Chương 240: Đi ngủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Lâm Thanh Hòa đi về, Chu Thanh Bách lại tiếp tục làm việc, anh làm việc càng thêm gắng sức.

Từ sau khi Lâm Thanh Hòa về, cả nhà đều được ăn đồ ngon.

Giữa trưa đã ăn canh gà, chạng vạng cô lại tính toán làm mì lạnh, Thanh Bách nhà cô cũng thích ăn.

Thời điểm Lâm Thanh Hòa làm mì lạnh, mẹ Chu liền ở bên cạnh học, Lâm Thanh Hòa nói: "Mẹ, mẹ đừng ngại phiền toái, cha cùng Thanh Bách làm việc, nếu ăn uống không tốt, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, sau này cuộc sống của chúng ta sẽ càng ngày càng tốt, con cũng nghĩ về sau sẽ lưu lại Bắc Kinh để phát triển, đến lúc đó con sẽ đón mẹ cùng cha đi qua hưởng phúc. Vì vậy mẹ và cha phải chú ý ăn uống để luôn khỏe mạnh"

"Gì?" mẹ Chu ngây ngẩn cả người: "Con muốn đón ta cùng cha con đi Bắc Kinh?"

"Đúng vậy. Về sau phát triển tốt, con liền đón cha mẹ qua, cả gia đình ta đều dọn qua đấy, bất quá hiện tại còn chưa có điều kiện, cho nên mẹ đừng tiết kiệm như vậy." Lâm Thanh Hòa nói.

"Không phải, ta cùng cha con đều là hộ khẩu bên này, làm sao mà sang bên kia được?" mẹ Chu nói.

"Mẹ đừng nói chuyện này ra bên ngoài." Lâm Thanh Hòa nhỏ giọng nói.

Bà Chu vội vàng gật đầu, sau đó Lâm Thanh Hòa liền cùng bà nói vài câu về xu thế phát triển sau này.

"Sau này con không tính toán sẽ trở lại, con muốn đem bọn nhỏ đều đi ra ngoài mở mang tầm mắt, Thanh Bách đến lúc đó cũng sẽ theo con đi, cho nên con muốn đón cả cha mẹ qua bên đó sống cùng chúng con." Lâm Thanh Hòa nói.

"Đến lúc đó hãy hay." Bà Chu vừa suy tư vừa nói.

Lâm Thanh Hòa gật đầu rồi cũng không nói tiếp nữa, cơm chiều cô làm mì lạnh, còn có đậu đũa xào trứng, cùng với một đĩa thịt xào.

Ngoài ra còn có canh cá trắm cỏ, cá là do Chu Đông cho.

Lâm Thanh Hòa hầm đậu hủ cũng đầu cá để làm canh, còn chỗ thịt cá, cô nấu lên, cũng hợp với mì lạnh. Tóm lại bữa cơm chiều nay cực kì phong phú.

Bất quá những thứ này còn chưa có xong được vì Lâm Thanh Hòa biết đêm nay Thanh Bách nhà cô khẳng định là không thể thiếu việc muốn lăn lộn, khụ khụ, nói ra có chút xấu hổ nhưng mà cô cũng rất tưởng niệm việc này.

Cho nên , cô còn thừa dịp mẹ Chu bận rộn ở sau nhà, cô làm thêm một bát to sủi cảo thịt heo rau hẹ, rồi cho vào trong không gian. Sủi cảo này đêm nay sau khi cô cùng người đàn ông của mình xong việc liền thành bữa ăn khuya.

Khi đã ăn canh gà được một lúc Lâm Thanh Hòa mang ra vịt nướng Bắc Kinh cho mọi người ăn vặt.

Lúc này mọi người đã ăn uống khá no rồi, một con vịt nướng tuy rằng không ít, nhưng cũng không phải nhiều. Mỗi người liền được vài miếng. Nhị Oa còn cực kỳ hâm mộ, nói ở Bắc Kinh thế mà lại có đồ ăn ngon như vậy.

Hiện tại là nghỉ hè, từ năm ngoái, sau khi kì thi đại học được khôi phục, mọi người liền bắt đầu chú trọng cho giáo dục hơn, đặc biệt là sau khi Lâm Thanh Hòa cùng Chu Khải trở thành sinh viên Bắc Đại.

Cho nên năm nay dù là nghỉ hè nhưng cũng giống như không có nghỉ hè, tiểu học cùng sơ trung, đều phải học bù.

Thời điểm chạng vạng lúc mọi người trở về, trên bàn đã bày biện cơm chiều vô cùng phong phú.

Đừng nói ba cha con Chu Thanh Bách, đến cả ông Chu, tốc độ rửa mặt đều nhanh hơn ngày thường không ít.

Thật là không thể so sánh, con dâu tư vừa về, trong nhà thức ăn vừa nhiều vừa ngon đến muốn nuốt cả đầu lưỡi, ai không muốn ăn đồ ăn ngon chứ?

"Canh hầm đậu hủ này, con có cho thêm rau cần nên không bị tanh, cha ăn nhanh cho nóng." Lâm Thanh Hòa nói, cô múc chén đầu tiên cho ông Chu, sau đó mới múc cho Chu Thanh Bách một chén. Còn Nhị Oa cùng Tam Oa phải tự múc.

"Em cũng ăn đi." Chu Thanh Bách nói.

"Vâng." Lâm Thanh Hòa gật đầu.

Sau đó cả gia đình liền đánh bay cả mâm cơm chiều.

Cơm chiều ăn xong rồi, nghỉ ngơi tầm nửa tiếng, Lâm Thanh Hòa liền mang dưa hấu ra bổ, mọi người quây quần cùng nhau vừa ăn vừa nói cười vui vẻ.

Sau đó đến 7 giờ, cha Chu và mẹ Chu liền đi về. Còn Nhị Oa cùng Tam Oa đi vào phòng để làm bài tập.

Chu Thanh Bách cầm quần áo đi vào phòng tắm tắm rửa, một lúc sau anh đi ra, liền chỉ mặc độc một cái quần cộc, Lâm Thanh Hòa nhìn anh đôi mắt có chút tóe lửa, trong lòng cũng có chút kích động.

Cửu hạn phùng cam lộ, cô cũng rất chờ mong a.

"Em cũng đi tắm rửa một chút." Lâm Thanh Hòa cũng nói.

Chu Thanh Bách gật đầu, chờ cô thay đổi quần áo, anh liền cầm đi giặt sạch.

Sau khi Lâm Thanh Hòa tắm xong thì cô qua phòng bên dạy Nhị Oa cùng Tam Oa một lúc. Khi nhìn thấy đã qua 8 giờ thì cô gọi hai anh em đi ngủ.

Sau đó Lâm Thanh Hòa liền quay lại phòng mình.

Chu Thanh Bách nhìn cô với ánh mắt có điểm u oán.

"Thanh Bách." Lâm Thanh Hòa nhẹ giọng kêu một tiếng.

"Ừ." Chu Thanh Bách giọng khàn khàn đáp lại cô.

Chu Thanh Bách ngồi ở mép giường, Lâm Thanh Hòa liền đi lên ngồi vào lòng anh, chỉ mới ôm ấp như thế, nhưng cả 2 người tâm trạng đều phá lệ thỏa mãn.

Sau khi ôm ấp, hai người lại tiến hành một hồi yêu tinh đánh nhau đến tận 12 giờ hơn.

Lâm Thanh Hòa mệt đến không nhấc tay lên được nhưng vẫn đem sủi cảo thịt heo rau hẹ cho Chu Thanh Bách ăn bữa khuya.

Chu Thanh Bách ăn xong sủi cảo, canh cũng không dư lại chút nào, sau đó anh liền ôm vợ mình vào lòng, hai vợ chồng đều cảm thấy mỹ mãn chìm vào mộng đẹp.

Vì buổi tối bận việc đến muộn, nên buổi sáng cả cô và Chu Thanh Bách đều dậy muộn.

Nhưng cũng may là mẹ Chu trong lòng hiểu rõ, nên Lâm Thanh Hòa cùng Chu Thanh Bách vừa dậy thì mẹ Chu đã làm xong màn thầu.

Lâm Thanh Hòa liền tráng vài quả trứng gà cùng một nồi canh cà chua, một đĩa dưa chuột xào, sau đó liền ăn cơm.

"Con dâu tư, con lại đi ngủ một lát, trong nhà cũng không có việc gì mà." Mẹ Chu liền nói với cô.

Lâm Thanh Hòa mặt không đỏ khí không suyễn, nói: "Con ngủ đủ rồi, con còn phải đi chỗ chị Mai mua chút thịt nữa."

Quần áo thay ra đã được Chu Thanh Bách tối hôm qua giặt sạch nên cô không cần giặt nữa, vì thế cô liền đạp xe đạp đi mua thịt.

Khi cô đi Bắc Kinh để học thì chuyện làm ăn của cô và chị Mai đã ngừng lại nhưng chị Mai cảm thấy có thể biết một người trí thức tiên tiến như Lâm Thanh Hòa dù sao cũng là thật cao hứng.

Ngày hôm qua khi Lâm Thanh Hòa đi công xã bên kia mua dưa hấu đã cùng chị Mai đặt trước một phần thịt.

Chị Mai đưa cho cô 3 cân thịt ba chỉ, xương sườn cùng một ít xương cục cũng đều có.

Khi thanh toán tiền, chị Mai cười hỏi Lâm Thanh Hòa: "Cũng không biết Bắc Kinh bên kia đồng hồ giá có cao không?"

"Em thấy khá cao đấy, một cái đồng hồ cũng phải đến 300 mà cơ bản vừa ra cái là hết luôn." Lâm Thanh Hòa nghe xong liền biết ý tứ của chị Mai.

"Giá cao như vậy?" chị Mai sửng sốt nói.

"Đồng hồ mua trong thành chất lượng cũng không kém, hơn nữa cũng chỉ để xem thời gian, không cần mua loại đồ quý như vậy, đến em cũng không dám bỏ tiền mua cho Thanh Bách nhà em." Lâm Thanh Hòa nói.

Cô cũng từng muốn mua, nhưng mà giá quá cao, toàn hơn 300, cô nghĩ đợi thêm một hai năm nữa, đi xuống phía nam nhìn xem, hiện tại thì đành phải quên đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro