13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"này, kim... mẹ kiếp." - yoongi vội gọi taehyung lại nhưng rất tiếc, anh đã nhanh hơn hắn một bước rồi. hoseok ở kế bên liền nhìn thẳng vào màn hình của jimin, nói.

"PARK JIMIN, mày đang nói cái quái quỷ gì vậy? mày bị gì vậy hả? bị điên à?"

"tao nói sai à? nó vì một thằng con trai, vì một thằng người yêu mà định tính sổ với tụi mày, là mày và yoongi đấy. mày đang bênh nó à? nó đúng hay sai mà bênh? đã chứng kiến mọi việc chưa? đừng tưởng nó là kim tổng, là người của gia tộc hùng mạnh nhất thế giới mà tao sợ nó. park thị và park gia cũng chẳng thua kém gì đâu." - cậu với gương mặt không biểu cảm trả lời lại gã, giọng hắn có cả tá cái gọi là tức giận hừng hực vì phải nén chịu bấy lâu nay.

"mày nghĩ kim tộc và jeon tộc đứng top một, top hai nhưng lại gần với top ba của park gia nhà mày à? nếu có mất lòng tao cũng chịu, nhưng từ khi nào mày lại mang tính cách như thế này? thằng jimin của mấy năm về trước đâu? ngoài sọt rác à? hay chuồng gà? mày nói đi để tao còn ra kiếm lại cho mày. còn chuyện thằng taehyung đã biết hay chưa thì mày đừng quên theo sau jeon jungkook luôn là choker - tên cận vệ thân cận nhất với nó." - yoongi tiếp tục.

"mày câm mồm, đừng giở giọng khinh thường park gia như vậy, nên nhớ, min và jung tộc đứng top dưới nhà tao. ừ, tao thay đổi đấy, thì sao? tao đéo phải là thằng jimin của mấy năm về trước, được chưa? vừa lòng tụi mày chưa?" - cậu tức giận nhưng đã có chút kiềm chế mà đáp trả.

"đúng là hơn, nhưng khoảng cách không đáng kể, đôi khi là vẫn cao hơn đấy, chỉ hơn ở lợi nhuận công ty đem về thôi, hiểu chưa? mày không ở bên thằng taehyung nhiều như tao và yoongi thì đừng nói nữa. không hiểu thì im mẹ mồm đi, sau này hiểu rõ chuyện rồi mới nên nói nhé. mày ở bên đấy biết nó ở đây như thế nào, nó yêu jungkook nhiều như thế nào và nó đã trách bản thân mình nhiều như thế nào, mày đâu biết, đúng không? tao không muốn sau cuộc trò chuyện này giữa bốn người chúng ta xích mích dẫn đến mất đi tình bạn này, nhưng ngẫm lại đi, park jimin. mày không còn là mày nữa đâu, mày thay đổi quá nhiều rồi, đến mức chính tao và yoongi đều thấy rõ điều đó nhưng mày cứ ung dung lẳng lơ như vậy." - hoseok nói những lời cuối cùng sau đó cùng yoongi thoát ra khỏi cuộc gọi. để lại jimin cứng đờ cả người sau khi kết thúc cuộc trò chuyện ngày hôm nay.

"hóa ra... tao đã thay đổi nhiều đến vậy cơ à? xin lỗi..."

_____

"jungkookie, dậy nào em. dậy ăn gì đó rồi tôi đưa lên tập đoàn."

taehyungie từ ngoài cửa bước vào, tiến lại chiếc giường nơi tôi vẫn còn say giấc nồng mà nhẹ nhàng gọi tôi thức dậy. lên tập đoàn là ý kiến của tôi. taehyung lúc đầu vốn không đồng ý, anh biết tính chất công việc của anh nhiều, không thể ngồi rảnh rỗi mà cùng chơi với tôi được. nhưng do tôi đòi dữ quá vào tối qua nên anh cũng chỉ có đường nghe theo. đang còn say giấc mà nghe được chất giọng quen thuộc, tôi khẽ cựa quậy người, giọng vẫn còn mớ ngủ hỏi anh.

"mấy giờ rồi taehyungie?"

"đã hơn hai giờ rồi, thỏ con." - anh trả lời, một tay đưa lên vuốt tóc tôi.

"anh xuống dưới nhà đợi em, em rửa mặt, thay đồ rồi xuống ngay." - tôi quay mặt nhìn anh.

"được."

khoảng mười phút sau, tôi bước xuống nhà với một bộ trang phục giản dị, không quá bó sát người như vest, cũng không phải quá thoải mái như đồ ngủ. tao nhã, đơn giản có lẽ là hợp lí nhất. dùng bữa quá trưa với anh xong, chúng tôi cùng nhau lên tập đoàn. tuy rằng anh đã lên làm kim tổng nhưng ba lớn ba nhỏ vẫn còn trên tập đoàn làm việc với cương vị là phó chủ tịch. nhất thời chưa tìm được người xứng đáng cho chức vụ này thôi.

"kim tổng, kim phu nhân." - vừa đặt chân vào đại sảnh, nhân viên đã xếp hàng ngay ngắn thẳng tắp, cúi đầu một góc chín mươi độ chào taehyung và tôi.

anh không nói gì, chỉ gật đầu sau đó nắm tay tôi bước vào thang máy đặc biệt. tại sao lại đặc biệt? vì đơn giản, nó là chiếc thang máy độc quyền chỉ có anh và gia đình mới được phép sử dụng. và tất nhiên, bên cạnh nó sẽ là vài ba thang máy khác cho nhân viên đi lại.

"này, từ khi nào mà bọn họ lại chào luôn cả em thế? phu nhân gì chứ? đã cưới hỏi gì đâu mà phu nhân chắc nịch vậy?" - tôi bên trong thang máy không giấu khỏi sự thắc mắc, hỏi anh.

"gọi cho quen, ngốc ạ." - anh cười, một nụ cười hình hộp chữ nhật rất đẹp. nhưng chỉ là... nó không hay xuất hiện thôi. sẽ không quá đáng khi nói rằng ngoài tôi và ba lớn ba nhỏ ra, anh cực kì hiếm khi chịu nở nụ cười với người khác, kể cả yoongi và hoseok. hai người họ đã từng nói rằng: "khoảnh khắc nhìn thấy taehyung cười còn quý giá hơn viễn cảnh được nhìn thấy cầu vồng mặt trăng(*)."

"em không có ngốc." - tôi phồng má tỏ vẻ bất mãn. trong mắt anh là một jeon jungkook xù lông lên trông rất đáng yêu.

"được, thỏ con của tôi không ngốc, em là đại ngốc." - nói rồi anh kéo tôi vào phòng, để tôi ngồi trên ghế chủ tịch - nơi bất kì ai cũng ao ước một lần được bước vào đây. nhưng chẳng dễ gì đâu, qua được mắt chủ tịch kim namjoon nhà anh đâu dễ đến vậy. khéo khi mới chỉ lên âm mưu trong đầu thôi, nhưng đã bị thủ tiêu ngay lập tức bởi lực lượng an ninh dày đặc đến mức khó tin của kim thị trên toàn thế giới.

"chủ tịch, ngài đến rồi. ah, chào kim phu nhân." - thấy anh bước vào, chàng thư kí đang chăm chú làm việc kia lập tức đứng lên chào.

"chào anh." - tôi gật đầu, mỉm cười nhẹ đáp lại lời chào.

"chiều nay?"

"dạ chiều nay ngài có cuộc họp cổ đông với cương vị là tân chủ tịch, sau đó sẽ cùng họ dùng bữa tại nhà hàng lysy cách đây năm kilomet về hướng đông." - tuy anh chỉ mới thốt ra vỏn vẹn hai chữ thôi, nhưng chàng trai này đã hiểu được ngay ý của taehyung là gì. là do trước đây ba lớn của anh cũng như thế hay giữa hai người có thần giao cách cảm? hm, đáng suy ngẫm.

đừng nói tôi ghen, tôi không ghen đâu. vì chàng trai này làm việc cho kim thị đã lâu, có vợ rồi. tuy rằng tính chiếm hữu cao vẫn còn đấy, nhưng người ta đã là có vợ có con.

"em ngồi đây nhé, tôi xuống gặp ba một chút để lấy tài liệu cho buổi họp sắp tới." - anh bỏ đi gương mặt lạnh lùng kia, trở về với vẻ hiền dịu ôn nhu thường ngày, nói với tôi.

"dạ, anh đi đi."

"trông chừng phu nhân cho tốt." - buông cho chàng thư kí một lời nói tuy không dài dòng nhưng đủ khiến cậu biết sắp tới cậu phải làm gì với "cục bông năng động" như tôi.

_____

(*): là một cầu vồng làm từ ánh mặt trăng chứ không phải là ánh sáng mặt trời. cầu vồng mặt trăng xuất hiện khi xảy ra sự khúc xạ của ánh trăng từ các hạt nước lơ lửng trong không khí, như mưa rào hoặc thác nước, và luôn nằm ở phần đối diện của bầu trời từ mặt trăng so với người quan sát. nó mờ hơn nhiều so với cầu vồng mặt trời, do lượng ánh sáng nhỏ hơn phản chiếu từ bề mặt của mặt trăng. hiện tượng này vô cùng hiếm bởi đòi hỏi sự kết hợp giữa các yếu tố như bầu trời rất tối, mặt trăng ở thấp hơn 42 độ trên bầu trời và mưa rơi đối diện với mặt trăng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro