Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi cảm thấy chiếc xe dừng lại, Twillight biết họ đã tới nơi. Anh nhắm mắt thêm chút nữa cho tới khi Yor và tài xế rời khỏi ghế trước. Họ đi vòng qua xe tới cửa sau.

Cửa mở, ánh sáng bên ngoài tràn vào cái ổ tối tăm nhỏ bé của anh, làm anh chói mắt trong giây lát. Anh vừa lẩm bẩm phản đối vừa lấy tay che mắt. Khi mắt đã quen với ánh sáng, anh nhận thấy cả vợ và đồng nghiệp đều đang nhìn mình với nụ cười thích thú.

"Ồ, nhìn anh kìa." Yor thủ thỉ.

Đó là lúc anh nhận ra tình cảnh của mình. Ngồi khoanh chân trên mặt đất, với con gái ngủ trên đùi và chú chó cuộn tròn dưới chân. Mặt anh đỏ bừng và anh lay cô bé dậy để có thể trốn thoát.

Ra khỏi xe, anh kiểm tra xung quanh. Với kỳ nghỉ gia đình này, WISE đã tìm cho họ một khu cắm trại cách Berlint vài giờ về phía bắc. Mặc dù đây có vẻ là một ý tưởng tồi khi họ phải để ý đến những người đi cắm trại khác, nhưng địa điểm đặc biệt này chỉ mở vào mùa hè. Với một chút khoản hối lộ, chủ khu đã cho họ quyền tự do sử dụng nơi này miễn là không làm hỏng bất cứ thứ gì.

Nhìn thấy tòa nhà chính gần đó, anh biết chính xác họ đang ở đâu. Vì vậy, anh giúp mọi người trải bạt xuống đất trước khi giao cho họ dỡ hàng xuống xe trong khi anh đi kiểm tra địa điểm này.

Twillight đã ghi nhớ bản đồ địa điểm từ đêm hôm trước và thậm chí còn chọn được những nơi phù hợp để dựng trại. Bây giờ anh chỉ cần đi kiểm tra từng cái một xem liệu có đáp ứng đầy đủ các tiêu chí cần thiết không.

Anh cần một nơi bằng phẳng với tầm nhìn rõ ràng lên bầu trời để có thể đốt lửa trại an toàn. Và quan trọng hơn, nó phải đủ xa đường chính để không dễ bị phát hiện, nhưng cũng đủ gần nhà vệ sinh. Mặc dù anh không ngại việc nhà vệ sinh ở xa nhưng thật không công bằng khi buộc Yor và Anya phải bất tiện như vậy.

Cách bố trí của nơi này khá đơn giản, khu cắm trại được xây dựng trong một rừng thông, rất hoàn hảo bởi vì vẫn còn sớm so với mùa ra lá. Có một đường chính, bắt đầu từ cổng chính, dẫn tới một cái hồ ở khoảng giữa khu cắm trại. Và từ đó phân chia ra những đường nhỏ dẫn tới nhiều địa điểm khác nhau.

Một số nơi ban đầu nhìn trên ảnh rất đẹp, nhưng khi tới trực tiếp, anh thấy mặt đất quá không bằng phẳng hoặc có quá nhiều mảnh vụn cản đường. Vì vậy, Twillight tiếp tục đi và sau khi loại bỏ thêm một số khu vực tiềm năng khỏi danh sách, cuối cùng anh cũng tìm được một chỗ phù hợp.

Xung quanh có rất nhiều cây cối, khiến người ngoài khó nhìn thấy hơn, mặt đất bằng phẳng và hầu như không có rễ cây nào cản đường và nhà vệ sinh gần nhất cách đó vài phút.

Hài lòng với lựa chọn của mình, anh quay trở lại nhà chính.

"Xong rồi. Anh đã tìm được một nơi tốt." Anh thông báo mọi người ngay khi quay lại.

"Ồ, tuyệt quá! Vậy thì di chuyển đồ đạc của chúng ta thôi." Yor trả lời ngay và cô bắt đầu đeo ba lô lên.

"Cảm ơn vì đã chở chúng tôi tới đây, Matt." Loid nói với điệp viên cấp dưới trong khi anh cũng chộp lấy một chiếc ba lô.

"Không có gì, bác sĩ Forger. Anh cần giúp mang gì không-" Câu nói của anh kéo dài và rớt cả hàm khi thấy Yor vác hết túi này đến túi khác lên vai.

"Chúng tôi tự xử lý được, cảm ơn cậu." Loid cười khúc khích trả lời. "Nếu không thấy đây là yêu cầu quá đáng, cậu có thể trông Anya và Bond khi chúng tôi đang sắp xếp đồ đạc không?"

---

Và thế là Loid đưa cả nhóm đến địa điểm đã chọn.

Với sự giúp đỡ của Yor, anh đã dựng lều và cất tất cả đồ đạc của họ vào trong. Chiếc lều WISE mua cho họ chứa được sáu người và được chia thành hai phòng. Một lối vào nhỏ để họ có thể để ủng và một chỗ ngủ rộng ở phía sau. Cái này có vẻ hơi quá lớn vì họ chỉ có ba người, nhưng Twillight đã khẳng định rằng họ cần một chiếc lều lớn.

Một, bởi vì Bond đủ lớn để có thể tính ít nhất thành một người, nếu không muốn nói là hai. Và hai, bởi vì dù Yor và anh cũng đã thân thiết hơn kể từ khi giữa họ không còn bí mật nhưng họ vẫn ngủ giường riêng ở nhà. Vì vậy anh muốn cô có không gian riêng phòng trường hợp cô không thoải mái khi ngủ với anh.

Sau đó, anh đi nhặt đá và đào một hố lửa gần lều của họ. Trong khi đó, Anya và Bond đang chơi đuổi bắt quanh mấy cái cây trong khi người đặc vụ trẻ tuổi tội nghiệp cố gắng chạy theo.

"Được rồi, anh nghĩ vậy là xong rồi." Loid nói sau khi đốt xong hố lửa.

"Tuyệt vời." 'Matt' nói trong hơi thở hổn hển. "Nếu như vậy, tôi đi đây."

"Tất nhiên rồi, cảm ơn vì tất cả."

Loid đưa đồng nghiệp quay trở lại xe tải. Anh quay lại ngay sau đó và thấy Yor đang đặt vài chiếc ghế cắm trại xung quanh.

"Cậu ấy đi thật rồi?" Yor hỏi.

"Ừ. Chỉ có chúng ta thôi."

Nhìn quanh, anh nhanh chóng nhận ra xung quanh đột nhiên yên tĩnh đến lạ thường.

"Anya đâu?" Anh hỏi, có chút lo lắng.

"Em bảo con bé đi kiếm củi để nhóm lửa." Yor trả lời ngay.

Đúng lúc đó, cô bé tóc hồng xuất hiện, trên tay cầm đầy mấy que củi đủ kích cỡ. Chú cún ở không xa phía sau và cũng đang mang theo cành cây. Cả hai thả chúng xuống cạnh Yor trước khi Anya tới phía mẹ em.

"Đặc vụ Anya và đặc vụ Bond, báo cáo nhiệm vụ!" Em nói và chào cô.

"Làm tốt lắm, hai dứa có thể lấy thêm nữa không?"

"Được ạ!" Em kêu lên khi chạy sâu hơn vào rừng.

"Ở quanh đây thôi đấy!" Loid hét lên sau lưng em.

Anh hơi lo lắng vì em mới 8 tuổi, nhưng anh tin tưởng Bond có thể dẫn em quay lại nếu bị lạc. Vì vậy, anh quyết định để yên và bắt đầu đốt lửa trại.

Anh cẩn thận chọn một vài que củi từ đống củi để tạo thành một kim tự tháp nhỏ ở giữa hố lửa. Sau đó, anh vào lều lấy hộp diêm và mấy tờ báo cũ. Anh xé một vài mảnh và nhét mô hình xếp gỗ vào trước khi đốt giấy. Khi lửa bắt đầu cháy, anh lấy thêm củi và đưa lại gần ngọn lửa để chúng bắt lửa trước khi ném đi vào.

Cố gắng thêm chút nữa, cuối cùng anh có một ngọn lửa vừa. Sau khi lửa lớn thêm một chút, anh có thể bắt đầu nấu bữa tối trên đó.

Khi Anya mang thêm cành cây trở lại, em lập tức bị ngọn lửa phân tâm và đánh rơi cành cây để đi đến bên cha mình.

"Oa, lửa!" Em kêu lên. "Papa, làm cho nó siêu to luôn đi!"

"Để sau bữa tối." Anh trả lời. "Tại sao con không mở tủ lạnh chọn thứ gì đó?"

Để mọi chuyện dễ dàng hơn, Loid đã dành cả ngày nấu nướng chuẩn bị cho chuyến đi này. Anh đã làm thức ăn dùng cho hơn một tuần. Mỗi bữa ăn đều được nấu sẵn và đông lạnh trong túi kín, tất cả những gì phải làm là hâm nóng chúng.

Anya chạy đến chỗ tủ lạnh và bắt đầu lục lọi. Vài giây sau em quay lại với một túi đựng những miếng bánh hamburger đông lạnh. Thật dễ đoán, anh cười nhẹ và nghĩ.

---

Rất lâu sau bữa tối và sau khi mặt trời đã lặn, nhà Forger vào lều chuẩn bị đi ngủ.

Mỗi người lấy quần áo ngủ từ túi xách của mình và trải túi ngủ xuống. Anya đặt giữa túi của bố mẹ và Bond tìm một góc gần hành lý và ngủ cuộn tròn qua đêm.

Sau đó là lúc thay đồ ngủ.

Loid đang cởi áo được nửa chừng thì cảm thấy có ai đó đang nhìn mình chằm chằm. Anh quay lại và bắt gặp cả gia đình đang nhìn mình, Anya với nụ cười thích thú và Yor lấy tay che mặt.

Phải mất một giây anh mới nhận ra chuyện gì đang xảy ra, nhưng khi nhận ra, mặt anh đỏ bừng và nhanh chóng thu dọn đồ đạc trốn sang chỗ khác.

"Gọi anh khi hai người thay đồ xong." Anh lẩm bẩm khi rời đi.

Sau khi sự việc xấu hổ đó kết thúc, mỗi người đều đánh răng và chui vào túi ngủ.

Anya hưng phấn như vậy, đây là lần đầu tiên em được ngủ trong lều. Nhưng quan trọng hơn, trước đó em đã đọc được suy nghĩ của Pa mình rằng ở đây có đủ thứ thú vị để làm và em rất nóng lòng muốn thử tất cả. Vì vậy, thay vì ngủ, em liên tục đặt câu hỏi với bố về những gì họ nên làm vào ngày mai và những gì anh nghĩ sẽ là hoạt động tốt nhất để mở màn.

"Nghe này Anya, nếu muốn làm tất cả những điều thú vị này thì con cần phải ngủ nếu không ngày mai sẽ không đủ sức đâu." Anh kết thúc bằng câu nói sau khi trả lời khoảng chục câu hỏi của em.

Cô bé càu nhàu đáp lại nhưng vẫn làm theo. Và cuối cùng, căn lều đủ im lặng để bố và mẹ em có thể cố gắng ngủ một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro