CHƯƠNG 68

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu đổi lại là người khác, Trần Hướng Đông sẽ không có khả năng quá lo lắng như Tô Yên, nhưng đối với cô hắn thật là không an tâm, lúc trước Vương Hồng Bân còn không phải đã dụ dỗ cô bằng cách này hay sao.

Khi Tô Yên nghe được những lời này, nói không cảm động là giả, ở cái thời đại xa lạ này, có được người khác đối xử chân thành và quan tâm là một điều đáng quý trọng.

Trái tim Tô Yên không phải làm bằng đá, trước kia đối xử với ai cũng đều cảnh giác, nhưng hiện tại lại nghe được lời này, trong lòng đột nhiên cảm thấy rung động, giống như cô thật sự là một phần của thanh niên tri thức, cùng bọn họ có quan hệ chặt chẽ.

Trần Hướng Đông còn tưởng Tô Yên sợ hãi nên không dám nói, dù sao cũng là nữ thanh niên tri thức, nhát gan một chút cũng bình thường, liền nói:" Nếu thật sự không được, cô liền cùng Vương Hồng Bân hòa hoãn quan hệ một chút, trước đem Chu Tiểu Thông ném ra rồi sau đó lại tính tiếp sau này."

Về việc Chu Tiểu Thông có thể hay không gây rắc rối với Vương Hồng Bân, với tính cách của Vương Hồng Bân, có vẻ như hắn ta sẽ không đối đầu trực diện, vì vậy hắn ta sẽ không có tổn thất lớn. Tô Yên nghe xong liền cười.

Trong lòng ấm áp, cảm thấy Trần Hướng Đông tuy là người hiền lành nhưng cũng biết che giấu khuyết điểm cho người khác. Ít nhất cô cùng Vương Hồng Bân ở trong lòng hắn, người hắn cô trọng chính là cô.

Nhưng sau khi Tô Yên trở về phòng, nằm ở trên giường, trong lúc nhất thời lại không ngủ được.

Trước mắt sự vướng mắc với Chu Tiểu Thông, cô không nông nổi như Trần Hướng Đông nghĩ, Trần Hướng Đông nghĩ chính là nam thanh niên tri thức có vài điểm giống Chu Tiểu Thông, cũng không có gì phải sợ, cả Chu gia không giống như Lưu gia không nói lý, nhưng mấu chốt là, cô cùng Vương Hồng Bân tính huống không giống nhau, Vương Hồng Bân là chủ động trêu chọc, mà cô lại là người bị hại.

Nếu thật sự mà vì chuyện này mà toàn bộ thanh niên tri thức bị ức hiếp, cũng không sợ, bọn lãnh đạo trong đội sản xuất thế nào xũng phải nghĩ đến mặt mũi mà không dám làm lớn chuyện với những người biết chữ. 

Nhưng theo lời Chu Tiểu Thông nói, bà hắn là quản lý kho hàng, còn mẹ hắn còn cùng ai có thân thích, nếu đắc tội Chu gia, hiện tại có khả năng sẽ không có việc làm, nhưng hai năm sau thì sao?

Hai năm sau thi đại học, cũng không phải là thi đậu, liền không có việc gì, vạn nhất người Chu gia lòng dạ hẹp hòi ngáng đường, đến lúc đó khóc cũng không có chỗ mà khác. Đây không phải là điều mà cô tưởng tượng, cô trước kia đã từng nghe người bạn cùng lớp đó kể rằng năm đó có người lớn tuổi trong gia đình thi đậu đại học, nhưng cuối cùng, vì sự cản trở của lãnh đạo địa phương, họ không thể lên thành phố học. Vì vậy về việc Chu Tiểu Thông phải giải quyết mềm mỏng.

Nhưng Tô Yên nghĩ, nếu Chu Tiểu Thông rời đi, có thể hay không lại đến một Vương Tiểu Thông, Lưu Tiểu Thông. Côn đồ ở đội sản xuất không ít, ngoài cô ra còn có Hàn Lệ Lệ, Chu Yến các cô cũng bị vướng vào người, hình như năm ngoái, có một người đàn ông buổi tối tan làm đi theo phía sau Hàn Lệ Lệ.

Trước đây Tô Yên nghĩ việc tìm một người bạn đời là một ý kiến tồi, nhưng bây giờ cô lại nghĩ cô có khả năng thật sự là cần một người rồi.

Trong lòng suy nghĩ, Tô yên ở trên giường lăn qua lộn lại ngủ không được, nửa đêm suy nghĩ lung tung, cuối cùng ngủ thiếp đi lúc nào không hay, thậm chí còn quên ăn bánh giấu trong chăn.

Có lẽ do quá lo lắng, đầu cô hơi đau khi thức dậy vào buổi sáng, trằn trọc cả đêm, bây giờ vẫn còn có chút do dự, vốn đang nghĩ Trần Hướng Đông, nhưng hắn ngày hôm qua biểu hiện tốt như vậy, cô vẫn là không muốn hắn dính tới tai họa.

Hơn nữa cô đối với Trần Hướng Đông không có bất kỳ tình cảm nam nữ nào. Cho nên chỉ còn lại Lâu Tư Bạch cùng Võ Kiến Quốc, vốn đang có chút do dự, nhưng khi cô ra khỏi phòng và nhìn thấy bộ quần áo đã thay ngày hôm qua trên cọc tre, trong lòng cô đã có câu trả lời.

Có thể giúp cô giặt quần áo, trừ bỏ Lâu Tư Bạch người mà hôm qua đã ăn miếng bánh của cô, sẽ không có ai khác. Hắn chính là như vậy, dù mắc nợ người khác ở đâu thì hắn cũng luôn tìm cách bù đắp trả lại bằng cách khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro