Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Thôi, bỏ đi, quên rồi. •

Hi! Xin chào.
Hôm nay bạn có khỏe không?
Hằng đêm, tôi sẽ kể một câu chuyện đưa bạn vào giấc ngủ.

----
Người đã từng yêu thực sự rất khó quên đi dễ dàng. Mọi người vẫn luôn nói, để quên đi một người hoặc là cần có thời gian hoặc là cần yêu người mới, nhưng chẳng ai có thể nói cho em, cần phải tốn bao nhiêu thời gian để quên đi anh, cần phải tìm người như thế nào mới có thể thay thế được anh. Tất cả những dấu vết tình yêu lúc trước đều là tồn tại thật, tôi không có cách nào để không để ý đến nó, cũng không có cách nào để phủ định ý nghĩa của chúng.

Em nhớ khi anh nhìn thấy em liền vui vẻ cười, em nhớ là mỗi lần em gặp anh bản thân mình có vẻ rất ngượng ngùng. Em còn nhớ lần đầu tiên anh và em hôn nhau, hồi hộp đến mức lòng bàn tay toát cả mồ hôi. Em còn nhớ khi chúng ta cãi nhau xong, anh đã ô mem rất chặt ở bên đường. Em còn nhớ anh vô cùng tự tin nói với em rằng, anh sẽ luôn ở bên cạnh em mãi mãi cũng không rời xa.

Nhưng sau đó thì…. Chúng ta vẫn chia tay rồi! Chúng ta mỗi người một hướng, rất lâu rồi chưa gặp lại. cuộc sống rất bận rộn, em bị những công việc nối tiếp nhau đè đến mức không thở nổi, em cho rằng chính như vậy, sẽ có thể dần dần quên được anh. Cho đến một ngày em ở tiệm cà phê, theo thói quen cũ đã gọi vị mà anh thích uống nhất.

Cho đến một ngày em đi đến nơi mà rất lâu rồi em vẫn chưa đến, nhìn ngắm những con phố quen thuộc bên đường, nhớ rằng chúng ta đã từng cùng nhau đến. Cho đến phút đó em mới hiểu ra, từ trước đến nay em chưa bao giờ có thể quên được anh, dù là một chút ... cũng không..

Người đã từng rất yêu, yêu rất nhiều, sao có thể nói quên là quên được chứ. Chúng ta vẫn luôn cho rằng sức mạnh của thời gian nó có thể đem đi tất cả những yêu hận từng có nhưng dần dần chúng ra mới hiểu ra, thời gian chẳng hề mang đi thứ gì, nó chỉ dạy chúng ta cách buông bỏ. Những thứ mà trước kia vô cùng quan trọng với chúng ta cho đến hôm nay trở nên không còn quan trọng nữa. Người mà trước kia được đặt ở trên đỉnh của trái tim, thì giờ đây chỉ được đặt ở một góc trong trái tim.

Em còn nhớ anh, khi mà chúng ta đã chia tay rất lâu rồi, vẫn nhớ tới anh. Em nhớ thì coi như em đang dần dần già đi, cũng sẽ nhớ tới anh. Em đang từng dùng tấm chân tình này, ..  yêu anh ... Chỉ là em và anh không còn theo đuổi sự kết thúc trong quá khứ nữa, em có thể thừa nhận tất cả sự xa cách đều có nguyên nhân nhưng em cũng không phủ định việc đã từng yêu anh.  Dẫu sao cũng đã từng tồn tại khoảng thời gian đó, em cũng đã từng thật sự vui vẻ. Những tình yêu đã qua càng làm cho ta thêm sức mạnh, làm cho ta co năng lực, tiếp nhận tương lai.

Rất vui! Rất vui khi chúng ra đã từng yêu nhau, cũng không hối tiếc khi chúng ta chia tay, em không hề quên anh. Nhưng em biết,  em cần có cuộc sống mới.

Ngủ ngon...!

-----
Cám ơn đã theo dõi, hẹn mọi người vào tuần sau.
蕊希- Nhi Truong

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro