#6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiểm tra đầu năm dồn dập gần như lúc nào cũng thấy Hạ Anh ngập mặt trong đống sách , nhưng dù cố như thế nào kết quả cũng không được khả quan .

" Võ Hạ Anh hạng 34/46 "

Tớ choáng váng , thật sự vẫn không theo kịp mọi người dù cố như thế nào , mệt mỏi nằm ra bàn thở dài thườn thượt .

" Trịnh Đình Phong hạng  1/46 "

WTF

Nghe như sét đánh bên tai , cả lớp ngạc nhiên , lớp trưởng ngạc nhiên và tớ cũng ngạc nhiên nốt . Tuấn mệnh danh là học bá của 10a3  vậy mà chỉ hạng 2 , mà người lúc nào cũng lơ đãng hay bày trò chọc phá người khác lại hạng nhất . 

Không thể tin được .

Có âm mưu , chắc chắn tên công tử bột này mua điểm chứ làm gì được như vậy . Tớ quay xuống nhìn Phong với ánh mắt hiểu rõ mọi thứ , nở nụ cười đắc ý  .



" Biết rồi nhé ! Cậu mua điểm phải không ? "



Phong nhìn tớ , nhìn từ đầu đến chân , nhìn hết một lượt . Bày ra tư thế chảnh chọe nhếch môi cười đểu  .



" Muốn biết thì tìm chủ nhiệm hỏi nha cô bé "



Sau đó bày ra bộ dáng tiêu soái , phất tà áo vốn dĩ không có bước ra khỏi lớp cùng đám loi nhoi ngoài cửa đi đá bóng  . 

Tên điên ! Dạo gần đây đang thịnh hành bộ phim cổ trang Trần Tình Lệnh  , Phong lại là tên cuồng Lam Vong Cơ cứ thế học theo , nhìn muốn ói chết đi được , may là chuyện này chỉ mình tớ biết ...

 Không lại hỏng hình tượng đẹp trai trong mắt  mọi người .











 Quan hệ giữa tớ và Phong gần đây có thể được xem là tạm ổn , tầng suất cãi nhau giảm một nửa so với lúc trước . Không còn cạnh khóe như chó với mèo hễ gặp là ỏm tỏi nhưng dù  vậy cũng không giúp tớ đỡ ghét tên này .

Hừ !



..

" Mợ biết kết quả học tập của con rồi ! Không sao lần sau cố gắng hơn "

Mợ vừa cười vừa gắp thịt vô chén tớ , tớ nghe mợ nói nhẹ nhõm hẳn nhưng tay không kìm chế được hơi run run . Mợ liền đưa mắt huých tay cậu , bộ mặt vạn năm đóng băng của cậu lúc này mới giãn nở một tí nhẹ nhàng nói

" Lần sau cố gắng "

Tớ len lén nhìn cậu ,  nghe giọng không tí nào trách cứ tớ như được đại xá , ăn thật nhanh liền cong đít chạy lên lầu . Thật ra cậu chưa bao giờ la mắng nhưng tớ vẫn rất sợ , bộ dạng không giận mà uy làm tớ phát khiếp khi làm gì sai ..



..



Tiếng chuông kết thúc buổi học tớ vươn vai ưỡn thẳng người nhìn xung quanh , thấy Hà Vân người thường không ra khỏi vùng thành phố mà nay bước xuống vùng ngoại ô chỗ tớ , à không đi xuống tìm tên bàn dưới . 

Lớp tớ chia thành hai vùng đó là thành phố và ngoại ô . Vùng thành phố tính từ chỗ lớp trưởng lan rộng ra xung quanh điển hình cho học lực khá ,còn  vùng ngoại ô là nơi hội tụ nhân tài học dốt ngồi bàn cuối đại diện cho vừa ăn vừa chơi bao gồm tớ nhưng ngọai trừ Phong tên cá biệt ăn chơi nhưng được hưởng ưu đãi của học sinh giỏi  . 

Giọng Hà Vân ngọt ngào nhẹ nhàng nói chuyện với Phong , à thì ra bạn xuống hỏi bài . Tớ quay xuống nhìn khung cảnh tiên đồng ngọc nữ của hai bạn mà suýt mù mắt chó , ôi hài hòa làm sao . Vân xinh xắn đáo để lại hòa đồng với  mọi người khiến bọn con trai trong lớp , cả ngoài lớp mê như điếu đổ , tên Phong chắc chắn cũng mê tít thò lò nhìn cách chỉ bài dịu dàng tỉ mỉ thế kia , không như tớ lúc hỏi bài vừa gõ đầu vừa chê ngu ngốc , đúng là người xinh đẹp được hưởng ưu đãi khác hẳn .



Tớ tiếp tục ôn bài không thèm quan tâm hai bạn bàn dưới nhìn nhau đắm đuối như con cá chuối kia đâu . 







Đồ ngu ngục , thấy gái bỏ bạn !





















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro