Chương 9: Đếm ngược thời gian xuyên qua (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Có hơi đáng tiếc.

Sau khi chọn xong tất cả hàng hóa, cô mặc cả với ông chủ: "Ông chủ, tôi mua nhiều hàng, ông giảm giá xíu cho tôi đi."

Gần như là lấy hơn nửa kho hàng của ông chủ rồi, đây lại còn là nơi bán sỉ lớn nhất nữa.

Hiếm khi ông chủ gặp được khách hàng lớn như vậy, khiến ông vui đến mức không khép được miệng.

"Để tôi giảm giá cho cô, giảm giá, chắc chắn sẽ giảm giá."

Sau đó ông cầm máy tính lên, gõ lách cách lách cách, tính toán tiền hàng.

"Tổng cộng là sáu trăm ba mươi lăm nghìn tệ."

"Tôi sẽ giảm cho cô năm nghìn tệ."

Thẩm Mỹ Vân cau mày: "Ông keo kiệt quá rồi đấy, giảm cho tôi ba mươi lăm nghìn tệ đi."

Ông chủ lập tức nóng nảy: "Ba mươi lăm nghìn tệ này tôi phải bán bao nhiêu đồ mới hồi vốn được?"

"Tôi cũng không cần ông giảm tiền cho tôi, ông cứ đưa cho tôi thêm đống hàng hóa giá trị ba mươi lăm nghìn nữa là được."

Chuyện này... đối phương do dự.

"Vậy thôi, tôi đi sang nhà khác mua vậy."

Dù sao thì tiền cũng ở trong tay cô, cô muốn mua chỗ nào thì mua ở chỗ đó, cũng chỉ thêm ít phiền phức mà thôi.

Miên Miên ở bên cạnh cũng nhỏ giọng dịu dàng nói.

"Chú ơi, mẹ con nghèo rớt mồng tơi luôn, chú giảm giá cho chúng con đi, nếu không thì mẹ con không còn tiền nuôi con nữa rồi."

Cô bé sinh ra xinh xắn hồng hào, trắng nõn sạch sẽ, mở miệng ra cầu xin thương tình như thế này.

Ông chủ cũng không chịu nổi.

Ông chủ này là một người cuồng con gái, lập tức vỗ đùi.

"Được, nể mặt cô con gái đáng yêu của cô, tôi giảm cho cô ba mươi lăm nghìn tệ, như vậy đi, không tính thành tiền nữa, tôi tặng cho cô thêm năm mươi bao gạo và năm mươi bao mì."

Thẩm Mỹ Vân nhanh chóng tính toán, giá trị cũng xấp xỉ như nhau.

Cô gật đầu: "Được."

Cô gửi địa chỉ kho hàng cho đối phương.

"Ông gửi những hàng hóa đó đến chỗ này, tới lúc đó sẽ có người nhận."

Ông chủ kia vừa nhìn thì thấy kho hàng cách cửa hàng của họ không xa, bèn tò mò hỏi.

"Người đẹp, cô mua nhiều lương thực thế để làm gì?"

Lo lắng nguồn phân phối lương thực bị loạn hay là lo giá thực phẩm sẽ tăng?

Thẩm Mỹ Vân vừa thanh toán tiền vừa ngẩng đầu lên nói: "Tôi mở siêu thị."

Ông chủ còn đang khó hiểu thì Thẩm Mỹ Vân đã dẫn đứa nhỏ rời đi rồi.

Sau đó cô đi tới chỗ bán buôn các mặt hàng thực phẩm thiết yếu.

Vừa mới đến đã mở miệng gọi ông chủ ra: "Tôi muốn lượng hàng lớn, ông giảm giá cho tôi được chứ."

Lặp lại hành động giống hệt lúc nãy.

Sau khi mặc cả giá thì lập tức đặt hàng.

Trước tiên là mì ăn liền, mỗi loại năm mươi thùng bao gồm mì dưa chua Lão Đàn*, mì bò kho, mì bò cay, mì hải sản.

Năm mươi thùng mì xương heo NB, năm mươi thùng mì hải sản Thang Đạt Nhân*, năm mươi thùng mì sườn heo Bạch Tượng, năm mươi thùng bún ốc chua cay, năm mươi thùng bún ốc và năm mươi thùng bún qua cầu*.

*Mì tôm Thang Đạt Nhân, mì dưa chua Lão Đàn, mì sườn heo Bạch Tượng: Các hãng mì tôm ở nước T

*Bún qua cầu: Không chỉ là món ăn truyền thống có lịch sử lâu đời của vùng đất Vân Nam, món bún qua cầu ngày nay còn là một món ăn nổi tiếng thu hút đông đảo người dân cũng như khách du lịch khi đến với bất kỳ thành phố nào của đất nước T.

Ba mươi thùng mì trộn khô và ba mươi thùng bún khô.

Mua mì ăn liền rồi thì không thể thiếu xúc xích dăm bông được, xúc xích ngô, xúc xích gà mỗi loại một trăm thùng.

Đương nhiên càng không thể thiếu cải muối Ô Giang*, mạnh tay mua một trăm thùng.

*Cải muối chua cay Ô Giang: một món ăn đóng hộp ở nước T

Sau khi đặt hàng mì ăn liền xong, Thẩm Mỹ Vân lại nhìn lên kệ thực phẩm phụ.

Lẩu tự sôi với cơm, mỗi món một trăm phần.

Đương nhiên là không thể thiếu đồ ăn vặt được.

Bim bim khoai tây, cô thích nhất là vị thịt bằm sốt đỏ và vị dưa chuột, mỗi vị hai trăm gói, vị cà chua và vị thịt nướng BBQ mỗi vị một trăm gói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro