Chapter 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- "Cả lớp đứng" – Lớp trưởng hô lên ngay khi mẹ tôi vừa bước vào lớp

- "Chào các em. Năm nay cô sẽ đảm nhiệm vai trò GVCN của lớp mình, và hôm nay cô có mang đến hai thông báo muốn cho các em biết: Thứ nhất cô sẽ làm GVCN của các em cho tới hết năm cuối"

Cả lớp chẳng có động tĩnh gì, dường như họ chẳng mấy hứng thú gì với thông tin vừa rồi cả, cho đến khi mẹ tôi nói tiếp:

- "Tin thứ hai là lớp chúng ta năm nay sẽ chào đón thêm một thành viên mới. Nào, vào đi em"

Cả lớp ồ cả lên sau khi cô gái ấy bước vào, có lẽ là vì vẻ đẹp của cô ấy, tôi chẳng mấy quan tâm nhưng khi nhìn kĩ lại thì tôi chợt nhận ra đó là cô gái mà tôi vô tình đi ngang qua hồi sáng, tôi biết chắc cô ấy là học sinh mới rồi nhưng mà không ngờ cô ấy lại học lớp tôi.

- "Em giới thiệu bản thân với cả lớp đi nào" – Mẹ tôi quay sang cười rồi nói

- "Vâng. Xin chào, hân hạnh được làm quen với mọi người, tớ tên là Alicia Amstutz đến từ Thụy Điển, do cha tớ hiện đang công tác tại đây nên tớ mới có dịp được đến đây học cùng mọi người, tớ sẽ ở lại và học cùng với các bạn cho đến hết năm cuối, xin nhờ các bạn chiếu cố cho!"

Khuôn mặt của cô ấy toát lên vẻ phúc hậu và hiền từ, giọng nói thì chất chứa sự dịu dàng của một thiếu nữ. Bọn con gái cũng hào hứng lên không kém gì so với bọn con trai, "Chà, cô gái này thu hút quá nhỉ, chắc tên nào cũng mong được ngồi kế cô ấy" - tôi suy nghĩ một hồi sau khi lướt nhìn xung quanh thái độ của cả lớp.

- "Em ngồi cuối lớp được không? Vì còn một ghế trống cạnh bạn Mason đấy – Mẹ quay lại nháy mắt với tôi sau khi nói xong, tôi cũng đoán được ý đồ của mẹ (mẹ ơi là mẹ)

- "Dạ vâng! Em ngồi ở đâu cũng được cô ạ" – Alicia đáp lời cùng với nụ cười mỉm trên môi

Sau khi nghe mẹ tôi nói xong thì cả lớp mất hết hứng, có lẽ vì cô ấy ngồi cạnh một kẻ như tôi, người được xem như là không tồn tại trong lớp hay thậm chí là trong ngôi trường này

- "Em Mason cho Alicia mượn sách nhé. Vì em ấy vừa chuyển đến vào hôm qua nên có lẽ em ấy chưa kịp nhận thời khóa biểu của lớp ta" – Mẹ lại nháy mắt với tôi (thôi mẹ ơi cho con xin)

Cả lớp ai cũng nhìn vào tôi ánh mắt đầy sát khí, hình viên đạn hay mọi thể loại mắt như vậy, chắc ai cũng thèm muốn chỗ ngồi của tôi.

- "Tớ là Alicia từ nay về sau mong được giúp đỡ" – Alicia quay sang cười với tôi rồi chìa tay ra

- "Ờ ... Mason Paker, hân hạnh được gặp" – Tôi đưa tay sang bắt tay với cô ấy (sao tôi cứ có cảm giác bất an thế nhỉ ?)

Alicia kéo sát bàn của cậu ấy vào bàn của tôi, cái bàn của cả hai chúng tôi kết hợp tạo thành một cái bàn lớn. "Gần quá! Một chút nữa thôi là tiếp xúc da rồi! Làn da trắng tinh của cô ấy, mình có xứng đáng chạm vào không?" Tôi đã có những suy nghĩ đó khi thấy Alicia mỗi lần sát người lại gần tôi để xem rõ bài trong sách, thú thật trước giờ tôi chưa bao giờ gặp tình huống oái ăm thế này. "Mà thôi kệ, tới đâu đó thì cứ tới" – tôi nghĩ thầm trong đầu rồi tiếp tục tập trung vào bài giảng.

Khi mọi người đang chìm vào không khí của tiết học đầu tiên thì một tiếng la thất thanh ở xa làm cả lớp giật mình rồi vài phút sau thì một thằng bạn trong lớp đi học muộn với một cánh tay được băng bó.

- "Em xin lỗi cô em đi học trễ ạ!" – Nó ríu rít xin lỗi khi thấy mẹ tôi

- "Không sao đâu em, bữa đầu đi học sau một kì nghỉ dài mà, nhưng nhớ lần sau đừng đi trễ nữa đấy nhé" – Mẹ tôi cười đáp

- "Dạ vâng, em cảm ơn cô"

- "Tay em bị sao vậy?" – Mẹ tôi chợt nhìn thấy cánh tay băng bó của thằng đó rồi hỏi

- "Dạ lúc em vừa vào đến cổng trường thì em bị một người đàn ông điên cắn ạ, nên em đã tới phòng y tế của trường để băng bó"

- "Chết thật, vậy em có sao không ?"

- "Dạ cũng còn hơi đau nhưng em vẫn ổn ạ"

Bỗng chúng tôi lại nghe tiếng hét khác từ tầng dưới, nghe có vẻ như là tiếng hét của một giáo viên nữ.

- "Các em ở lại đây để cô đi xem có chuyện gì nhé, cô sẽ quay lại sớm thôi" – Mẹ tôi quyết định đi xuống kiểm tra xem đang xảy ra chuyện gì

Cả lớp xôn xao bàn tán về cái thằng đi muộn, nó có nhiều biểu hiện lạ lắm: tay chân thì cứ run rẫy, mồ hôi chảy nhiều đến nỗi ướt cả áo dù ngồi dưới môi trường được trang bị máy lạnh như trong lớp ... Thấy thế nên lớp trưởng đến hỏi thăm:

- "Cậu có sao không ? Trông mặt cậu xanh xao quá"

Thằng đó không trả lời mà đột nhiên đứng dậy rồi lao đến đè lớp trưởng xuống mà cắn, cả lớp hoảng hốt chạy đến giữ nó lại nhưng tất cả đều sửng sốt và kinh hãi khi thấy lớp trưởng đứng dậy với vết cắn trên cổ và máu chảy như suối. Thằng đi học muộn kia cũng nhân lúc cả lớp đang hoảng sợ thì quay cắn những người gần nó, lớp trưởng cũng có biểu hiện lạ như vậy, mắt cô ấy hoàn toàn trắng bệt, cô ấy cũng lao đến đè một cô gái khác xuống và cắn cô ấy giống như bản thân đã từng bị và rồi cứ thế nhiều người bị cắn khác cũng có mấy biểu hiện y hệt hai người kia và bắt đầu đi cắn những người xung quanh, cuộc hỗn loạn cứ thể mà diễn ra.

- "Alicia, phía sau, lui về phía sau tôi" – Thấy tình hình có vẻ ngày một xấu đi, tôi kéo tay Alicia lui về sau lưng mình

- "Tớ có thể tự bảo vệ bản thân, cậu khỏi phải lo" – Alicia vùng vẫy

- "Ý tôi không phải là như vậy. Ra đằng sau tôi rồi tôi sẽ mở đường ra khỏi đây, cậu có thấy tình hình bây giờ không ?"

Tôi vội túm lấy cặp sách của tôi để đánh chặn từng người trong lớp đang chạy đến, nhưng họ đông quá đi mất, đôi lúc tôi phải dùng cả chân để đạp họ ra, biết là nguy hiểm nhưng đâu còn cách nào khác, tình thế của chúng tôi lúc này đang dần trên đà ngàn cân treo sợi tóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zombie