Ma nữ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tên truyện: Ma nữ.

Tác giả: Su kem

Cháp 12. ĐÊM NGUYỆT THỰC.

..............7h tối................

-"Ma kết à..."-Thiên Bình gào lên... Chạy thật nhanh về phía ngôi nhà nhỏ u ám đó. Xử nữ chạy theo anh, kế đến là Kình ngư..

-"Chị Ma kết..."-Kình ngư gọi. Cả 6 người dừng ở trước cửa rồi từ từ bước vào... bà ta chạy ra trong hình dạng của Ma kết...

-"Ma kết... Cậu đi đâu thế hả? Làm tôi lo lắm có biết không?"-Thiên bình ôm bà ta vào lòng. Bà ta đẩy anh ra, trái ngược với Ma kết thường ngày...

-"Tôi ko sao? Tôi đã biết cách mở Hòn đá Phục Sinh."-Bà ta nói.

-"Cậu chắc chứ?"-Song ngư nhìn Ma kết với đôi mắt ngờ vực...

-"Cậu cho tôi mượn hòn đá được chứ?"-bà ta hướng về Xử Nữ... Anh cũng vô cùng bối rối, vì Ma kết đứng trước mặt anh ngày hôm qua là một cô gái cho người khác cảm giác dễ chịu, an tâm. Nhưng anh cảm thấy bất an quá... Anh đưa đại cho Ma kết một hòn đá vớ vẩn.

-"Đây đâu phải..."-Bà ta nói.

-"Sao cậu biết? Cậu chưa nhìn thấy hòn đá cơ mà."-Song ngư nhíu mày... Thiên Bình đang cử động cái mũi của mình một cách buồn cười.

-"Cô là ai?"-Thiên Bình nói như đưa ra kết quả.

-"Tớ là Ma kết? Các cậu không tin sao?"-Bà ta vội thanh minh.

-"Tụi này có nói cậu không phải Ma kết đâu?"-Thiên yết vặn lại.

-"Cô có mục đích gì?"-Thiên Bình hỏi.-"Có chút bản lĩnh về thuật Vi dung mà cũng tưởng qua mặt được tôi ư? Cô có biết tôi được đào tạo vô cùng bài bản từ thủa nào không?"

-"Tóm lại chị là ai?"-Kình ngư nhíu mày...-"Không lẽ là..."

Mọi người nhảy phắt lại.Bà ta lột cái mặt nạ ra cười như bị điên. Mái tóc dài bay trong gió... rồi bất ngờ cuốn chặt lấy Cự giải vuột khỏi tay Thiên Yết... Ném cô bé sang một bên...

-"Á."-Cự giải ngã xuống... nhưng là một vào một thân hình nhỏ bé.

-"Ra ngươi là Tia chớp."-Bà ta nói ám chỉ Kình ngư... Cô bé đỡ Cự giải ngồi dậy.

-"Biết bây giờ có hơi muộn ko?"-Kình ngư nói... Song ngư lợi dụng lao vào bên trong, nhưng không qua được con mắt của bà ta... Và bị những lọn tóc cuốn chặt, ném mạnh sang một bên.

-"Còn ba thằng nhóc..."-Bà ta nói... Phóng thẳng một lọn tóc bắt lấy Thiên Bình...-"Ngươi là Thiên Bình... Người yêu của Song ngư hả?"

-"thả tar a."-Thiên Bình dãy dụa. Rút con dao găm dính máu của Song ngư chém mạnh vào lọn tóc, anh ngã xuống đất... mùi tóc khét lên ghê sợ...

-"Mọi người giải cứu các linh hồn đi... Mở cái này ra...Gậy Nữ Thần."- Xử nữ vất cho Thiên Yết một cây gậy chừng 50cm, đầu là bông hoa sen đang là cái nụ hoa bằng... đại loại là vàng.(Có thì bán đi mua được nhà đấy, không cũng ăn uống thỏa mái rồi.)

-"Cái này mở thế nào?"-Thiên yết hét lên... Nhưng Xử nữ đã bị bà ta cuốn chặt... Còn một lọn tóc đang tiến về phía Thiên Yết, nhưng anh đã tránh được.

-"Chỉ thế này hả?"-Xử nữ nhếch miệng... Anh cầm con dao găm dài khoảng 50cm trong suốt, (pháp khí của Xử nữ). Anh đâm mạnh vào nọn tóc đang quấn chặt anh... Rơi xuống đất anh dán bùa lên, đâm mạnh ccon dao vào tay mình... máu chảy xuống lá bùa... Anh đâm mạnh vào người bà ta... Bà ta gầm lên như con thú bị thương, gạt mạnh anh qua một bên. Thiên yết vẫn đang loay hoay với cái gọi là Gậy Nữ Thần... Anh xoay các vòng tròn xung quanh cái gậy như những mật mã, mà còn là chữ lằng nhằng, anh thử hết cái mật mã mà anh biết... Bà ta xoắn một nọn tóc vào chân anh giật mạnh... Cái Gậy Nữ Thần lăn tới chân Cự giải,,, Cô nhặt nhanh lấy nó...

-"Kình ngư buông anh ra..."-Thiên yết gào lên...

-"Ko chịu..."-Kình ngư ngang ngược kéo tay thiên yết lại... Nhưng cô bé tuột tay... Anh bị lộn ngược lại... Quay vài vòng trong khoảng không... Và nọn tóc buông chân anh ra... Anh lao mạnh vào tường... Kình ngư Dịch chuyển tức thời đỡ lấy anh... Cô bé bị bà ta tóm lấy... Xử nữ bật dậy chém mạnh vào nọn tóc, đỡ Kình ngư. Song ngư đã nẻn đi từ bao giờ...

...Song ngư và Ma kết...

Song ngư chạy thẳng vào căn phòng... Cô mở cửa căn phòng nhỏ... Ma kết đang cố cởi trói... Mấy linh hồn đang nhìn Ma kết... Với cái ánh mắt "Cố lên, em làm được mà." Song ngư lao tới cởi trói cho Ma kết...

-"Mọi người sao rồi... Mẹ tớ làm hại ai chưa?"-Ma kết nó nhanh... Tâm trạng vô cùng hoảng hốt. Cô đứng bật dậy định bước ra ngoài.-"Thiên Bình... Cả Thiên Bình..."

-"Đừng... Cậu ra chỉ là gánh nặng cho họ nên... chúng ta nói chuyện chút đi."-Song ngư đề nghị.

-"Sao vậy?"-Ma kết hỏi.

-"Cậu thích Thiên Bình đúng không?"-Song ngư hỏi. Ma kết đơ người.-"Cậu cứ nói thẳng."

-"Ừ... Tớ thích cậu ấy."-Ma kết ngồi xuống...

-"Cậu chắc sẽ chăm sóc cho anh ấy tốt chứ?"-Song ngư hỏi.

-"Tớ..."-Ma kết không biết nói gì.-"Nhưng sao?"

"Tớ... nếu như mọi người đi... tớ cũng sẽ... Nên tớ có thể không thể quay về. Quay về... là chuyện rất khó... Nếu tớ không về cậu chăm sóc cho anh ấy nhé."- Song ngư gục mặt xuống.

-"Tớ không làm được."-Ma kết nói, giọng nói có hút nghẹn ngào, Song ngư ngước lên nhìn Ma kết.-"Tớ có yêu cậu ấy. Tớ cũng thể thay thế cậu được... Vì vậy đừng có mong tớ chăm sóc cho cậu ta. Hừ... Cậu đúng là trẻ con... Ngoài cái học lực giỏi ra thì cậu cũng vẫn nhỏ hơn tôi một tuổi... Nên làm ơn đừng có gia lệnh cho tôi. Cậu được học cùng lớp với Thiên Bình cũng là vì cậu học vượt cấp mà thôi. Nên đã xuất phát thì cậu không thể quay lại... Làm ơn đừng có sai bảo người lớn tuổi."

-"..."-Song ngư im lặng, cô ôm chặt lấy Ma kết... Ma kết ôm lấy cô... Dù nước mắt đã trào khỏi khóe mi... Cô đứng bật dậy chạy ra ngoài.

-"Thiên Bình à"-Song ngư gào lên... Cầm cây gậy cô ra sức đập vào nọn tóc của bà ta một cách điên loạn, nọn tóc thả Thiên Bình ra và quật mạnh vào người Song ngư.

-"Đáng ghét."-Kình ngư cầm con dao nhỏ (5cm), đâm vào người bà ta... Và bị quật tới tấp... Cô bé ngã xuống sàn...

-"Cự giải à..."-Xử nữ khẽ gật đầu... Cự giải đứng dậy... lần này không có Thiên yết bên cạnh... Cô bước gần vào trung tâm mặt băng và...

-"á..."-Cô ngã xuống cái khe nhỏ...

-"Nguyệt thực."-Bà ta nói... Ép mạnh Xử nữ vào tường... gầm gừ.-"Đưa hòn đá đây không ta giết mày."

-"Tôi có hòn đá... Thả anh ấy xuống..."-Kình ngư nói... Xử nữ sắp không chịu nổi... Chỉ lắc đầu... Cô bé lấy trong túi ra Hòn đá... Mụ ta cầm lấy... Quật mạnh Xử nữ sang một bên... Ai cũng bị trọng thương...

-"Không..."-Thiên yết xô viên đá ra xa... Và bị bà ta hất mạnh qua một bên. Song ngư chạm vào hòn đá. Bà ta phóng nọn tóc về phía Song ngư... Máu cô chảy lên hòn đá... Nguyệt thực bắt đầu...

-"Thời khăc nguyệt thực... Khi dòng máu của Người con gái máu lai. Pha trộn giữa cái tốt và cái xấu... có thể mở được HÒN ĐÁ PHỤC SINH. MỞ."- Giọng nói vang lên. Hòn đá phục sinh được mở... Song ngư cầm nó trên tay... Mọi vết thương như đã lành... Cô cầm hòn đá trên tay...

"Á...."-Bà ta gầm lên... nọn tóc tỏa ra khắp nơi... quấn chặt tất cả mọi người. nhưng bà ta quên còn cự giải đang ở dưới Hồ Phục Sinh.

...Dưới hồ Phục Sinh...

-"Ư..."-Cự giải thức dậy... Cô vẫn cầm Gậy Nữ Thần... Xung quanh có rất nhiều cái hộp... Mỗi hộp chứa một linh hồn khác nhau... Cái hộp thứ 101 vẫn mở.. không phát sáng... Cô bước đi... Nhưng sao xa quá... Cô mệt quá... Cô khẽ rùng mình , chân cô đau quá...

-"Thiên Yết."-Cự giải ngã xuống... đập mạnh Gậy Nữ Thần xuống... đập mạnh luôn vào một điểm nào đó... và từ câu gậy một luồng linh khí ấm ám... tỏa ra khắp nơi... Những cái hộp mở tung ra... Cái hồ băng hóa nước, cô ngập trong làn nước lạnh... Những linh hồn bay lên... Nụ cười họ tươi tắn, họ nhìn cô mỉm cười... Cô mỉm cười và ngất đi... Các linh hồn thoát khỏi mặt nước...

-"..."-Bà ta quay lại, nhưng á khẩu mất rồi. Bà ta xiết chặt tất cả...

-"Con xin lỗi."-Ma kết lao ra từ đâu đó... Đâm mạnh con dao vào Huyệt tử của bà ta... bà ta quay lại... 5 người ngã xuống... Bà ta đưa tay... đặt vào trái tim ma kết, ấn mạnh...

-"Á..."-Ma kết kêu lên.

-"á..."-Bà ta hét lên... Thiên Bình... Là Thiên Bình đâm một nhát xuyên qua người bà ta... Tiếp đến là Xử nữ, anh dán Bùa trừ tà lên người bà ta... Bà ta tan ra thành nước...

-"bà ta đâu đủ chất người mà chết tử tế chứ?"-Song ngư nói. Ma kết gục xuống... Cô bật khóc...

-"Mẹ.........."-Ma kết hét lên.

��.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro