Chapter 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Ánh sáng lờ mờ của đèn ngủ chiếu vào tạo ra một tia sáng nhẹ cho căn phòng. Họ đang suy nghĩ rất sâu sắc sau một cuộc hội ngộ dài mà họ đã có. Cơ thể của họ được bao phủ bởi một tấm chăn. Tay anh vừa xoa tóc cô vừa ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của cô nằm nghiêng bên phải. Anh cảm nhận được hơi thở êm đềm của cô trên da anh. Đôi khi cô ôm chặt lấy anh không cho anh trở người.

"Oppa, sao anh tuyệt vời vậy?"

"Anh mà.."

"Sao anh đến đúng lúc vậy? Em đã yêu anh mất rồi."cô lầm bầm ôm anh trong khi anh không ngừng vuốt ve mái tóc của cô. Cuộc trò chuyện vẫn lởn vởn trong tâm trí cô.

"uhm..." anh phóng tầm mắt ra xa. Cuộc trò chuyện vẫn còn đọng lại trong tâm trí anh đến giờ, thậm chí là rất lâu.

"Em muốn kết hôn với một người đàn ông tuyệt vời vào một ngày nào đó.." cô lại nói thêm những lời tương tự. Hyun Bin không trả lời mà chỉ xoa tóc cô. Đôi mắt anh nhìn xa xăm trong đêm nhớ về quá khứ của anh và cô.Cuộc trò chuyện diễn ra quá sớm để họ có thể nhận được câu trả lời rõ ràng trong khi sau đó họ sẽ chia ly.

"Anh sẽ không.." câu trả lời khiến trái tim cô giật mình. Nó thật khác biệt. 'Anh ấy đã thay đổi chăng?' Cô gần như sắp rơi nước mắt khi nghe những lời đó trong khi đột nhiên anh nâng cằm cô lên để đối mặt hoàn toàn với anh.

"Anh sẽ không kết hôn trước khi em xuất bản cuốn sách đầu tiên của em. Không phải em đã nói rằng em muốn trở thành một nhà văn trước khi là vợ anh sao?" anh nói và nhìn cô với ánh nhìn sâu sắc.

Ye Jin lại cảm nhận được điều đó. Sự hy sinh của anh cho cô một lần nữa. Nước mắt cô rơi xuống má từng giọt nóng hổi.

"Anh đã đọc nhật ký của em." cô bĩu môi và anh nở một nụ cười nhẹ với cô.

"Lại khóc rồi? Đừng khóc." anh thì thầm lau đi những giọt nước mắt.

Ye Jin vừa lau nước mắt vừa kể. Cô sững sờ khi thấy Oppa mới của mình. Tay cô đột nhiên che trán anh, muốn nhớ lại quá khứ. Mái tóc dài của anh khi đó gần che mất đôi mắt của anh ấy. Sau đó Ye Jin đưa ngón tay của cô đến tai anh, ở đó cô nhìn thấy hai vết sẹo đâm trên đó. Cô chớp mắt ngạc nhiên và nghĩ 'tại sao mình không nhận ra điều đó trước đây?'. Những vết sẹo hơi lộ ra có vẻ như anh ấy không để ý trong một thời gian dài.

"Em nghĩ rằng những gì anh nói trong quá khứ là sự thật, Oppa." cô thở dài thườn thượt với nước mắt lại bắt đầu rơi.

"Lại khóc nữa rồi.??? Em nên trả tiền cho anh chỉ để lau nước mắt cho em." Anh trở lại với tinh thần tự do của mình trong khi lau nước mắt cho cô một lần nữa.

Ye Jin bĩu môi nghe thấy vẻ táo tợn của anh.

"Em nên trả cho anh tất cả những gì anh đã làm cho em." cô thở dài thườn thượt.

Hyun Bin không thể không trêu cô một lần nữa, nhưng đây là chuyện tiền bạc dính vào, trái tim anh cũng quặn thắt. Anh đối với cô còn không tính cái gì, ngược lại là cô còn thêm gánh nặng.

"vậy... anh đã nói gì hồi đó?" anh lại bắt đầu chuyển hướng tập trung của cô.

"Ngốc." cô bĩu môi khiến anh bật cười.

"Anh nghĩ vậy.." anh cười khúc khích trêu trọc cô.

Ye Jin nhíu mày nhìn anh cảm thấy tức điên lên. Hyun Bin cười nhạt khi thấy khung cảnh này. Khung cảnh mà anh hằng mong ước. Anh ấy thậm chí không biết nó sẽ xảy ra với anh một lần nữa sau những năm tháng dài đó. Anh ngừng trêu chọc cô và trở nên nghiêm túc. thấy sắc mặt anh đột ngột thay đổi, cô cũng nghiêm mặt lại.

"Nhìn thấy em gần anh. Thấy em nhìn thẳng vào anh. Nghe giọng em gọi tên anh. Và cuối cùng em nhận ra anh, đối với anh là quá đủ. Anh xin lỗi vì đã rời xa em ngày đó." anh đã nói một cách chân thành từ sâu thẳm trái tim mình. Anh dừng lại một lúc và nuốt nước bọt để thú nhận rằng anh gần như là chồng của Hye Kyo.

"Và anh cũng xin lỗi vì anh gần như đã kết hôn với người khác và phá vỡ những lời hứa khác mà anh đã nói." đôi mắt của Ye Jin tuôn trào nước mắt và lần cuối cùng Hyun Bin không phàn nàn mà lau nước mắt cho cô một lần nữa. Mặt khác, anh lau má cô và đưa họ đến gần nhau hơn. Anh từ từ chiếm lấy đôi môi của cô để cảm nhận sự ấm áp của cô một lần nữa. Nó khác với với nụ hôn lần đầu tiên, lần này cô đã nhận ra anh, lần này cô đáp lại nụ hôn của anh mà không nghi ngờ gì. Trong khi đó nó cũng khác đối với anh. Lần này anh không phải trốn tránh cô nữa, lần này trái tim anh như mất đi sức nặng, lần này anh có thể thoải mái bộc lộ cảm xúc của mình.

Miệng anh hôn đôi môi sưng tấy của cô và mút nhẹ nó nhớ lại nụ hôn gần đây nhất của họ rất khó thực hiện. Anh chỉ muốn từ từ nếm lại đôi môi của cô và cảm thấy nhẹ nhõm vì cuối cùng anh đã được ôm cô vào lòng. ANh che má cô và đưa cô đến gần anh hơn. Anh ôm lấy má cô và đưa cô đến gần anh hơn. Không phản kháng, cô đế gần anh hơn và đưa nụ hôn của họ sâu hơn nhưng vẫn rất mềm mại. Tay cô nắm lấy tay anh trên má và giữ chặt. Cô muốn anh bước vào cuộc sống của cô một lần nữa. Nó trở nên sâu hơn khi thời gian trôi qua.

"yah.. anh đã làm gì với Song Hye Kyo, Oppa?" Ye Jin đã tấn công anh sau khi rời khỏi môi anh. Anh bật cười khi thấy bóng lưng của Ye Jin đang sôi sục.

"Anh xin lỗi, em không phải là người đầu tiên ngủ trong vòng tay anh." anh cười khúc khích. Ye Jin nhăn mặt tức giận nhìn sự tọc mạch của anh.

"Chẳng có ai sẽ không làm bất cứ điều gì nếu anh ta có một vị hôn thê đẹp như nữ thần?" Ye Jin lầm bầm vì cảm thấy ghen tị. Vẻ ngoài của Hye Kyo quả thực rất sang trọng và yêu kiều. Cơ thể hình chữ S của cô ấy có thể mời một con quái vật đến với cô ấy. Cô cho rằng thậm chí Hyun Bin cũng không ngoại lệ.

"Chae On." anh tuyên bố nhanh chóng.

"Uh??" Ye Jin nghiêng đầu khi nhìn thấy đôi mắt táo bạo của anh.

"Chae On là người đầu tiên." anh bật cười khiến Ye Jin đỏ mặt.

"Hôn?" cô hỏi lại khiến anh bật cười. Cô quả thực là người hung dữ và cũng có tính chiếm hữu, nhưng anh thích điều đó.

"Em ghen hả?" anh hỏi cô khiến cô đỏ mặt hơn. Anh hôn lên môi cô một lần nữa trong khi nín cười.

"Một lần nữa được không?" anh hỏi với một cái nháy mắt trêu trọc sau khi phá vỡ nụ hôn của họ.

"Em vẫn còn đau." Ye Jin ngượng ngùng lầm bầm và giấu mặt vào ngực anh. Anh cười nhạo Ye Jin ngây thơ của mình. Anh vẫn nhớ cảm giác khi cô sắp rơi nước mắt khi anh cố gắng xé toạc cô ra.

"Không sao đâu. Anh xin lỗi nếu anh đã quá thô bạo." anh nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô và hôn lên trán cô.

"Lạnh quá." cô run rẩy. Hyun Bin nhận ra cánh cửa sổ khép hở mà anh đã làm trước đó.Cơ thể nhỏ nhắn của cô dính chặt vào anh, ngăn anh di chuyển. Thay vì đóng cửa sổ, anh trùm chăn kín người cô và ôm cô chặt hơn nữa.

"Đã ấm hơn chưa?" anh ấy hỏi.

"Uhm.. anh thật ấm áp." cô lầm bầm trước khi chìm sâu vào giấc ngủ.

.........................................................

Chae On được Hyun Bin ôm khi bước ra khỏi phòng ngủ vẫn đang mặc bộ đồ ngủ. Hyun Bin thì vẫn mặc chiếc áo thun ngắn cũn cỡn. Chae On dụi mắt vẫn cảm thấy buồn ngủ. Mùi canh kimchi hầm đầy phòng khi Ye Jin khuấy trên nồi. Ye Jin mỉm cười khi nhìn thấy Chae On và Hyun Bin. Chae On, người đang nhớ Ye Jin rất nhiều đã thốt lên sung sướng sau khi ngửi thấy thứ gì đó ngon ngon trong nhà.

"Eommaaaa...." cô bé hét lên và cố gắng tiến đến ôm Ye Jin. Ye Jin bế Chae On từ vòng tay của Hyun Bin và nhận được một cái ôm hung hăng từ cô gái nhỏ. Hyun Bin chỉ biết cười trừ khi nhìn thấy khung cảnh.

"Eomma." cô bé gọi lại Ye Jin với một giọt nước mắt.

"Aigoo Chae On-ah, Eomma cũng nhớ con mà." cô nói khi hôn nhẹ lên má Chae On.

"Appa nói rằng Eomma sẽ rời xa Chae On. Chae On không thể gặp lại Eomma nữa." cô bé nói khi nước mắt bắt đầu ướt đẫm khuôn mắt phúng phính. Hyun Bin vừa nghe cuộc trò chuyện vừa ho khan cổ họng, cảm thấy hơi nhột. Ye Jin chỉ biết cười khi thấy anh như vậy.

"Chae On-ah. Eomma vẫn ở đây. Nhưng Eomma sẽ phải rời đi sớm, Chae On có ổn không?" cô nói một cách hợp lý khi nhìn thấy tình trạng của họ. Hyun Bin sẽ chuyển đến Nhật bản và cô sẽ chuyển đến Jeju vì công việc của mỗi người. Cô liếc nhìn Hyun Bin đang gãi gáy. Cô biết rằng anh sẽ không bao giờ cản đường cô, đó là lý do tại sao anh nói vậy.

"Appa.. Eomma.. đáng ghét." Chae On bắt đầu khóc to hơn khiến Ye Jin nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô bé.

"Aigoo.. tại sao Chae On của chúng ta lại khóc hả?" Ye Jin tắt bếp khi nhận ra bữa sáng đã sẵn sàng. Cô ngồi xuống ghế trên bàn ăn vuốt ve lưng và xoa dịu con. Hyun Bin cũng ngồi trước mặt họ. Ahh không biết phải nói với Chae On như thế nào để con hiểu. Tuy nhiên, họ vẫn phải làm điều đó. Ye Jin không nói gì cho đến khi Chae On bình tĩnh lại. Hyun Bin lấy một cốc nước và Ye Jin giúp con uống sau khi cô bé nín khóc.

"Chae On-ah, không sao đâu.." cô khẽ lắc lư ôm lấy con. Đột nhiên, Chae On lại khóc to hơn sau khi bình tĩnh lại. Ye Jin bối rối hỏi lại.

"Sao vậy Chae On của mẹ?' cô nói để trấn an con.

"Eomma đau. Eomma vào bệnh viện đi." cô bé khóc to hơn.

Hyun Bin lấy nước để làm ướt cổ họng khô khóc của mình và nhìn vào toàn cảnh.

"Tại sao lại phải đi bệnh viện Chae On-ah?" Ye Jin bình tĩnh hỏi con.

"Màu đỏ này. Giống như Chae On. Bệnh viện. APPAAAA.." ngón tay cô bé bận rộn chỉ vào vết đỏ trên cổ Ye Jin và Chae On quay mặt về phía appa của cô bé, hoảng sợ. Chae On nghĩ rằng vết đỏ đó giống như những nốt mụn đỏ mà cô bé thường mắc phải sau khi ăn dâu tây.

Hyun Bin suýt nữa thì bị sặc nước và bị nghẹn cổ họng khi uống.

"Bệnh viện. Appa.." Chae On hét lên muốn cứu Ye Jin bằng mọi cách. Đôi mắt hai người lớn tuổi chạm nhau và không biết trả lời như thế nào.

"Chae On-ah.. không đau đâu. Eomma không sao đâu.'Ye Jin trả lời Chae On một cách bình tĩnh, điều này khiến cô bé ngừng rên rỉ thành công và nhìn Ye Jin đầy thắc mắc.

"Là do hmmm..." Ye Jin suy nghĩ một hồi nhìn Hyun Bin đang đứng uống nước trước bồn rửa bát trong bếp. "Đó là do một con muỗi lớn gây ra." Ye Jin trả lời khiến Hyun Bin bật nước trên miệng xuống bồn rửa bát.

"Appa có sao không?" Chae On hỏi Hyun Bin khi thấy anh bị sặc nước. Hyun Bin nhìn Chae On gãi gãi cổ họng.

"Appa. eomma.. môi của appa. đỏ. bị đau." Ye Jin hướng ánh mắt về phía anh. Ở đó, cô nhìn thấy một vết thương bị cắn trên khoé môi của anh. Ye Jin cắn môi trong khi Hyun Bin chớp mắt ngại ngùng với những lời đó.

"Uhmm.. Appa không sao đâu. Appa không may bị đập vào tủ đầu giường." anh đáp lại với vẻ mặt thất thần trong khi Ye Jin chớp mắt ngây thơ.

.....................................

Hyun Bin và Ye Jin cùng nhau ngồi trên ghế sofa trong khi Chae On ngồi trên đùi Ye Jin sau khi ăn xong bữa sáng. Cả hai liên tục dỗ dành Chae On về sự chia ly của họ. Ye Jin sẽ đáp chuyến bay vào ngày mai và một tuần sau Hyun Bin và Chae On sẽ chuyển đến Nhật Bản. Chae On vẫn nức nở sau một thời gian dài khóc.

"Chae On-ah.. Eomma phải làm việc ở Jeju. Chae On với Appa cũng phải tới Nhật Bản. Chae On sẽở với Appa,được không?" anh vừa nói vừa đung đưa bàn tay nhỏ của con. Câu nói khiến cô bé lại bật khóc to hơn. ye Jin vỗ về con và ôm con chặt hơn nữa.

"Sssshhh.. không sao đâu. Không sao đâu." Ye Jin nói với con gái nhỏ đang ôm cô thật chặt. Đôi mắt của cô nhìn Hyun Bin, người đang lo lắng về cuộc chia ly của họ khiến Chae On than vãn rất nhiều. Mối quan hệ giữa họ với tư cách là mẹ và con gái đã thắt chặt hơn kể từ khi Ye Jin đến và nó gần như đánh bại mối liên kết giữa ba và con gái.

"Chae On-ah. Eomma phải đi." Hyun Bin nói một lần nữa nhẹ nhàng xoa xoa bàn tay nhỏ bé của con. Chae On hét lên trong cái ôm của Ye Jin.

"CON GHÉT APPA.... GHÉT APPA.." Chae On khóc thành tiếng trong khi HyunBin bị sốc trước lời nói của con. Ye Jin bật cười thầm.

"Chae On-ah... Hay là Chae On đi cùng Eomma, được không?" Chae On m lặng trọng một giây và nhẹ nhàng gật đầu trong cái ôm của mẹ. Hyun Bin thở dài cảm thấy bị phản bội.

"Thế còn Appa, Chae On-ah?" anh nói như cố gắng mỉm cười với con.

"Appa ở với Hoppy.." Ye Jin vẫn cười và dỗ dành Chae On trong lòng. HyunBin thở hổn hển cảm thấy thật hài hước khi Chae On coi Hoppy, một con búp bê của con như một con người.

Đột nhiên, bàn tay Ye Jin khẽ nắm lấy tay anh và giữ chặt. Anh quay mặt về phía cô.

"Không sao đâu. Chae On sẽ ở bên em. Anh nên thu xếp công việc của anh ở Nhật Bản. Em không muốn Chae On ăn đồ ăn nhanh thêm một lần nào nữa đâu." cô trêu chọc anh khiến anh cảm thấy xấu hổ. Anh gục đầu vào vai cô che đi khuôn mặt ngại ngùng của mình trước cô.

"Yahh... em có biết là anh ngại không.." anh lầm bầm và hôn lên tay cô đnag nắm lấy tay anh.

"Không sao đâu Oppa. Anh nên quan tâm đến anh và công ty mới của anh trước. Đừng căng thẳng quá! Em ghét việc anh trở nên quá nghiêm túc. Em sợ rằng sẽ không nhận ra anh nữa sau khi anh hoàn thành công việc ở đó đâu. Anh biết rằng em rất ngu ngốc mà." cô lại ríu rít như chim.

"Yahh... Ye Jin sôi nổi này đã trở lại." Anh trêu ghẹo cô và hôn lên má cô. Nhìn ba làm vậy với mẹ, Chae On đánh vào tay Hyun Bin và nói nghiêm túc với appa với vẻ tức giận.

"Appa , đừng làm vậy mà." anh rất bất ngờ trước hành động của Chae On.

"Yah.. tại sao vậy, Chae On-ah?" anh hôn lên má Chae On. Chae On đứng dậy hôn lên má Ye Jin lúc nãy đã bị anh hôn. Hyun Bin và Ye Jin chỉ biết cười khi thấy hành động của con gái nhỏ.

"yah.. con không biết ba đã làm gì với Eomma của con đêm qua đúng không?" anh thì thầm với một giọng trầm khiến Chae On càng ôm chặt Ye Jin hơn. Ye Jin bật cười và đánh nhẹ vào vai anh.

"Oppa. Đừng nói vậy!!!" Ye Jin nói khi nhìn thấy sự cạnh tranh giữa ba và con gái.

"Anh sẽ phủ xốp lên tường phòng ngủ sớm thôi." Hyun Bin lầm bầm như một đứa trẻ.

"Tại sao?" Ye jin bối rối hỏi anh.

"Để làm cho nó cách âm. Vì vậy anh có thể làm bát cứ điều gì mà anh muốn." Anh lầm bầm đối mặt với Chae On với khuôn mặt dễ thương của anh.

"yahhh...Oppa." Ye Jin lại đánh anh trong khi Chae On ôm cô chặt, không muốn ai lấy mất Eomma của con.

................................................................

Hye Kyo trông đẹp hơn khi ngồi bên cạnh Joong Ki đang ăn sáng với cô ấy. Cô ấy nên thực hiện lừoi hứa của mình vứi anh ấy để anh không ly hôn cô. Cô ấy không muốn mất mọi thứ mà cô ấy muốn, cô ấy nên có được nó cho dù thế nào đi nữa. Joong Ki trông đẹp hơn một chút vì Hye Kyo đã hứa rằng cô ấy sẽ cố gắng yêu anh ấy. Điện thoại của cô rung lên, nhưng tay cô đủ nhanh để nắm lấy nó trước khi Joong Ki nhìn thấy người gọi. Hye Kyo đã nở một nụ cười thật tươi với anh và nắm chặt tay anh.

"Chờ một chút.. em có chuyện quan trọng. Sẽ quay lại ngay." Hye Kyo hôn nhẹ lên má anh ròi rời khỏi bàn an. Hye Kyo đi tới phòng ngủ của họ trong trường hợp không ai nghe thấy Hye Kyo và người gọi nói gì.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Hye Kyo thì thầm vào điện thoại.

"Tôi đã gửi một số hình ảnh hôm nay. Và tôi nghe nói họ sẽ đến Jeju." một người đàn ông trầm giọng trả lời cô.

"Jeju? Họ đang làm gì vậy?" Hye Kyo nói một cách hoài nghi.

"Tôi nghe nói điều đó kể từ lễ tang của mẹ Ye Jin. Và có thể lần này họ sẽ chia tay nhau."

"Thật sao? Còn Joong Ki thì sao? Anh ấy có còn gặp Chae On không?" Hye Kyo thốt lên sự hối thúc của cô ấy về Joong Ki. Nhìn điện thoại của anh ấy đầy hình ảnh của Chae On khiến cô ấy bất an.

"Tôi không gặp lại anh ấy với Chae On sau khi cô nói tôi theo anh ấy trong trung tâm thương mại. Anh ấy không bao giờ đến gặp con bé nữa." Người đàn ông thản nhiên nói.

"Được rồi. Tiếp tục theo dõi họ, tôi sẽ tăng gấp đôi phí cho ông. Hãy đảm ảo rằng Hyun Bin tách khỏi cô ấy." Hye Kyo vội vàng nói sau khi nghe ai đó đến gần.

"Vâng, thưa cô." Hye Kyo cúp máy thật nhanh và nở một nụ cười thật tươi. Cô tiến lại gần chỗ Joong Ki đang đến gần cô ấy.

"Ai vậy?" Joong Ki đến gần Hye Kyo hơn và nhận được một cái ôm từ Hye Kyo.

"Không có gì quan trọng cả. Hãy để em đi cùng với anh." Cô chộp lấy chiếc túi trên đầu giường và ôm lưng Joong Ki, Họ cùng nhau bước ra ngoài với những lời trêu trọc lẫn nhau.

............................................................

Đêm đã đến Jeju và họ ở trong một khách sạn. Cô đã cho Chae On ngủ sâu trong khi Hyun Bin đang nhìn chăm chú vào máy tính một cách nghiêm túc, làm một số công việc của mình. Họ quyết định đến Jeju để dành thời gian còn lại cho "Appa". Thư ký Beak đã đáp chuyến bay đến Nhật bản trước và chuẩn bị hành lý cho Hyun Bin tại căn hộ mới ở Nhật Bản..

Thư ký Beak đã biết câu chuyện của Hyun Bin từ khi anh còn nhỏ nên ông để anh làm những gì anh muốn. Nghe tin về cuộc đoàn tụ của anh và Ye Jin, thư ký Beak muốn để anh có một thời gian dài để tận hưởng cuộc sống đoàn tụ trước khi họ phải xa cách nhau. Tuy nhiên, sau khi Hyun Bin đến Nhật Bản,, thư ký Beak sẽ trở lại HD Enterprise để kiểm soát công ty trong khi CEO đi vắng. Hyun Bin sẽ có thời gian bận rộn hơn để mở rộng công ty. Anh ấy phải đưa tin về HD Enterprise ở Hàn quốc và công ty mới ở Nhật Bản. Đó là một quyết định đúng đắn nếu Chae On ở lại với Ye Jin. Cô bé sẽ nhận dược sự chăm sóc tốt từ Ye Jin.

Ye Jin ra ngoài ngắm cảnh đêm và cảm nhận làn gió nhẹ. Cô cảm thấy hạnh phúc khi ở bên họ. Cả ba người sẽ được ở bên nhau một tuần trước khi Hyun Bin bay qua Nhật Bản.

Sáng hôm nay, sau khi tới Jeju, Ye Jin có một cuộc họp với đội của Lee Mun Jeong tại văn phòng, kiêm nhà của bà. Hyun Bin kiên nhẫn đợi trong phòng khách và chơi cùng Chae On. Cô cảm thấy rằng họ giống như là một cặp ba mẹ thực sự. Lee Mun Jeong không giận cô, nhưng bà ấy đã bị mềm lòng bởi sự dễ thương của Chae On. Cô em sinh đôi của bà luôn khoe khoang về Chae On và hôm nay bà cũng bị tan chảy trước cô bé. Bà hành động như một người bà đối với cô bé. Ye Jin đã rất biết ơn tất cả những gì đã đến với cô.

"Eomma, con không sao đâu. Mẹ đừng lo lắng." cô lầm bầm nhìn bầu trời đêm với đôi mắt đẫm lệ. Đột nhiên cô cảm thấy có một đôi tay ôm mình từ phía sau.

"Em nhớ mẹ hả?" giọng nói trầm ấm của anh phát ra từ phía sau. Ye Jin đan chặt các ngón tay cô vào nhau.

"Cảm ơn anh vì luôn đến thăm mẹ em. Bà không cảm thấy cô đơn khi không có em bên cạnh." cô nói với nước mắt gần như bật khóc. Hyun Bin ôm cô thật chặt.

"Eommoni. Con đã có được cô ấy rồi. Đừng lo. Con sẽ không lãng phí phước lành của mẹ dành cho chúng con đâu." anh nói khi mắt nhìn chằm chằm vào bầu trời dêm. Ye Jin vẫn cảm thấy đau khổ sau khi mất mẹ.

"Cảm ơn Eomma." cô khóc nức nở. Hyun Bin quay ngoài cô lại và đối mặt hoàn toàn với anh.

"Em biết anh ghét nhất điều gì không?' anh yêu cầu cô lau nước mắt. Ye Jin lắc đầu.

"Nhìn thấy em khóc là điều anh ghét nhất." Ye Jin chớp mắt và lau nước mắt trên má.

"Em không có." Ye Jin lầm bầm.

"Ngoan. Anh hy vọng sau này em sẽ không khóc nữa. Lần đầu tiên nhìn thấy em khóc gần như khiến anh tan nát." anh trả lời một cách thản nhiên.

"Lần đầu?" Ye Jin nhíu mày hỏi anh.

"Một ngày sau khi anh rời xa em." cô nhớ lại ngày đó cô cứ đứng đợi anh trước của nhà chờ anh đến.

"Tại sao anh không dến?"

"Anh muốn nhưng anh không thể. Nếu anh làm vậy, anh sẽ không thể đi qua Mỹ cùng với gia đình. Và còn.." anh im lặng trong giây lát. Anh cố nén căng thẳng và thở ra từ từ. "điều đó có thể khiến em khao khát anh, ngay cả đối với chính anh cũng vậy. Anh không biết liệu mình có thể gặp lại em hay không?" anh vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào mắt cô.

Ye Jin gần như bật khóc nhưng cô chọn cách khoá môi mình với anh. Ngay từ khi bắt đầu, cô đã là điều quan trọng đối với anh rồi. Anh thậm chí còn nghĩ một điều đơn giản rằng anh sẽ không được phép. Cô ôm cổ anh hôn anh sâu hơn. Anh đã có được trái tim cảu cô ngay từ đầu, nhưng cô thậm chí còn không biết anh ấy làm tất cả là vì cô. Cô cảm thấy vòng tay của anh siết chặt eo cô và thu hẹp khoảng cách của họ. Ye Jin nghiêng đầu sang một bên để môi anh xâm nhập nhiều hơn khi anh bắt đầu mút môi cô. Nụ hôn ngọt ngào của họ là dấu hiệu của sự biết ơn của họ về mọi thứ dưới ánh trăng và làn gió mà họ cảm nhận được. Hyun Bin là người đàn ông cô có thể dựa vào và mẹ cô đã chọn điều tốt nhất cho cô.

.................................

Phần đặc biệt

"Xin lỗi, cô có thể đưa lại cái này cho cô ấy được không?" Hyun Bin nói với một người phụ nữ trung niên, người đang phục vụ bữa ăn cho khách vào ngày thứ hai trong tang lễ của mẹ Ye Jin.

Anh ôm chầm lấy Chae On, người đang khóc nức nở sau khi khóc lớn khi biết rằng cô bé sẽ sơm chia tay với Eomma của mình.

"Tại sao cậu không vào trong và đưa nó cho cô ấy? Tôi nghĩ cô ấy sẽ có thể biết trực tiếp rằng anh chính là người đưa cho cô ấy." bà đáp lại với một nụ cười nhẹ.

"Con gái tôi và tôi sẽ chia xa với cô ấy không lâu nữa và tôi không muốn trở thành gánh nặng với cô ấy." anh nở một nụ cươi nhạt.

"Chắc anh yêu cô ấy nhiều lắm, anh bạn đẹp trai." bà vỗ nhẹ vào vai anh và lấy chiếc túi ni lông từ anh.

"Tôi hy vọng cậu và con gái của cậu có thể đoàn tụ với cô ấy sớm thôi." bà nói thêm.

"Cảm ơn cô." anh cũng hy vọng điều đó. Anh cũng mong rằng vũ trụ sẽ giúp anh và Chae On có được hạnh phúc gắn bó với Ye Jin mãi mãi.








Chào buổi sáng mọi người nhé,

Hôm nay có chapter mới sớm cho mọi người nhé.

Thực ra thì bản gốc của truyện thì chapter này sẽ có 1 vài cảnh 18+ nhưng mình nghĩ có nhiều bé chưa đủ tuổi cũng đọc nên mình xin bỏ nó ra nhé.

Hẹn mọi người vào chapter sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro