CHƯƠNG 109

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc cô trở về chỗ ở của thanh niên tri thức, nơi này không có một chút tiếng động, Tô Yên trực tiếp đi vào phòng ngủ của nam thanh niên tri thức, vừa bước vào liền thấy nam nhân đang nằm ngủ say ở trên giường.

Sắc mặt của Lâu Tư Bạch ửng hồng, đầu hơi nghiêng, khăn lông vốn đang đắp ở trên trán nat lại rớt xuống gối, cũng không thấy hắn có phản ứng gì.

Đôi mắt nhắm chặt, mày khẽ nhíu lại, dường như không thoải mái cho lắm.

Tô Yên đi qua sờ sờ trán của hắn, cái trán nóng hổi, làm cô sợ tới mức nhanh chóng lấy khăn lông giúp hắn giảm nhiệt độ.

Tay cô hơi lành lạnh, có khả năng lúc sờ lên trán khiến cho hắn cảm thấy khá thoải mái, đôi mày của Lâu Tư Bạch thả lỏng một chút, lúc Tô Yên lấy tay ra, nam nhân đang nằm trên giường kia còn vô ý thức hừ nhẹ hai tiếng, giọng điệu tràn đầy sự bất mãn.

Tô Yên lập tức liền đau lòng muốn chết, cô chưa từng thấy qua bộ dạng này của Lâu Tư Bạch, mau chóng lấy khăn đắp lên trán của hắn, nhẹ nhàng dỗ dành:"Không có việc gì, không có việc gì, rất nhanh liền ổn."

Tay của cô đều ướp nhẹp, nhìn hai má của hắn phiếm hồng cũng không thèm nghĩ nhiều, hai tay lạnh băng ôm lấy khuôn mặt của hắn giúp hắn hạ nhiệt, cảm giác được độ ấm trên tay hơi cao, nơi này lại không có nhiệt kế, Tô Yên cũng không biết rốt cuộc hắn sốt bao nhiêu độ.

Phát sốt không phải là chuyện nhỏ, Tô Yên không dám qua loa cho xong, khom lưng dựa sát vào hắn kêu hai tiếng:"Lâu Tư Bạch, Lâu Tư Bạch, anh mau tỉnh dậy, chúng ta đi trạm y tế khám bệnh."

Kêu lên vài tiếng cũng không thấy Lâu Tư Bạch mở mắt, trong lòng Tô Yên hơi hoang mang, cuối cùng cắn răng quyết định, xoay người ra ngoài đi lấy khăn lông của mình, nơi này không có cồn, Tô Yên đành phải lấy nước thay cồn, lấy khăn ướt chà lau cổ của hắn, còn có tay chân cùng nách,... lúc này đây cô cũng không có ý nghĩ muốn chiếm tiện nghi của hắn, đơn thuần chính là muốn giúp hắn tạm thời giảm nhiệt độ xuống, cũng giúp cô tranh thủ được chút ít thời gian chạy đi trạm y tế lấy thuốc.

Cô cũng không xác định được bác sĩ có ở trạm y tế không, lo lắng để trong thời gian dài, đầu óc của hắn sẽ bị cơn sốt làm tổn thương, cho nên chỉ còn cách làm như vậy.

Khả năng sự giúp đỡ của Tô Yên có hiệu quả, Lâu Tư Bạch hô hấp vững vàng hơn một chút, Tô Yên lại cố gắng thêm một chút, lại lau cơ thể hắn thêm một lần nữa, quần áo cũng không kịp cởi ra, cổ ái bị cô kéo tới biến dạng.

cuối cùng, Tô Yên lấy khăn ướt đắp lên cổ cho hắn:"Tôi đi trạm y tế mua thuốc cho anh, anh cố gắng chịu đựng một chút."

Nói xong liền mau chóng chạy ra ngoài.

Chờ người ra khỏi cửa, nam nhân nằm trên giường cố hết sức mở mắt, đôi mắt của khép nửa mở, hắn há miệng thở dốc, cuối cùng cũng không nói nên lời.

Tô Yên chạy tới cửa sân, dường như nhớ tới điều gì, vội vàng trở về phòng cầm tiền.

Lần này một hơi chạy tới trạm y tế, trạm y tế ngay công xã, lúc Tô Yên vừa đến, trạm y tế còn chưa mở cửa, Tô Yên sốt ruột liền không ngừng gõ cửa:"Có người không?Mua thuốc?"

Cũng mày cho cô, bác sĩ của trạm y tế ở ngay tại đây, đợi trong chốc lát cửa từ bên trong mở ra, là một người phụ nữ trung niên, tầm bốn năm chục tuổi, nhìn Tô Yên ngáp một cái:"Làm sao vậy?"

Tô Yên nói thẳng:"Tôi muốn mua thuốc hạ sốt."

Bác sĩ không cần suy nghĩ liền từ chối:"Không có thuốc hạ sốt, bệnh nhân đâu? cô mang người lại đây, tôi chích cho hắn một mũi."

Nói xong lại ngáp một cái.

So với uống thuốc, chích càng tốt hơn, hiệu quả cũng mau.

Nhưng mà làm sao mang Lâu Tư Bạch lại đây được?

Người đều đã hôn mê bất tỉnh rồi.

Cuối cùng không có biện pháp, Tô Yên liền mặt dạy mày dạn kéo bác sĩ đi, trước khi đi còn mua hai bình cồn.

Tính cách của bác sĩ khá tốt, cùng Tô Yên đi tới chỗ của thanh niên tri thức, tới nơi nhìn đến Lâu Tư Bạch đang nằm trên giường, trước tiên liền đo nhiệt độ cho hắn:" Tới tận 40 độ, có chút nghiêm trọng nha."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro