Chapter 10. Tớ, là con người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc đời của mỗi người không chỉ là những gì còn sót lại. Những gì còn dang dở, những gì còn là ước mơ, và cả những hoài bão, những mong muốn có thể là xa vời...

Không chắc chúng ta có thể đi được bao xa, có thể là 10, 20 năm sau, có thể là tuần sau, hoặc cũng có thể là ngày mai. Một khởi đầu nho nhỏ cho một ngày mới, hãy cho rằng có thể là hôm nay thôi, ta được sống trọn vẹn, sống như ngày mai ta sẽ không còn được ngắm nhìn cuộc đời.

Đời người ngắn lắm, duy chỉ có những ước mơ là dài. Ta được phép mơ, được phép đắm mình vào những hào nhoáng của giấc mộng. Ta được quyền trải nghiệm những thứ mà ta thích, được quyền đi ngao du thiên hạ, ngắm nhìn những biến đổi của đất trời.

Trời mùa đông ngắn lắm, tưởng chừng như có thể chạm tay lên là hái được những vì sao. Trời mùa hè xa lắm, bắc thang lên cũng không thể cố nắm lấy những gì là chói lóa nhất. 

"Chào, các cậu tên gì?"

"Tớ là mây, tớ bay đến những miền đồi xa thẳm nơi cuối chân trời, tớ được đắm mình vào dòng chảy mát lành của tự nhiên, tớ được ngắm nhìn những kì quan của thế giới, tớ còn được âu yếm bởi những giọt nước trong lành."

"Còn tớ là gió, tớ ngao du đến mọi miền Tổ quốc, tớ ngắm những nụ hoa chớm nở, tớ bay lượn qua các vì sao, tớ làm bạn với sông, núi, tớ làm bạn với cả thiên nhiên rộng lớn và con người. Tớ đem những mơ mộng của muôn loài bay xa, bay đến những vùng đất tươi đẹp, tớ được nghe những tâm sự thuần khiết từ đáy lòng của muôn loại."

"Tớ là mưa. Tớ được thả mình tự do từ trên cao xuống mặt đất, nơi ấy có những người bạn mới mà tớ chưa một lần biết tên. Tớ trượt trên những ngọn gió, rồi trượt dài xuống những chồi non xanh. Tớ đem đến hơi thở mới cho đất, tớ chơi trốn tìm với mây, với gió và với những người bạn mới."

Tớ không phải mây, chẳng phải gió, cũng không phải là mưa. Tớ là bạn của những vì sao khi đêm về, tớ là bạn của thiên nhiên tươi mát. Tớ cũng có những điều lý thú và vui vẻ, có cả những mơ mộng được hòa mình vào cơn mưa. 

Tớ, là con người.

Khi những nụ hoa mới nở, phải làm sao để nghe được tiếng chúng thì thầm nói chuyện đây? Lắng nghe bằng con tim, cảm nhận bằng sự sống, và trò chuyện bằng những cái nhìn yêu thương. Phải có một trái tim thật nồng ấm, một tâm hồn đầy thanh khiết, ta sẽ lắng nghe được tiếng nói của muôn loài.

Đời người mông lung lắm, duy chỉ có những điều tốt đẹp hiện hữu xung quanh mới rõ ràng và khiến ta mê say.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro