Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm thế nào để nói lời
"tạm biệt"
với người mà bạn không muốn mất? •

Hi! Xin chào.
Hôm nay bạn có khỏe không?
Đêm xuống tôi sẽ kể một câu chuyện nhé!

----
Người bạn Khiết Khiết của tôi đã chia tay sau khi có một mối tình đầu khá lâu.  Những lời thề son sắt lúc thuở đầu, không ngừng thỏa hiệp làm giảm đi tình cảm của họ. Cuối cùng hai người họ,  trở lại với cuộc sống nam nữ đơn thân như trước đây.

Ngày hôm đó, khi tôi nghe xong câu chuyện của cô ấy. Không kìm nổi vì sự kết thúc của họ mà vỗ tay tán thưởng. Nếu như người đó khiến cho tình cảm của bạn mất đi phương hướng vậy đoạn tình cảm này, còn có cái gì đáng để bản thân thỏa hiệp nữa chứ! 

----
Nếu như không yêu đến cuối cùng, chi bằng chia tay từ đây. Yêu không đến cuối cùng, là tự anh ta quyết định trong tình yêu. Không yêu đến cuối cùng, là anh ta không rõ ràng trong tình yêu. Không yêu đến cuối cùng, là anh ta là anh ta thờ ơ lạnh nhạt trong tình yêu. Không yêu đến cuối cùng, là không thể cùng ăn sáng, không thể cùng đan tay trong tay, là không thể tiếp tục dùng sức để ngủ.

Những hạnh phúc nhỏ nhoi của cuộc đời bình thường đó, cuối cùng không thể cùng bạn mà trải qua.
« Tôi cần phải có dũng khi rất lớn, cuối cùng mới nói ra được câu "không sao đâu." »
Đây là câu mà Khiết Khiết đã tự nói với mình, làm vậy để cô ấy tự khen mình, chứ không phải là tự an ủi bản thân mình là "không sao đâu."

Tình yêu của bọn họ là đoạn tình yêu mà rất nhiều người đã trải qua hoặc đang là những mối tình nơi đất khách. Tình yêu nơi đất khách quê người không đáng sợ, đáng sợ chính là đối phương không có cách nào tự nghiệm thấy điều đẹp đẽ của việc tương tác thực tế với bạn. Cũng không có cách nào cảm nhận được, bạn ở bên kia điện thoại, cuộc sống rốt cuộc có tốt không?! 

Một trong số cách thức liên lạc của Khiết Khiết và bạn trai cũ là những vé tàu không đếm xuể. Mỗi kì nghỉ họ đều hẹn gặp nhau ở Bắc Kinh. Tại sao lại là Bắc Kinh? Vì nơi ở của họ đều cách Bắc Kinh khá gần, như vậy họ có thể xuất phát cùng giờ, cũng có thể gặp nhau sớm hơn.

Thời gian mà cô ấy ở trên tàu, nhiều hơn so với thời gian đến của bạn trai. Nhưng mỗi lần đều đến điểm hẹn sớm hơn so với bạn trai. Cô ấy nói "Thực ra chỗ anh ấy xuất phát, có một chuyến tàu rất sớm vào gần sáng, có thể đến Bắc Kinh sớm hơn. Nhưng mà anh ấy không dậy được, cuối cùng anh ấy chỉ có thể ngồi chuyến tàu sau. Còn mình đến Bắc Kinh sớm hơn, ở đấy.. Đợi bạn trai. "

----

Tôi hỏi Khiết Khiết: " Từ trước đến giờ anh ấy đều không đến Bắc Kinh trước cậu? Sau đó đến bến xe đón cậu sao? 
Cậu ấy lắc đầu nói "chưa từng". Tôi tiếp tục nói " Nếu như là tôi đi gặp người tôi yêu, nhất định đêm không thể ngủ, sau đó sẽ ngồi chuyến tàu sớm nhất để đi gặp anh ấy"

Vẫn chưa nói xong tôi chợt nhận ra lời mình nói, có thể khiến cho người con gái đang ngồi ăn hạt dẻ kia buồn.  Thế là mau chóng nói lạc đi chủ đề. Khiết Khiết nói với tôi "Uhm". Cô ấy nói với tôi câu như vậy, chia tay đối với tôi lúc đó là sự cố, đối với tôi hiện tại là câu chuyện, tim đập dồn khi nghe những lời "anh yêu em"  cuối cùng đều buồn rầu khi nói thành lời "chia tay"

Chia tay không đáng sợ, đáng sợ là khi nói ra đột ngột, và quay người đi và không bao giờ ngoảnh nhìn lại.

Chia tay của Khiết Khiết và người cũ, trước khi có cuộc thi quan trọng. Bạn trai đã nói lời chia tay. Mấy hôm trước tôi có hỏi lại cô ấy. "Đúng chúng tôi chia tay cách ngày thi 3 hôm". Giọng của Khiết Khiết có chút gì đó vô vọng, đoạn mở đầu của cuộc chia tay này rất dài, người đến đích sẽ rời đi nhưng mà điều khiến ta không thể buông bỏ,  là giọt lệ của họ đã trải qua.

Khiết Khiết nói, đêm chia tay đó cô ấy khóc suốt một đêm, ngày thứ hai vờ như chưa có chuyện gì xảy ra vậy, tiếp tục sống. Sau đó cô ấy lại nói, chia tay rồi cũng tốt, câu chuyện luôn có một kết thúc mới không hổ thẹn với những điều đẹp đẽ trước kia.

Tôi nghĩ nếu không tiếp tục yêu người đó, nhất định phải chọn thời gian phù hợp để nói ra. Cho dù có chia tay, cũng không hao mòn đi sự ấm áp cuối cùng đó.

Từ "sự cố" đến "câu chuyện",  cô ấy lại là cô gái mà khi cười lộ ra tám cái răng. Nếu như không yêu đến cuối cùng, bạn có thể để câu chuyện đó trôi qua, bạn có thể đối mặt với tất cả sự tốt đẹp và khó chịu. Bạn có thể nhìn thấy tương lai không có điểm tận cùng.

---

Trương Tiểu Nhàn đã từng nói trong cuốn "tôi từng yêu, vì vậy tôi từng sống" :
" Ngay cả khi rời xa, từ nay về sau mỗi người đều có dự định riêng, nhưng chung quy đó là người đi cùng tôi vượt qua dòng sông thời gian, anh ấy ở trong tim tôi... vượt qua những con sóng, không bao giờ trôi đi mất. "

Chung quy chuyện tình yêu rất khó nói. Xin đừng để người đã từng kiên định không đổi, thành tình cảm khônh ngừng tiêu hao. Nếu như không thể yêu đến cuối cùng, chi bằng chia tay lúc đó. Bất luận sau này có gặp lại hay không, đều là có kết cục ngay thật nhất. 

Bạn, người đang nghe tôi kể chuyện, hy vọng sẽ yêu được đến cuối cùng và không bao giờ buông tay.

----
Chung quy chúng ta phải học cách rút ra khỏi tình cảm mà chưa từng được trân trọng, phải đối mặt với thực tế rằng tình yêu theo mong muốn của mọi người khó khăn đến nhường nào.

----
Vì đang mùa dịch, nên cũng có nhiều thời gian nên là...
Cám ơn đã theo dõi, hẹn mọi người vào ngày mai.
蕊希 - NhiTruong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro