22. Tâm trạng không tốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau

Jungkook thức dậy cùng với tâm trạng không mấy tốt đẹp, đôi má bánh bao bây giờ như là một chiếc bánh bao bị nhúng nước mà cứ xụ xuống buồn bã, mỗi lần nhớ đến hành động hôm qua của hắn dành cho cô em lại không kiềm được mà càng buồn thêm

Em từng bước nặng trĩu đi xuống lầu, đưa đôi mắt của mình nhìn vào trong bếp khi nghe thấy tiếng cười đùa của ai đó, không ai khác đó là Taehyung và Minji đang cùng nhau ngồi trên bàn ăn vừa ăn vừa cười đùa trông rất hạnh phúc

Jungkook nhìn thấy cảnh tượng đó liền bĩu môi, lỗ mũi phồng ra như muốn khóc đến nơi rồi nhưng em lại kìm nén lại, em đi đến rồi ỉu xìu lên tiếng

"Chào cô cậu buổi sáng." Vừa nói em vừa đi thẳng vào trong bếp, Taehyung thấy Jungkook hơi lạ không còn năng động hay chạy nhảy như thường ngày nữa trông em chẳng có chút sức sống nào cả, hắn nhìn sang Minji thì chỉ nhận lại được cái lắc đầu không biết. Hắn nhìn vào trong bếp nơi em đang đứng, thấy em không ngừng đờ đẫn, lâu lâu lại thở dài, hắn đứng dậy đi vào trong bếp rồi vỗ lên vai em

"Jungkookie ."

Em xoay mặt lại nhìn hắn, gương mặt không một nụ cười của em khiến hắn hôm nay nhìn cũng thấy rất tụt năng lượng, không còn có sức sống gì nữa hết, Taehyung nhẹ nhàng nhìn em rồi hỏi

"Jungkook hôm nay sao thế? Sao trông em buồn vậy hả?"

"Dạ...không có gì đâu...Kook vẫn rất ổn mà." Em lắc lắc đầu nói

"Hay kẹo cậu tặng không hợp ý em sao?". Hắn nghiêng đầu sang một bên hỏi

Jungkook nghe xong liền bừng tỉnh rồi vội xua tay phủ nhận

"Không có...kẹo ngon lắm nên Jungkookie đã cho hết các bé kẹo vào trong bụng cho mấy em ý gặp nhau rồi."

"Cái gì? Em đã ăn hết số kẹo đó trong vòng một đêm sao?"

Jungkook nhìn thấy vẻ mặt hốt hoảng của hắn liền len lén gật đầu, đêm qua sau khi về phòng vì buồn quá mà em đã ăn hết số kẹo đó hồi nào cũng không biết, đến tận bây giờ trong miệng em vẫn còn thoang thoảng mùi hương ngòn ngọt của số kẹo hôm qua. Taehyung nhìn thấy em gật đầu như thế cũng bó tay với em

"Sao lại có người ham ăn như mày vậy hả?". Taehyung chống nạnh lên hung dữ đổi giọng nói với em, ban nãy còn định an ủi nhưng khi biết em đã ăn hết kẹo trong một lần như vậy, bộ muốn bị sâu răng hay sao vậy hả?

"Sao cậu lại hung dữ với Jungkook chứ, kẹo cậu mua cho em mà, em muốn ăn như nào là quyền của em, cậu Taehyung hiểu chưa?". Em hắng giọng lên đanh đá nói lại hắn. Minji ngồi bên ngoài cũng nhìn vào trong khi nghe thấy tiếng của Jungkook , hôm nay em đang dám lớn tiếng với cả Taehyung sao?

Hắn đứng hình khi nghe thấy lời Jungkook nói, Taehyung trong một khắc không biết nên làm gì, hắn cứ đứng đó nhìn em đang tiếp tục dọn dẹp. Đây là lần đầu hắn nhìn thấy em lớn tiếng với hắn, Taehyung biết Jungkook đã giận cái gì rồi liền nói

"Cậu chỉ lo cho mày thôi, lỡ sâu răng sẽ bị đau rồi phải đi đến bệnh viện để gặp bác sĩ rồi còn phải..."

"Cậu Taehyung đừng có hù em nha, Jungkook không có sợ đâu."

Jungkook nghe thấy lời nói của Taehyung liền không để cho hắn nói hết mà đã vội lên tiếng ngăn lại không cho hắn nói nữa, Taehyung cười nhẹ rồi nói.

"Ai mà thèm hù mày chứ? Nếu mà mày vẫn ham ăn như vậy thì sẽ có ngày sâu sẽ ăn hết răng của mày...đến lúc đó đừng có mà khóc lóc mà ăn vạ với tao."

"Cậu Taehyung đáng ghét, Jungkook tui đây hông thèm đâu. Plè..."

Jungkook hậm hực nói, bị Taehyung chọc cho tức chết rồi, em tinh nghịch còn lè lưỡi trêu hắn nhưng lại bị đáp trả bởi một cái cốc đầu từ Taehyung đau đớn ôm đầu nhìn thấy hắn bỏ đi lên trên bàn ăn chuẩn bị đi làm rồi.

Em nhìn hắn không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn Minji thắt caravat giúp hắn, chuyện này ngày trước em vẫn rất hay giúp hắn nhưng chắc bây giờ thì không cần nữa rồi

Giúp hắn thắt xong thì hắn mới cảm nhận được có người đang nhìn mình, hắn xoay mặt nhìn vào trong, chạm ngay ánh nhìn của Jungkook , em vẫn chưa hiểu gì thì hắn đã nói

"Không biết có ai muốn đến Kim thị với tôi không á ta?"

"Anh à, nơi đó là nơi làm việc...đưa Jungkook đến đó có ảnh hưởng đến anh và mọi người không?". Minji nghe hắn có ý định muốn cho em đến Kim thị liền lên tiếng

"Không sao đâu, ở Kim thị ai cũng biết Jungkook hết, mọi người rất yêu quý thằng bê nên em đừng lo."

Taehyung lên tiếng nói bảo cô đừng lo, Jungkook sẽ không bị ai bắt nạt đâu nhưng hắn đâu biết câu trả lời của hắn khiến Minji không hài lòng, đâu phải là sợ nó đến đó bị ăn hiếp đâu mà là muốn nó ở nhà để tôi dễ dàng ăn hiếp nó, anh có hiểu không hả Taehyung?

Nghĩ như vậy nhưng cô lại không dám nói thẳng ra chỉ có thể cười nhẹ, Taehyung lúc này mới xoay sang Jungkook rồi nói

"Có đi không? Không là tao đổi ý, mày ở nhà đấy nhé."

"Dạ có, Jungkook đi mà, cậu đừng bỏ em nha."

Nói rồi em chạy nhanh ra đứng cạnh hắn. Hôn chào tạm biệt Minji xong hắn cũng dắt Jungkook rời khỏi nhà đến Kim thị, Minji chỉ có thể miễn cưỡng nhìn theo mà không làm được gì cả! Jungkook à, mày chờ đấy, hôm nay tao không làm gì được mày nhưng chưa chắc là những ngày sau mày sẽ yên ổn nhé!
____________
🦊👩‍💻: Huhu nhớ mọi người quá hic...Tiện up chap này để hép pi pớt đây Taehyungie aaa. Chúc anh thêm tuổi mới vui vẻe 💜💜💜

( chồng bé iu thỏ cuti quaa )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro