118

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 118
Mới nảy tui chạy ra ngoài đường tui đi công chuyện bên q8, thằng Phương nó gọi nên tui vừa chạy vừa nghe luôn, bị công an giao thông phạt cái vụ vừa chạy xe vừa nghe điện thoại 1 lần rồi chứ ko phải chưa bị mà tui cũng đâu có sợ, bữa đó bữa tối, thằng Phương đi trực chắc ko ai bai biện ra nhậu nhẹt nên thấy buồn nhớ tui gọi hay sao đó, làm tui tốn 200 cho mấy thằng công an giao thông thành phố, tui nói tui đang chạy xe honda mà nó cứ khăn khăn là tui đi xe Phương Trang lên Đà Lạt làm hơn tui rãnh lắm vậy, có đi cũng phải chiều thứ 7 đi chứ đâu ra mà đầu tuần, làm hơn gần lắm vậy, vừa đưa hối lộ cho CAGT xong tui gọi điện thoại tui chửi nó 1 tăng vì nó làm tui mất khơi khơi 200 ngàn, nó nói để mai mốt lên nó trả lại cho 5 xị ,nó còn hỏi tui là " hài lòng chưa?" nữa, sau cái vụ đó tui quên luôn, bữa nay tự nhiên tui nhớ nên trong lúc nói chuyện điện thoại tui có nhắc cái vụ nó hứa nó trả tui 5 xị nè, nó nói nó chưa đập dô mặt tui là may rồi, tui hỏi sao vậy nó nói tui là thì cái vụ đưa ra điều kiện là phải cho em Lập vào sống với tui, nó nói tui đéo có quyền đưa ra cái điều kiện với nó như vậy, tui có xin lỗi nó trước đó rồi nên cũng ko có sao, tại tui với nó nói chuyện với nhau sỗ sàng quen rồi chứ ko phải là tui và nó đang giận hờn gì đâu, tui than quá trời trong điện thoại là " đi làm về chán muốn chết, phải có đứa nào ở chung thì đỡ",, thật ra trong lòng tui vẫn chưa thôi ý định là xin xỏ nó cho tui được "nạp thiếp" -em Lap, nhưng mà tui ko có dám nói toạt ra, nói 1 lần nó chửi muốn lùng bùng cái lỗ tai rồi làm sao mà tui dám nói nữa, tui chỉ giả bộ than này than nọ thôi, nó ko có thông cảm mà còn chửi tui là khó tánh quá , bớt bớt la rầy thằng tèo lại đi thì nó đâu có dọn đi, có thằng anh tối ngày cứ cự nự hoài hỏi ai mà ở nổi, ko dọn đi sớm mới lạ, tui nói thì anh em thấy sai tui chửi rồi thôi chứ có ghét bỏ gì nó đâu mà nó dọn đi qua bạn nó ở..Bữa nay tui mới biết thằng Tèo nó nói xấu sau lưng tui, vậy mà ko có ai học lại cho tui nghe cái gì hết, thằng Phương nó nói vậy nè " Ủa, tao thấy cái chuyện dắt bạn bè về chơi cũng đâu có gì đâu mà mày la nó dữ vậy Long? Ở TP chứ đâu phải sống trong rừng đâu mà ko có bạn". tui đồng ý là ai cũng có bạn bè, ko phải tui khó gì với em út tui mà là dắt bạn bè về la hét quậy om xòm, cái máy tính của tui, máy bàn thôi, mở lịch sử truy cập ra toàn là sex nam nữ, ai? ai dô đây phá? cái gì của tui đừng có đụng tui ko thích, đã rồi nấu mì ăn xong quăng 1 đống tô cho tui rữa..nhiều vụ lắm, tui chửi thì hô tui khó, mà mấy cái chuyện cỏn con nó cũng đi học cho thằng Phương nghe cũng hay thiệt chứ, tui bảo đảm thằng Tèo méc với thằng Phương là tui chat "cam to cam" với em Lập, nếu ko làm sao nó biết ? mà thôi cũng chẳng có gì lớn lao, cho nó biết luôn, đâu phải nó ko biết mối quan hệ giữa tui và em lập đâu, thằng tèo đã ghét nay tui còn ghét thêm, giờ tui có hỏi nó bão đãm nó cũng nói là nó ko nói gì với anh Phương à, hông lẽ thằng Phương nó hỏi chặn đầu tui? làm gì mà hỏi ngay bóc vậy?. còn cái chuyện tui chửi thằng Tèo sao sao thằng Phương cũng biết , ai nói cho nó nghe? ma???

Thằng Phương kêu tui "hôi đi kêu nó về ở đi, anh em ruột sống chung cho vui" trong khi tui than là sống 1 mình chán, tui nói " khỏi, làm anh mà đi năn nỉ xin lỗi kêu nó về hả? hông dám đâu", nó nói tui là " vậy thì mày đừng có than chán với tao, quên cái chuyện rước thằng lập dô ở đi, tao nói không là không", tui nói a" nảy giờ tao có nói gì đâu mà mày nói vậy?" nó nói " Ừ, ko nói thì thôi, biết tánh tao rồi ha, 1 khi tao đã nói ko thích rồi mà còn cố làm thì đừng có trách" tui nói " chứ sống 1 mình chán lắm biết hông Phương? phải chi mày sống chung thì tao đâu có chán đâu", nó nói là " chán thì đi gặp bạn bè bình thường caphe ca pháo, giải trí karaoke hay là di dạo , tao thấy trong daimont cũng vui mà..đâu phải tao cấm mày đi ra khỏi nhà đâu mà mày than" , Trời ơi, viết tới đây mới nhớ, tui dắt nó đi daimont chơi game 2 lần vui ơi là vui, nhớ có cái trò mà đấm thử lực với cầm cái búa đập thử lực đó, tui với nó cũng đập đùng đùng coi thằng nào mạnh hơn, nhớ nó 9 trăm mấy chục điểm còn tui có tám trăm mấy, tui thua nó cười chọc quê tui, lúc nào dô đó cũng mua cả chục đồng xu cho nó chơi, đua xe có, virTua Cop có, cái trò đó lâu quá ko có chơi hông biết viết vậy có đúng chính tả hông nữa, tui rũ nó lại ngồi tìm 5 điểm khác nhau nó nói trò của con gái chơi chán nó hông chịu chơi, tui khoái đứng nhìn mấy đứa xitin nhảy giống audition lắm nha, nhìn hay hay, đạp đạp cái chân. Ui sao tự nhiên nhắc lại ky niệm lâu ơi là lâu, mai mốt chắc dô đó chơi ôn lại kỹ niệm xưa quá , tui đang nói chuyện điện thoại với thằng Phương tới đâu rồi ta? à, cái tui nói " ngoài mày ra đi với ai tao cũng chán" cái nó nói " biết là vậy rồi nhưng mà hông lẽ bây giờ phải sao?" sao sao là sao tui cũng đâu có biết đâu mấy bạn, tui nói " vậy 1 tuần mày xuống 3 lần đi tao sẽ hết chán" cái nó nói vậy nè, " tao thấy từ đây lên sài gòn cũng ko có xa, lúc trước mình hẹn gặp nhau ở Tân An, hoặc Cần Đước rồi sáng về sớm được tại sao ko cứ như vậy mà làm, vừa thuận tiện vừa đỡ mất thời gian, 5 giờ sáng dậy về đi làm vẫn còn kịp mà sao ko đi mà cứ than, mày dân miền tây chứ đâu phải dân Quảng Ninh đâu Long" . Biết sao nó nói quảng Ninh hông? tại Quảng Ninh có mỏ than lớn nhất nước nên ai than nó hô là dân quảng Ninh đó, ai dân quảng Ninh đọc thì đừng có chửi thằng Phương nga, tui nói "ừ , quyết định vậy đi, mà sài gòn vui hơn chứ gò công nó buồn thấy bà nội luôn", tui cũng buồn 1 cái là có thuê nhà trọ hoặc khách sạn thì lần nào tui cũng ngủ 1 mình tới sáng à các bạn, nó đâu có ngủ lại với tui đâu,, nếu mấy bạn trong hoản cảnh như vậy mấy bạn có buồn chán ko? mấy bạn có hiểu vì sao mà tui hay viết truyện khuya hoặc tâm sự với các bạn thường là tối hoặc khuya sao 10 giờ ko? chưa chắc gì trước đó 1 tiếng đồng hồ tui đã cảm thấy buồn chán đâu nhé các bạn, có thể các bạn thấy tui rãnh nên ngồi đây viết những dòng từa lưa cho mấy bạn đọc nhưng mà mấy bạn có ai hiểu được cách đó chưa đầy 1 tiếng tui ko có buồn vả cảm thấy lẻ loi đâu, đang nói chuyện điện thoại với thằng Phương tới khúc nào quên mẹ nó nữa rồi

Tui thấy tui sống chung với em lập còn hợp hơn gấp ngàn lần ở chung với thằng tèo, ngay cả thằng Phương luôn, Ko phải tự nhiên mà tui nói vậy đâu, tui với em Lập có khi nào chửi lộn nhau ko mấy bạn? sống chung rất hòa thuận, còn hơn anh em ruột nữa, chén bát dơ quăng 1 đống trong thau hả? ko có chuyện đó đâu, 2 cái em Lập cũng rữa chứ đừng nói là 3 này, còn thằng Tèo đó hả? 3 ngày mà tui đi vắng ko về là chén mà dính cơm thành dòi luôn, hỏi coi có nên chửi nó không? tui có khó hông? nhìn mấy con dòi muốn ói , còn nước trong bình bông đó mấy bạn..thúi quắc luôn mà nó cũng đê hửi nghĩ cũng hay thiệt, ko phải tui lên mạng nói xấu em tui đâu mà nha, nhiều lúc tui mơ ước em Lập là em trai của tui để tui dành hết tình thương cho em ấy còn hơn là thằng quỹ Tèo, em Lập nha, ko có vụ cái bình bông nước lên thúi đâu, thấy bông gục gục sắp héo là thay bông khác rồi, mấy cái bông nào còn tươi thì em ấy giữ lại còn bông héo thì đem dục chứ ko có chuyện để thúi ình như thằng tèo đâu, tui cưng em lập bao nhiêu thì tui k ưa nổi thằng Tèo bấy nhiêu, có bao đời nào mà thấy thằng tèo nó cầm cái cây lau nhà nó lau đâu, giầy dép đi học về cái quăng tùm lum tui chửi quài, đồ làm biếng giặt lôi đồ tui ra mặc nữa, ko phải tui ích kỹ mà nó mặc xong nó quăng tùm lum, ko thì ngâm cho thúi quắc luôn, ai dám cho nó mượn? em Lập nha, ko có đâu, ko những giặt dũ rất sạch sẽ mà còn xả cômfor thơm phức, đi về ngửi cái phòng thơm ơi là thơm mùi nước lau nhà sunlight, cái gạch nó sạch mà tui nói lăn ra nằm cũng còn được, còn thằng Tèo đó, ngon lăn ra nằm đi rồi mua thuốc tẩy về tẩy quần áo, đất ko, cái quạt mà bụi đóng đất nó cũng chưa biết tháo ra lau chùi như em Lập, bởi vậy nên tui bị viêm xoang từ khi em Lập ko còn sống chung nữa, tui ước gì em ấy sống chung với mình, ko phải là tui vì mấy cái việc làm công chuyện nhà mà tui thấy em ấy tốt với tui lắm, có bao giờ mà tui đi làm về thằng tèo nó hỏi tui “ bữa nay anh có mệt lắm ko anh, công việc có áp lực lắm ko anh, thằng Tèo mà hỏi tui được câu này tui bán x etui cho tiền nó cũng ko tiếc nữa, Nhớ lúc dô mùa mưa bị ướt như chuột lột về trúng gió nằm 1 đống kêu nó cạo gió nó hô nó ko biết cạo, tui bệnh tui nằm tui nhớ em Lập mà nước mắt tui nó rơi luôn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro