duyên đập kịch liệt không ngừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro