10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"jungkookie chào hai bác kim~"

taehyung đi trước tôi gõ cửa hai cái, đợi sự cho phép từ cặp vợ chồng quyền lực bên trong, chúng tôi nhanh chóng bước vào. nhanh nhảu cái mồm mép nhất chính là tôi, chưa thấy hai bác đâu nhưng vào là phải chào cái đã.

"ôi jungkookie của ta, con về hồi nào sao không báo hai ta một tiếng để ra đón? taehyung, con cũng đi theo à?" - kim seokjin nhận ra tôi liền cười rất tươi. nụ cười chan hoà tình yêu thương lắm đó. ba nhỏ của anh là một người vui tính, luôn tạo tiếng cười cho người khác nhưng chỉ cần bắt tay vào việc thì mọi sự vui vẻ ấy đều biến mất. 

một người như vậy tốt mà, đúng không? vừa sống tình cảm lại vừa có chuyên môn cao thượng.

"con chào ba lớn ba nhỏ. jungkook đòi con chở em ấy lên đây để gặp hai người đấy." - taehyungie nói, quay sang nhìn tôi rồi tiện thể theo thói quen dùng tay xoa xoa cái mái tóc bồng bềnh của người bên cạnh anh. tôi mặc kệ anh có làm gì, trả lời ba nhỏ kim seokjin.

"con về cách đây hai-ba tháng rồi ạ. hai bác vẫn khoẻ chứ? lâu lắm rồi con không gặp hai người, cũng không dám gọi điện vì sợ sẽ làm phiền tới công việc..."

"ta và seokjinie vẫn khoẻ. con ở bên đó có ổn không? có sống tốt không đấy? trông con gầy đi nhiều so với ảnh con gửi cho taehyung nhà ta rồi." - kim namjoon tạm dừng công việc trên máy tính của mình, bước ra ghế sofa ngồi xuống ngồi bên vợ, hỏi thăm tôi chút xíu. ba lớn của anh có má lúm đồng tiền, duyên dáng lắm, mỗi khi y cười thì chỉ có thể gọi là tuyệt phẩm mà thôi. hai bác tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn rất minh mẫn nhờ chế độ ăn cũng như tập luyện hợp lí. bởi vậy đã chạm ngưỡng bốn mươi nhưng tốc độ nhạy bén trong công việc vẫn ngang ngửa ngày xưa đó.

"không phải con gầy đi đâu, con vẫn vậy mà ạ. nhưng mà nhờ ơn taehyung của hai bác mà bên đó con có rất ít bạn để chơi đó hai bác à." - tôi vừa nói vừa lườm anh. muốn rách áo của anh luôn vậy. cái giọng rõ là thái độ.

"hửm? chuyện gì đây kim taehyung?" - ba lớn nghe được câu trả lời của tôi cũng quay sang lườm anh, ba nhỏ cũng vậy. thế là áo anh chắc chắn sẽ rách, nhưng không phải bây giờ.

"con phải giữ vợ chứ ba. đâu thể nới lỏng buông kiểm soát để mấy thằng chết tiệt ở los angeles kia cướp mất jungkookie của con được. toàn mấy đứa ất ơ mà dám làm quen với jungkookie sao? ha, con phải tìm hiểu rất kĩ về những người từng tiếp xúc với em ấy mới cho chơi thân đấy. dễ gì mà chơi được với jeon jungkook của con." - anh tuy bị lườm muốn rớt con mắt ra ngoài nhưng vẫn thanh thản nói, cười đùa trông như đạt được cái thoả mãn trong y. 

"anh không tin em à?" - tôi bất mãn.

"nào nào, cả hai đứa chẳng phải đều có tính chiếm hữu rất cao sao? làm sao mất nhau được mà lo, huh? một đứa ở la, đứa còn lại ở seoul, ghen tuông lắm thôi mà cứ sợ mất nhau là sao đây? lo xa quá đấy, hai đứa con của ta." - ừ nhờ, nghe ba nhỏ kim seokjin nói thế tôi mới thấy đúng, anh cũng vậy. mắc công dữ vậy trời, trong khi đó anh vẫn có thể bay cái vèo qua la với tôi để trực tiếp giải quyết mà. thôi kệ đi, đâu ai muốn làm người bình thường khi yêu.

"bác này, con của bác là sao chứ?" - tôi ngại đến đỏ bừng hai bên má. taehyungie nhận thấy được điều này liền không kiềm chế được mà đưa tay xoa xoa má tôi. đã đỏ lại còn đỏ hơn, trời ơi kim taehyung. tôi giết chết anh bây giờ.

"không đúng sao? ba nhỏ tôi nói đúng đấy. rồi cũng sẽ quen thôi thỏ con." - vâng, đây là kim- u mê jeon jungkook -taehyung.

"ai thèm gả cho anh." - tôi bĩu môi.

"chẳng ai không thèm gả cho người ta mà bên nhau đến tận bảy năm trời đâu jungkookie. ba xem, con nói có đúng không, ba lớn?" - anh nói xong chuyển mắt qua namjoon, dường như rất mong chờ câu trả lời mà anh mong muốn.

"kiểu gì cũng về một nhà thôi, con cứ gọi hai ta là ba cho quen dần đi. bộ ba mẹ con chưa nói gì về hôn ước sao? jeon jungkook?" - gì? hôn ước nào? có hôn ước nào giữa tôi và anh à? từ từ đã...

"hôn ước ạ? ba mẹ chưa nói gì với con hết, rốt cuộc là như thế nào vậy bác... à nhầm, ba?" - tôi ngơ ngác nhìn ba seokjinie, chuyển qua taehyungie rồi cuối cùng dừng lại ở ba namjoonie.

"con và taehyung có hôn ước từ khi mới sinh ra, không yêu nhau từ trước thì cũng phải về với nhau thôi. luật đưa ra là hôn ước giữa hai gia tộc chúng ta không được phép huỷ bỏ vì như thế sẽ coi như là đang phản đối lại gia tộc từ xưa. vậy nên hãy mau nói ba mẹ chuyển đồ về ở với taehyungie nhà ta đi nào." - ba seokjin hiền lành từ từ trả lời. tôi ngớ người ra, căng tròn mắt lên, ngạc nhiên vô cùng luôn ấy. gì chứ? mới ở seoul bên ba mẹ có vài tháng, lại chuẩn bị xa nhà à. ôi đời tôi.

"huhu, ba người hợp lại bắt cóc con. con không biết gì hết huhu."

"bắt cóc em về nhà chồng là sai sao, jeon jungkook?" - taehyung cất giọng nhẹ hơn cả không khí đáp lại.

"nhưng em chưa mười tám, anh bắt cóc em đi. em tống cổ anh vô tù bây giờ anh tin không?"

"cứ thử xem, thỏ con. để xem ai dám bắt tôi vì muốn bắt vợ về nhà chồng nào." - anh nhởn nhơ tiếp tục.

"haha được rồi hai đứa. con chỉ chuyển về kim gia thôi chứ chưa cưới. gia tộc kim có quyền lực đến đâu cũng phải tuân thủ theo pháp luật nhà nước quy định, con yên tâm." - yeh, đúng là người đàn ông trụ cột của gia đình có khác. ba namjoonie nói câu nào là ăn điểm câu đó. không sai vào đâu được, không như taehyungie, nói câu nào liêm sỉ rơi lốp đốp câu đó.

nói chuyện thêm một lúc nữa thì bốn người chúng tôi cùng nhau về kim gia, người nhà đã làm cơm sẵn. bữa cơm tối nay rất vui, à mà, tôi đã nói với ba mẹ tôi rồi nhé, tôi mà không nói thì họ cũng chẳng làm gì tôi đâu, hehe. đã đến lúc gia đình họ kim quyền lực chuyển bị xuất hiện rồi. tối mai thôi, không lâu đâu.

_____

| min yoongi => kim taehyung. |

taehyung.

nói?

đã nói cho jungkook hết chưa?

rồi.

ừ. còn hình xăm?

cũng cho xem rồi.

han suri, mày định làm gì với ả ta?
dù gì cũng đã hơn một tháng tra tấn nó rồi.
sắp chết đến nơi rồi kìa, mày không thương hoa tiếc ngọc gì à? nó là con của han thị đứng trong top 5 châu á đấy.

tiếp tục đi, đã đụng đến người của tao thì phải trả giá. thương hoa tiếc ngọc sao? mơ à? nó chả là cái thá gì trong mắt tao cả, ngứa mắt.
cho dù có là con cái của tổng thống hay thuộc gia đình hoàng gia, bất cứ ai cũng đều như nhau cả thôi.
top 5 châu á khác xa với kim thị đứng nhất thế giới, tuổi gì?

chí lí quá bạn tôi.
một trăm điểm! 👍🏻

kim taehyung tao là ai? dễ gì qua mắt được tao. fuck girl giả làm good girl? tưởng làm vậy là hay.

bữa tiệc ngày mai có jungkook đúng chứ?

tất nhiên.
có cả ba đứa tụi mày nữa. mà tao quên chưa nói, mai bảy rưỡi tối nhé. ở kim gia.

ok. chắc chắn sẽ đến không chậm một giây, đầy đủ nhé.
định công khai luôn không? chuyện của mày với jungkook.

chắc chắn rồi.
tại sao lại không?

được.
tao đi tìm hoseok đây.
tiện thể nói chuyện bữa tiệc nữa.

ok.

_____

| kim taehyung => jeon jungkook. |

thỏ con.
em ngủ chưa?

dạ chưa.
em mới tắm xong thôi.

ngày mai có bài kiểm tra một tiết phần xác suất thống kê đúng không nhỉ?

đúng rồi ạ.
em chuẩn bị học bài này.

tại sao lại cứ phải đi học thế? chẳng phải cái này là chuyên ngành của em sao?
học xong bên la rồi thì cứ nghỉ ngơi ở nhà với tôi thôi.

không được.
kim tộc như thế nào anh còn không rõ sao?
đã ở bên một tân chủ tịch của tập đoàn vững mạnh nhất trên thương trường toàn thế giới như anh phải thật là xứng đáng chứ.
nếu cứ ở nhà không thì người ta sẽ dị nghị em rằng em ăn bám nhà chồng mất.

thỏ con, em sợ cái gì chứ?
chẳng ai dám nói như thế với vợ của taehyung cả.
em còn là người của jeon gia, cũng sắp là chủ tịch của jeon thị trong vài năm tới, họ dám sao?

thôi mà.
em muốn trở nên một phiên bản tốt nhất của bản thân khi ở bên anh.

vất vả cho em rồi, jungkookie.
giờ cũng khá muộn rồi đấy, hay thôi ngủ đi sáng mai dậy học, nhé?

không được, em học xong rồi ngủ, nha?

người thức người ngủ em tính làm sao đây jungkookie?

hay call video với em đi. em canh anh ngủ, anh canh em học bài.
nhé?

được.

*kim taehyung đã gọi cho bạn*

"em tưởng anh đã lên giường rồi?" - tôi nhìn vào cam thấy anh còn đang ngồi.

"nói em thế nhưng tôi còn công việc ở công ty, em ôn bài đi, xong khi nào tôi sẽ ngủ cùng em khi đó. có được không?" - ngón tay anh gõ thoăn thoắt trên bàn phím macbook tạo nên tiếng kêu rất dễ chịu, ít nhất là với tôi.

"hmm... dạ được. em sẽ cố gắng xong sớm để anh còn ngủ sớm nữa. sắp làm chủ tịch rồi nên bận lắm thôi, em xót lắm đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro