Chap 20 : Cũng phải mò vào phòng tìm vợ ( H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Cẩn Ngôn vừa đi vào phòng ngủ chính, Chu Tỏa Tỏa vừa nhìn thấy đã nhanh chóng đặt điện thoại xuống giả vờ ngủ.

" Tỏa Tỏa" Diệp Cẩn Ngôn gọi cô, nhưng Chu Tỏa Tỏa phớt lờ anh.
Diệp Cẩn Ngôn đi thẳng tới cầm điện thoại lên.

"Đàn ông làm không được, làm sao chữa khỏi?". Nhìn thấy tìm kiếm trên Baidu này, sắc mặt Diệp Cẩn Ngôn lập tức nóng lên, sau đó úp màn hình điện thoại xuống bàn bên cạnh giường ngủ.

"Tỏa Tỏa, em ngủ rồi à". Diệp Cẩn Ngôn chầm chậm nằm bên kia giường, nhẹ nhàng gọi Chu Tỏa Tỏa nhưng vẫn không phát ra âm thanh nào.

"Đừng giả vờ ngủ nữa" Diệp Cẩn Ngôn đến gần Chu Tỏa Tỏa đang xoay người đang nằm nghiêng về phía anh, vươn tay ôm người vào trong lòng, nhưng giữa họ vẫn còn khoảng cách.

Diệp Cẩn Ngôn chậm rãi áp đầu vào lưng Chu Tỏa Tỏa, nhẹ nhàng di chuyển đầu, đặt tay trái lên bụng cô xoa nhẹ: "Tỏa Tỏa, tại sao em lại tùy tiện nói với anh như vậy?". Một giọng nói trầm và khàn khàn từ phía sau truyền đến.

Chu Tỏa Tỏa bị anh vuốt ve dịu dàng và mái tóc ngắn của anh làm cô nhột nhột, không khỏi khịt mũi khe khẽ.

Khi Diệp Cẩn Ngôn nghe thấy câu trả lời của cô, anh càng bạo dạn hơn, luồng tay trái qua bộ đồ ngủ và từ từ bước về phía hai quả đồi mềm mại mà không hề có chút kiềm chế nào.

"Tỏa Tỏa, anh muốn em." Diệp Cẩn Ngôn chậm rãi dụi đầu vào sau gáy Chu Tỏa Tỏa, vùi vào tóc cô và hít lấy hương thơm của cô.

"Ừm..." Chu Tỏa Tỏa rốt cuộc nhịn không được chuẩn bị xoay người đẩy anh ra, nhưng cô vừa mới động đậy, Diệp Cẩn Ngôn liền rút ra cánh tay phải của anh, ấn cô thật chặt ở phía dưới người anh.

Khuôn mặt của Chu Tỏa Tỏa bắt đầu nóng lên, và cô rõ ràng cảm thấy có gì đó kỳ lạ bên dưới anh.

"Tỏa Tỏa, có thể đưa cho anh được không?" Ngoài dịu dàng ra, trong mắt anh còn tràn ngập dục vọng không thể khống chế, nhìn mơ hồ gợi cảm. Chu Tỏa Tỏa chưa kịp trả lời, anh đã nhẹ nhàng ấn cơ thể mình vào bụng cô, lại đưa lưỡi chạm vào môi và sống mũi cô, ngay khi cô há miệng thở, anh đưa chiếc lưỡi ấm áp của mình vào với một đòn tấn nồng nhiệt, anh đưa lưỡi vào, móc lưỡi cô rồi kéo vào miệng mình, dẫn đường cho cô. Diệp Cẩn Ngôn có chút sưng tấy, đang áp vào quần ngủ và chân của cô, anh thường xuyên vặn vẹo xoa bóp để bản thân thoải mái, dù cố ý hay vô ý.

"Tỏa Tỏa, giúp anh cởi quần áo." Diệp Cẩn Ngôn buông môi ra, vùi vào tai và cổ cô, nhẹ nhàng liếm, thở dốc, cắn vào tai cô, chậm rãi lang thang quanh cổ cô, tay phải không ngừng nghỉ, xoa xoa chỗ đó của cô, cơ thể của Chu Tỏa Tỏa đã nhạy cảm và toàn bộ cơ thể cô đã trở nên mềm mại dưới hàng loạt đòn tấn công của anh.

Vừa cởi bộ đồ ngủ dài ra, anh hơi nâng người lên, cởi áo ra, lại đè lên người cô: "Tỏa Tỏa, ôm anh đi." Diệp Cẩn Ngôn lại di chuyển về vị trí của hai ngọn đồi đã phản ứng thật mềm mại. Anh há miệng lấy điểm bên phải trong miệng, đồng thời dùng tay trái che lấy điểm còn lại và nghịch nghịch.

Chỉ cần một cái lưỡi, Chu Tỏa Tỏa đã hoàn toàn bị đốt cháy, và cô bắt đầu phát ra những âm thanh vo ve. Cơ thể cô bất giác cong lên, muốn đến gần anh hơn. Hai tay ôm lấy lưng Diệp Cẩn Ngôn, một tay vuốt ve lưng anh, một tay chậm rãi xoa xoa tóc anh.

"Cởi ra... cởi ra được không?" Diệp Cẩn Ngôn thở dốc, giọng nói từ tính của anh lúc này càng trầm hơn. Anh cắn vào dái tai cô, chưa kịp nghe câu trả lời của cô, anh vội vàng cởi bộ đồ ngủ của cô bằng cả hai tay.

Ngoại trừ quần lót, hai người lúc này đã hoàn toàn dính vào nhau, Diệp Cẩn Ngôn không nhịn được dùng thân thể của mình đè xuống, miệng anh cọ xát trên ngực cô, tay trái đặt trên người cô, xoa ngực và vuốt ve eo.

Ngoài sự mềm mại của cơ thể, Chu Tỏa Tỏa còn đáp lại anh bằng một bữa tiệc thị giác và thính giác. Lời nói của cô vang vọng trong căn phòng nơi hai người đang thở dốc, khiến Diệp Cẩn Ngôn không khỏi rên rỉ. Khuôn mặt và cái cổ đỏ bừng nóng bỏng cho thấy một khía cạnh khác của Chu Tỏa Tỏa mà anh chưa từng thấy trước đây, tràn đầy ham muốn và đam mê, chờ đợi anh đưa anh lên thiên đường.

Anh không khỏi nhắm mắt lại, lo lắng đưa tay phải ra khỏi cơ thể mình, nóng lòng rút nó ra khỏi quần lót. Anh rất nóng lòng, nóng lòng muốn được gần gũi với cô.

"Diệp Cẩn Ngôn, anh..." Chu Tỏa Tỏa cảm giác được kích thước kinh người của anh, nóng bỏng không có trở ngại ở bên chân. Cô ngượng ngùng vùi đầu vào cổ anh: "Sao anh lại cởi ra?"

"Không thoải mái..." Diệp Cẩn Ngôn run rẩy trả lời, không cần suy nghĩ.

"Anh làm em có chút khó chịu." Chu Tỏa Tỏa muốn rút chân mình ra, lại không muốn động, nhưng người trên người lại phát ra một tiếng "Ừm".

"Tỏa Tỏa, đưa cho anh ~" Diệp Cẩn Ngôn không chịu được, dùng hai tay nâng người lên, nửa quỳ và cởi quần lót của cô ra anh nhìn thấy một mảng lớn đã ướt đẫm. Anh cúi đầu lấy chiếc quần lót ra, nhẹ nhàng xoa lên đầu con rùa/.../của mình.

"Diệp Cẩn Ngôn, anh?" Chu Tỏa Tỏa nhìn anh, không khỏi di chuyển ngón chân trên chân anh. Diệp Cẩn Ngôn liếc nhìn Chu Tỏa Tỏa, bỏ quần xuống và lao tới.

"Anh có phải là có gì kỳ quái không?" Chu Tỏa Tỏa thì thầm vào tai Diệp Cẩn Ngôn.

"Ahem, không, không." Diệp Cẩn Ngôn chậm rãi đặt tay mình lên người cô, dùng hai tay ôm chặt lấy chân Chu Tỏa Tỏa, bắt đầu lên xuống đều đặn.

"A..." Chu Tỏa Tỏa không ngờ rằng kích thước của anh lại to và dày đến thế. Khi  toàn bộ thứ đó được đẩy vào đùi trong của cô, cô có thể cảm nhận rõ ràng dù không đi vào cũng vậy. Gần như cô đã sắp đến lên đỉnh!.

"Cẩn Ngôn, em đến....." Chu Tỏa Tỏa  dùng hai tay ôm chặt cánh tay anh, dùng móng tay siết chặt, hòa hợp với nhịp điệu của anh, kẹp chặt hai chân anh, nhưng lại mong muốn được tiếp xúc nhiều hơn, mỗi khi anh di chuyển, cơ thể cô sẽ vô thức chìm xuống thấp hơn một chút.

Diệp Cẩn Ngôn cảm nhận được điều đó, cung với việc cô đang chìm xuống, bên dưới va vào nhau cho đến khi cảm thấy càng lúc càng nhiều nước bên dưới, cùng với tình yêu...~~ chất lỏng chảy ra từ trên người anh, và hai người trượt vào nhau, mang lại cho nhau cảm giác khoái cảm.

"Em muốn..." Chu Tỏa Tỏa thở hổn hển, ngửa đầu lên cao, vòng eo mềm mại nhẹ nhàng run rẩy cũng dùng lực hướng lên trên.

Diệp Cẩn Ngôn không ngờ phản ứng của cô lại lớn như vậy.

Anh không nhịn được cúi xuống nằm trên người cô, chăm sóc hai điểm cao chót vót trên bộ phận mềm mại đáng yêu của cô, thân dưới của anh run rẩy điên cuồng không thể khống chế.

"A ~" Hai người ôm nhau, run rẩy ôm chặt lấy nhau, Chu Tỏa Tỏa toàn thân run rẩy, co giật, cô không khỏi hét lên vài tiếng, cắn vào vai anh mà khóc.

"..." Diệp Cẩn Ngôn không nghĩ tới, anh còn chưa đưa vào đã hoảng sợ, tim đập thình thịch, nhưng trong lòng cũng có chút thất vọng.

"Anh xin lỗi... anh... anh đã không làm quá lâu rồi." Diệp Cẩn Ngôn ôm Chu Tỏa Tỏa đang cắn vào vai anh, nhẹ nhàng xoa đầu anh vào tóc cô, trầm giọng nói.

"Không, không sao đâu." Chu Tỏa Tỏa bình tĩnh lại một lúc, sau đó vỗ nhẹ vào lưng anh khi anh bình tĩnh lại một chút.

"Anh lau." Diệp Cẩn Ngôn đứng lên, trước dùng khăn ướt lau cho nàng, sau đó cúi đầu nghiêm túc lau mình.

"Hehe..." Chu Tỏa Tỏa không nhịn được cười khi nhìn thấy Diệp Cẩn Ngôn đang lau đồ chơi của mình như một đứa trẻ.

"Ahem... tại sao em lại cười?" Diệp Cẩn Ngôn cảm thấy áy náy nhưng lại tự tin.

"Không sao đâu ~" Chu Tỏa Tỏa mỉm cười và lấy tay che mặt, cười điên cuồng.

"Đừng cười!" Diệp Cẩn Ngôn không biết đây có phải là nàng đang cười nhạo mình hay không.

"Không sao đâu~" Chu Tỏa Tỏa mỉm cười một lúc rồi xoay người xuống giường, "em đi tắm đây~" rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.

"Chờ một chút!" Diệp Cẩn Ngôn còn chưa kịp mặc quần áo đã chạy ra ngoài, nhưng Tỏa Tỏa đã  vào phòng tắm. Anh đứng ở ngoài phòng tắm cúi đầu nhìn bạn thân, mở cửa đi vào và khóa cửa bên ngoài lại. .

"A, Diệp Cẩn Ngôn, anh đang làm gì vậy?" Chu Tỏa Tỏa giật mình.

"A, Diệp Cẩn Ngôn, thả em xuống!" Chu Tỏa Tỏa trực tiếp bị Diệp Cẩn Ngôn bế lên, đặt ở trên bệ phòng tắm.

"Vừa rồi sao em lại cười?" Diệp Cẩn Ngôn vươn tay bật máy sưởi trong phòng tắm, giảm bớt ánh sáng, ép chân, ngồi xổm xuống.

"A...Diệp Cẩn...ah" Chu Tỏa Tỏa không ngờ rằng Diệp Cẩn Ngôn sẽ trực tiếp đưa lưỡi vào. Cô chưa bao giờ làm điều này trước đây.

"Nói cho ta biết, vừa rồi em cười cái gì!" Diệp Cẩn Ngôn đưa lưỡi liếm mấy lần, anh ngước lên nhìn Chu Tỏa Tỏa đang nhắm mắt lại, anh dùng răng cắn nhẹ như một cách trừng phạt.

"A, đau quá!" Chu Tỏa Tỏa mở mắt, vỗ vỗ đầu anh.

"Nói hay không?" Diệp Cẩn Ngôn bắt đầu lặp lại hành động vừa rồi.

"Cười vì cuối cùng chúng ta cũng ở bên nhau" Chu Tỏa Tỏa thở hổn hển, bộ dạng đáng yêu như vậy, Diệp Cẩn Ngôn quả thực rất thích.

"A..." Diệp Cẩn Ngôn nhìn Chu Tỏa Tỏa không khỏi hôn lên môi cô, anh đưa ngón trỏ vào trong lúc cô không hề hay biết. Chu Tỏa Tỏa bị bao quanh cảm giác xung mãn đột ngột, áp chặt thân trên vào Diệp Cẩn Ngôn, "Cho ta...."

Diệp Cẩn Ngôn liếc nhìn và chạm vào...~dùng tay chạm vào chính mình.

Anh trực tiếp nhặt người lên, nhét vào một cách chính xác. Hai người rên rỉ trong phòng tắm, Chu Tỏa Tỏa không ngờ anh ở độ tuổi này của anh mà thanh kiếm lại chưa già, anh có thể mạnh mẽ như vậy. Mạnh mẽ ôm cô phần thân dưới của anh ấy ||~...~ đúng như cô tưởng tượng, nó có thể đưa cô lên thiên đường ngay lập tức.

"Tỏa Tỏa, nói yêu anh đi!" Diệp Cẩn Ngôn dùng tay vỗ nhẹ mông nàng.

"Ừ!" Không ngờ anh lại tìm được điểm nhạy cảm khác của cô.

"Nói!" Anh dừng việc đang làm lại, nhưng không rút ra.

"Diệp Cẩn Ngôn, em yêu anh" Chu Tỏa Tỏa dựa vào vai anh, nói từng chữ rất mạnh mẽ.

"Tỏa Tỏa, anh cũng yêu em, anh yêu em nhiều lắm..." Anh cuối cùng cũng đặt cô xuống, ép cô quay mặt vào tường, từ phía sau chậm rãi đi vào.

"Đau quá..." Chu Tỏa Tỏa trượt chân và suýt ngã.

"Có lớn quá không?" Diệp Cẩn Ngôn mắt nhanh tay đỡ người. Anh một tay ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, tay còn lại đặt lên háng cô.

"Ừm..." Hiện tại không phải lúc nói chuyện.

"Hừm, ý của em là?" Diệp Cẩn Ngôn chậm rãi áp lên lưng nàng, dùng râu của anh đâm vào lưng khiến nàng tê dại "-" cơ thể nàng rõ ràng căng cứng.

"Em, em hãy thả lỏng đi, nó chật quá." Diệp Cẩn Ngôn nói với giọng run run, dùng tay siết chặt háng cô.

"Lớn" Chu Tỏa Tỏa không muốn nghe anh nói nữa. Diệp Cẩn Ngôn lúc này thực sự khác hoàn toàn với vị CEO quyết đoán của tập đoàn Tinh Ngôn, nhưng có một số điểm tương đồng, chẳng hạn như: bản chất sói.

"Ahhhhhh" Sau khi nghe được lời khẳng định của Chu Tỏa Tỏa, anh càng tiến sâu hơn, Chu Tỏa Tỏa đáp lại bằng một âm thanh vang trong phòng tắm.

Mãi đến hơn mười phút sau, khuôn mặt Chu Tỏa Tỏa đã đẫm nước mắt, một phần vì hạnh phúc, một phần vì cô lại đạt cực khoái trong đau đớn. Nhưng lần này, cô không thể kiềm chế được, phần thân dưới của cô phun ra chất lỏng tình yêu...() trơn tuột.

"Hmm... ừm." Diệp Cẩn Ngôn bị những cơn co thắt thường xuyên của Chu Tỏa Tỏa kẹp chặt, anh cảm nhận được tình yêu và chất lỏng của cô đang tràn vào phần dưới cơ thể anh, anh ôm cô chặt hơn từ trong ra ngoài .

"A..." Anh nhanh chóng rút ra, áp người vào người cô, nhìn chất lỏng màu trắng sữa chảy xuống người đến bắp chân cô.

Lần đầu tiên anh cảm thấy khi đối mặt với Chu Tỏa Tỏa, anh thực sự là một chàng trai trẻ.

Hai người tắm xong trong phòng tắm, Diệp Cẩn Ngôn nửa nằm, nửa trong lòng Chu Tỏa Tỏa, tay phải vòng qua vai cô, sờ sờ tóc và một bên mặt cô: "Tỏa Tỏa, thấy thoải mái không?"

"..." Chu Tỏa Tỏa là một cô gái khi đã bình tĩnh lại sau khi ham muốn cao độ, khi đối mặt với loại chuyện này, cô vẫn còn ngại ngùng. Cô dụi đầu vào eo anh và bảo anh đừng nói nữa.

"Này..." Diệp Cẩn Ngôn cười nói: "Dù sao anh cũng rất thoải mái." Nói xong anh cúi đầu hôn nhẹ lên tóc cô.

"Tỏa Tỏa, cảm ơn em đã sẵn lòng ở bên anh."

"Lão Diệp, cũng cảm ơn anh đã không bỏ rơi em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro