Chapter 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vốn dĩ Taeyong kia cảm thấy

đôi chút khó chịu bởi không ngờ

sau một thời gian bẵng đi,lại gặp

lại Ten. Nhưng cũng một phần,

Taeyong đã cảm giác được sự kì

lạ,cảm giác chưa từng có trước

kia khi mà giờ cậu đang ở gần với
Ten. Ten ngây thơ kia thì sau khi

chắc chắn rằng Taeyong không

hề hay biết gì về những hành

động của mình thì cậu lại tiếp tục
thản nhiên ngồi nói chuyện với

ghế bên cạnh. Dĩ nhiên,Taeyong

và Ten có vẻ không thích tham

gia vào trò chơi này nên khi được
chỉ định thì cả hai đều trưng ra

bộ dạng lười biếng...Nhưng ông

trời có vẻ thích trêu đùa khi mà

trò chơi kéo,búa,bao kết thúc,hai

người mà còn đứng đần ra đó

không ai khác lại chính Lee

Taeyong và Ten kia!

Taeyong vẫn thản nhiên nhưng

có phần hơi nheo lại,còn Ten

cũng đứng đó chỉ biết cười trừ

trong tiếng vỗ tay của gần 60 con

người đang ngồi dưới kia. Người

hướng dẫn viên khi nãy lại hào

hứng hơn gấp bội,tay cầm hai

chiếc áo tiến lên phía Taeyong và
Ten:

-Vậy là chúng ta đã tìm được hai

người "chiến thắng". Lát nữa khi

xuống xe,hai cậu hãy mặc cái này
vào luôn nhé! - Nói dứt câu,chị ấy
đưa cho Ten một chiếc áo màu

trắng,ống tay màu đen,trên áo

còn có hình mèo Tom. Chiếc của

Taeyong cũng tương tự,chỉ có

điều phần ống tay là màu đỏ và

trên áo là hình chuột Jerry. Ten

có vẻ hứng thú với trò này hơn

ban nãy,còn Taeyong vẫn không

chút biểu hiện gì trên khuôn

mặt. Chỉ thấy rằng lúc di chuyển

về chỗ ngồi,môi bên phải của cậu
ta khẽ nhếch lên nhưng không ai

hiểu được Taeyong đó đang nghĩ

gì. Taeyong...cũng hứng thú với

cái game này sao?? Mỗi người

cầm một chiếc áo,cả hai bên đều

thẫn thờ cho tới lúc bước xuống

xe...
----------------------
Xe dừng ở chân núi. Bukhan là

một ngọn núi đá hùng vĩ,nếu

muốn leo tới đỉnh kia cũng mất

chừng ba tiếng. Ngọn núi này có

một con đường mòn nên chỉ cần

đi theo con đường đó là có thể

lên tới đỉnh. Ở phía đoạn dưới

chỗ đỗ oto,có một cửa hàng đồ

uống nhỏ. Tuy hôm nay là thứ

hai nhưng cửa hàng đó có vẻ khá

là đông khách. Ten và Taeyong

sau khi thay đồ được yêu cầu là

phải cầm tay nhau đi mua đồ

uống...

"Mười ngón tay phải đan

vào như vậy nè!"- Doyoung nói

kèm theo minh họa bằng cách

cầm tay Taeil bên cạnh. Ten

thầm nghĩ :"Cái đồ phản bạn!"

rồi liếc Doyoung một cái. Chưa

kịp xử lí Doyoung kia,Ten bất

ngờ bị Taeyong nắm tay,kéo đi

kèm theo hai từ rành mạch "Đi

thôi!". Cả lớp 2-3 và lớp của Ten

đều ồ lên khiến mấy lớp bên cạnh
đó cũng không khỏi tò mò theo

dõi. Doyoung,Taeil,Mark và Yuta

có nhiệm vụ đi theo giám sát,

quay phim lại Taeyong và Ten. Đi
được vài bước,nhóm bốn người

đằng sau bàn bạc giở trò để trêu

rồi thi nhau hò hét:

-Hôn đi! Hôn đi!

Ten gãi đầu,cười ngượng nghịu

nhưng mặt Taeyong tuyệt nhiên

vẫn không chút biểu cảm nào.

Bất giác,Ten lôi Taeyong đi,chạy

một mạch về phía cửa hàng đó.

-Chạy nào!!!!!!!

Vào bên trong,mọi người ai nấy

đều bận rộn với công việc của

mình nhưng đều phải quay ra

khi có sự xuất hiện của hai con

người này. Ten định bỏ tay

Taeyong ra để gọi đồ uống nhưng
cậu bị Taeyong xiết chặt lấy bàn

tay,gằn lên từng chữ "Đừng bỏ

tay tôi ra!"-Taeyong miệng nói,

nhưng mắt vẫn nhìn lên bảng

menu của cửa hàng...Ten hơi bất

ngờ vì câu nói kia,nhưng rồi

cũng để tay mình an phận trong

lòng bàn tay lạnh lẽo của

Taeyong...

-Uống gì? -Taeyong lạnh lùng.

-Tôi muốn uống Americano ~

-Bỏ qua!Nhiều Caffein!

-Vậy cho em hai Smoothies

Blueberry ạ ! - Ten cười,quay

sang chị nhân viên gọi đồ uống.

Sau khi thanh toán,Ten và

Taeyong cầm đồ uống ra ngoài,

nơi bốn cái con người hớn hở kia

đang đứng...

-Hoàn thành nhiệm vụ nè! -Ten

đưa cốc nước cho Doyoung.

-Chưa xong~ Giờ cậu và anh

Taeyong phải uống giống mấy

cặp tình nhân trong phim ấy,ôm

nhau như này nữa~ - Nói đoạn,

Doyoung lại lôi Taeil ra minh

họa,khiến ông anh Taeil mặt đỏ

bừng hết cả lên.

-Mau làm đi a,mọi người còn

phải leo núi nữa kìa ~ -Yuta nãy

giờ im lặng cũng hất hàm với cậu
bạn cùng lớp Taeyong.

Vừa đi bộ về chỗ cũ,Taeyong và

Ten bắt chéo tay qua nhau rồi

uống nước. Ten thì cười ngượng

nghịu còn Taeyong thì mặt vẫn

lạnh như băng liếc nhìn Ten.

Đụng phải ánh mắt đó,Ten có

phần hơi sợ...chẳng may Taeyong
kia nổi điên lên bóp chết mình vì

cái thái độ cợt nhả từ nãy giờ thì

sao? Nghĩ vậy,Ten nghiêm túc

hẳn ,cố nhịn cười,chuyển qua ôm
cổ Taeyong.Ten nghĩ,con trai làm
mấy hành động như thế này với

nhau tất nhiên là chuyện bình

thường (=...=) Taeyong kia thấy

vậy cũng chuyển qua ôm eo Ten.

Trời khá lạnh nhưng Taeyong

cũng không tránh khỏi việc bị

phản ứng với cái kiểu skinship

như thế này với Ten. Mặt cậu ta

bắt đầu nóng bừng lên khi bắt

đầu chạm vào eo của Ten. Cái

đám đằng sau thì chỉ tập trung

lấy máy quay quay lại,chứ cũng

không hề để ý đến nét mặt

TaeYong lúc đó.Nếu bị nhìn thấy,

chưa biết chừng Lee Taeyong còn
bị cười cho thối mũi ấy chứ... Lúc
chỉ còn cách chỗ ô tô đỗ vài trăm

mét,Taeyong vội vàng buông tay

ra khỏi Ten ,uống một hơi hết cốc
Smoothies kia để giúp hạ nhiệt...

Nhưng không ngờ ngay sau đó,

Taeyong bị viêm họng...bởi vì đã

tu ừng ực hết cốc nước đá kia

giữa thời tiết chỉ vài độ C như thế
này...

----End Chap----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro