Chương 7 : Đây Có Thể Gọi Là " Ghen " Không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Azya~! Sao thằng bé này hôm nay lại lâu như vậy chứ? Thường ngày nó đâu phải là người hay đến trễ như vậy?!

Ba và mẹ Jun hiện đang đợi anh tại nhà hàng France Food (nhà hàng Pháp), cùng có mặt ở đó là Tiểu Vận và gia đình cô ấy.

- Không sao! Chắc anh ấy có công việc gì đó, mọi người đợi thêm một chút đi!

- Ừmmmmm~

* 30 phút sau

Thời gian trôi qua càng lúc càng lâu vẫn không thấy Jun đến, gia đình Tiểu Vận lúc này trên mặt hiện lên rõ hai chữ "khó chịu".

Một lát sau chợt thấy Ngô Bân đến, mẹ Jun nhìn thấy liền vui vẻ mà cười hớn hả.

- Bân Bân.. Jun đâu con, thằng bé đến chưa?

Ngô Bân vừa đến khuôn mặt đã vô cùng căng thẳng, anh bước đến trước mặt gia đình Tiểu Vận rồi hít một hơi thật sâu.

- Thật ngại với mọi người quá, Jun sáng nay đã đi qua Pháp công tác rồi! Chắc khoảng một tuần sau mới có thể về. Chúng ta có thể hủy buổi hẹn hôm nay và hẹn nhau vào một buổi khác có được không?!

Mẹ của Tiểu Vận nghe xong liền tức tối đứng lên :

- Không còn buổi hẹn nào nữa đâu! Bắt con gái tôi đợi từ sáng đến giờ này rồi thông báo là đã đi công tác, như vậy mà xem được sao?

Xong bà nắm tay Tiểu Vận cùng những người khác trong gia đình nhanh chóng ra xe đi về. Ba, mẹ của Jun tức giận đến đỏ cả mặt nhưng vẫn luôn nhẫn nhịn trước mặt gia đình Tiểu Vận. Sau khi bọn họ vừa đi ra khỏi nhà hàng ngay lập tức bà hét lớn.

- Thật là mất mặt quá đi!

Ba Jun liền câu mày : - Nếu như không thích thì có thể nói, sao lại để cho người khác phải chờ đợi như vậy?!

Ngô Bân đứng đó nhưng không biết phải làm như thế nào liền bảo tài xế lái xe đưa ba, mẹ về nhà.

Tài xế vừa lái xe đi, anh lập tức lấy điện thoại ra gọi ngay cho ai đó.

- Alo! Chuyện của chú anh đã giải quyết xong rồi! Còn lại chỉ dựa vào chú thôi.

-"Cảm ơn anh!"

***

Tình hình bên đây hiện đang làm cho mọi người đầu óc rối bù lên, ngược lại phía bên kia lại đang hưởng ánh nắng tuyệt đẹp của nước Pháp tại tháp Eiffel ở Paris.

- Anh đi như vậy sẽ không sao chứ?!

- Chúng ta đi làm việc thì làm sao gây ra chuyện gì chứ!

Jun mỉm cười nhìn cô, nụ cười này của anh dường như có pha chút gì đó ngọt ngào liền thu hút ánh nhìn của Nhiệt Ba. Cứ mãi miết nhìn anh không chớp mắt, Nhiệt Ba xíu nữa đã làm rơi cây kem đang cầm trên tay.

Tiếng chuông điện thoại reo đến, Jun với khuôn mặt lạnh lùng thường ngày, giọng nói lạnh lùng trầm ấm thường ngày để nói chuyện. 

Ngược lại trong lúc anh đang mải miết nói chuyện điện thoại thì lại có một người luôn chăm chú ánh mắt mà nhìn từng cử chỉ của anh. Cứ nhìn mãi mà không quan tâm đến những thứ xung quanh mình để cho cây kem đang cầm trên tay càng lúc càng tan ra nhiều hơn.

Kết thúc cuộc nói chuyện, Jun quay lại nhìn Nhiệt Ba thì liền thơ thẩn người khi nhìn thấy cô đang chăm chú nhìn mình. Đưa mắt xuống cây kem đang tan dần ra trên tay cô anh nhanh chóng chạy đến, Nhiệt Ba cũng vì thế mà giật mình phát hiện.

Định đưa miệng xuống liếm thì cô chợt giật mình hoảng hốt vì đột nhiên có người nào đó đã đưa miệng xuống liếm trước cô.

- Jun....~ Anh làm gì vậy?!

- Câu này anh phải hỏi em mới đúng chứ!

- À..~..chỉ là ...

Thấy Nhiệt Ba ấp úng không biết nói gì anh liền công môi lên cười mỉm rồi dành lấy cây kem trên tay cô ăn. Nhiệt Ba đưa mắt nhìn anh mà mặt nhăn nhó.

- Chúng ta mau đi kiếm khách sạn thôi!

- Ummmmmm... Kem của em!!!!

***

- Cho tôi đặt một phòng đôi!

Nhiệt Ba giật mình khi nghe Jun đặt phòng.

- Sao lại chỉ đặt một phòng? Còn em nữa thì sao?

Jun chưa kịp trả lời nữ nhân viên khách sạn đã lên tiếng :

- Hai người không phải là một cặp sao?

Vừa mở miệng ra liền bị ai đó nhanh hơn một bước:

- Ngại quá! Vợ tôi đang giận tôi...Cô cứ sắp xếp một phòng được rồi!

- À thì ra là vậy!

Mặt của cô nhân viên kia dường như có chút thất vọng khi nghe được Nhiệt Ba là vợ của anh. Còn Nhiệt Ba lại ngơ ngác không biết anh đang nói gì với cô nhân viên kia.

 Lấy chìa khóa phòng xong, anh nhanh chóng ôm chặt Nhiệt Ba vào lòng rồi đi lên phòng, cô nhân viên nhìn theo bóng dáng của hai người liền than thở.

- Anh ấy thật đẹp trai! Tiếc là đã có vợ...

Vào phòng, Jun nằm thoải mái trên giường rồi ngắm nhìn cô, còn Nhiệt Ba lại đang loay hoay phân chia giường.

- Em chia xong rồi! Tối nay em nằm trên giường, anh nằm sofa nhé !

- Tại sao anh lại nằm sofa mà không phải em?

Nhiệt Ba cau mày tức giận:

- Là do anh đặt phòng đôi thì anh phải nằm trên sofa thôi! Hơn nữa em lại là con gái nữa đấy!

- Anh không nằm trên sofa được! Chúng ta ngủ chung trên giường không được sao?

Cô nghe xong, mặt liền ửng đỏ lên như quả cà chua, miệng lấp bấp nói chuyện cà lăm.

- K..Không được! Em..k..không tin anh được!

Nghe những lời nói này, anh biết ngay là cô đang ngại ngùng liền đứng lên tiến đến trước mặt cô.

- Nếu em không tin anh thì sao lại có gan đi theo anh qua đây hả?!

Nhiệt Ba lúc này cả người như bị điện giật, nhìn thẳng vào mắt anh dường như có nguồn điện truyền đến làm cho cô suýt nữa thì đứng cũng không vững. Không gian trong phòng đang yên tĩnh bỗng có tiếng gõ cửa.

Jun ra mở cửa, khá bất ngờ khi người gõ cửa là ba cô gái vô cùng xinh đẹp, ăn mặc cũng hết sức bốc lửa. Trong đó có hai cô gái người Pháp và một cô gái người Trung, nhìn thì chắc cũng chỉ tầm 20 đến 21 tuổi.

- Azya~ Chúng tôi chắc là đi nhầm phòng rồi! Ngại quá....

Vừa nói cô ta vừa đưa tay lên vòng qua cổ Jun. Nhiệt Ba đứng bên trong nhìn mà chề môi :

- Con gái nước ngoài kiểu gì vậy ?!

Xong đưa mắt sang chỗ khác, nhưng lát sau lại tiếp tục đưa mắt ra nhìn anh. Lúc này cô đột nhiên tức giận đỏ mặt khi nhìn thấy một trong số các cô gái đó cứ đưa mặt đến áp sát mặt của anh.
Điều làm cô tức giận hơn nữa đó là thái độ thờ ơ của Jun đối với các cô gái ấy. Dù biết rằng họ đang có ý gì với anh nhưng anh vẫn đứng im cho họ thoải mái làm này làm nọ trên người anh. Nhiệt Ba tức giận đến đỏ cả tai, không thể đứng nhìn được nữa trong lòng bỗng chốc cảm thấy khó chịu liền lập tức bước đến trước mặt của ba người con gái đó rồi ôm chầm lấy Jun. 

- Haizz~ Anh yêu à! Nhanh đi em đói rồi!

Ỗng ẹo tỏ ra vẻ nhõng nhẽo với anh nhưng không kém phần khiêu gợi làm cho anh không tin được vào mắt mình.

Lần đầu tiên nhìn thấy dáng điệu mê mẩn chết người này của Nhiệt Ba, Jun không thể nào mà không phối hợp cùng cô. (cơ hội ngàn năm có một mà)

Jun vui vẻ mỉm cười vòng tay qua sau eo cô rồi kéo sát lại vào người mình :

- Em yêu ~ Mới đây mà đã đối nhanh vậy rồi sao?! Lát anh sẽ cho em ăn no!

Vừa nói anh vừa nhìn cô với ánh mắt mê hoặc. Đối với cả hai lúc này trong mắt chỉ toàn là kẹo ngọt, nhưng đối với ba cô gái kia thì ngược lại. Vừa nghe thấy hai từ "anh yêu" phát ra từ miệng của Nhiệt Ba khuôn mặt của cả ba đã biến sắc. 

Jun nhìn thấy biểu cảm không mấy vui vẻ này của các cô gái kia nên định giới thiệu Nhiệt Ba cho họ, nhưng không ngờ chưa kịp mở miệng gì đã bị ai đó nhanh hơn.

- À ~ Các cô đây là ... ?

Trong đó cô gái người Trung liền trả lời : - Là chúng tôi đi nhầm phòng của các vị nên hiện đang xin lỗi anh đây!

- À ! Vậy sao? Làm tôi cứ tưởng là cô gái nào lại đến kiếm chồng tôi nữa chứ?!

"CHỒNG" nghe Nhiệt Ba nói ra từ này trong lòng Jun đột nhiên cảm thấy hạnh phúc đến bất chợt, tuy rằng rất muốn hét lên vì hạnh phúc nhưng anh vẫn cố kiềm nén cảm xúc của mình vào trong mà tiếp tục diễn cùng cô đến hết màn kịch này.

Cô gái người Trung nghe xong liền ngạc nhiên, không biết nên nói gì nên đành bảo hai cô gái Tây kia rời đi. Nhưng đi được nữa đường thì cô gái kia đột nhiên quay trở lại.

-Thật ngại quá !

- Có chuyện gì sao?

- Phải! Chuyện là tối mai tôi sẽ tổ chức một buổi tiệc dành cho các cặp tình nhân và tất nhiên cũng có thể là vợ chồng đến dự. Nếu thích thì hai người có thể đến tham dự?

Cô chưa kịp mở miệng từ chối anh đã nhanh chóng nhận lời mời tham gia.

- Được thôi! Tối mai chúng tôi sẽ tham gia.

- Được, vậy chúng ta hẹn gặp nhau vào tối mai. 20 giờ nhé (8 giờ tối)

- Tôi quên hỏi, cô là...?

- Gọi tôi là Ana là được rồi!

......

Sau khi cô gái người Trung kia đi, Nhiệt Ba thở một hơi thật dài rồi quay lại giường. Không ngờ lại bị ai đó kéo ngược về sau :

- Vợ yêu à ~

- Nè! Ai là vợ yêu của anh chứ?!

Nhiệt Ba giật mình, mặt đỏ bừng bừng.

- Không phải khi nãy em bảo đói sao? Anh cũng đang đói đây!

- Đồ biến thái!

Xong nhanh chóng chạy ra khỏi vòng tay Jun, Nhiệt Ba hấp tấp hối hả chạy nhanh vào phòng tắm rồi khóa cửa lại.
Jun vừa bật cười vừa bước đến trước cửa phòng tắm rồi thì thầm :

- Mau tắm rửa sạch sẽ để còn đi ăn đấy!

- Im đi đồ biến thái ~~~

Nghe giọng nói của Nhiệt Ba từ trong phòng tắm vọng ra càng làm anh thêm hứng thú.

Cứ thế mà anh đã phải đợi cô gần cả hai giờ đồng hồ mới có thể vào tắm. Vừa bước vào đã ngửi thấy mùi hương thơm bay nồng nặc trong phòng tắm. Điều quan trọng là mùi hương này...... anh rất thích!

Đây Có Thể Gọi Là "Ghen" Không?

Ghen hay không chúng ta không thể quyết định được, vì nó chính là cảm xúc thật của chúng ta khi đối với người mình yêu.

_Tiêu Cự_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro