Ác quỷ đến - p2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Trời đất, cái gì thế này!"

"À, ừm."

"Có còn là học sinh cấp hai đâu. Đến ta còn cảm thấy xấu hổ thay. Không thể nào!"

"Xin lỗi..."

"Chẳng hạn mục số 6, rõ ràng ngươi đang giỡn phải không?"

"Ừ nhỉ."

"Không thể nào!"

Thảm thương thật. Kết quả của một hồi chật vật suy nghĩ lại thành ra thế này. Chẳng hiểu có phải tôi tưởng tượng hay không, mà đến cả mèo yêu cũng tỏ vẻ kì thị, không thèm lại gần tôi.

Chờ tôi bình tĩnh lại, ác quỷ vỗ vai tôi bộp bộp và nói.

"Ừm, trước mắt hãy bắt đầu từ vụ nhảy dù số 1 đã! Rút tiền tiết kiệm rồi tới sân bay thôi!!!"

Thế là hai tiếng sau, tôi đã trèo lên một chiếc máy bay phản lực, ở cách mặt đất 3000 m.

"Mau nhảy đi nào!"

Nghe ác quỷ vui vẻ giục giã, tôi bắt đầu quăng mình ra bầu trời.

Đúng! Đây chính là ước mơ của tôi. Trời xanh trải rộng trước mắt. Biển mây cuồn cuộn hùng vĩ. Đường chân trời kéo dài vô tận. Lúc nhìn trái đất từ trên cao, mọi giá trị quan đều đảo ngược, quên hết những chuyện vụn vặt thường ngày, hưởng thụ niềm vui sướng được sinh ra và sống trên trái đất này.

 Những điều như thế được viết ở đâu đó thì phải.

 Nhưng làm gì có chuyện như vậy.

Ngay trước khi nhảy, tôi đã ngán đến tận cổ. Vừa lạnh, vừa cao, vừa đáng sợ. Tại sao người ta thích làm việc này nhỉ? Mình mà lại muốn làm việc này sao? Trong lúc nhảy, tôi mơ màng với những băn khoăn ấy, và lại "trước mắt tối sầm".

Lần này tỉnh dậy trên giường, trong căn hộ của mình.

Tôi bị đánh thức bởi tiếng "meo". Nhúc nhắc cơ thể thì vẫn không có gì thay đổi, đầu óc ong ong. Đấy chỉ là một giấc mơ thôi à?

"Tha cho ta đi mà!"

Aloha (từ giờ tôi quyết định thầm gọi ác quỷ như thế) đã ở bên tôi từ lúc nào.

"Làm phiền anh rồi".

"Ngươi suýt chết đấy nhé... Mà dù sao cũng sắp chết đến nơi rồi!"

Aloha lại cười một mình.

Tôi im lặng, ôm lấy con mèo. Nó thật ấm, thật mềm, sờ rất sướng tay. Bình thường tôi không để ý nhiều, cứ thích thì ôm nó thôi, nhưng đến lúc này mới cảm nhận sâu sắc được rằng đây cũng là một sinh mệnh.

"'Những việc muốn làm trước khi chết' nghe vớ vẩn nhỉ."

"Vậy sao?"

"Thật ra chẳng có đến mười điều. Kể cả có đi chăng nữa cũng toàn chuyện nhảm nhí."

"Ừm, có thể cho là như thế"

"Còn anh thì sao?"

"Ta ư?"

"Sao anh tới đây? Tóm lại anh tới để làm gì?"

Ngay tức khắc, nét mặt rạng rỡ trước giờ của Aloha biến thành một nụ cười quái dị.

"Ngươi muốn biết à? Để ta nói cho ngươi nghe nhé"

"Khoan, khoan đã"

Aloha thay đổi thái độ đột ngột làm tôi bất ngờ và hơi nao núng. Tôi bỗng có linh tính chẳng lành. Lúc này mình phải thận trọng. Bản năng trong tôi gào lên.

"Sao thế?" Aloha dò hỏi.

Tôi chầm chậm hít thở sâu, chuẩn bị tâm lí. Không sao. Chỉ hỏi chuyện thôi chắc sẽ không có vấn đề gì đâu.

"Không, không sao cả. Anh cứ nói đi"

"Thực ra... Ngày mai ngươi sẽ chết"

"Hả?!"

"Ngày mai ngươi sẽ chết. Ta đến đây là để nói cho ngươi biết điều này"

Tôi tuyệt vọng.Suốt cuộc đời tôi đã nản chí không ít lần, nhưng đến bây giờ mới thực sự thấm thía thế nào là tuyệt vọng. Đó là cảm giác bất lực tuyệt đối đến mức ngạc nhiên.

Nhìn vẻ ngẩn ngơ không thốt nên lời của tôi, Aloha vui vẻ nói.

 "Đừng vội chán nản! Ta có một cơ hội lớn dành cho ngươi đây!"

"Cơ hội lớn...?"

"Chẳng lẽ ngươi cứ định thế mà chết hay sao?"

"Không, tôi muốn sống chứ, nếu được"

Chẳng chậm một khắc, Aloha lập tức tiếp lời.

"Có một cách"

"Cách?"

"Gọi là phép thuật được không nhỉ, phép thuật có thể kéo dài sinh mệnh của ngươi"

"Thật ư ?"

"Thế nhưng có một điều kiện. Trong thế giới này, có một nguyên tắc chúng ta buộc phải theo."

"Đó là?"
"Được thứ này phải mất thứ khác"

"Vậy... Tôi phải làm gì?"

"Không phải chuyện quá khó khăn. Chỉ cần thực hiện một giao dịch đơn giản"

"Giao dịch?"

"Chính vậy"

"Giao dịch thế nào?"

"Xóa khỏi thế giới này một thứ, đổi lại ngươi sẽ sống thêm được một ngày"

Gì, làm sao mà tin được!

Dù sắp chết đến nơi nhưng đầu óc tôi đâu điên đến mức ấy. Đây là cái mà người ta vẫn gọi là "lời thì thầm của quỷ" đấy hả? Nghe dễ dàng quá vậy! Trước hết, Aloha này có quyền gì mà can thiệp được vào số phận chứ?

"Ngươi đang thắc mắc ta có quyền gì, đúng không?"

"Hả? Không không..."

Hắn thật là ác quỷ ư? Có thể nhìn thấu người khác sao? 

"Nhìn thấu người khác là chuyện giản đơn. Vì ta là ác quỷ mà!"

"Ừm..."

Tôi giữ yên lặng, Aloha bèn quay về vẻ vui tươi lúc trước.

"Khủng khiếp nhỉ! Ngạc nhiên chưa? Ngạc nhiên lắm đúng không? Trời, nói chuyện nghiêm túc mệt quá đi à! Như thế đâu phải là ta!"

"Sao bỗng dưng..."

"À, vì là chuyện nghiêm túc nên ta nghĩ mình nên nói bằng thái độ 'ác quỷ' một chút. Ta vốn là ác quỷ cơ mà!"

"Làm ơn dừng lại đi, thật đấy"

"Ngươi tưởng mình sắp chết thật à? Đùa đó, nhưng giao dịch này là thật!"

"Thật á?"

"Để ta kể cho ngươi nghe tại sao lại có giao dịch này, vì ngươi chẳng chịu tin gì cả!"

"Ngươi có biết Sáng thế ký không?"

"Kinh thánh á? Biết, nhưng tôi chưa đọc bao giờ"

"Thế à... Nếu ngươi đọc rồi thì ta có thể giải thích nhanh hơn"

"Xin lỗi"

"Thôi được, để tiết kiệm thời gian, ta sẽ cắt nghĩa ngay đây! Chúa tạo ra thế giới này trong bảy ngày"

"Ồ..."

"Nguơi không tin ư? Là thật đấy. Vì ác quỷ ta đây đã ở bên cạnh tận mắt chứng kiến"

Một sự kiện tầm cỡ! Mặc dù rất căng thẳng, tôi vẫn im lặng lắng nghe.

"Ngày thứ nhất, thế giới chìm trong bóng tối. Chúa tạo nên ánh sáng, từ ấy sinh  ra ngày và đêm"

Sinh ra... Tôi nghĩ bụng, có phải là thứ gì đâu mà sinh ra được.

"Ngày thứ hai, Chúa tạo nên bầu trời. Ngày thứ ba tạo mặt đất. Trời đất hình thành, biển xuất hiện, cây cối đâm chồi nảy lộc"

"Hoành tráng thật!"

"Đúng thế! Rồi ngày thứ tư là mặt trời, mặt trăng, các vì sao. Và như thế, vũ trụ ra đời. Tiếp đó, ngày thứ năm đến lượt cá và chim, ngày thứ sáu súc vật và muông thú.Cuối cùng, Chúa tạo ra một sinh vật giống với bản thân mình là 'con người'. Đó chính là sự xuất hiện của loài người!"

"Tóm lại là trời đất hình thành, vũ trụ ra đời, loài người xuất hiện nhỉ"

"Nhà ngươi tổng kết được lắm!"

"Còn ngày thứ bảy?"

"Là ngày nghỉ! Chúa cũng phải nghỉ chứ!"

"Đó là Chủ nhật đúng không?"

"Đoán hay lắm! Đúng như vậy. Nghe khủng khiếp không? Mọi sự hoàn thành chỉ trong vỏn vẹn bảy ngày. Chúa giỏi kinh! Ta kính trọng người vô cùng!"

                                                                     .....CONTINUE......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro