Chương 252: Học nghề

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Lâm Thanh Hòa đến lấy thịt, chị Mai liền ngượng ngùng nói: "Hôm nay đi làm chị quàng khăn đi, không nghĩ tới đồng nghiệp của chị nhìn thấy cũng đều muốn mua, nếu sau này còn có cơ hội qua thành phố Hải, em mua giúp chị mấy cái được không?"

"Nếu có thể qua thì em sẽ mua giúp vài cái, nhưng em không thể mua nhiều." Lâm Thanh Hòa nói.

Chị Mai cũng hiểu, mua nhiều chính là đầu cơ trục lợi, là việc rất nguy hiểm.

Sau khi lấy thịt từ chỗ chị Mai, kết toán tiền, Lâm Thanh Hòa lúc này mới mang thịt về nhà.

Sau đó liền chuẩn bị làm món dạ dày hầm để bồi bổ cho Chu Thanh Bách.

Bà Chu đến, nhìn thấy Lâm Thanh Hòa đang bận rộn ở trong bếp, đối với Lâm Thanh Hòa bà Chu hiện tại thật vô cùng vừa lòng. Nhân phẩm tốt, đối xử với thằng tư nhà bà cũng không thể chê, còn nuôi dạy 3 đứa cháu tốt đến như vậy. Hiện tại nhìn thế nào cũng thấy thuận mắt.

Cùng Lâm Thanh Hòa so sánh, chị cả Chu sống an an phận phận đều kém một đoạn.

Tuy rằng an an phận phận không có gì không tốt, nhưng không thể giống như Lâm Thanh Hòa có thể nhìn xa trông rộng bồi dưỡng cho bọn nhỏ đến mức có thể đi học đại học. Hiện giờ thi đại học đã được khôi phục, bây giờ có muốn đuổi theo cũng không kịp.

Xem thành tích hiện giờ của Nhị Oa cùng Tam Oa, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì tương lai đều có thể thi đỗ đại học.

Trước kia con dâu tư từng nói, mấy đứa cháu tương lai đều phải vào đại học, đều sẽ có công việc tốt, nên không cần lo lắng bọn nó cưới không được vợ.

Nhìn xem, nó đã nói được thì làm được.

"Con đang làm gì đấy?" Bà Chu tâm tình cực kỳ không tồi, cười nói.

"Con đang hầm dạ dày, món này có thể dưỡng dạ dày, cả nhà chúng ta đều ăn để bồi bổ." Lâm Thanh Hòa nói như vậy.

Tuy rằng chủ yếu là muốn bồi bổ cho Chu Thanh Bách, nhưng cả gia đình ai cũng sẽ có phần.

"Con ở nhà thì mọi người mới có thể ăn nhiều món ngon như vậy." bà Chu nhìn, liền nói.

Sau khi con dâu tư trở về, mấy ngày nay trong nhà có không ít đồ ăn ngon, bữa thì thịt kho tàu, bữa thì thịt viên, bữa thì canh hầm, bữa lại thịt kho.

Mới vừa được chia thịt lợn có ba ngày, liền ăn hết rồi, trong bếp còn nhiều thịt như vậy chắc là do tìm quan hệ mua.

Nhưng hiện tại bà Chu cũng không quản, bởi vì con dâu tư là người biết lo liệu.

"Thanh Bách cùng cha một năm làm việc ngoài ruộng cũng đều mệt chết rồi, bây giờ là lúc nên bồi bổ." Lâm Thanh Hòa nói, sau đó lại cảm khái, nói: "Tiếc là không có thịt vịt."

"Con muốn thịt vịt? Thái gia bên kia có nuôi vài con đấy, năm nay khả năng cũng muốn giết để ăn tết, nếu con muốn thì mẹ đi hỏi một chút?" Chu mẫu hỏi.

"Nhà thím Thái có vịt ạ?" Lâm Thanh Hòa liền nói.

"Ừ, nuôi bốn con thì phải, đều trưởng thành." Bà Chu nói.

"Vâng, vậy mẹ đi hỏi thử giúp con." Lâm Thanh Hòa nói.

Nếu là có vịt, cô muốn nấu canh, canh như vậy cũng là phi thường bổ dưỡng.

Bà Chu liền vội vàng đi hỏi vịt cho Lâm Thanh Hòa. Bà đi một hồi lâu mới trở về, trực tiếp mang 1 con vịt đã được làm thịt sạch sẽ về nhà.

"Lúc mẹ đến, lão Thái đang giết vịt, vừa nghe nói mẹ muốn mua, liền giúp chúng ta giết và làm sạch sẽ luôn." Bà Chu cười nói.

Bởi vì Lâm Thanh Hòa luôn chiếu cố hai anh em Chu Đông Chu Tây, hiện giờ Chu Đông lại là cháu rể của lão Thái, nên quan hệ liền rất tốt.

Lâm Thanh Hòa cười nói: "Kia thật đúng là nên cảm ơn thím Thái."

Tuy rằng thím Thái vẫn luôn muốn đem cháu gái giới thiệu cho Chu Khải, dù việc này không thành cũng không ảnh hưởng tới quan hệ của hai nhà.

Thời tiết này cũng là không sợ thịt vịt bị hỏng, hôm nay có canh dạ dày, còn có thịt kho, nên chưa ăn đến thịt vịt ngay. Ngày mai sẽ hầm canh vịt, và nấu miến vịt.

Hôm nay canh dạ dày Lâm Thanh Hòa nấu đặc biệt thơm ngon, mọi người ăn đến hạnh phúc mỹ mãn.

Thật là chỉ có con dâu tư trở về, trong nhà thức ăn mới có thể tốt như vậy a, ông Chu nghĩ trong lòng.

"Chu Hạ sang năm không tính toán đọc sách nữa mà muốn theo cha hắn kiếm công điểm." bà Chu liền nói.

Lâm Thanh Hòa kinh ngạc nói: "Chu Hạ vẫn nhỏ như thế, kiếm công điểm thì được bao nhiêu?"

"Nhưng nó không muốn đi học nữa." Bà Chu nói.

Không thể không nói, thằng cả và thằng hai nhà bà có mấy đứa cháu đều không có thiên phú đọc sách, thành tích học tập đều giống nhau. Không giống với mấy đứa nhỏ của con dâu tư.

"Nếu Chu Hạ không muốn đọc sách, thì có thể đi học một nghề gì đó cũng tốt, xuống ruộng làm việc cả một năm cũng có kiếm được bao nhiêu đâu" Lâm Thanh Hòa không tán đồng nói.

"Cũng không biết có thể học cái nghề gì không" Chu mẫu liền nói.

"Có thể học nghề mộc." Lâm Thanh Hòa nói.

Ở đầu thập niên 80, thợ mộc là nghề rất được hoan nghênh, sau này dù xây dựng bất cứ cái gì đều cần đến thợ mộc, đặc biệt là sau này trường học ngày càng nhiều và phát triển, đóng bàn ghế, bảng...có thể kiếm bộn tiền.

Việc này bà Chu liền nói qua với chị hai Chu, chị hai Chu ngày hôm sau liền tới nhà Lâm Thanh Hòa.

Lâm Thanh Hòa đang ở trong bếp hầm canh vịt, cô cho vịt vào trong nồi, sau đó lại mang tới bếp lò hầm lửa nhỏ cả buổi, buổi tối mới bắc ra ăn, hương vị canh vịt thơm ngon đến nuốt cả đầu lưỡi.

"Chị hai tới ạ?" Lâm Thanh Hòa hô.

Trước kia tuy rằng có chút không thoải mái, nhưng đều qua rồi, cô cũng không muốn so đo làm gì.

"Mẹ Đại Oa, hôm qua chị có nghe mẹ nói, em kiến nghị Hạ Hạ đi học nghề mộc à?" Chị hai Chu hỏi.

"Vâng, em nghĩ như thế tốt hơn là để Chu hạ đi kiếm công điểm, nhưng nếu chị có an bài khác, thì cũng không cần theo lời em đâu." Lâm Thanh Hòa cười cười nói.

"Không phải, tối hôm qua chị với chồng chị cũng suy nghĩ cả đêm, cảm thấy theo ý của em khá tốt, chỉ lo về sau không có nhiều việc." chị hai Chu nói.

"Nếu tay nghề giỏi thì không cần sợ thiếu việc, nhưng Hạ Hạ nhà chị cũng phải linh hoạt, khéo léo một chút mới được, không cần bảo thủ không chịu thay đổi, thời đại bây giờ ngày càng tiến bộ, nó cũng phải tiến bộ, mặc kệ là làm cái gì, đều phải thuận theo thời đại." Lâm Thanh Hòa nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro