125

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 125
Tui nằm trên giường ngắm nhìn thằng Phương đang thay quần với vẻ mặt man mác, nhỉn từ phái sau có thể thấy cả hàng lông đùi chạy dọc ra phía sau, cặp mông thì căng lên tròn đều và gợi tình làm sao, Tui nhìn nó ko rời mắt, nhìn thấy cả hai trái lòng thòng , nó mặc quần lót vào, rồi mặc quần công an lại, đầu nó cúi dòm xuống bên dưới lặn dây nịt luồng vào những con đĩa lưng quần, tui biết chốc lát nữa no sẽ về, cảm thấy như mình sẽ để mất 1 cái gì đó lớn lắm, tui bật dậy, ko ngần ngại khụy chân thấp xuống và ôm ngang đùi nó, tui áp cái mặt mình vào mông nó, dây nịt nó còn chưa cài xong nhưng đã vội quay lại , tui vẫn ko buông nó ra, mặt tui lúc này áp vào vùng trung tâm của nó

--Ở lại sáng về được ko Phương?

Nó im lặng ko trả lời mà đưa tay xoa đầu tui

--ở lại đi Phương

Tui ép chặt mặt mình vào vùng bộ hạ của nó hơn, cái quần xanh công an chưa được cài dây nịt và chưa được kéo dây tia nên bung ra tuột xuống, mặt tui lúc này tiếp xúc với cái quần lót với 1 cục thịt u lên , lông hai bên bẹng lòi ra xum xuê vì cái quần lót quá bé, nó vẫn đứng im, nó biết tui rất mong muốn nó ngủ lại mà, tui ko buông nó ra chỉ mong là nó ừ 1 tiếng thì tui sẽ vui lắm, nhưng sau 1 lát im lặng tui nghe tiếng nhỏ nhẹ của nó

--Ở được tao ở rồi Long ơi

Tui cảm thấy buồn lắm, cứ ôm chặt chân nó vì sợ nếu buông ra nó sẽ đi về, tui năn nỉ như 1 người ăn xin

--Ở lại đi P à, 1 ngày thôi, giống nhứ lúc trước mình ngủ bên nhau vậy đó Phương, lâu lắm rồi ko biết cái cảm giác nằm ngủ bên cạnh mày, ở lại tối nay nha Phương

Nó xốc nách tui kéo tui đứng dậy để nó ôm và gác càm lên vai tui

--Đừng làm tao buồn nữa Long ơi, đâu phải tao ko muốn ngủ lại đâu

Tui nghe cái quần thằng Phương tuột xuống , cọng dây nịt rơi xuống đất kêu 1 cái keng, nhưng tui chỉ biết năn nỉ nó ko thôi, nó nói

--Giờ mày muốn làm tình nữa ko? tao chìu mày thêm 1 lần nữa, chứ ở lại ko ở được

Tui lắc đầu trên vai nó, đâu phải muốn làm tình với nó nên kêu nó ở lại đâu các bạn, các bạn sẽ ko hiểu cảm xúc của tui như thế nào đâu, cho dù có làm tình thêm 5, 6 lần thì tui vẫn muốn ngủ ở bên cạnh nó như ngày nào mà thôi, tui cứ ôm nó ko buông, nó nói nhỏ vào tai tui

--cho tao về nha Long, bữa khác rồi lại lên được ko?

--ở lại 1 ngày thôi Phương, đi, năn nỉ đó

Nó an ủi đủ thứ lời nhưng tui vẫn chưa chịu buông, nó để cho tui ôm 1 lát thì tháo tay tui ra, tui bàng hoàng nhìn nó kéo quần và gài dây nịt, rồi sỏ cái áo, xong rồi nó còn nựng tui 1 cái rồi bảo " xuống dắt xe cho tao đi, bữa khác rồi lên mà", tui thẫn thờ đi theo nó xuống cầu thang mà nước mắt rưng rưng như muốn chảy ra, nó quay lại nhìn thấy thì ôm tui 1 lần nữa

--đừng có như vậy Long ơi, tao sẽ tranh thủ lên thường xuyên cho mày vui

Lúc này thì nước mắt tui thật sự đã chảy lăn xuống, tui bắt đầu khúc khít khóc, các bạn ko là Long các bạn sẽ ko hiểu cái cảm giác ngồi viết truyện như thế này đâu, cảm thấy cô đơn lắm, Long biết sau khi P về thì L sẽ trở lại 1 cảm giác buồn nên cứ muốn giữ P ở lại, thằng P nó lấy 2 ngón tay cái nó quẹt nướt mắt trên mặt cho tui, nhìn bề ngoài ai cũng tưởng tui là người mạnh mẽ nhưng ko phải như vậy đâu các bạn ơi, Long rất yếu đuối như bên cạnh Phương, lại càng dễ khóc nữa, tui nhớ lại những lời nó coment mà tui nữa mừng nữa tuổi, các bạn đọc có hiểu hết ý của P ko các bạn ? Tuy ko dấu nhưng Long đọc hiểu hết đó, nhất là nghe P nói đêm P trằn trọc với điếu thuốc trên tay rồi suy nghĩ là tại sao Long có thể vì nó vượt sông băng ruộng tháo cả chì gai nhà ông tám để mở lối đi tắt vào ruộng dưa chỉ mong là được ngủ bên cạnh P còn P thì chỉ cái việc ngủ lại với Long 1 đêm thôi mà cũng làm ko được, Nó đã nói được câu đó thì chứng tỏ nó cũng rất hiểu L cần nó ở bên cạnh khi màn đêm về, nhưng nó ko làm được vì lý do tại sao L hiểu chứ. L như người mất hồn bàng hoàng nhìn nó ra đi, lấy tay lau nước mắt , L chợt nghĩ rằng mình vẫn còn những người nào đó đang mong chờ mình lên để được chia sẽ niềm vui nổi buồn của ngày hôm nay cho họ nghe, mình thầm nghĩ, đừng buồn nữa L, nay mai P sẽ lển thôi mà, ngày mai chủ nhật đó, chạy về gặp P cũng được vậy, tui gạt đi cảm xúc rồi bước lên gác, mở máy ngồi viết ra những dòng vui vẻ nhất để quên đi nổi P, Ph à, nếu P có quay lại thì P hãy hiểu vì sao tao thích viết trong topic này nhé, vì chỉ có lên đây mới có cảm giác là P còn ở bên cạnh, mày yên tâm, tao sẽ ko làm những gì mà mày đã phản đối đâu, chỉ có thể chờ P có sự suy nghĩ lại mà thôi, nếu ko thì mất mày tao cũng đâu có chịu đựng nổi

Nó gọi cho tui khi nó về đến nhà, giọng tui đợm buồn trong điện thoại, nhưng tui cố ngượng cười, nó xin lỗi tui vì đã ko ở lại làm rơi nước mắt, tui nói " tao hiểu mà, năn nỉ tại vì thương quá thôi" Nó bão tui là ngủ sớm đi đừng lên mạng nữa, nhưng mà ngay cái lúc tui trả lời cũng là lúc đang trên mạng, tui hỏi thằng D ngủ chưa? Vợ ngủ chưa? nhiều lắm. Thằng P nó xin lỗi tui nữa, trước khi cúp máy nó còn dặn tui ngủ sớm, đi, tui cũng bảo nó ngủ đi. tui định cúp máy thì nó nói

--à, Long nè..........nếu thương tao thì ráng chịu đựng nha Long, ko phải tao thờ ơ lạnh lùng gì đâu, tao hứa sẽ xuống thường xuyên, rãnh là xuống ngay, đừng buồn nha Long

tui nói

--vậy nhớ đó nha

Nó nhấn mạnh giọng

--Ừ, tao hứa,

--vậy thôi tao đi ngủ sớm, mày cũng ngủ đi 11 giờ rồi

Nói chuyện điện thoại vậy thôi chứ tui vẫn còn trên mạng và ko ngủ được, tui nói cho thằng P nó yên tâm đi ngủ thôi, nó nói trong điện thoại nữa đùa nữa thật

--vợ của anh đi ngủ sớm đi anh thương nhiều, đừng có nghĩ ngợi lung tung ha

tui cười khịt 1 tiếng, rồi nó nói

--anh đi ngủ nha Long

Rồi nó cúp mày, và điều tui muốn nói nhất với các bạn trong lúc này là, Long đi ngủ nha các bạn, buồn ngủ quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro