✿ Chương 8: Vòng xét xử đầu tiên (8) ✿

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8: - Vòng xét xử đầu tiên (8): Một búa 80!
────

【 Bão bình luận 】: Ha ha ha ha con mẹ nó chứ trọc đầu, ông đây vốn cũng bị dọa cho chết khiếp, nhưng cuối cùng lại bị cô ta chọc cười!

【 Bão bình luận 】: Nhưng tui vẫn còn sợ quá QAQ. A a a a, tui có cảm giác xung quanh mình có rất nhiều người, tui phải làm sao bây giờ?

【 Bão bình luận 】: Từ từ... nữ quỷ kia hình như cũng đần mặt ra rồi?

Phản ứng của Tả Thanh làm nữ quỷ đáng sợ cũng phải bối rối.

Nó nhất thời không thể phân biệt được, rốt cuộc nó là quỷ, hay Tả Thanh mới là quỷ?

Mãi cho đến khi Tả Thanh nhảy lên đầu giường, thẳng tay kéo xâu chìa khóa giắt trên eo của nó xuống, nữ quỷ mới có phản ứng. Nó phát ra tiếng thét chói tai cực kỳ thê lương, sau đó giơ móng vuốt của mình về phía Tả Thanh!

Tả Thanh nhìn nó bằng gương mặt không chút cảm xúc: "Đừng có hù tao, mày căn bản không thể giết người."

Nữ quỷ phanh lại giữa chừng, cảm giác bản thân đang phải gánh chịu một nỗi nhục vô cùng to lớn.

Tả Thanh đi qua nhặt mớ tóc rơi trên mặt đất, cố nén ghê tởm vẩy bụi ở trên đó xuống, cười dịu dàng với nữ quỷ: "Đi nhanh đi, ngoan nào, chìa khoá đã đưa đến rồi, làm phiền đến giấc ngủ của người khác không phải là việc mà một con quỷ tốt nên làm."

Nữ quỷ: "..."

Không biết tại sao, nhưng nó đột nhiên muốn khóc.

Tại sao một con quỷ như nó lại có thể nhục nhã đến vậy?

Thật vất vả mới được xuất hiện một lần, không chỉ phải đảm nhận công việc của shipper, mà nó còn mất đi số tóc xinh đẹp ít ỏi.

Sau khi ánh đèn lập loè vụt tắt, căn phòng lập tức chìm trong bóng tối vô tận.

Trong lúc mơ hồ, Tả Thanh dường như nghe thấy tiếng khóc "hu hu" cực kỳ uất ức.

Chờ đến khi hai mắt thích ứng với màn đêm, trước mặt đã không còn bóng dáng của nữ quỷ.

Cô xoay chìa khoá trong tay một vòng, kéo ga trải giường dùng sức lau chất lỏng ở trên đầu, tự dưng có hơi muốn khóc.

... quá ghê tởm, thật sự quá ghê tởm!

Sáng sớm hôm sau, mới vừa nghe thấy tiếng nhắc nhở hừng đông đã tới, chưa đến mười giây, Bùi Tu đã đi qua gõ cửa phòng của Tả Thanh.

Tả Thanh vừa mở cửa phòng đã oan ức tố cáo: "Nữ quỷ nhiễu mấy cái thứ ghê tởm lên đầu tôi! Tôi muốn đi gội đầu!"

"..." Bùi Tu thấy cô vẫn còn nhảy nhót tung tăng, cuối cùng cũng yên tâm, cười nói: "Nhiễu lên đâu? Để tôi xem nào."

Tả Thanh đưa đầu lại gần, chỉ vào đỉnh đầu của mình: "Anh có nghe hôi không?"

Bùi Tu ghé sát lại ngửi, anh lập tức nhíu mày bởi mùi hương vừa quái dị lại vừa ghê tởm trên tóc Tả Thanh.

Nhưng sau đó anh lại mỉm cười: "Chẳng có mùi gì cả, chắc là do tác dụng tâm lý chăng? Chờ ra ngoài rồi rửa có được không? Đã là ngày thứ sáu rồi, chúng ta phải tranh thủ thời gian rời khỏi nơi này."

"Thật sao?" Tả Thanh nghi ngờ hít hà hai cái, vẫn ngửi thấy mùi gì đó lạ lắm.

Bùi Tu cười vô cùng thẳng thắn và chân thành: "Đúng vậy, tôi lừa cô làm gì?"

Cô không tình nguyện hừ nhẹ hai cái, đưa chìa khoá cho anh: "Vậy đi thôi."

【 Bão bình luận 】: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.

【 Bão bình luận 】: Bùi Tu là kẻ lừa đảo, tui thấy ảnh nhíu mày rõ ràng! Ha ha ha ha ha ha!!

【 Bão bình luận 】: Khụ, thành thật mà nói, lúc ảnh tiến lại gần đỉnh đầu của ẻm, tui cũng phục ảnh sát đất...

Tả Thanh dừng bước.

Bùi Tu quay đầu lại, vẻ mặt nghi hoặc: "Làm sao vậy?"

Cô nheo mắt một cách nguy hiểm: "Bình luận nói anh nhíu mày, quả nhiên anh đang lừa tôi."

Khán giả: Xong đời.

Bùi Tu mở mịt: "Hả? Tôi nhíu mày khi nào cơ?"

Tả Thanh: "Ha hả."

Bùi Tu bất đắc dĩ: "Những người xem này cố tình gây sự thôi, hôm qua cô còn nói tôi không tin tưởng cô, hiện tại cô thà tin những người ngoài này chứ không chịu tin tưởng tôi sao?"

【 Bão bình luận 】: Hắn nói chúng ta gây sự??? Đánh hắn!

【 Bão bình luận 】: Nè nè nè, chúng tôi không phải người ngoài đâu, chúng tôi là fanclub chính thức của nhỏ điên!!!

【 Bão bình luận 】: Sao đột nhiên có cả fanclub luôn rồi? Trước đó không phải mọi người vẫn đang mắng cổ sao?

【 Bão bình luận 】: Tên đầy đủ là "Fanclub chính thức chuyên môn nhục mạ nhỏ điên".

"Lấy được chìa khóa rồi sao?!"

Người đàn ông xăm tay lúc này cũng mở cửa chạy tới, thấy trên tay Bùi Tu cầm một xâu chìa khoá chưa từng thấy bao giờ, hắn ta lập tức tỉnh táo, gần như lao tới.

Xâu chìa khóa này thật ra chỉ có một chiếc chìa khóa duy nhất, nhưng trên đó còn có một ít đồ trang trí khiến nó cứ kêu leng keng không ngừng như tối qua.

Bùi Tu ừ một tiếng, tiếp tục cười với Tả Thanh: "Được rồi, hay là lúc chúng tôi mở cửa, cô vào nhà vệ sinh rửa nhanh một chút?"

Thật ra gội đầu chỉ mất vài phút, cũng không tốn bao nhiêu thời gian, chủ yếu là anh muốn trêu chọc Tả Thanh một chút mà thôi.

Tả Thanh phồng má, không tình nguyện đi theo anh xuống lầu.

Nhân lúc bọn họ mở cửa lớn, cô đến nhà vệ sinh vặn vòi nước, sau đó thò đầu vào xả nước một lúc.

Cắm chìa khóa vào ổ, không quá lớn cũng không quá nhỏ, vô cùng phù hợp.

Bùi Tu vặn nhẹ một cái, cánh cửa nặng trịch lập tức phát ra tiếng cành cạch, chậm rãi mở ra một khe hở.

Anh quay đầu nhìn xăm tay một cái, hai người một trái một phải nắm lấy một bên tay cầm, dùng sức mở ra cánh cửa đã nhốt bọn họ suốt năm ngày này.

Khi nhìn thấy rõ tình huống bên ngoài cánh cửa, trong lòng bọn họ đột nhiên dâng lên một nỗi sợ hãi vô cùng mãnh liệt.

... Bên ngoài cửa lớn là một gian phòng thật dài. Đối diện có một cánh cửa đóng chặt, trên cửa có viết một hàng chữ to: "Đồng thời ấn vào những cái nút ở đây, cửa sẽ mở ra."

"Cái nút" này... tổng cộng có ba cái, được đặt phân biệt ở trên ba bức tường khác nhau.

Hai bức tường trái phải nằm cách nhau ít nhất 50 mét, cái thứ ba thì được gắn bên cạnh cánh cửa trước mắt bọn họ.

Nói cách khác, muốn đồng thời ấn được ba cái nút, phải có ít nhất ba người đi vào nơi này!

Nếu không có ai phát hiện ra manh mối được giấu trong phòng, còn nghĩ rằng phiên xét xử này chỉ là trò trốn tìm cùng quỷ bình thường, như vậy...

Cho dù có ai đó dựa vào mỗi ngày giết chết một người rồi sống đến cuối cùng, tất nhiên cũng sẽ tuyệt vọng chết ở chỗ này!

"Chết tiệt, nguy hiểm thật đấy..." Người đàn ông xăm tay sợ đến mức hai chân mềm nhũn, trượt ngồi xuống đất, dựa lưng lên vách tường.

【 Bão bình luận 】: Nhìn có vẻ như muốn bọn họ tàn sát lẫn nhau, nhưng trên thực tế lại muốn nói cho họ biết, cuối cùng chỉ có đoàn kết và lương thiện mới có thể thoát được ra ngoài?

【 Bão bình luận】: Thông điệp này cũng... rất chân thiện mỹ ha?

Tả Thanh gội đầu xong thì đi vào phòng của đầu trọc, kéo ga trải giường ra lau tóc. Thấy hắn vẫn ngây ngây dại dại, thế là không dẫn hắn theo.

Ba người bọn họ chia nhau ra đi đến chỗ mấy cái nút. Khi Bùi Tu đếm đến "ba", tất cả đồng loạt ấn nút.

Cánh cửa lớn chậm rãi mở ra.

Mà đằng sau cánh cửa là một hành lang nằm ngang.

Cánh cửa tiếp theo nằm ở đối diện, bên trái và bên phải của cánh cửa có ba căn phòng.

Bọn họ tiến lại cánh cửa xem xét, thấy trên đó có ba lỗ khoá.

Phía trên lỗ khoá có đánh dấu ba màu đỏ, vàng và xanh... ba căn phòng ở trên hành lang cũng có là ba màu này.

Chuyện còn lại không cần nói cũng biết, đây chắc chắn là kiểu thiết lập điển hình của trò chạy trốn khỏi mật thất.

Lý do thiết kế như vậy là để tiêu tốn thời gian của những người đến đây... người chế tạo ra phiên xét xử này quả thật vô cùng thâm hiểm.

Tả Thanh đi đến trước căn phòng màu đỏ, đầu ngón tay gõ lên cửa vài cái, phát ra âm thanh cốc cốc nho nhỏ: "Tôi muốn căn phòng này, tôi thích màu đỏ nhất!"

【 Bão bình luận 】: E là cô ta thích màu đỏ của máu nhất mới đúng.

【 Bão bình luận 】: Ha ha ha năng lực phân tích của lầu trên mười điểm!!!

Cả ba căn phòng đều không khoá cửa, Bùi Tu đi đến căn phòng có cánh cửa màu vàng.

Tả Thanh đẩy cửa đi vào, cô không khỏi nheo mắt trước ánh sáng đỏ rực bên trong.

Ánh đèn này giống hệt ánh đèn trong những bộ phim kinh dị cũ được sản xuất từ hàng trăm năm trước. Nó không khiến người ta sợ hãi mà chỉ khiến người ta cảm thấy mỏi mắt.

Ngay sau đó, một tiếng "ầm" vang lên, giữa hai bức tường bên cạnh đột nhiên phun ra mấy ngọn lửa nóng hừng hực!

Lúc này Tả Thanh mới phát hiện ra, từ trên xuống dưới của mỗi bức tường hai bên có một dãy lỗ phun lửa.

Ngọn lửa dữ dội lập tức chiếu sáng toàn bộ căn phòng, nó gần như bao phủ nửa sau của căn phòng khiến Tả Thanh không thể nhìn thấy gì.

Cũng may ngọn lửa thỉnh thoảng yếu đi trong chốc lát, lợi dụng lỗ hổng này, cô híp mắt nhìn một lúc lâu, mới thấy được tình huống đằng sau ngọn lửa.

... đằng kia có một chiếc chìa khóa màu đỏ, nó được đặt trong một khối băng to.

Ngay dưới khối băng chính là một cái cống thoát nước rộng hơn nó một chút.

Nắp cống thoát nước rất lớn... ít nhất là lớn hơn cái chìa khóa kia.

Dưới sức nóng của ngọn lửa, khối băng đang dần tan ra.

Nói cách khác, cô phải nhanh chóng nghĩ cách đi đến bên đó lấy chìa khoá, nếu không chờ lửa nóng hoà tan khối băng, chìa khoá sẽ rơi vào cống thoát nước, cuối cùng không thể lấy ra được nữa!

Tả Thanh lùi về sau một bước, đánh giá nửa trước của căn phòng.

Đầu tiên, cô nhìn thấy trên tường có gắn một cái cửa thăm hộp* nhỏ gần với chỗ dãy lỗ phun lửa. Trên cửa hộp có khắc một hàng chữ nhỏ: Công tắc điều khiển vòi nước.

Cô ngẩng đầu lên mới phát hiện, trên trần nhà có vô số lỗ thủng lớn nhỏ, chắc là phải mở nó ra, dùng nước dập tắt ngọn lửa.

Ngoại trừ cái này, trên mặt đất còn đặt một hộp sắt vuông vắn, trông như được người ta tùy tiện vứt ở đó.

Mặt khác, trên tường còn treo một cây búa.

Cô đi qua kiểm tra hộp sắt, khi cầm nó lên thì khá bất ngờ trước trọng lượng quá mức của nó.

Theo động tác của cô, bên trong hộp sắt vang lên tiếng va chạm rất nhỏ.

Tả Thanh nhíu mày... nói như vậy, đây là nơi cất giấu chìa khóa mở cửa thăm hộp?

Phương pháp để mở nó ra...

Cô quay đầu, nhìn cây búa treo trên vách tường.

【 Bão bình luận 】: Ha ha ha ha dùng cái thứ đồ chơi này để phá hộp sắt vừa dày vừa nặng kia ư, thật sự có thể phá được nó sao?

【 Bão bình luận 】: Mau vẫy tay lên đi! 80! 80! Một búa 80*!

【 Bão bình luận 】: Mấy người đáng ghét thật đó, không biết đau lòng cho cô gái nhỏ người ta gì cả ha ha ha ha ha.

Tả Thanh nhìn khung bình luận tràn ngập tiếng cười vui sướng khi thấy người khác gặp hoạ, cảm thấy có chút đau đầu.

... hiện tại đổi với Bùi Tu có còn kịp không?

Đồng đội sao, còn không phải dùng để làm cu li.

Cô nghĩ vậy thì muốn đi ra ngoài, nhưng vừa quay đầu mới phát hiện, cánh cửa sau lưng không biết đã lặng yên không một tiếng động đóng lại từ khi nào.

Hơn nữa, căn bản không thể mở ra được nữa.

Tả Thanh gãi đầu, bất đắc dĩ tiến lên gỡ cây búa treo trên tường xuống... sau đó đi về phía cửa thăm hộp, đập thật mạnh xuống đó!

【 Bão bình luận 】: Tạm biệt! Tôi vậy mà cứ suy nghĩ đến việc phá vỡ hộp sắt! Phá hộp sắt để làm gì chứ, phá khóa cửa không phải ngon hơn sao?

【 Bão bình luận 】: Tui cũng vậy nè... quả nhiên lúc xem phát sóng trực tiếp, mọi người đều quên mang theo não.

Khi cây búa vung xuống, một tiếp "cốp" thật lớn vang lên.

Nhưng mà, một giây tiếp theo, "phừng" một tiếng, ngọn lửa bất ngờ phun ra mãnh liệt hơn rất nhiều!

Tả Thanh đứng rất gần vị trí của ngọn lửa, suýt chút nữa quần áo đã cháy xém.

Cô vội vàng lùi nhanh về sau, tức giận nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu.

【 Bão bình luận 】: Xem ra không thể phá cửa thăm hộp được rồi, vẫn nên ngoan ngoãn phá khối sắt kia thôi!

【 Bão bình luận 】: Búa lớn cố lên, bọn tao ủng hộ mày!

【 Bão bình luận 】: Bây giờ lửa đã mạnh hơn rồi, khối băng tan ra rất nhanh, thời gian của cô không còn nhiều đâu!

Tả Thanh mím môi, chấp nhận số phận quay đầu phá hộp sắt trông có vẻ như không có khả năng phá được kia.

Một búa vung xuống, trên bề mặt hộp sắt chỉ để lại một dấu vết cực kỳ mờ nhạt.

"..."

Thứ này căn bản không thể phá vỡ được mà? Đùa cái gì vậy trời!

Cô cắn răng, dùng hết sức bình sinh vung búa đập xuống mấy cái!

Vẫn không được, cho dù đã dùng hết sức lực, hộp sắt kia cũng chỉ lõm vào một chút, khoảng cách đến khi phá vỡ nó vẫn còn cách xa hàng ngàn cây số.

Thiết kế chó má gì đây, nếu không thể lấy được chìa khoá trước khi trời tối, liệu cô có thể rời khỏi nơi này không?

Nếu không quay về phòng được, chẳng phải đêm nay cô sẽ xảy ra chuyện vì không tuân thủ quy tắc sao?

Hết chương 8

*Cửa thăm hộp:

*Một búa 80 (大锤80小锤40): "Búa lớn 80, búa nhỏ 40" là một câu nói hài hước bắt nguồn từ một video lan truyền trên mạng xã hội Trung Quốc. Trong video, một người đàn ông đang rao bán dưa hấu và sử dụng một cái búa lớn và một cái búa nhỏ để kiểm tra độ chín của dưa. Anh ta hét lên "大锤80小锤40" để thu hút khách hàng, ngụ ý rằng anh ta sẽ dùng búa lớn đập dưa nếu khách trả 80 tệ và búa nhỏ nếu trả 40 tệ.

Cái hài hước nằm ở chỗ sự cường điệu và vô lý của hành động. Dùng búa đập dưa hấu rõ ràng là không phải cách kiểm tra độ chín thông thường, và mức giá cũng rất tùy ý. Câu nói này sau đó đã trở thành một meme phổ biến, được sử dụng để diễn tả sự lựa chọn khó khăn giữa hai lựa chọn cường điệu và có phần vô lý.

Ví dụ, bạn có thể sử dụng meme này khi bạn đang phải lựa chọn giữa hai công việc với mức lương cao nhưng áp lực lớn và mức lương thấp nhưng thoải mái hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro