Chương 17: Dụ dỗ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Tham quan]

Sáng hôm sau, Erik bắt đầu công việc chuẩn bị để gây ấn tượng cho những người bạn mới. Anh cùng 3 người bạn ra ngoài dọn sạch Tuyết rơi xung quanh nhà trong vòng bán kính 500m, tạo ra rất nhiều khoảng đất trống có thể làm vườn được.

Erik lên quy hoạch rõ ràng từng khu vực quyết tâm phá vỡ một khu nhà trống không dùng tới để lấy nguyên vật liệu xây dựng lên một khu vực đặc biệt. Sau đó Erik lại xây một bể nước thật lớn bên ngoài hiên nhà và hình thành một hệ thống suối nước nóng dẫn ra ngoài.

Sau khi dọn sạch những cây khô lớn đã chết ở vùng cánh trái, cả nhóm còn phát hiện ra họ có thể phòng tầm mắt nhìn ra một vùng đất bình nguyên rất lớn, thậm chí có thể biến nơi đó thành ruộng trồng lúa, nếu được tách biệt khỏi cái giá lạnh bằng kết giới của Nate.

"Quả thật là một vùng đất có Phong thủy rất tốt!" Erik cảm thán chính vì địa thế nơi này đẹp như vậy, mà vị ông chủ kia mới không tiếc tiền đầu tư vào cả thành phố chỉ để đổi lấy khu rừng này làm nơi dưỡng già.

Rất tiếc! Mọi thứ đều đã hóa thành tuyết trắng hết.

Công việc bận rộn rất nhanh qua 3 ngày nữa mà vẫn không thấy Norris có dấu hiệu liên lạc, mà ngay đến băng đảng con Mèo cũng không hề có giấu hiệu gì đến tấn công. Erik thầm nghĩ lý do chắc là vì chiến tướng quan trọng nhất của hắn là Nhân thú Tê tê bị thương nặng, Nhân lực không đủ nên Cat đã phải hoãn lại để tìm kiếm thêm tay sai.

"Như vậy cũng tốt! họ cũng sẽ có thêm thời gian chuẩn bị."

==

Tút! Tút!

Rất nhanh lại qua thêm 3 ngày, Erik đã không cần phải chờ lâu thêm nữa, con cá lớn đã cắn câu. Norris gọi bộ đàm tới, hỏi xem có thể tới lấy thi thể của Cáo mẹ hay không?

"Tất nhiên là được!" Erik sảng khoái đồng ý. "Chờ tôi ở bìa rừng bên rìa ngoài thành phố. Tôi sẽ dẫn đường cho anh."

Khi Norris xuất hiện như một chú chim bồ câu trắng và một đôi cánh dài phải đến 3m sau lưng như thể Thiên thần dáng thế, Erik thật đã có chút ấn tượng.

Vậy ra là khả năng "Polymorphing" – biến hóa đa hình, tức là có thể biến hình từng bộ phận cơ thể và mỗi dạng biến hình lại có một sức mạnh riêng"

"Xin chào!" Erik đứng dựa lưng vào chiếc xe 3 bánh, lên tiếng trước.

"Xin chào!" Norris thấy Erik vẫn tỏ ra bình thường thì có chút thất vọng. Trong vô thức anh thầm có một khao khát khiến người con trai này phải ngạc nhiên và ấn tượng như cách bản thân Norris nhìn anh ta.

"Chúng ta sẽ đi xe, nếu anh bay vào địa phận rừng, Hoang thú sẽ hiểu lầm và tấn công anh." Erik lịch sự mở cửa xe.

"Không cần bịt mắt sao?" Norris nửa đùa nửa thật hỏi.

"Với Dị năng thông linh và các giác quan động vật nhạy bén của anh, cho dù tôi có đánh ngất anh cũng vô ích thôi. Hơn nữa vị trí nhà của chúng tôi cũng đã bị lộ sẵn rồi." Erik nhún vai tỏ vẻ không quá để tâm nhưng mà thực ra trong lòng anh đang tức muốn chết.

Thực tế tàn khốc, bước ra ngoài Thế giới tận thế và đuổi kịp nó quá khó khăn so với tưởng tượng của Erik. Anh luôn cho rằng mình là một người thông minh và đã có sẵn nền tảng Sức mạnh lẫn vật tư tốt nhất, tuy vậy vì thiếu thông tin lẫn chủ quan mà cho dù có cẩn thận suy tính nhưng Erik vẫn đã nhiều lần mắc sai lầm chí mạng. Chẳng qua là nhờ vào những người đồng bạn mới mạnh mẽ giúp đỡ mà Erik đã học thêm được rất nhiều kiến thức mới phát sinh trong thời đại kỷ băng hà này.

Erik đã có một quyết định quan trọng, "học theo kẻ thù" nhất định phải tìm thêm cho bằng được những đồng bạn là Dị nhân mạnh mẽ và đáng tin cậy để trợ lực. Nếu như họ còn muốn tiếp tục giữ được cuộc sống tự do và tự chủ trong tay mình như bây giờ. 

Số lượng không quan trọng mà là chất lượng!

Lý thuyết là vậy, tuy nhiên kiếm được ở đâu những Dị nhân mạnh theo đúng yêu cầu, lại còn làm thế nào để có thể tin tửơng đủ để đưa họ vào nhà mình??? Không phải dị nhân nào cũng chọn cách đơn thân độc mã như Nate, mất trí không trốn nương thân như Alyan hay gặp phải hiểm cảnh, phải chủ động cầu cứu như Britt.

Vậy nên Erik đã mở rộng giới hạn chấp nhận của mình, nếu như gặp được người có sức mạnh và nhân cách phù hợp với các yêu cầu cơ bản liền sẽ chủ động lôi kéo mời mọc. Norris là một Dị nhân đặc biệt hữu ích, vừa mang sức mạnh tâm linh tương thông lại vừa có thể biến hình chiến đấu, thuộc hệ Cường hóa đa năng hiếm có. Anh ta một mình bảo vệ cho một đám Dị thú yếu ớt chứng tỏ bản tính con người lương thiện và trung thành.

Quan trọng nhất Erik đã nhìn ra Norris có rất nhiều điều quan trọng cần anh ta bảo vệ, những thứ quan trọng mà anh ta không thể để mất. Đám Dị thú kia là gia đình của anh ta, để bảo vệ gia đình Norris sẽ dễ dàng bị lay động.

Norris lần này quyết định một mình đến trang viên cũng là một sự mạo hiểm đánh cuộc cả mạng sống, một lần nữa. Lần trước, anh chàng ngay lập tức từ chối lời mời của Erik bởi vì bản năng của một động vật hoang dã đã nhắc anh phải đề phòng và không thể tin vào kẻ lạ mặt mới chỉ gặp một lần, bất kể họ có tỏ ra thân thiện và tốt bụng đến đâu.

Cho dù cả Erik và Nate đều cố gắng chứng minh họ là người tốt bằng cách hào phóng tặng đi nhiều vật tư cho cả anh và những người bạn Dị thú, nhưng trong mắt Norris đó chỉ là những miếng bánh ngọt được đem ra làm mồi câu.

Norris muốn biết vì lý do gì mà Cáo mẹ lại chạy đến chỗ họ tìm kiếm sự giúp đỡ. Nơi họ sống có thật là một nơi trú ẩn an toàn cho cả các loài Dị Thú hay không? Sở dĩ Norris mạo hiểm đặt cược niềm tin lần này, chính bởi vì những đồng bạn Dị thú khác như Voi bố, các Capybara, thậm chí cả Hổ trắng và Rắn đen đều đã có những cảm nhận tốt về cả Erik và Nate. Đó là thứ thực sự khó có được sau bao lần họ đã phải phản kháng và đánh trả những kẻ xâm lược tàn nhẫn là con người khác.

Trên con đường đi xuyên rừng, Norris có thể cảm nhận được sự tồn tại của rất nhiều hoang thú đột biến sống trong rừng, nhưng chúng đều không hề có ý định tấn công hay làm hại họ. Chiếc xe đi theo con đường mòn đến trước một bức tường băng tuyết trắng che lấp đến tận gần đỉnh các ngọn cây. Nếu không chú ý thì sẽ chỉ thấy đây chỉ là một vách núi Tuyết bình thường. Cho đến khi Erik tạm dừng xe và nhẹ nhàng giơ hai tay lên liền có thể tách ra một cánh cổng băng thì Norris mới nhận ra mình đã bước vào hang ổ của Robin Hood trong rừng Sherwood.

Họ đi xe vào đến tận trước cửa trang viên mới dừng lại.

"O...h!" Vừa xuống xe thì Norris đã phải thảng thốt trước sự rộng lớn cũng như vẻ đẹp kiến trúc sang trọng của lâu đài bên trong. Những khu nhà rộng lớn được bao quanh bởi những dòng suối nước nóng ấm áp. Bên ngoài có các ô đất cao được nâng lên khỏi mặt tuyết dùng để trồng rau củ.

Norris còn đột nhiên nhận ra Tuyết đã ngừng rơi? 

Không, không phải là ngừng rơi! Norris ngước mắt lên và thấy họ cùng toàn bộ lâu đài được bao phủ bởi một mái vòm vô hình bảo vệ họ khỏi tuyết rơi không ngừng. Đây hình như là dị năng của chàng trai tên Nate.

"Nơi... nơi này là Thiên đường sao?" Norris quá choáng ngợp mà thốt lên.

"Nơi đây là trang viên Keran, nhà chúng tôi!"

Thấy Norris nhanh chóng bị điều kiện nhà mình mê hoặc, Erik cũng không thèm che dấu khóe miệng nhếch lên hả hê và tự mãn. Nate, Britt và Alyan đã đang chờ sẵn cũng cùng ra đón.

"Norris, anh đã gặp Nate. Đây là Britt cậu ấy là kỹ sư trong nhà và Alyan là em gái tôi." Erik lịch sự giới thiệu.

Lúc nhìn thấy Britt phải ngồi trên xe lăn nhưng vẫn rất khỏe mạnh, hảo cảm của Norris lại tăng thêm một tầng.... nhưng khi nhìn sang Alyan, lông mày của Norris chợt nhíu chặt lại, bên dưới bàn tay của anh chàng vươn ra những móng vuốt Hổ.

"Này, này!.." Nate mở ra kết giới mới chắn trước Alyan, không hiểu sao đang tốt đẹp mà anh chàng kia lại tự nhiên sửng cồ lên.

"Sao cô ta lại có Tama của Cáo mẹ? Là cô đã giết nó đúng không?" Norris trong cơn tức giận vội vàng kết tội.

"Không, không có ai giết chóc ở đây cả!" Erik cố ngăn lại Norris bước lên "Tama là cái quái gì?"

(*Tama là cách gọi tắt của Hoshi No Tama – Ngọc trai phép thuật của Cáo hồ Kitsune, có từng giải thích trong truyện Casa Mia!)

"Thứ cô ta đeo trên cổ, đó là nguồn gốc sức mạnh của Cáo mẹ?" Norris không biết từ lúc nào đã mở ra một con dao gấp trong tay chĩa thẳng nó về phía Alyan.

"Tôi không giết cáo mẹ, đây là thứ mà nó tặng cho tôi trước khi Chết.!" Alyan vẫn bình tĩnh nói. Cô vói tay vào trong cổ áo tháo xuống chiếc vòng và đưa viên ngọc ra trước mặt Norris.

"Em gái tôi không nói dối, chúng tôi không giết Cáo mẹ." Erik mạnh mẽ khẳng định

Norris nhìn vào mắt Erik một lúc rồi mới lùi người lại, anh ta lại nhìn chăm chăm vào viên ngọc vẫn đang tỏa sáng trong tay của Alyan. Thêm một lúc thì mới tin.

"Anh biết về Ngọc Dị năng sao?" Britt lên tiếng hỏi, viên ngọc của Alyan là thứ duy nhất mà họ biết về dạng sức mạnh được cô đọng lại nên chỉ gọi nó đơn giản là Ngọc Dị năng.

"Biết, mỗi lần có một Dị thú chết đều sẽ có hình thành một loại ngọc mang theo sức mạnh của chúng thoát ra ngoài cơ thể. Đám Dị thú nổi loạn thích nhất là ăn mấy viên ngọc này để tăng cường sức mạnh mạnh lên." Norrit cả người vẫn căng cứng lên đề phòng khi Alyan đeo lại viên ngọc lên cổ.

"Alyan là người đã ở bên cạnh Cáo mẹ trong những giây phút cuối cùng nên Nó mới đem Ngọc Dị năng ra tặng cho cô ấy." Erik thuận theo câu chuyện kể lại.

"Xin lỗi! Tôi hiểu lầm." Norris biết sai nhận lỗi, mình đến nhà người ta chưa hiểu rõ đầu đuôi đã vội gây hấn đúng là quá hấp tấp và bất lịch sự.

"Được rồi! đừng căng thẳng như vậy, anh đã đến rồi vậy thì tắm rửa thay chút đồ. Rồi tôi sẽ đem anh đến chỗ mồ chôn Cáo mẹ." Erik vẫn rất thân thiện mà vỗ vỗ vai Norris.

"Tắm?" Người Norris cũng không có bẩn, trong sở thú vẫn luôn có hồ nước nóng. Anh thường xuyên ngâm mình với đám Chuột lang nước Capybara. Chỉ là nhìn lại chính mình đúng là quần áo có chút rách rưới cũ kỹ.

Tắm nước nóng ở đây mang đến một lại cảm giác thoải mái đặc biệt, mọi cơ bắp trong người đều được thư giãn khiến tinh thần của Norris cũng phần nào thả lỏng hơn. Lại được mặc vào một bộ đồ ấm lạ, chất áo không quá dày nhưng giữ nhiệt rất tốt.

Norris lại được phen choáng ngợp khi bước vào phòng khách sang trọng như Hoàng cung trong nhà. Hơn nữa trên vách tường nhà còn có một cái bể cá khổng lồ với rất nhiều loài cá đang bơi lội bên trong. Đa phần là cá sông, có vẻ được nuôi để lấy thịt ăn.

Mùi Coffe thơm khiến cổ họng Norris khô khốc thèm khát.

"Ngồi đi! làm cốc Coffe đã." Erik nhiệt tình dụ dỗ.

"Cám ơn!" Norris nhận cốc Coffe mà vô thức cười tươi, nói thành lời "Có cảm giác như sống lại thời kỳ trước tận thế vậy." Hoặc có thể nói là có cảm giác vừa chết đi và được lên Thiên đường cũng không sai.

Cả Nate, Alyan và Britt cùng bật cười, cảm giác này họ đều hiểu rõ.

"Bộ đồ này ấm quá" Norris ngượng ngùng chẳng biết phải nói gì.

"Nó được may lồng một lớp Chăn không gian (space blankets), thường được dùng làm chăn sơ cứu, cứu hộ khẩn cấp, cách nhiệt thoát hơi, giảm bức xạ nhiệt" Britt giải thích như một cái máy. Loại chăn khẩn cấp này Nate có rất nhiều trong kho lưu trữ nên Britt lấy ra tìm cách may lại thành những bộ đồ bảo hộ giữ nhiệt cho cả nhóm.

"Mọi người sống với nhau lâu chưa?" Norris cũng không sẽ vì điều kiện và cảnh quan làm cho mê hoặc mà quên hết mọi thứ. Anh chàng cũng cẩn thận dò hỏi tình hình bên trong nơi này.

"Chúng tôi sống cùng nhau mới được gần 2 tháng thôi. Ban đầu nơi này chỉ có hai anh em Erik và Alyan, sau đó tôi tình cờ gặp Erik khi bị đám người của tên Con mèo truy đuổi, anh ấy đã cứu rồi đem tôi về đây " Nate kể ngắn gọn.

"Băng đảng con Mèo sau khi bị đám Dị thú xâm lấn lãnh địa đã di dời đi xâm chiếm trường học mà tôi từng ở. Cũng là nhóm của Erik đã đi cứu tôi mang về đây." Britt tiếp lời tô vẽ thêm cho Erik hình ảnh thiện lương tốt bụng.

"Vậy các bạn là một nhóm nạn nhân của băng đảng con mèo.?" Norris kết luận

"..." Alyan định nói riêng cô không phải, nhưng bị Erik ra hiệu bắt im lặng. Erik nói "Có thể nói vậy, tôi thức tỉnh dị năng cũng chính là vì suýt chết dưới tay hắn."

"Và hắn lại đang tìm đến nơi này của mọi người?" Norrit tuy từng đánh đuổi được Cat và băng đảng của hắn nhưng anh không nghĩ là hậu quả sau đó lại liên quan đến nhiều người như vậy.

"Chuyện này không liên quan đến anh, chúng tôi khi giải cứu Britt đã giết vài Dị nhân dưới tay Cat, hắn tới ngoài mục đích chiếm đoạt nhà của chúng tôi, còn là vì muốn trả thù nữa." Erik không hề che giấu hoàn cảnh của họ, Alyan lén ném cho ông anh trai hờ một ánh mắt đánh giá.

"Được rồi đi nào, tôi sẽ dẫn anh đến chỗ Cáo mẹ!"

==

[Một mũi tên bắn hạ hai con chim]

Erik nhanh chóng đổi chủ đề, họ di chuyển ra phía sau nhà. Nate đã đi ngang qua chỗ này nhiều lần nhưng chưa bao giờ nghi ngờ cái đụm tuyết lớn kia hóa ra lại là một ngôi mộ.

Erik hất tay một cái, lớp tuyết dày bên ngoài tách ra và rơi xuống để lộ ra bên trong là một tảng băng trong suốt, bên trong tảng băng lại chính là một con Cáo khổng lồ có đến tận 6 cái đuôi đang ôm trọn lại cơ thể to lớn của nó. Do có lớp băng lạnh bảo vệ nên cho dù đã qua hơn nửa năm nhưng cơ thể kia vẫn được bảo tồn nguyên dạng.

"Nếu anh muốn tôi có thể tách riêng ngôi mộ băng ra..." Erik đề nghị.

"Không!" Norris vừa nhìn thấy Cáo mẹ đã rất xúc động, tiến đến gần đặt tay lên mộ băng. "Tôi nghĩ không cần nữa. Cáo mẹ có thể yên nghỉ ở nơi này tốt đẹp hơn nhiều." Norris nghĩ tới nếu đem Cáo mẹ về cái bán đảo nhỏ kia tuy có thể trùng phùng với Cáo con nhưng so ra sao có thể bằng điều kiện nơi này tốt đẹp, có khi lại khiến Cáo con ngày đêm buồn bã thêm. "Nếu như mọi người không phiền, có thể để lại Cáo mẹ ở đây không?"

"Tất nhiên được!" Alyan nhanh miệng cướp lời Erik.

"Thỉnh thoảng anh có thể đem Cáo con tới thăm cũng được!" Erik vẫn không chịu thua, tiếp tục tung chiêu dụ dỗ. Giờ thì ngay đến Nate cũng phải nhìn Erik với ánh mắt đánh giá.

"..." Norrit không nói gì, trong lòng anh chàng đang rất giao động. Bán đảo diện tích không đủ mọi điều kiện sinh hoạt đều là tạm bợ, sở thú lại đã trở nên hoang tàn. Bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể bị đám Dị thú nổi loạn quay về gây chiến. Đám dị nhân nhân thú sống xung quanh cũng chẳng tốt đẹp gì, một mình Norris khó lòng nào có thể bảo vệ hết thảy cả nhóm.

Nếu có thể gia nhập với nhóm của Erik, khu rừng rộng lớ. này thừa sức để... "nhưng mà lần trước mình đã phũ phàng từ chối anh ta."

"Oh!" Đột nhiên Britt hô lên một tiếng, đây là lần đầu anh chàng nhìn thấy Rắn trắng. Nó đang thản nhiên trườn bò ra từ phía cánh rừng tiến vào trang viên.

Bắt đầu kể từ khi Erik mở lối dẫn suối nước nóng ra ngoài, Rắn trắng thường xuyên ngang nhiên tới ngâm mình. Erik và Alyan cũng để mặc nó, mà thực ra Erik chính là muốn nó thường xuyên tới, cho dù không hẳn kéo nó được về phe mình nhưng chỉ cần nó lởn vởn xung quanh đây thôi cũng đủ để dọa cho những con thú không yên phận khác phải ngoan ngoãn.

"Rắn trắng!" Norris nói mà không cần mở miệng.

Rắn trắng theo đúng giờ tới ngâm suối, đột nhiên thấy một ngôi mộ băng trong suốt chứa một Cáo 6 đuôi lạ lẫm mà nó chưa từng thấy trước đây nên mới định qua xem một chút: [Người lạ! Ngươi hiểu được ta? ]

Norris thấy con rắn này còn to gấp 3 lần rắn đen nhà mình nên không dám nói dối, thành thật trả lời: "Tôi tên Norris là Dị nhân có khả năng Thông linh động vật."

Rắn trắng theo bản năng thè thè cái lưỡi chẻ của mình đánh hơi Norris vài cái: [Thông linh động vật?! một món quà quý giá đấy. Xem ra ngươi cũng xứng đáng với nó. Ngươi đã gia nhập với đám con người kia?]

Norris quay lại nhìn Erik, cậu đang ước là mình đã đồng ý với lời mời của anh ta trước đây.: "Tôi mong vậy, nhưng hôm nay tôi chỉ tới và thăm một ngừơi bạn cũ." Norris quay lại chỉ vào mộ băng của Cáo mẹ, rồi nhìn Rắn Trắng hỏi ngược lại "Vậy còn người, Người có cùng chung sống với họ?"

Rắn trắng nghiêng cái đầu sang nhìn Alyan một cái rồi mới nói: [Sống chung trong một khu rừng, đúng vậy! Nhưng ta không tuân lệnh ai cả, chúng ta không gây hấn nhau chỉ là cộng sinh mà sống thôi.] Nói rồi nó quay đi trườn mình đắm xuống dòng nước nóng thoải mái.

Norris gật gù, thầm nghĩ: "Hiểu được cả quan niệm cộng sinh, quả nhiên ngoài kích thước thì linh trí cũng đã được nâng cao lên"

Erik bất chợt hỏi: "Cả hai đang nói gì vậy?"

Norris lắc đầu: "Không có gì!"

Erik nhún vai, lại nhiệt tình hỏi: "Anh có ở lại ăn tối không?"

Norris lắc đầu khuôn miệng anh cứ mở ra định nói gì đó lại thôi không dám: "..."

"Cứ nói thẳng ra đi." Alyan thẳng thừng nói "Không cần ngại, chính Erik là người cố tình muốn anh đến đây để nhìn thấy nơi chúng tôi đang sống. Anh được gặp rắn trắng cũng không hẳn là tình cờ đâu."

"Alyan!" Erik thấp giọng trách mắng, ánh mắt anh tóe lửa trách móc cô em gái đang bóc mẽ hết cả mách khóe của anh ra.

"Erik này, tôi biết là mình đã từ chối khi lần trước anh đưa ra lời mời chúng tôi gia nhập. Nhưng khi đó chúng ta chỉ mới gặp mà anh hoàn toàn là người xa lạ...."

"Tôi hiểu! "Erik tỏ ra thấu hiểu

"Tôi biết điều kiện nơi này rất tốt, và các bạn cũng là những người tốt nhưng tôi vẫn có...." Norris vẫn phân vân trước việc nếu họ đồng ý tới đây sẽ phải tham gia chiến đấu với băng đảng con mèo.

"Vậy nếu cậu ở lại sở thú, cậu nghĩ cậu và các Dị thú khác sẽ không phải tranh đấu nữa sao?" Erik nghiêm giọng lại hỏi móc khiến Norris không thể phản bác.

"Norris! cậu là con người còn là DỊ NHÂN, không phải Dị thú!" Erik nhắc cho Norris nhớ lại điều mà dường như chính bản thân anh đang dần quên mất. Dị năng quá lớn, lại thêm môi trường sống giới hạn giao tiếp đang khiến anh chàng này dường như đang quên mất mình là con người.

"Và cậu không phải tự mình gánh chịu trách nhiệm bảo vệ mọi Dị thú, chỉ cần cậu tới đây, những đồng bạn của cậu sẽ có một môi trường sống tự do mới mà không cần phải ở lại cái lồng không rào chắn sở thú nữa.

Đúng là tôi có chút tính toán muốn thuyết phục cậu gia nhập, chủ yếu là vì tôi coi trọng năng lực Dị năng của chính cậu, Norris. Nếu như có phải tham gia tranh đấu, tôi cũng sẽ không bắt Dị thú của cậu phải tham gia đâu."

Norris nghe lời này mà hai mắt bừng sáng lên, nhìn thẳng vào Erik. "Thật sao?"

"Thật!" Erik gật đầu rồi chỉ sang Rắn trắng "Cậu thấy đấy, chúng tôi chung sống cùng Dị thú rất hòa bình, tôi có bắt nó làm gì đâu."

Rắn trắng vốn không quan tâm nhưng mà nghe Erik nói câu này rất là có ý tứ bảo nó không làm gì mà vẫn đến tự nhiên nhà hắn hưởng thụ, thì cũng không chịu thua mà vẫy cái đuôi làm nước nóng bắn tứ tung.

Norris nhìn lại Rắn Trắng, hình tượng con rắn vốn không hề xấu, mà nó là một biểu tượng trung tính. Chúng ta sợ rắn vì vẻ ngoài của chúng, nghe nhiều về loài rắn và cho rằng chúng là biểu tượng của cái xấu, sự sa ngã và là đại diện của Quỷ Satan. Trong Kinh thánh con Rắn đã xúi dục Adam và Eva trên vườn Địa đàng ăn trái cấm dẫn đến bị Chúa trừng phạt và đuổi đi.

Nhưng cũng có thể thấy nhiều hình tượng con rắn là biểu tượng của cái tốt như con Rắn bằng đồng của Mose đã chữa lành dịch bệnh cho người Do thái. Trong Sách Phúc âm, Chính Chúa Trời Jesus cũng đã giảng dạy "Hãy thông minh như Rắn và đơn sơ như chim bồ câu."

Rắn quấn mình trên cây gậy còn là biểu tượng cho ngành y tế. Và trong Phật giáo một con Rắn 12 đầu đã bảo vệ Phật Thích ca mô ni khỏi tà ác khi Ngài đang ngồi Thiền. Còn có trong cuốn kinh lâu đời nhất lịch sử Phật giáo Sutani Batha, hình ảnh rắn lột da cũng đại diện cho việc thoát xác phàm tục, thông qua khổ hạnh và thành Phật.

Rắn Trắng có thể thoải mái ở đây sinh hoạt, dù không cố tình nhưng cũng là một sự bảo vệ tất thảy nhóm người của Erik.

"Erik! Nếu như anh đồng ý, tôi mong muốn được cùng những đồng bạn Dị thú khác tới nơi này sinh sống được không?" Norris quyết tâm

"Tôi rất vui!" Erik chỉ chờ có vậy, anh giang hai tay sang và ôm lấy Norris trong tư thế chào mừng. Có Norris ở đây việc câu thông với các Dị thú khác như Rắn trắng sẽ chẳng còn là vấn đề nữa.

Nate ở phía sau giơ ngón tay cái lên khen thưởng cho những nỗ lực của Erik.

"Nhưng cậu cũng nên nói thêm một câu với Rắn trắng. Khu rừng này cũng là nhà của nó." Erik tách người ra, đặt hai tay lên vai Norris nói và hất cằm về phía Rắn trắng.

"Được!"

Norris đi về phía Rắn trắng rồi câu thông hỏi ý kiến của nó, liệu có đồng ý cho mình cùng một số Dị thú đến nơi này sinh sống với nhóm của Erik hay không? "Trong số chúng tôi cũng có một con Rắn Đen khổng lồ?" Norris quảng cáo thêm

Rắn trắng không để ý đến lời của Norris mà nó nhìn sang Erik. Việc Erik để Norris đến xin phép nó thể hiện sự tôn trọng của họ với Nó, cũng như tỏ ý rằng Erik không hề coi khu rừng này là của riêng mình. Việc này khiến Rắn trắng rất hài lòng.

[Sao cũng được, khu rừng giờ cũng rất vắng vẻ. Thêm vài kẻ  khác đi loanh quanh cũng chẳng sao.]

Norris mừng rỡ quay đầu lại nhìn Erik gật đầu.

Sau đó không chờ được nữa, Norris trực tiếp mọc ra đôi cánh bồ câu lớn và bay về Sở thú, thông báo tin vui và chuẩn bị cho việc di chuyển chỗ ở.

Erik ở phía sau cánh cửa sổ kính lớn nhìn theo cái bóng của Norris dần nhỏ lại trên bầu trời mà thầm cười hài lòng, không nghĩ mọi việc lại thuận lợi nhanh như vậy.

"Anh thực là một kẻ đa mưu túc trí, cũng rất gian xảo nữa" Britt từ tốn đẩy xe lăn đi tới bên cạnh Erik.

Cậu bạn bình thản phân tích: "Cố tình bày ra một thiên đường để mê hoặc nhân tâm, lại sắp xếp để anh ta gặp cả Rắn trắng, vừa khiến Norris hạ quyết tâm, lại đồng thời tạo ra hảo cảm gắn kết với Rắn trắng. Một mũi tên bắn hạ 2 con chim."

"Là 3!" Erik sửa lại lời Britt nói "Giờ chúng ta đã có trong tay Dị nhân từng hạ gục được CAT rồi."

Britt nghĩ lại thấy đúng vậy mà bật cười một tiếng, đây xem ra mới là mục đích chính quan trọng nhất mà Erik nhắm tới.

==

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro