CHƯƠNG 139

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Yên cùng Lâu Tư Bạch một đường mò mẫm đi về chỗ ở của thanh niên tri thức, cũng may trên trời có ánh trăng cùng ngôi sao, cũng không phải  một chút đều nhìn không thấy.

Trên đường đi, Tô Yên duỗi tay túm chặt góc áo của Lâu Tư Bạch, Lâu Tư Bạch cúi đầu nhìn thoáng qua, không nói cái gì.

Hai người vừa về đến chỗ ở của thanh niên tri thức, liền nhanh chóng đi phòng bếp nếu nước rửa mặt, Tô Yên còn ngâm gạo nếp, gạo này vẫn là mấy ngày hôm trước cha Tô cùng mẹ Tô gửi lại đây, đem tiền cùng phiếu giấu trong một túi gạo nếp, nếu không phải mấy ngày trước Tô Yên chưng một chén gạo nếp để ăn, cô cũng chưa phát hiện.

Lâu Tư Bạch ngồi ở trước bệ bếp canh lửa, sau khi Tô Yên đem gạo nếp ngâm nước, cô cầm đèn dầu quay về phòng lấy bồn, toàn bộ chỗ ở của thanh niên tri thức cũng chỉ có một cây đèn dầu, ngày thường mọi người đều là cơm nước xong liền nhanh chóng đi rửa mặt, tiết kiệm được một phần tiền của đèn dầu.

Sau khi Tô Yên rửa sạch bồn liền lấy về phòng, thời điểm cô tìm quần áo, Lâu Tư Bạch đã giúp cô xách nước ấm lại đây, Tô Yên cũng không khách sáo với hắn, mang nước về phòng tắm rửa.

Lâu Tư Bạch nhìn cô bước vào nhà, nói một câu:"Tắm xong thì để đó, đợi chút nữa tôi giúp cô đem đi đổ."

Tô Yên quay đầu nhìn hắn, trên mặt lộ ra nụ cười tươi.

Trong phòng đen tuyền, tuy rằng thắp đèn, nhưng trong mắt Tô Yên cảm thấy cũng vậy, không sáng được bao nhiêu, cô không dám tắm lâu, trong phòng có sâu, lần trước lúc Hàn Lệ Lệ đang tắm thì có một con sâu lớn từ dưới giường bò ra, hai cái càng rất lớn, sau khi nó bị đạp chết, trong lòng bốc lên mùi hôi rất lâu.

Sau đó nhóm người Trần Hướng Đông thấy được xác của con sâu, còn nói con sâu này có độc, cắn người rất là đau.

Tô Yên vội vàng tắm rửa xong xuôi, thay áo ba lỗ màu trắng cùng quần dài, quần dài là loại kiểu dáng cũ bằng vải thô, phía trên có chút hoa nhỏ, hoa nhỏ có chỗ còn không có nhuộm tốt, màu bị lem thành một nùi, nhưng không ảnh hưởng ăn mặc, loại vải này đã trở thành nguyên liệu phế thải trong nhà xưởng của mẹ Tô, giá cả đều rất tiện nghi, xử lý đơn giản hoặc bán cho các công nhân trong xưởng.

Kiểu quần này là Tô Yên vẽ xong gửi cho mẹ Tô, sau khi bà may xong thì gửi lại đây, kiểu quần thụng, bên dưới ôm lại cổ chân, ống quần rộng thùng thình, thực thích hợp mặc vào mùa hè, trước kia đứa con trai thứ hai mới 1 tuổi của mợ cô liền mặc loại này, tránh côn trùng cắn còn không cần lo lắng đầu gối.

Tô Yên tắm xong, liền mở cửa đi ra ngoài, sau đó hướng về phía đối diện kêu một tiếng:"Tôi tắm xong rồi."

Ngay sau đó trong phòng đối diện truyền lại lời đáp của Lâu Tư Bạch.

Kêu xong Tô Yên liền lập tức chạy leo lê giường, trên giường cô có mùng, cái này làm cho cô rất có cảm giác an toàn, che mùng đến kín mít, cô ngồi bên trong cầm quạt hương bồ quạt mát. Chờ trong chốt lát Lâu Tư Bạch mới lại đây đem nước đổ đi, hắn cũng mới tắm, quần áo trên người đã đổi.

Hắn khom lưng bưng bồn lên bước ra ngoài, trước khi rời đi còn giúp đóng cửa lại, dặn dò một tiếng:"Cô đi ngủ sớm mộ chút."

Nói xong liền đi rồi.

Tô Yên nhìn hắn từ từ rời đi, trong lòng có chút tiếc nuối, nếu bây giờ bọn họ là bạn trai cùng bạn gái, như vậy có thể làm một ít việc thân mật, tỷ như hôn hôn miệng sờ sờ gì đó, mọi người đều không ở, đây quả thật là một cơ hội tốt a.

Đối  với việc Lâu Tư Bạch không thông suốt, cô nhịn không được cảm thấy vô cùng buồn bực.

Tô Yên nhàm chán nằm trở xuống, nằm trong chốc lát lại ngủ không được, cô vốn dĩ chính là con cú đêm, tuy rằng sau khi tới đây quy luật làm việc và thời gian nghỉ ngơi thay đổi rất nhiều, ngủ sớm dậy sớm, nhưng cũng không ngủ sớm đến như vậy, mọi hôm buổi tối mọi người còn sẽ ngồi nói chuyện.

Ở trên giường lật qua lật lại, cuối cùng Tô Yên nhịn không được lặng lẽ bước xuống giường, kéo cửa ra một chút nhìn về phía đối diện, vừa nãy Lâu Tư Bạch cầm đèn dầu rời đi, nhìn qua khe cửa, quả nhiên nhìn đến phòng đối diện có ánh sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro