ngoài lề 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

19/1

Hoàng Phương Vy lơ mơ thức dậy giữa một màn tiếng chuông điện thoại, chẳng biết thằng nào con nào ngang nhiên dám đánh thức cô bằng cách gọi cháy cả máy.

nhưng cô không thấy phiền, ngược lại còn vui vẻ, vì mới sáng ra đã nghe được bài Permission to Dance hơn mấy lần.

cô vào nhật ký cuộc gọi, tìm xem cuộc gọi nhỡ trễ nhất là ai, sau đó mắt nhắm mắt mở ấn nút gọi.

" alo "

{" em đã dậy chưa ?"}

tiếng nói êm dịu từ đầu dây bên kia khiến cô bừng tỉnh, vỗ mặt vài cái rồi đáp tiếp.

" vâng em dậy rồi ạ, có chuyện gì không cô ? "

{" à cô có vài chuyện muốn nhờ em một chút, hôm nay em rảnh chứ ? "}

" vâng em rảnh ạ, có chuyện gì cô cứ nói "

{" cô có một đứa cháu, nhưng mà hôm nay cô bận mất rồi không chăm được. em qua nhà cô rồi giữ trẻ giúp cô nhé "}

Hoàng Phương Vy mắt sáng long lanh, không chần chừ liền gật đầu cái rụp. cô thích nhất là trẻ em, mấy đứa nhóc nhỏ nhỏ đáng yêu lắm.

tắt điện thoại, cô ngẩng người nhìn lên chỗ mình thường treo lịch, giờ lại biến đâu mất.

Phương Vy mở điện thoại xem ngày, mò một hồi cũng không biết thanh xem ngày giờ ở đâu, tức giận ném điện thoại xuống giường.

là hôm trước Thạc Trân có mượn điện thoại cô một chút, sau đó lại không thấy chỗ xem ngày trên điện thoại.

tạm thời cô đã biết hung thủ là ai, nhưng động cơ gây án thì có vắt óc cũng chả ra.

không quan tâm đến, cô mau chóng đi vệ sinh cá nhân rồi rồi thay đồ chạy đến nhà cô Quỳnh.

trên đường đi đến nhà cô Quỳnh, Phương Vy có ghé qua một tiệm tạp hóa quen để hỏi ngày, vì cô sợ hôm nay có công chuyện gì đó mà quên mất.

cho đến khi Phương Vy đã chuẩn bị nghe được hôm nay là ngày mấy, thì tự dưng mọc đâu ra Hiệu Tích trồi lên khoác vai cô cười nói ngon lành.

" ủa lớp phó đi đâu đây ? sang nhà cô Quỳnh hả ? "

Phương Vy cắn răng, nhịn không được chửi tục trước mặt người lớn. cô quay đầu sang cười gượng gạo với Trịnh Hiệu Tích:

" ừ ! " sau đó còn kèm theo tiếng nghiến răng ken két.

" cho nên mày làm ơn, xê ra dùm "

Trịnh Hiệu Tích gật gật đầu, sau đó vô tư leo lên xe của cô ngồi. còn nghịch ngợm nhún nhún vài cái.

" thế thôi chở tao qua nhà cô chơi ké luôn đi, dù sao cũng không có gì làm "

ánh mắt Hoàng Phương Vy toé ra một tia lửa mạnh mẽ.

cô thật sự không biết là do lúc ngủ dậy mở mắt trái trước hay sao, mà sáng giờ toàn bị phá đám.

nhưng dù sao cô cũng có lòng tốt, bỏ qua chuyện này mà thoải mái lái xe đi đến nhà cô Quỳnh.

...

" à Tích, nay ngày nhiêu ? "

Trịnh Hiệu Tích đang ngồi đung đưa võng canh cho em bé ngủ, nghe được câu hỏi này làm anh xém chút xíu nữa là lật cả võng.

" hỏi chi ? "

Hoàng Phương Vy sau khi đã pha sữa xong, cô để bình sữa lên bàn, ung dung đi lại ngồi kế bên anh.

" đến ngày sinh nhật của tao không lẽ tao còn không biết ? "

oh shit. nó đã biết từ trước mà thế đéo nào lại giả vờ giỏi thế nhỉ ?

Hiệu Tích bất lực, móc điện thoại ra nhấn vào số Nam Tuấn, thở dài:

" làm xong chưa ? "

{" trang trí xong rồi, đang đợi cô Quỳnh với chị Trúc nấu ăn "} Kim Nam Tuấn bắt máy liền, nhưng giọng nói của anh hơi nhỏ.

{" sao lại gọi tao vậy, dy nó biết gì rồi à "}

" ừ, nó biết hôm nay là sinh nhật nó rồi "

{" vãi má, tụi mình cướp lịch nhà nó, nhờ cục cưng tao phá điện thoại nó mà nó vẫn biết ? "

" sao tao biết trời ơi "

{" thế để tao nói lại với mọi người "}

...

Kim Thái Hanh đè Chính Quốc vào tường mà ngấu nghiến đôi môi cậu đến sưng tấy, không để ý đến mọi người đang đứng hình nhìn chằm chằm vào hai người.

Phương Vy: ...

Hiệu Tích: ...

Thạc Trân: ...

Nam Tuấn: ...

Doãn Kỳ: ...

Trí Mân: ...

Quỳnh & Trúc: hí hí

...

" được rồi, đáng ra là sẽ tổ chức một bữa tiệc sinh nhật bất ngờ cho em nhưng mà em đã biết rồi nên thôi. mấy đứa ngồi chơi chút đi cô đi phụ Trúc "

cô Quỳnh tươi cười, đi xuống dưới bếp phụ em người yêu, để tám con giời ngồi trên phòng khách.

Chính Quốc ngồi trong lòng Thái Hanh, lè lưỡi trêu chọc:

" nó mà biết cái gì, do nó lười viết tiếp nên bẻ hướng vậy đó. nhỏ này làm author mà vậy là không được rồi "

lớp phó thở dài bất lực, giải thích:

" do đang mùa thi cử nên tao viết hơi chậm được chưa, có một chuyện mà bắt bẻ hoài "

cùng lúc đó, cô Quỳnh cùng chị Trúc đem bánh kem họ tự làm đặt trước mặt Phương Vy, dọn đồ ăn ra bàn rồi cả mười người ngồi thành vòng tròn, vừa vui cười vừa hát:

" happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy birthday happy birthday to you "

" chúc mừng sinh nhật, Hoàng Phương Vy "



sinh nhựt zui zẻ nha bản thân oi :3 một tuổi 14 thật là hạnh phúc 💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro