5. có em chờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

từ ngày anh đi, em chưa ngày nào thôi thấp thỏm. anh gửi thư cho em đều đặn, khổ nỗi, bức nào cũng nhoè mờ, hẳn là hanh buồn phiền biết bao, đêm khuya thanh vắng cứ có tiếng thút thít. nước mắt em thấm lên tờ giấy cũ, em khóc cùng anh những ngày không còn trăng.

rồi, khi bức thư cuối cùng em nhận khi anh còn nơi chiến trường, anh viết :

" gửi quốc, dấu yêu của anh.
em ổn không, ở địa bàn có bị trúng bom đạn gì không ? mấy nay quân địch bên anh càng ngày càng đông, có người chết vì viên đạn lạc, có người thì chết vì cơn sốt rét địa phương. anh vẫn còn khoẻ, em biết không, súng mà em chế ra vô cùng có ích. quân ta thắng lớn; nhưng tổn hại cũng nhiều. đừng lo cho anh, thư em viết anh đều đã đọc hết. mấy nay bận bịu, không viết thường xuyên được, quốc thông cảm cho anh nhé. anh sẽ sớm trở về, chờ tin anh.
người yêu của em
kim thái hanh. "

hanh nói đúng, dạo này anh không còn gửi thư cho em nhiều, em không trách. việc nước đang nguy, sao nỡ làm anh phiền lòng. em viết nốt tâm thư, nước mắt lưng tròng, chôn vội mảnh tình xuống đáy lòng gợn sóng.

cuốn lịch dày cộp được em đánh đấu đến mức không còn chỗ để viết, em đong đếm từng phút, từng giờ một, rồi khi sinh nhật em đến. mùa thu năm ấy, anh không gửi cho em một phong thư cũng chẳng có, em nhủ thầm rằng anh bận, em tin anh chưa bao giờ quên ngày ấy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro