Chương 3: Quyến rũ chết người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh Vân vẫn hào hứng như trước kể về nhiệm vụ phụ đầu tiên cô nàng làm. Cô bị đưa đến đỉnh núi nào đó cao vời vợi, chân như chạm được vào mây, quang cảnh đẹp vô cùng , đang trong tâm trạng ngắm cảnh thì bị bắt làm nhiệm vụ đầu tiên đơn giản không thể đơn giản hơn của hệ thống. Sau đó lại gặp Thiên Khống, đó là một lão già thực lực cao không lường được ở level 75; Cảnh Vân dùng Hải Hồ tử kiếm đấu với lão một chiêu đã biết mình sẽ thua chết ở nơi này. Nào ngờ lão ta lại thu nhân cô làm đệ tử, cho cô chọn một báu vật của mình; Cảnh Vân nhớ đến việc An Nhiên cứu mình thì nhanh chóng chọn một đôi bao tay tăng cường chiến lực bởi cô biết An Nhiên không thích sử dụng vũ khí, mà cô đã có Hải Hồ tử kiếm có thuộc tính trưởng thành rồi.

Nhiên nghe đến đây thì nhẹ giọng cảm ơn, cầm lấy rồi đeo luôn bao tay Cảnh Vân đưa. Vừa như in, cô rất thích; bao tay màu xám bạc này, An Nhiên phải cảm ơn Cảnh Vân lần nữa rồi.

Đến Ozwards, anh chàng nói bằng giọng lạnh lùng tóm tắt nhiệm vụ đầu tiên. Anh may mắn gặp được Hải Hoàng Vương, một lão già mạnh mẽ chẳng kém gì Thiên Khống; lão thấy anh hợp ý lại dùng thương thì tặng cho anh đá khảm vào để tăng thuộc tính toàn bộ. Ozwards quyết không nhận, lão ta liền bảo anh cưới một cô cháu gái của mình để làm người nhà; anh càng không đồng ý, nói rằng Lacie là người con gái anh định cả đời này. Hải Hoàng Vương thấy thế khen anh giống lão ngày xưa trung tình trước sau như một, cho anh toàn bộ đá rồi nhận anh làm cháu nuôi.

Câu chuyện của Ozwards khiến cho cả đội cười ha hả, ngay cả An Nhiên và Elvis cũng không nhịn được bật cười, làm cho mặt Ozwards cứ đỏ hồng suốt.

Còn Lacie thì lại được đến thế giới dưới lòng đất, gặp không biết bao nhiêu chú lùn và yêu tinh. Chúng bắt cô phải thi đấu xem ai tính các con số và tạo lập thiết kế nhanh hơn, vừa hay là 2 ưu điểm của Lacie, cô trở thành người thành tích đầy mình. Lạ là, lão già yêu tinh Ryu cả năm chẳng rời khỏi nhà được một lần, hôm nay lại ra đường. Lão thấy tư chất của Lacie liền nhận cô làm đồ đệ, Lacie chẳng ham, liền từ chối, lão theo đuôi cô từ đầu ngõ đến cuối ngõ năn nỉ ỷ ôi, đưa ra bao nhiêu điều kiện, cô mới đồng ý. Một trong số những điều kiện ấy là một bộ ám khí tuyệt bảo của lão, khiến lão cứ tiếc đứt ruột không thôi.

Nhiên liền lạnh nhạt nói một câu: "Thấy chưa? Lacie là đỉnh nhất trong nhóm, lão Ryu level 80 cũng phải năn nỉ ỉ ôi mãi chị mới miễn cưỡng đồng ý. Người thường chắc nhảy cẫng lên tận trời rồi."

"Đúng vậy, sau này em theo chị Lacie lăn lội." Cảnh Vân hùa theo trêu đùa.

Khụ, lại đến lượt Nhiên kể về nhiệm vụ đầu tiên. Nói xong, cô đem cây sáo ngọc rúi vào tay Elvis, nói: "Vì có quá nhiều châu báu mà lại chỉ được chọn một, cái này tôi thấy ưng ý nhưng lại hợp với anh nhất, anh dùng được là tốt rồi." Thêm một người bạn còn hơn là thêm một kẻ thù.

Ánh mắt Elvis lóe lên sự ngạc nhiên trong phút chốc, rồi nhanh chóng khôi phục; anh cầm lấy cây sáo. Lôi một đôi khuyên tai ra, Elvis nói: "Cũng là thấy cái này hợp với em nhất, tôi coi như đã trả được một phần quà rồi. Đó là Huyết Chi khuyên."

Nhiên trợn tròn mắt: "Anh chính là cái thằng nhóc đệ tử của Nam Thần?" Không cần trùng hợp đến vậy chứ, trái tim mỏng manh dễ vỡ của cô không chịu nổi đâu.

Ba người còn lại đồng thời nhìn về phía Elvis, Nam Thần là một trong năm vị đại thần danh danh đỉnh đỉnh của Hymn; có thể làm đệ tử của ông ta há lại là người thường.

Thấy cô biểu hiện thất thố, khác hẳn ngày thường lạnh nhạt, Elvis cong cong khóe môi: "Trông anh giống thằng nhóc lắm sao?"

Nhiên không trả lời, nói: "Anh nên nhìn vẻ mặt hí hửng của vị kia khi nói anh là đệ tử của ông ta." Quả thực so với vẻ mặt và giọng nói khi đuổi cô ra khỏi hang là hoàn toàn khác nhau.

Elvis thâm ý lại gần, đeo khuyên tai lên cho Nhiên: "Kì thực, em cũng nên nhìn vẻ mặt cao ngạo khi nói về em của nữ chúa." Tay anh ta chạm vào vành tai của Nhiên khiến cô hơi run run. Cô không thể không thừa nhận là mình rất nhạy cảm, thế nên không thể để người khác chạm vào mình.

Lại nhìn cái áo trắng tinh của Elvis, Nhiên lạnh nhạt: "Từ sau, anh mặc áo màu đen đi." Để cho mọi người biết cái khí chất tà tứ trong anh còn nhiều hơn là khí chất thư sinh nho nhã.

Elvis đã làm xong việc, ngồi lại chỗ cũ, nhếch môi mỏng lên: "Được."

Ba người còn lại ngây ngốc nhìn hai người tự biên tự diễn; bỗng nhiên, như được khai sáng, Cảnh Vân hét lên một tiếng: "An Nhiên từng gặp nữ chúa rồi???" Khi nãy cô nàng kể chỉ tóm tắt kiểu, gặp một người phụ nữ xinh đẹp trên cánh đồng hoa, bà ấy bảo đi tìm Nam Thần lấy ngọc. Hết. Ai biết được đó là nữ chúa chứ?!

Ngay cả Ozwards và Lacie cũng không nhịn được nhìn An Nhiên từ đầu tới cuối. Nữ chúa là huyền thoại của Hymn, có cả quyển tiểu thuyết về bà ấy, về chuyện tình, về những cuộc phiêu lưu của bà ấy và đồng đội. Trong năm vị thần trong phần mở đầu của trailer thì Nữ chúa, Nam Thần đều có mặt, chỉ còn lại ba người nữa.

Hiện tại trong đội cả nhóm đã có 2 người được coi là người thừa kế của năm vị thần truyền thuyết, lai thêm 3 đồ đệ của các lão giả tuyệt phẩm; đội hình chắc chắn không thể nào yếu được.

Lacie nhẹ giọng: "Đội chúng ta chẳng phải nên có một cái tên?" Cô đã nghĩ về vấn đề này lâu rồi nhưng bây giờ mới có cơ hội nói ra. Một cái tên thông cáo cho toàn thiên hạ, các gamer về cả đội; sau này cả đội sẽ cùng nhau tạo ra truyền thuyết về các vị thần oanh oanh đỉnh đinh.

Cảnh Vân hào hứng: "Đúng vậy, tên gì bây giờ? Kaiser? Đức hoàng đế?"

Ozwards lạnh lùng: "Dùng tên ghép từ chữ đầu trong tên mọi người được không? O, V , L , N , E."

An Nhiên: "Olven."
Elvis: "Olven."

Lời nói vừa phát ra, trùng hợp lại vừa khít; hai người nào đó nhìn nhau một hồi lâu. Từ đó không có bất cứ ý nghĩa gì cả, nó tự dưng nảy ra trong não rồi bật ra khỏi miệng.

Thấy Nhiên và Elvis đã nói vậy, ba người còn lại nhanh chóng đồng ý, lúc cả đội quyết định tên chính thức thì cũng là khi hệ thống nảy ra một dòng:

[Chúc mừng toàn đội Olven đã lên level 3. Hệ thống mở ra các chủng tộc và nghề nghiệp. Chỉ có một lần duy nhất để lựa chọn, xin hãy suy nghĩ cẩn trọng.]

Năm người ngạc nhiên mở kênh cá nhân, trong đó có thêm chủng tộc và thuộc tính. Chúng tộc có rất nhiều loại; từ loại người, yêu tinh đến dã thú và vampire...Nghề nghiệp cũng chẳng kém cạnh, bao gồm chiến sĩ, pháp sư, thợ săn, tầm bảo sư, thầy tu (vú em), chế giáp sư....

An Nhiên không do dự chọn chủng tộc yêu tinh và chức nghiệp chiến sĩ. Cô thích đấu tay không, thích cảm giác tự mình tham gia cuộc chiến nên đương nhiên chọn chiến sĩ. Và bởi vì chiến sĩ là tank, máu cao, phòng ngự tốt; phải chọn thêm chủng tộc yêu tinh để có thuộc tính cân bằng và nhanh nhẹn. Xong suôi, cô xem lại kênh cá nhân một lần nữa:

Người chơi: [An Nhiên]
Level: 3
Chủng tộc: Yêu tinh
Nghề Nghiệp: Chiến sĩ
Danh vọng: 12
Trang bị: Quần áo tân thủ, Huyết Chi khuyên ( tăng thuộc tính cân bằng), Vòng Paramount (tăng thuộc tính phòng ngự), Xán Tuyệt bao tay ( tăng thuộc tính chiến đấu)
Thuộc tính: Nhanh nhẹn (15), Chiến đấu (???), Phòng ngự (???) , Cân bằng (???)

Nhiên ngạc nhiên nhìn thuộc tính chiến đấu, phòng ngự và cân bằng của bản thân; quả nhiên đồ của nữ chúa, Nam Thần và lão giả Thiên Khống toàn đồ tốt. Thậm chí hệ thống còn không đo đếm được chỉ số chính xác của 3 bảo vật này. Chỉ còn thuộc tính nhanh nhẹn, cô cần phải tìm một báu vật có thuộc tính này mới đủ thực lực vào trong thành. Nhanh nhẹn? Giày Lục Tuyền? Bảo vật có thuộc tính nhanh nhẹn cấp thần của Hymn, được canh giữ bởi Rắn Xanh ( quái thú level 80) trong hang Terin. Hymn ra mắt mới được vài ngày, căn bản chẳng ai lên được level 4 trong thời gian này; nữa là level 80.

Tắt kênh cá nhân đi, An Nhiên quyết định lấy bằng được giày Lục Tuyền sau này. Lại nhìn đến mọi người, có vẻ đều chọn xong rồi. Ozwards chọn chủng tộc dã thú làm người sói đẹp trai lạnh lùng và chức nghiệp thợ săn, sử dụng cung tên và ném thương từ xa. Chủng tộc của Lacie là vampire, độ nhanh nhẹn cao nhất cùng với nghề nghiệp thầy tu bơm máu cho cả bọn, phóng ám khí từ xa. Cảnh Vân chọn chức nghiệp tầm bảo sư vì theo lão giả Thiên Khống, giàu có nhất chỉ có làm nghề này; thêm vào đó là chủng tộc dã thú máu nhiều, không sợ chết. Elvis sử dụng chức nghiệp pháp sư loài người; anh hoàn toàn trái ngược với Nhiên thích đắm mình trong máu kẻ địch, Elvis chẳng muốn chút máu nào dính vào người mình; nếu không phải vì lần trước Nhiên bị thương không tiện ra tay, anh tuyệt đối chỉ đứng quan sát.

"Lão giả Ryu nói với chị rằng sâu trong khu rừng này có một báu vật là Ẩn thân nhẫn. Tuy tầm bảo sư dã thú máu nhiều nhưng không phải là không thể chết, công kích không thể cao như chiến sĩ hay pháp sư. Nếu có được Ẩn thân nhẫn, cơ hội sống sót sẽ cao hơn nhiều." Lacie nhẹ nói ra trọng điểm.

Nhiên đồng tình, lạnh nhạt bảo: "Đúng thế, chúng ta nên tìm Ẩn thân nhẫn cho Cảnh Vân."

Ozwards lên tiếng: "Con quái thú nào bảo hộ Ẩn thân nhẫn?" Đây là điều cần phải tìm hiểu, không thể không phòng liệu mọi việc.

"Bạch Hổ, một trong tứ thần thú, level 75. Nó mạnh ngang lão giả Hải Hoàng Vương." Elvis chậm rãi nhả từng từ khiến mọi người kinh hồn bạt vía. Một con quái thú level 75 đối với người chơi level 3, thậm chí không cần búng tay, chỉ cần thở ra một hơi; cả đội có lẽ đã bay từ Bắc sang Nam. Vì quái thú không biết kiềm chế như các lão giả hay vị thần, đặc biệt là Nam Thần; dù ông ta có kiềm chế khí tức thì An Nhiên vẫn cảm thấy khó thở, cảm giác cận kề cái chết.

Cảnh Vân lo lắng: "Hay thôi đi, em cứ an an ổn ổn đứng bên cạnh chị Lacie là được rồi."

Nhiên vỗ trán, đau khổ nói: "Chết rồi, quên không nói với mọi người. Em có một viên ngọc Paramount mà nữ chúa tặng, chỉ cần không đối mặt với nhân vật thần kì như nữ chúa và Nam Thần thì tuyệt đối không bị thương tổn gì trong bán kính 50m. Chỉ cần mọi người nhỏ một giọt máu kí ước với nó." Ôi, già rồi nên dễ quên những chuyện trọng đại. Cô cảm thấy bản thân thật hết nói nổi.

"Cái con bé này, thật là, sao không nói sớm, để chị lo lắng mãi." Lacie lại gần An Nhiên nhỏ một giọt máu lên viên ngọc trong suốt, sớm đã yên vị trên vòng cổ của Nhiên từ khi nào. Giờ có viên ngọc này thì không sợ chết thật rồi.

Cảnh Vân vui vẻ chích máu nhận chủ với viên ngọc, rồi ôm Nhiên thật chặt, nói cảm động: "Cậu đúng là vị cứu tinh của tớ." Không cần lo đang nhặt bảo bối thì bị lạc đạn chết oan uổng thật tốt.

Sau đó là Ozwards, còn không quên lo lắng hỏi: "Em sẽ không làm mất chiếc vòng chứ?"

Nhiên nghe câu hỏi mà cười vui vẻ, khóe môi cong lên xinh đẹp, vỗ vai Ozwards nói: "Đừng lo, anh trai; chiếc vòng này nhận em là chủ chính thức mà, chỉ cần rời em 10m thì nó lập tức tự có linh tính bay tới bên em." Quả nhiên Ozwards là một anh chàng trung thực dễ gần, khôi ngô lại thông minh; cực kì hợp với chị Lacie ngoài nóng trong lạnh.

Elvis là người cuối cùng, anh mặc áo sơ mi đen tay sắn để lộ những đường gân khỏe mạnh đẹp đến rùng mình. Quần jean mặc thoải mái tôn lên đôi chân dài, đôi mắt anh màu ngọc lục bảo, trong suốt hư ảo, như thể nhìn vào đôi mắt ấy ta chỉ có thể nhìn thế bản thế của chính mình. Không thể biết anh ta nghĩ gì, không đoán được anh ta sẽ làm gì tiếp theo; thật đáng sợ. Anh ta tựa như một hồ nước trong veo, không gợn chút sóng nào; bình lặng đến sởn tóc gáy.

Elvis cầm viên ngọc lên, cho một chút máu của mình vào, chỉ hai hành động là xong.

Nhiên không nhịn được nói: "Quả thực anh vô cùng hợp với màu đen này."

Câu nói ấy khiến Elvis nhướng mày, anh hỏi chậm rãi: "Thật vậy?" Giọng anh có tông điệu trầm bổng khác thường, mang quy phạm của quý tộc cổ giống như Nhiên, rất dễ nghe.

"Quyến rũ chết người." Nhiên chỉ có thể nghĩ ra được bốn chữ này, tha lỗi cho vốn từ kém cỏi của cô.

Elvis cong môi cười nhẹ: "Đó là dành để miêu tả con gái." Không hề thương sót sửa lỗi sai.

Nhiên không để ý, hỏi: "Vì lí do gì anh chơi trò này?" Chẳng lẽ vì ý thích sao? Cô tuyệt đối không tin câu trả lời thiếu não như vậy. Dù rằng cô chơi Hymn là vì lí do đó.

"Có nói em cũng chẳng tin." Elvis ra vẻ từng trải trầm ngâm.

Nhiên lạnh nhạt: "Không sao, năng lực tiếp nhận của tôi rất tốt. Kể cả, anh vào game theo đuổi mẹ ruột mình tôi cũng có thể tin." Cô thừa nhận năng lực tiếp nhận của cô hơn người thường một chút.

Elvis cười ra tiếng, đang định nói gì đó thì....

"Này, hai người kia, nhanh về thành nào, đừng tán dóc nữa." Cảnh Vân đứng xa hét to, hóa ra mọi người đã tìm được cổng để truyền tông về thành; kiểu dịch chuyển tức thời như vậy thật khó nói.

Nhiên nhanh chân đuổi theo ba người, Elvis thấy vậy cũng bình thản bước tới.

Chuyến thăm thú rừng hôm nay đến đây là kết thúc.

-------------------

Trong thành Bắc,

Đường phố đông vui nhộn nhịp, người người qua lại tấp nập; tùy tiện nhặt một người ở đây về cũng là level 1,2. Quả nhiên, muốn luyện cấp phải chơi ở trong rừng, trong thành chỉ là chỗ buôn bán. Đặc biệt, nơi đây có đầy đủ các loại hàng hóa đa dạng từ thảo dược bổ sung máu, áo giáp tăng phòng ngự đến trang sức đá quý hiếm hoi. Tuy nhiên, các NPC đều tự có ý thức, chỉ thấy ai thuật mắt mới bán đồ; còn lại thì không tiễn. Vậy nên, nếu may mắn, bạn sẽ được NPC của cửa hàng giảm giá (thuật mắt); còn trường hợp còn lại thì hãy chuồn nhanh, không thì không biết NPC đó có đá bạn ra khỏi cửa hàng hay không.

Đứng trước cửa hàng 'Odds' hôm nay lại là hai cô gái xinh đẹp không thể khiến người ta thôi ngoái đầu lại nhìn. Một nàng có mái tóc hung đỏ tuyệt mĩ với làn da hơi rám nắng, cơ thể đã phát dục, chỗ nào nên lồi thì lồi, chỗ nào nên lõm thì lõm. Mắt nàng rất sáng, ánh lên những tia tinh nghịch hiếu kì khi nhìn vào quầy của cửa hàng. Còn cô gái bên cạnh? Nước da trắng nõn của cô thật khác biệt, thậm chí ta có thể nhìn thấy chút ít những mạch máu dưới lớp da kia. Mái tóc màu đen tuyền và đôi mắt bình thản là sự kết hợp hoàn hảo, bộc lộ sắc nét những đường cong trên khuôn mặt trái xoan của cô. Cô gái này mang khí chất lạnh nhạt mà bình lặng, có cảm giác như thể nhìn thấu suy nghĩ của mọi người; đặc biệt là đôi mắt màu xám tro khiến người ta trầm mê.

Hai người cùng bước vào cửa hàng 'Odds', vừa mới mở cửa sáng nên vẫn chưa có khách nào ngoài trừ hai cô. Cửa hàng Odds đúng như tên của nó, thật quái dị! Vừa mở cửa bước vào, tiếp đón mọi người là luồng khí lạnh như âm tỳ địa ngục phát ra từ chiếc quạt thông gió đối diện. Sau đó, ta sẽ nhìn thấy một khu đồ màu hồng dễ thương ở bên tay trái; chỉ toàn đồ màu hồng cùng với những chiếc nơ xinh xắn làm bằng tay: Trang sức, quần áo con, da quái thú....Quả thực không thể kể hết.

"Này, cậu có thật muốn vào đây không vậy?" Cảnh Vân cảnh giác hỏi cô bạn bình thản điềm nhiên đứng bên cạnh. Trên tay cô ấy cầm một đôi bi ve tròn xoe xinh đẹp, nhìn lại gần với phát hiện ra đó chính là mắt của động vật.

Cô ấy thản nhiên: "Ừ, tại sao lại không?" Đến cửa rồi còn đổi ý, cô tuyệt đối không thuộc dạng người như vậy.

Một giọng nói cao lanh lảnh vang lên trong cửa hàng quái dị: "Xin chào các tiểu thư, hai vị đây muốn thứ gì? Nơi đây bất kể là thứ gì cũng bán." Người vừa xuất hiện trước mặt Cảnh Vân và An Nhiên là một người đàn ông nhưng giọng nói tuyệt đối thuộc về một người đàn bà chua ngoa đanh đá. Nhìn gã cao 1m8, giọng nói nhão nhoẹt; Cảnh Vân lập tức lui về sau một bước.

Nhiên nhìn người đàn ông đối diện, bình thản giơ bàn tay cầm hai con mắt của Gấu Nhỏ lên cho gã: "Thứ này, cửa hàng có mua không?"

Gã không hoảng sợ, cười đến đáng đánh đòn; tay thuận tiện cầm lấy hai con mắt đó không do dự: "Có, có chứ; không biết tiểu thư đây nghĩ bao nhiêu là đủ? Hãy ra một cái giá đi." Kalos nhìn người con gái đối diện mình, không mặt không nhạt; bước vào trong cửa hàng của gã mà mặt không đổi sắc thì cô là người đâu tiên. Hẳn là người không dễ đối phó.

Cô nàng nào đó không biết mình tự dưng trở thành sự chú ý của người ta lên tiếng: "Tin tức về tất cả các bang hội trong thành này, tôi muốn biết; kể cả họ có mâu thuẫn ra sao, quan hệ mật thiết thế nào." Gã này vừa nói thứ gì cũng bán, mà cô vào cả bọn vẫn chưa túng thiếu đến không có quần áo mặc nên cô đánh cược một lần. Chỉ là, liệu hắn có bán thứ mà cô muốn hay không. Vì, cả nhóm Olven vừa mới vào thành, không quen biết và cũng chẳng nắm rõ nội tình trong thành thì là thất sách.

Kalos mở to mắt nhìn cô, vẻ ngạc nhiên quá độ chỉ thiếu nước há hốc miệng thôi. Gã là lần đầu tiên thấy có người thẳng thừng như cô, hỏi mua tin tức của các bang hội trong thành, phải chăng cô là người mới? Trong Hymn không được phép mở thông tin của người chơi, nếu không gã sẽ ngay lập tức xem xem cô là yêu quái phương nào tới. Gã vuốt tóc, lấy lại sự tự tin đáng đánh đòn của bản thân: "À, có bán; chỉ là đôi mắt này không phải cái giá của nó."

"Tôi còn có bộ lông của Hải Hồ."

Gã nghe đến đó mà muốn bất tỉnh. Phải nói, đánh Hải Hồ ở level 3,4 như bây giờ rất khó; đặc biệt là nó là một trong những con boss ẩn của phó bản rừng Fris, hiếm khi xuất hiện. Cô gái này phải có vận may như thế nào mới gặp được boss Hải Hồ chứ !?

Kalos nuốt nước miếng, nhăn nhở cưởi: "Tiểu thư, có thể bán; xin hỏi quý danh?" Gã phải tìm hiểu xem đây là nhân vật cấp thần nơi nào.

Nhiên nhíu mày, tiện tay đưa bộ lông Hải Hồ cho gã chủ hàng: "An Nhiên, cô gái đằng sau tôi là Cảnh Vân, nhóm Olven." Lại nói đến cô bạn Cảnh Vân, cô ấy vốn đã thu lại sự ngần ngại của mình, đi khắp cửa hàng sờ cái này mó cái kia như thể đứa trẻ lần đầu được đưa đến cửa hàng đồ chơi.

Chưa từng nghe qua? Có một nhóm như vậy sao? Kalos nhăn cả mặt.

Gã hô một tiếng, một xấp tài liệu nằm trên tay An Nhiên. Giao dịch thành công.

Tiễn hai người đi xong, Kalos thở ra một hơi dài, cô gái có đôi mắt xám tro kia thật đáng sợ. Ánh mắt cô kiểu như nhìn thấu ý đồ của người đối diện; loại người như vậy tuyệt đối không thể đắc tội. Ai bảo đôi mắt là cửa sổ tâm hồn chứ!

Nhưng ngay sau đó, Kalos lại cười một tràng dài, nghe ghê rợn; tiếng cười lớn vang khắp cửa hàng với những đồ vật quái dị. Gã huýt sáo một tiếng rồi biến mất.

Còn hai nhân vật chính của chúng ta, Cảnh Vân và An Nhiên đang đứng trên đường cái; Nhiên có vẻ đăm chiêu gì đó nhìn về phía cửa hàng Odds, bước chân cô dừng lại. Cảnh Vân thấy bạn như vậy liền hỏi thăm: "Sao vậy? Cậu để quên thứ gì à?"

"Chủ cửa hàng." Nhiên lẩm bẩm.

"Sao? Cậu nói gì cơ?" Cảnh Vân cố sán lại gần để nghe hết câu nói.

Nhiên hồi phục tinh thần, nói: "Không có gì, mau đi thôi; mọi người đang đợi chúng ta." Hai người cùng nhanh chóng đi về phía cổng thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro