6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

xong tiết một, tiết tiếp theo là tiết của cô chủ nhiệm lớp tôi. cô ấy dạy sử, tôi lại thuộc ban tự nhiên. thế cho nên là tôi học sử chỉ với mục đích "cho có" chứ học xong là bao kiến thức, bao dữ kiện thầy cô đều được trả lại hết. nói chung là cũng không phải cố ý mà.

"cả lớp trật tự, nghiêm." - lớp trưởng ổn định chỗ ngồi của lớp sau năm phút nghỉ giải lao tại chỗ. lúc này cô vào, và có một bóng dáng thấp thoáng ngoài cửa. chẳng lẽ? học sinh mới nữa à?

"các em ngồi xuống đi, lớp ta hôm nay có học sinh mới, vào đi em." - cô thông báo trước cho cả lớp biết rồi kêu cậu bạn đứng ngoài cửa kia vào. 

ôi chao, bóng ai đó nhẹ nhàng vụt qua nơi đây sao?

"chào, park jimin, hân hạnh." - cậu bạn kia cũng giới thiệu như thường lệ để ra mắt với lớp 12A1 chúng tôi.

tưởng là ai, ai dè là park jimin. cậu ta, à không, đúng hơn là anh ta - du học sinh la với tôi, học cùng trường, cùng lớp tận 3-4 năm trời nhưng không thân lắm. gọi là bạn tốt là hợp lí nhất, nhưng theo tôi nó còn chưa tới mức "tốt" đâu, bạn bè xã giao thôi.

"em xuống bàn phía dưới jeon jungkook ngồi nhé." - giáo viên nhẹ nhàng bảo.

"vâng." - nói xong cậu bước xuống, vừa ịn mông xuống ghế đã với tay đặt lên vai tôi, vỗ vỗ vài cái rồi cái mỏ lại tiếp tục bô bô, và tôi ghét điều này. ghét từ bán cầu tây sang bán cầu đông bên này vẫn chưa hết ghét.

"jeon jungkook, chúng ta có duyên nhỉ? lại gặp nhau rồi."

vâng, tôi sẽ không nói rằng chính câu nói này đã thu hút ánh nhìn của anh, thậm chí cả yoongi cùng hoseok bàn trên tôi nữa đâu. gã và hắn chỉ tập trung vào anh, sau đó lại quay qua nhìn tôi. còn anh thì... trong lòng đã đang hình thành một ngọn núi lửa sắp phun trào tới nơi.

"mẹ kiếp, duyên diếc gì? ghệ bố mày mà còn có ý muốn dành, f*ck." - anh chửi thầm trong miệng, chưa nói tôi biết thì đành nhịn thôi, đúng không? cho chừa cái tật thích tạo bất ngờ rồi gậy ông đập lưng ông.

"ừ, chào anh. nhưng xin lỗi, chúng ta không thân đến mức để gọi là có duyên, trùng hợp thôi. hơn nữa tôi cũng có người yêu rồi, xin cẩn trọng lời nói." - tôi cứ nhìn chằm chằm vào quyển sách sử trên bàn mà trả lời cậu, làm cho cậu bật cười xua tay giải thích.

"ồ không không, tôi không có ý đó. người ấy của cậu chắc hẳn là không tầm thường, tôi đụng vào cậu thà đi chết còn hơn đối diện với người ấy."

"anh biết người ấy của tôi à?" - tôi không quay xuống nhưng lông mày có hơi nhướng lên tỏ vẻ bất ngờ.

"không, tôi chỉ đoán vậy thôi, vì cậu là con của jeon gia, thì nhất định đối phương phải hơn, ít nhất là ngang ngửa mới xứng đôi vừa lứa chứ." - park jimin vẫn vừa cười vừa trả lời tôi.

"suy nghĩ cổ hủ." - ném cho cậu một câu sau đó hướng mắt lên nhìn bảng. giáo viên đã cầm phấn ghi tựa bài rồi.

"jeon jungkook, em lại một lần nữa biết cách làm tôi yên tâm về em rồi." - anh nghĩ.

"hay lắm jeon jungkook." - trong đầu lúc này của yoongi và gã người yêu của hắn là vậy đấy.

"trật tự nào các em, chúng ta vào tiết học."

_____

trải qua năm tiết học trên trường, chúng tôi đang dọn sách vở chuẩn bị trở về nhà. lúc này, anh đột nhiên quay sang hỏi tôi.

"có ai chở em về chưa?"

"không, tôi thích tự đi bộ về." - tôi có chút ngượng ngùng đáp, tuy không thể hiện ra ngoài mặt.

"tôi chở em về nhé?" - anh tiếp tục.

"xin lỗi, tôi không muốn nhắc lại nhiều lần. đừng đụng vào tôi hay có ý định gì xấu xa, người yêu tôi sẽ chẳng để yên cho anh đâu." - tôi khó chịu ra mặt khi phải giải thích ba lần từ đầu tiết đến giờ.

anh nhếch nhẹ khoé môi, vẫn cứng đầu hỏi.

"tôi có thể biết tên người yêu em?"

"kim taehyung."

nói rồi tôi thẳng chân bước ra khỏi lớp đi về nhà trong trạng thái không mấy vui vẻ. người gì đâu mà hỏi lắm vậy? nhiều chuyện.

"kim taehyung, tao thiết nghĩ mày nên nói em ấy sớm hơn đi, mắc công..." - cậu bạn bị anh chửi thầm lúc nãy bây giờ mới lên tiếng. ô kìa? park jimin và kim taehyung quen nhau à?

"mày câm, duyên diếc con mẹ mày. tao chưa vỗ mày là may phước bảy mươi đời rồi." - anh gằn giọng đe doạ jimin, nhưng có vẻ cậu ta không sợ lắm. với người khác đã đủ khiến họ ... ra quần rồi.

"park jimin, tính taehyung như nào chẳng lẽ mày đã quên. bạn thân kiểu gì cứ thích chọc nhau thế?" - gã nói, đôi mắt vẫn dán chặt vào yoongi - người yêu gã ngồi bên cạnh.

"thích, vui mà." - cậu nhởn nhơ trả lời.

"vui quần què. cứ chọc đi, láo nháo thì bạn thân nó cũng chẳng ngại mà tiễn mày xuống diêm vương chầu với tổ tiên họ park." - hắn vừa nói vừa nghịch tay gã người yêu.

"yên lặng đi. đi về, lắm chuyện." - anh cằn nhằn vài chữ rồi xuống garage của trường lấy xe. thề luôn nhé, chiếc xe của anh, hai người kia và của jimin không thể lẫn vào đâu được. đúng là bạn thân có khác, mua cái gì cũng rủ mua chung cả nhóm. siêu xe giới hạn chỉ có ba cái trên thế giới đều do bốn con người này ẵm hết.

_____

kim taehyung anh đâu?
mau ra đây cho tôi.
lẹ lên.

tôi đây.
thỏ con sao thế?

anh đang ở đâu trên cái thế giới này rồi?

tôi ở italia.
sao em lại hỏi vậy? có chuyện gì sao?

anh mau xách đít về ngay cho tôi, từ sáng đến giờ tôi đã gặp phải hai con người lắm chuyện, tức chết đi được.
đã bảo có người yêu rồi cứ thích lấn tới.
hay anh thích tôi bị thằng nào con nào cướp mất? định trơ mắt ra nhìn à? 

thỏ con, em bình tĩnh. em là của tôi, làm sao để cho người khác có được em?
hai người đó là ai? mau nói tôi nghe xem nào.

park jimin, và một con người trông cao to, cũng từa tựa bad boy nhưng học giỏi. 
không biết tên.

được, em cứ để đấy. tôi sẽ xử hai bọn nó.
tôi còn một số chuyện tiện thể phải giúp ba giải quyết trực tiếp trên tập đoàn ở bên đây.
chưa thể về ngay với em được.

mau lên coi nào.
em muốn gặp anh.
bảy năm qua không cho em xem mặt thì thôi lại còn cứ lề mề thế.
định không cho em biết mặt anh cả đời à?

ngoan, đừng giận tôi.
tôi hứa, xong chuyện này tôi sẽ về ngay.
muộn nhất là vào ngày kỉ niệm của chúng ta, nhé?

hứa đấy.
không được nuốt lời đâu.

được, tôi hứa với em bằng cả danh dự và tấm chân tình này của tôi.

anh mau nhả ra.

hửm? nhả cái gì cơ? tôi đâu có ngậm cái gì?

cục đường mật trong miệng anh ấy.
nhả ra, ngậm mãi nên nói ra toàn những lời ngọt ngào chết người.

em không thích sao?

không, em thích.
nhưng mật ngọt thì chết ruồi.

haha. thỏ con, em là đang ghen hửm?

xí, ai thèm ghen. chỉ nhắc anh thôi mắc công lại cặp kè với đứa khác.
em không muốn bị bỏ rơi.

jungkookie, tôi chỉ yêu một mình em, duy nhất mỗi em thôi, bé cưng.

đã kêu nhả ra mà ngậm quài thế?

được, nhả rồi đây.
tôi bận chút.
xíu sẽ nói chuyện với em sau nhé, bby.

dạ.

_____

soát lỗi chính tả cho au với mọi người ơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro