Chương 8: Đếm ngược thời gian xuyên qua (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thay vì nói cô hiểu rõ bảo mẫu thì chẳng bằng nói cô hiểu rõ chồng cũ Triệu Kiến Vũ của mình.

Đối phương thông minh, mưu lược, có thể chịu khổ, co được duỗi được, là một người lõi đời.

Nếu không cũng sẽ không tạo ra được khối tài sản ròng lên tới hàng tỉ trong khoảng thời gian mười năm ngắn ngủi.

Lúc còn trẻ, ngưỡng mộ đối phương nên cảm thấy đối phương điểm gì cũng tốt, còn như một loại cổ phiếu tiềm năng, nếu sống chung với đối phương,cuộc sống sau này của cô cũng sẽ tốt đẹp.

Chỉ là, đối phương lại dùng sự khôn ngoan và thủ đoạn lên người cô.

Thẩm Mỹ Vân chỉ cảm thấy giống như bị rắn độc theo dõi, cả người không nhịn được mà rét run.

Như thể chỉ cần bọn họ ra ngoài là sẽ bị theo dõi vậy.

Cảm thấy mẹ đang run rẩy, Miên Miên không nhịn được ôm lấy cổ Thẩm Mỹ Vân, nhỏ giọng nói: "Mẹ ơi, đừng sợ đừng sợ, Miên Miên sẽ bảo vệ mẹ."

Thẩm Mỹ Vân hít sâu một hơi: "Miên Miên, mẹ muốn chơi một trò chơi với con, trò này chỉ có hai mẹ con mình biết thôi, không được nói cho ai hết."

"Dạ được, mẹ nói đi ạ."

"Chốc nữa mẹ sẽ dẫn con đi mua đồ, cho bong bóng của con ăn no, nhưng con không được nói cho bất kỳ ai biết về hành động của con và mẹ ở bên ngoài."

"Cho dù có về đến nhà cũng không được nói về chuyện này."

Miên Miên nhăn mày, muốn hỏi vì sao.

Nhưng khi cô bé trông thấy vẻ mặt nghiêm túc của mẹ thì vô thức gật đầu.

"Ngoan lắm, đi thôi."

Nhìn gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nõn nà của con gái.

Thẩm Mỹ Vân cảm thấy bản thân đã bớt phiền muộn đi phần nào.

Huống hồ, mỗi lần bọn họ mua nhiều thêm một thứ thì tương lai cũng được bảo đảm thêm một phần.

Hơn nữa, cũng cách xa chồng cũ thêm một bước.

Nghĩ đến đây.

Thẩm Mỹ Vân cảm thấy tràn đầy động lực.

Cô lái xe thẳng tới thị trường bán sỉ lớn trong thành phố, nếu cô bé trong mơ nói rằng mình đói, vậy thì chắc chắn bên kia sẽ thiếu lương thực nhất.

Cô đến thẳng cửa hàng bán gạo lớn nhất.

Cô nhìn những túi gạo được bày biện ở bên trong.

Cô lập tức từ bỏ, năm mươi cân một túi, loại này quá nặng, cho dù đặt vào trong không gian thì cô và Miên Miên cũng không lấy ra được.

Thế rồi cô chọn loại nặng hai mươi lăm cân, mười cân và hai cân rưỡi.

Có hai trăm bao gạo có trọng lượng khác nhau, bao gồm cả gạo cống phẩm, gạo thơm và gạo Ngũ Thường*.

*Gạo Ngũ Thường: một loại gạo ở Trung Quốc

Cô là người miền Nam, quen ăn gạo nên phải tích trữ nhiều hơn.

Còn về gạo nếp, gạo kê cùng gạo lứt, cô không ăn nhiều nên mỗi loại mang mười túi, mỗi túi hai mươi lăm cân.

Ngoài ra còn có bột mì, bột nở, bột lúa mạch, bột ngô, mỗi loại một trăm túi.

Tất nhiên không thể quên mì sợi somen, mì sợi somen trứng, mì sợi somen có hàm lượng tinh bột cao, mì sợi somen nhiều màu sắc, mì sợi somen rau chân vịt, mì sợi somen súp nguyên bản mỗi loại một trăm túi.

Tiếp theo chính là các loại đậu, cô thích uống sữa đậu nành nên nhất định phải có đậu nành.

Hơn nữa đậu nành còn có thể dùng làm đậu phụ, trong thời điểm quan trọng chính là sản phẩm thần thánh giúp bổ sung canxi và protein nữa.

Lập tức mua hai trăm năm mươi cân.

Đậu đen, đậu nho nhe, đậu đỏ, đậu xanh, mè đen, mè trắng mỗi loại mua một trăm cân.

Nếu đã mua lương thực rồi thì dầu cũng mua chung luôn.

Hai trăm thùng dầu đậu phộng không cân, hai trăm thùng dầu hạt cải không cân, một trăm thùng dầu mè không cân, một trăm thùng dầu ngô năm cân, một trăm thùng dầu đậu nành năm cân và năm mươi thùng dầu ô liu năm cân.

Cuối cùng là dầu hạt óc chó mà Miên Miên thích ăn, mua riêng một trăm thùng.

Cái này là thùng một cân rưỡi.

Dầu mỡ heo dùng tốt nhất nhưng đáng tiếc là ở đây không bán.

Cô cần phải tự mình đi chợ mua mỡ heo về rán lấy dầu, ở nhà có người đang theo dõi nên trước mắt Thẩm Mỹ Vân vẫn chưa có cơ hội làm chuyện này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro