CHƯƠNG 126

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu Tư Bạch trong phòng bếp vẫn không đi, hắn cũng không biết bản thân mình đang chờ cái gì lần đầu tiên không có cảm giác gì với cuốn sách trên tay.

Thường xuyên ngẩng đầu nhìn về phía nhà chính nơi đó, sắc mặt càng ngày càng lạnh đi.

Mấy ngày kế tiếp, mọi người trong nơi ở của thanh niên tri thức cảm giác rõ ràng được Tô Yên cùng Vương Hồng Bân quan hệ tựa như không giống lúc trước.

Ai cũng có thể nhìn ra được, Vương Hồng Bân đối với Tô Yên vừa lấy lòng vừa nhiệt tình, mỗi ngày đều thích hướng đến gần bên người Tô Yên, lúc giúp cô nấu cơm, lúc là giúp cô múc nước,...so với thời điểm lúc trước theo đuổi Tô Yên còn muốn chân thành hơn.

Mà khiến cho người kinh ngạc chính là thái độ của Tô Yên, cô không cự tuyệt cũng không chấp nhận, mà là một dáng vẻ thật bình thường, lại giống như chịu bằng lòng. Điều này lại kích thích Vương Hồng Bân nhiều hơn nữa, còn tưởng rằng có thể hai người còn cơ hội, đối xử với Tô Yên càng lấy lòng thêm, mỗi ngày đều xoay quanh cô.

Thế cho nên, vài ngày rồi mọi người đều không thấy Tô Yên và Lâu Tư Bạch ở cùng nhau. Thật sự mà nói, gần đây Tô Yên và Lâu Tư Bạch ở bên cạnh nhau mỗi ngày, bọn họ đều coi hai người này là một đôi, hiện tại đột nhiên xảy ra như vậy, làm cho mọi người đều không hiểu, khỗng rõ rốt cuộc ba người này sao lại thế này?

Thậm chí còn có người nghĩ không biết có phải do Lâu Tư Bạch cự tuyệt Tô Yên nên mới như vậy. Võ Kiến Quốc không thể chịu được tên Vương Hồng Bân này khoe khoang, nhịn không được túm Lâu Tư Bạch bí mật đen một bên nói nhỏ:"Sao, anh lại thế này? Anh với Tô Yên cãi nhau sao? Tô Yên không phải rất tốt sao, anh nhường cho tên Vương Hồng Bân kia làm gì, quá có lời cho hắn."

Hắn thật là không hiểu nổi Lâu Tư Bạch suy nghĩ cái gì, nếu đổi lại là hắn, mỗi ngày đều có cô gái xinh đẹp như vậy vây quanh hắn, còn làm đồ ăn cho mình, đã sớm cùng người ta thành đôi với nhau, chứ đừng nói kéo dài thời gian như vậy, chỉ cần hai ngày là hắn có thể gật đầu.

tốt như vậy đi chỗ nào tìm?

Lâu Tư Bạch không nói chuyện, nhíu nhíu mày.

Võ Kiến Quốc không thể nhìn dáng vẻ im thin thít này của hắn, tức giận nói:" Không biết rốt cuộc Tô Yên coi trọng anh chỗ nào? Việc này sớm hay muộn gì anh cũng hối hận. Nói một câu thật lòng, nếu về sau anh muốn tìm một người đối xử tốt với anh như Tô Yên, một chữ thôi, khó."

Cũng không biết câu nói nào khiến cho Lâu Tư Bạch xúc động, đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn hắn một cái, trong mắt hiện ra vẻ phức tạp khó phân biệt.

võ Kiến Quốc hừ lạnh một tiếng:"Nhìn cái gì mà nhìn, tôi chính là nói lời thật lòng, chính anh nghĩ thật kỹ lại đi."

Nói xong rồi xoay người đi, cảm thấy tên này đầu óc có vấn đề, cái khác không nói, nhìn điều kiện trong nhà Tô Yên, so sánh với toàn bộ người trong đội sản xuất cũng không có ai bằng. Hắn dám nói, đổi lại là bất kỳ người đàn ông nào, điều sẽ khiến cho Tô Yên thật vui vẻ, chỉ có tên ngốc Lâu Tư Bạch này, cái gì cũng không làm.

Không nhìn thấy Vương Hồng Bân đã thông minh hơn sao?

Lâu Tư Bạch đứng không nhúc nhích, nghĩ đến mấy ngày Tô Yên không có tới tìm mình, nghĩ đến Vương Hồng Bân tiếp cận với cô, có chút bực bội trong lòng.

Không hiểu lúc trước còn tốt, thế nào mà từ khi đi vào thành trở về cái gì cũng thay đổi.

Sau khi tạnh mưa, đội sản xuất lại bắt đầu làm việc.

Tô Yên đã sửa bài thi xong rồi, cũng cùng những người khác bắt đầu làm việc.

Đã lâu không làm việc nhà nông, tạm thời cảm thấy có chút không quen, cũng may gần đây Vương Hồng Bân vẫn luôn vây xung quanh cô, rất tích cực, sau khi làm xong việc của mình lập tức lại đây giúp cho cô.

Tô Yên cũng không từ chối, sao phải từ chối? Có người giúp cô làm việc còn không tốt sao? Nếu là người khác, có thể cô sẽ thấy ngại ngùng, nhưng nếu là Vương Hồng Bân, cô cảm thấy không sao.

Nhớ trước đây vương Hồng Bân cầm không ít thứ tốt của nguyên chủ, cô còn không có đòi về, coi như đó là phí lao động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro