Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wattpad:4561235

**

Kế đó, sau khi nhặt được con gà cảnh bụng hồng, Vân Sam lại nhặt được một con thỏ da hổ. To to mập mạp, một con rất lớn ước chừng có thể nặng đến bốn cân.

Vân Sam tay trái cầm ngân châm thảo, tay phải cầm con thỏ, có chút hơi khó xử.

Trở về doanh địa, trên đường lăn lộn qua lại, tiêu tốn không ít thời gian.

Đầu tiên là xách theo đi cực kì không thuận tiện, thứ hai là khi đào thảo dược cũng không biết để chỗ nào.

Trên thực tế, doanh địa có bán sọt đựng. Cõng ra cửa, cho dù là đào thảo dược hay là săn thú đều sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Nhưng mà Vân Sam nghèo, cô mua không nổi.

Mới vừa rồi cũng là suy xét đến chuyện bắt không được nên mới mang theo gà cảnh trở về. Không nghĩ tới lần thứ hai mới đi ra cửa một lát thôi lại biến thành như vậy.

Nếu không nhiều thì chạy hai đợt, tính toán chỉ chuyên môn nhặt con mồi, bán con mồi?

Suy nghĩ vừa mới nảy ra thì cô liền thấy một con rêu nguyên lang có bảng tên trắng đi bộ đến phía sau, đôi mắt thẳng lăng lăng nhìn con thỏ da hổ trong tay cô.

Thấy Vân Sam phát hiện chính mình, *rêu nguyên lang liếm liếm miệng, chạy chậm tới gần. Ý tứ kia rõ ràng là muốn cô chia một nửa làm quà gặp mặt.

Wattpad:4561235

Vân Sam:"......"

Bởi vì có thiên phú "Lực tương tác", ma thú sẽ không xem cô như người ngoài.

Nhưng cũng như vậy, bởi vì có thiên phú "Lực tương tác", ma thú cũng sẽ không xem chính mình như người ngoài. Một đám ăn ké uống ké, thuần thục cực kì.

"Mi từ từ thôi, đợi ta suy nghĩ kỹ đã" Vân Sam lui về phía sau một bước.

Cô còn chưa có nghĩ xong, rốt cuộc là nên mang theo con thỏ da hổ này về doanh, hay là nên đem con thỏ da hổ này ném cho rêu nguyên lang, còn mình thì giữ nguyên kế hoạch đào thảo dược như cũ.

Rêu nguyên lang mắt trông mong nhìn, lộ ra vẻ mặt thèm nhỏ dãi.

Một người một sói cứ nhìn nhau chằm chằm như vậy một thời gian.

Đột nhiên, mũi của rêu nguyên lang mấp máy như là ngửi thấy mùi gì đó.

Giây tiếp theo, thân ảnh nhảy ra, hướng theo nơi khác mà chạy.

Vân Sam:?

Cô theo phương hướng rêu nguyên lang rời đi nhìn ra xa, chỉ thấy một người chơi nữ bảng tên trắng ngồi xổm xuống cắt cỏ khô.

Bên cạnh có một con thỏ da hổ, giờ phút này đang cúi đầu ăn cỏ chăn nuôi súc vật, bộ dạng ngoan ngoãn, thoạt nhìn đặc biệt "tươi ngon".

Vân Sam: "......"

Vân Sam-một người chơi nữ đặc biệt không thích hợp tổ đội.

Nếu cùng cô tổ đội, cô sẽ không gặp việc gì nhưng đồng đội lại rất dễ dàng gặp những chuyện nguy hiểm.

Giống như trước mắt, rêu nguyên lang rõ ràng là bị da hổ thỏ trong tay cô câu dẫn tới.

Thấy cô không chịu buông tay, lại thật sự thèm thịt, thế là liền chạy đi kiếm một con thỏ khác.

Người chơi nữ có bảng tên trắng tên An Tiêu Mạt, sau khi cô nghe thấy động tĩnh liền ngẩng đầu. Vừa ngẩng lên liền sợ mất mật, " Tại sao lại gặp được rêu nguyên lang hai sao ở đây chứ?!"

Cô bế thỏ da hổ lên sau đó liền cất bước chạy.

Vân Sam thật sự băn khoăn, đem con thỏ trong tay ném đi.

"Bên này."

Rêu nguyên lang phát hiện có thịt ăn, con mồi cũng không đuổi theo, chạy tới đè lại thỏ đã hổ trên mặt đất to mồm cắn xé.

Vân Sam lặng lẽ rời đi.

Wattpad:4561235

Đi được một đoạn đường, gặp được An Tiêu Mạt, cô ấy vẫn còn kinh hãi chưa bình tĩnh lại

"May mắn là vừa rồi có cô."

Đầu sỏ gây tội Vân Sam: ...... "...Không cần khách khí đâu."

Suy nghĩ một chút, An Tiêu Mạt từ sọt móc ra túi lớn to bằng bàn tay, "Cái này cho cô, đựng hương liệu, chứa thảo dược đều thích hợp."

Vân Sam lắc đầu: "Không cần."

Sự việc này vốn chính là do cô gây ra.

An Tiêu Mạt chỉ do bị liên lụy.

"Cái đó...... Vậy thì tôi nói cho cô một ít tình báo đi?" Không đợi Vân Sam từ chối, An Tiêu Mạt liền nhanh chóng nói, "Tôi cũng xem như là nhóm người chơi sớm nhất, tháng đầu tiên đã vào trò chơi."

"Lúc ấy người chơi nam nhiều, rất ít người chơi nữ, tỉ lệ đại khái là tám hai. Hai tháng qua, người chơi lão luyện nam nữ tỉ lệ gần nhau hơn một với một. Bởi vì người chơi nữ đa số đều là Phật hệ, người chơi nam đa số lại lỗ mãng, nên có rất nhiều người đã chết."

"Chơi trò chơi này, vẫn là nên chó một chút tương đối tốt. Thời điểm nên chạy thì nhanh chạy đi, đừng do dự, đừng **hàm hồ, đừng cậy mạnh."

"Tôi hiểu rồi, cảm ơn đã nhắc nhở." Vân Sam cười nhẹ nhàng.

An Tiêu Mạt bế thỏ da hổ trong lòng ngực lên, "Đây là do tôi nuôi. Có một lần tôi đi ra ngoại ô, phát hiện nó bị thương nặng nằm trên mặt đất, liền giúp đỡ nó băng bó miệng vết thương."

"Sau khi tỉnh lại nó chủ động lập khế ước cùng tôi, thành chiến sủng của tôi."

"Cô đừng nhìn nó là cái dạng này, trong đám một sao xem như có thể đánh. Nhưng mà rêu nguyên lang hai sao quá khó đối phó, gặp phải chỉ có thể tránh đi."

"Chúc mừng." Vân Sam chúc mừng, "Có thể nhặt được chiến sủng, vận khí là thật sự rất tốt."

An Tiêu Mạt nhận thấy được một tia khác thường. Cô rõ ràng thiệt tình thật lòng mà chia sẻ tình báo, nhưng mà mặc kệ cho dù cô nói cái gì, đối phương cũng không kinh ngạc chút nào, còn có thể tiếp lời, thật giống như sớm đã biết được.

Khẽ cắn môi, cô lại nói, "Tôi ở trong trò chơi đã hai tháng, thông thường sẽ ở nhiệm vụ đại sảnh tìm những chức vụ làm công. Trước đó không lâu, tổng hợp cấp bậc trung bình đột nhiên biến thành hai sao, tên cũng từ màu xám biến thành màu trắng."

"Tôi cũng không rõ lắm là vì cái gì, chẳng qua xem xét từ trò chơi thử nghiệm, phương pháp chơi cũng coi như là phong phú, con đường thăng cấp không chỉ ngừng ở đánh quái."

"Đáng tiếc loại người chơi giống tôi này, lên tới hai sao vẫn không biết chiến đấu, chỉ nhìn doạ người thôi."

An Tiêu Mạt vẫy tay tạm biệt: "Nơi này cách doanh địa có hơi xa, chú ý an toàn, tôi đi trước đây."

Tác giả có lời muốn nói: Sau đó, vì không cho Vân Sam bỏ đi rong chơi

NPC ( nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ ): Thân, chơi trò chơi tặng bạn trai nha! Cô xem, lĩnh chủ đại nhân của chúng ta lớn lên có đẹp trai hay không ^_^

Lĩnh chủ bị cho đi:......

.

.

.

*Chắc là một con sói màu rêu chăng╮⁠(⁠.⁠ ⁠❛⁠ ⁠ᴗ⁠ ⁠❛⁠.⁠)⁠╭. Ai biết thì cmt để mình sửa lại nha :(

**Hàm hồ: Cách nói năng thiếu căn cứ, không phân rõ đúng sai, không đúng với sự thật

.

Từ giờ mình sẽ ra dài hơn nhưng mà chương dài cỡ nào thì tùy độ "siêng năng" lúc đó nhe ƪ⁠(⁠˘⁠⌣⁠˘⁠)⁠ʃ, còn khi nào ra chương thì tùy độ rảnh chứ hổng có lịch cố định (⁠~⁠‾⁠▿⁠‾⁠)⁠~.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro