116: Kể cả khi có bảo tôi nghỉ ngơi (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ấy nói, Yoohyun danh tiếng không tốt,

"Bởi vì lần phá hủy kiến trúc hầm ngục đợt trước sao?"

Xung quanh đó đã được em trai tôi dọn dẹp sạch sẽ không còn lại gì. Hoặc là sau khi xử lí sạch sẽ phó bản với Peace nhưng vẫn làm ngơ hiệp hội? Nhưng lúc đó tôi đã ngăn cản nó rồi. Cũng đã nói rằng sự việc ở trung tâm cách li hôm qua sẽ được giải quyết. Nó bảo đã làm được rồi. Cho nên Song Taewoon sơ tan mọi người, như vậy anh ta có thể dối khách được với Noah rồi. Không lâu trước đó, khi tôi vẫn bị bắt có, nó cũng đã gặp Song Taewoon rồi.

"Mà những điều này..... cơ bản đều là vì mình."

A, chết tiệt

"....Không tốt như thế nào?"

"Cậu quả thật không bao giờ lên mạng ha?"

Moon Hyuna có chút ngoài ý muốn. Cô ấy quay người nói.

"Yerim từng nói rồi, đây là kỳ nghỉ của chú cô bé, nên phải để chú nghỉ ngơi cho thật tốt, thế mà tôi còn vô ý đến nhường này."

Đôi chân dài sải bước dọc con đường. Tôi nhanh chóng đuổi theo và chỉ vào Blue trước mặt tôi, Blue bỗng nhiên nhảy lên phía trước, cản đường Moon Hyuna."

_____ KKYA KKYA

"Nó được đào tạo tốt nhỉ."

"Đây không phải là luyện tập, nó chỉ quan sát hành động của tôi. Cả tạ trời đất, thay bằng nói những điều này sao cô không kể cho tôi biết cô đang nói về chuyện gì nhỉ."

"Không ngờ cậu lại không biết. Cậu muốn làm gì trong kỳ nghỉ?"

Moon Hyuna lại quay người hỏi.

"Tôi chả muốn làm gì cả. Tại sao Yoohyun——"

"Cậu không có việc gì muốn làm à? Sở thích các kiểu thì sao?"

​Nếu cô muốn bàn về sở thích ... hiện tại quả thực tôi không có sở thích nào cả.

"Tôi chỉ nhàm chán ngây người trong nhà thôi. Thỉnh thoảng ra ngoài đi dạo. Điều này ok mà nhỉ?"

"Như thế thật sự rất nhàm chán, anh trai nhỏ. Cậu không cảm thấy như thế hả?"

"Xin hãy kể cho tôi nghe về Yoohyun."

"Khuôn mặt nhăn nhó của cậu thật dễ thương."

Dễ thương cái mẹ gì. Tôi cũng ba mươi...hoặc không, nhưng bây giờ tôi chắc chắn trẻ hơn Moon Hyuna. Dù thế nào đi chăng nữa, từ khóa này thể hiện tôi như một tiền bối với cô ấy, nhưng hiện tại cô ấy lại nhìn tôi với ánh mắt giống như đang nhìn một hậu bối của mình vậy. Tôi rất tò mò không biết mối quan hệ của họ là như thế nào.

"Làm ơn đừng thay đổi chủ đề nữa."

"Muốn tôi nói cho cậu biết Sung Hyunjae ghét cái gì không?"

"Không phải anh ta ghét những thứ nhàm chán à?"

"Còn có nhiều cái khách nữa mà."

Tôi rất tò mò. Nhưng tôi không muốn tiếp tục bị đánh lạc hướng.

Tôi lại gọi Blue đến bên cạnh. Một con gryphon có kích thước bằng một chú chó lớn đang vẫy vẫy đuôi. Dù nhóc này càng ngày càng lớn, những cái điệu bộ của nó vẫn chả thay đổi gì.

"Hôm nay tôi gọi điện thoại cho cô là muốn nói về Blue."

" Blue? Cậu muốn đưa nó cho tôi?"

Moon Hyuna bất giác nghiêng người về phía tôi.

Hội Breaker vẫn không thể tìm thấy một ấu tể nào phù hợp. Muốn tìm được ấu thú cao cấp có thể không dễ, nhưng sau này bao giờ mới có thể tìm được một ma thú nhỏ cấp cao cũng không đoán trước được.

"Ừ. Để nhóc ấy ở đây trông nhà thì thật lãng phí. Tôi nghĩ nhóc này rất thích hợp với Hyuna."

Tôi một nụ cười ân cần với mồi câu trên tay. Ban đầu tôi chỉ muốn nuôi dưỡng cô ấy một cách đơn giản, nhưng Hyuna lại tự dâng đến đây.

"Đương nhiên nó thật lãng phí! Anh trai nhỏ, cậu cần cái gì? Cứ trực tiếp nói với tôi!"

Khi tôi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười rạng rỡ như mặt trời mùa hè đó, tôi muốn nói rằng tôi không có nhu cầu gì đặc biệt, chỉ cần chăm sóc nhóc này thật tốt. Cô ấy đã rất hạnh phúc.

"Trước hết, xin vui lòng cho tôi biết chủ đề mà vừa nãy cô ngừng nói đến."

"Cậu phải giữ bí mật đó, tôi đã bảo rồi đó... Hay đúng hơn, ngay cả khi anh nói sẽ làm vậy, họ cũng có thể nhận ra ngay. Ây, như thế này, tôi có khả năng phải chiến đấu với em trai của anh trai nhỏ rồi."

"Cô có ma dược loại tốt nhất mà."

"Có rất nhiều lão già bám lấy tôi nên tôi không thể sử dụng nó, nhưng tôi nghĩ - ấy ấy, ý cậu là tôi sẽ thua đó hả?"

"Không phải như thế đâu."

Mặc dù Yoohyun thực sự sẽ giành chiến thắng.

Moon Hyuna vẻ mặt không vui, mở miệng nói.

"Cậu biết chúng tôi phải quản lý hình ảnh của mình mà đúng không? Ngay cả khi thợ săn cấp cao gây ra một số rắc rối, nếu những người thức tỉnh không bị cuốn vào và mất mạng, thì dù ít dù nhiều sẽ được che giấu. Ngay cả khi những người chưa thức tỉnh bị thương, miễn là đạt được thỏa thuận nào đó, thì việc đó cũng sẽ thuận lợi bỏ qua."

Có lẽ tôi biết. Chỉ nhìn vào tin tức cũng thấy những vụ tai nạn liên quan đến Breaker không thường xuyên xuất hiện. Thay vào đó, họ chủ yếu nói về những mặt tích cực, chẳng hạn như chinh phục ngục tối thành công, rút ​​ngắn thời gian chinh phục, quản lý ngục tối ổn định, v.v.

Ngục tối mới xuất hiện được ba năm nên chính phủ muốn xoa dịu người dân. Ngay cả sự tồn tại của ngục tối cũng khiến người dân lo ngại, vì vậy họ không thể tăng thêm mối nguy hiểm của một thợ săn cấp cao trong thời kỳ bất ổn này, nên họ chỉ giấu nó càng nhiều càng tốt.

"Nhưng gần đây, nó chỉ giới hạn ở Hiệp hội Haeyeon. Họ không hề che giấu điều đó. Không phải kiểu nói thẳng trực tiếp trước mặt công hội trên tin tức hay gì đó mà là những lời đoàn được lưu truyền sau lưng. Bọn họ thậm chí còn viết bài lên mạng để biểu thị sự lo lắng và nghi ngờ của mình đối với hội trưởng Hiệp hội Haeyeon."

Có phải danh tiếng của cậu trước công chúng càng ngày càng tệ hơn không? Tôi nghĩ về những gì đã xảy ra trước kho hồi quy, trong thời gian khai trương Trung tâm Thức tỉnh. Khi số lượng thương vong của những người thức tỉnh càng ngày càng gia tăng cộng thêm các loại phản ứng phụ kéo dài, sự ác ý sẽ hướng đến các hiệp hội và những thợ săn cấp cao. Hội Haeyeon cũng nằm trong số đó. Tất nhiên, tôi cũng phải chịu sự đả lích.

Nhưng bây giờ không nên có lý do như vậy.

"Mục đích của việc làm này là gì?"

"Không phải là vì cậu sao?"

"TÔI?"

"Rất nhanh thôi cậu sẽ hợp tác với các công hội lớn khác nhau. Từ lúc tuyên bố trung lập, cậu chỉ im lặng và nằm ườn ra, hầu như không có hoạt động bên ngoài nào, nên bọn họ không thể tấn công cậu được, chỉ có thể nghĩ trong đầu. Mà từ góc độ của hiệp hội, cậu sẽ là một miếng mồi ngon như thế nào chứ?"

Moon Hyuna xua tay nói tiếp.

"Không thể nào dễ dàng khống chế một thợ săn cấp cao và cậu xuất hiện. Điều quan trọng nhất, cậu là cấp F, cho nên rất dễ dàng để quản lý cậu. Dù sao thì, họ có lẽ đang không thể đợi nổi đến cái này chòng dây vào cổ cậu? Vì vậy, hãy cẩn thận Song Taewon. Có thể cậu sẽ thức dậy bên trong tù và phải chịu đựng những điều không tốt."

"Họ sẽ làm những điều như thế này à? Có luật lệ được đưa ra. Và dù thế nào đi nữa, Cục trưởng Song là người tuân thủ pháp luật."

"Nếu cậu cho rằng đây là nền móng và anh ta sẽ không làm điều như thế? Một cậu em trai nghe lời anh trai, gần đây trở nên khá là phiền phức, nhưng dù sao cậu ta cũng là cấp S, về cơ bản thì không ngăn nổi. Vậy thì không phải anh trai không phải nên chịu trách nhiệm sao- —Đại loại như thế. Nhìn đây này."

Moon Hyuna lướt trong điện thoại ra một bài báo đưa cho tôi xem. Một tấm ảnh được chụp chung trên màn hình, là tôi và Yoohyun. Peace ở trong vòng tay tôi. Đây là bức ảnh chụp ngày chúng tôi đi bộ từ Hội Haeyeon đến cơ sở chăn nuôi.

"...Đây không phải là vi phạm quyền chụp ảnh chân dung sao?"

"Cậu cũng được coi là nhân vật của công chúng rồi."

Sau đó tôi vô thức nheo mắt lại và nhìn vào những bình luận mà cô ấy cho tôi xem. Tôi không muốn nhìn thấy nó.

---Không phải chủ tịch Hội Haeyeon nói rằng anh ấy và anh trai có mối quan hệ không tốt sao?

- Wow, anh ta trông như một thanh niên 20 tuổi nhỉ.

——Han Yoohyun trông đẹp trai ghê. Anh ấy cười lên nhìn càng đẹp hơn nữa, thật tuyệt vời~♡

---Vậy là lớp S cũng có thể di chuyển bình thường à?

Nhìn chung họ rất ngạc nhiên trước diện mạo mới của Yoohyun. Đặc biệt có rất nhiều cuộc thảo luận về mối quan hệ với một cấp F như tôi. Nó giống như nói, 'Chả qua, trước mặt gia đình cũng phải có một điệu bộ khác ha, haha'.

Bởi vì cậu cư xử rất lạnh lùng trước mặt công chúng. Có lẽ vì ý thức được mình vẫn còn nhỏ, nên trên màn ảnh hầu như cậu rất ít khi thả lỏng ban thân.

Sau đó, lại có một bài báo khác, đó là bức ảnh chụp tôi và Yoohyun vào ngày cậu bước ra khỏi hầm ngục, nó hiển hiện lên trước mắt tôi. Điều quan trọng nhất bức ảnh đó là tôi đứng trước mặt Yoohyun.

——Không phải anh trai của Han Yoohyun được xếp hạng F sao? Em trai cấp S nhưng vẫn muốn anh trai bảo vệ mình?

---Hahahaha Cấp F hahahaha

--Peace thật dễ thương! Peace ! ! !

——Một thợ săn cấp S vừa mới ra khỏi ngục tối, nhưng anh ta vẫn cực kỳ bình tĩnh!

Bình luận tương tự như bài viết trước.

"Điều này thể hiện rằng cậu bé có thái độ khách khi có tôi bên cạnh sao?"

"Có lẽ vậy? Không phải như thế à?"

"Nó phải có tính pháp lý tốt."

Nếu như họ thiết lập hình ảnh như thế, YooHyun chỉ cần gặp rắc rối lớn một lần, hoặc bịa đặt về rắc rối mà cậu gây ra, vậy rất dễ dàng để khống chế dư luận. Tôi không thích tình huống này, ngay cả khi chúng tôi hợp tác với nhau, kết hợp với ưu thế giữa hai chúng tôithì vẫn chưa đủ.

"Anh trai cậu không phải là loại người âm thầm chịu đựng, nhưng cậu ta vẫn còn trẻ. Vậy anh trai nhỏ, cậu định làm gì đây?"

"AAA, tôi đang nghỉ phép mà."

Moon Hyuna lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

"Cậu định cứ để thế quan sát trước một thời gian đã?"

" Yoohyun sẽ không dễ dàng gục ngã như vậy đâu."

Ngay cả trước khi hồi quy, đã có rất nhiều vấn đề khác nhau, nhưng cậu đã lớn lên một cách an toàn và khỏe mạnh.

Sự việc này thậm chí còn không xuất hiện cả 'Ngu hiêu', nếu là vấn đề giữa các cá nhân, ít nhất thì cậu sẽ không phải chịu tổn thương về thể xác. Hơn nữa cậu hiện giờ đã là hội trưởng, tuy rằng tuổi tác của cậu vẫn chưa đủ chín chắn, nhưng dù sao cũng sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều so với một người luôn ở vị thế thấp kém như tôi sao?

"Về phần tôi, thôi được rồi, nếu như mọi việc không ổn tôi sẽ lật ngược lại tình thế bằng một số việc trong thời khắc cuối cùng."

"Qủa thật, tôi thực sự thích cậu lắm đó."

Moon Hyuna vỗ vỗ vai tôi cười nói. Đau vãi. Pease gầm gừ, cô ấy rụt người lại một cách cường điệu và vẫy tay.

"Trong và ngoài hiệp hội thợ săn cũng có sự khác nhau về quan điểm. Những người nói rằng các thợ săn cấp cao cần bị hạn chế hơn đang phải đối mặt với những người nói rằng họ cần được trao nhiều thời gian hơn. Thêm vào đó, quyền lực của Hiệp hội rõ ràng sẽ bị chia sẻ với bên MKC."

"MKC?"

"Đúng. Dù sao thì quyền lực của người lãnh đạo công cũng ít hơn một chút, nhưng bọn chúng vẫn cứ nói nhăng nói cuội, cho nên khả năng cao chúng sẽ nhúng tay vào. Họ có thể đang lên kế hoạch rằng buộc bọn họ, đồng thời khiến họ phải đối đấu với những công hội khách. Thành thật mà nói, Công hội Soodam ban đầu cùng bị thao túng kiểu như này, nhưng vì Sung Hyunjae mà ngày hôm qua đã bị xóa sổ, nhưng muốn nuốt gọn MKC của bọn họ cũng không dễ dàng gì."

Cô ấy mỉm cười và nói rằng hiệp hội cũng có thể bị cắn ngược lại bất cứ lúc nào. Cô ấy nói rằng anh ta, Sung Hyunjae, đã lấy đi rất nhiều thứ từ MKC. Ngoài ra, Seseong và Haeyeon đang phân chia chiến lợi phẩm đến từ Soodam

"Cô chỉ đứng đó thôi?"

"Cho dù tôi có can thiệp cũng chỉ làm no bụng những người đằng sau tôi. Tôi có nên bỏ chạy không?"

"Cô luôn được chào đón. Blue cũng ở đây."

--Kkyao!

Sau khi Blue trả lời và dang rộng đôi cánh, vẻ mặt của Moon Hyuna dịu lại. Có lẽ cô ấy sẽ đối xử rất tốt với Blue.

"Sung Hyunjae ghét cái gì?"

Tôi đi bộ thêm một lúc, ngồi vào bàn dưới giàn che và hỏi Moon Hyuna.

"Không phải chuyện gì to tát, nhưng người đó thực ra lại cảm thấy bề ngoài nhìn trẻ quá."

Moon Hyuna nâng cằm cười nói.

"Có lẽ điều này làm phiền anh ta rất nhiều, bởi vì trước khi anh ta thức tỉnh thì sở hữu một gương mặt khá baby, cho nên cứ luôn cố ý nghiêm túc đi lại khắp mọi nơi. Quần áo và kiểu tóc cũng vậy. Tuy nhiên, cách nói chuyện của anh ta có vẻ thay đổi khá là nhiều?"

"Cách nói chuyện của anh ta thay đổi sao?"

"Đúng. Hình như vào khoảng một tháng trước? Trước đây anh ta chưa từng sử dụng cách nói phù phiếm như thế này, cậu ít nhất phải trên bốn mươi tuổi thì mới phù hợp với kiểu nói đó. Tuy nhìn rấy tự nhiên , nhưng nó cứ như trước giờ anh ta đều sử dụng kiểu nói đó vậy."

Ngay cả khi cô nói rằng anh ta quan tâm đến bộ mặt baby của mình, nhưng anh ta cũng không phải loại tính cách sẽ thay đổi cách nói chuyện của mình chỉ để trở nên trưởng thành hơn. Nếu trong thời gian một tháng, thời gian không tính dài, nhưng nói chuyện không hề có chút gượng gạo. Đúng là, anh ta dường như vẫn luôn.....

"Từ đã. Không phải thời gian mình hồi quy cũng là một tháng trước sao? 』

Nếu như là khoảng bốn mươi tuổi thì đó là tuổi của Sung Hyunjae trước khi mình hồi quy. Tất nhiên, đây sẽ là phỏng đoán hoang đường nếu cho rằng có một hiệu ứng tiền hồi quy, chỉ thế mà thôi.

"Người ta nói những người nhạy cảm cảm thấy bất hòa. "

Anh ta là người có khả năng dự đoán trận chiến và có thể cảm nhận được chuyển động của đối thủ trước một bước. Không có lý do gì để một người có kỹ năng giác quan này lại thiếu nhạy cảm.

Có thể, ở cơ hội nhỏ nhất. Nếu Sung Hyunjae chịu ảnh hưởng bởi sự kết hợp của tương lai của anh ta. Nếu anh ta có thể vượt qua hiệu ứng hồi quy, anh ta thậm chí có thể nhớ lại những ký ức từ tương lai.

".... Người đó hẳn phải có nhiều thông tin hơn tôi, phải không? "

So sánh như vậy sẽ khiến tôi cảm thấy xấu hổ. Hơn nữa, không phải anh ta có quan hệ với 'kẻ vô đạo đức' tên Crescent moon đó sao? Tất nhiên, tất cả điều này chỉ là suy đoán từ bề ngoài.

.... Nếu là người đó, dường như anh ta sẽ nhớ tới, nên hẳn sẽ khó chịu lắm.

"Anh trai nhỏ, sao vậy? Trông cậu có vẻ rất tệ?"

"Bởi vì Sung Hyunjae tệ lắm."

"Tôi cũng đồng ý với điều đó."

​Tôi có phải kiểm tra không? Tôi nên nói gì đây? Anh có tình cờ nhớ được tương lai không? Sao như tà phải vậy trời.

Sẽ tốt hơn nếu hỏi anh ta tại sao lại thay đổi cách nói chuyện.

"Nếu không có việc gì t thì đi ra ngoài chơi đi. Tôi sẽ mua cho cậu đồ ăn ngon."

"Thuận đường ra ngoài thì chúng ta ghé qua hiệp hội tí nhé."

"Cậu nói cậu đang trong kỳ nghỉ cơ mà."

"Tôi đang nghỉ mà. Nên tôi sẽ không làm gì đâu."

​Ý tôi là, nếu bên đó không có hành động gì tôi cũng sẽ án binh bất tộng. Tôi nên tiếp cận hay để họ yên?

"Noah cũng đi cùng được chứ?"

"Thanh niên ở trung tâm huấn luyện đó hả? Đương nhiên dược!"

"Cậu ấy là một con người. Nên đừng có dùng tiêu chuẩn ma thú nào để nhắm vào cậu ấy."

Noah thực sự rất nổi tiếng, nhưng cách cậu ta đạt được nó càng kỳ lạ. Các bạn à, cậu ấy chỉ là một con người thôi.

***

Bầu trời vẫn còn trong xanh vào buổi sáng, nhưng nó lại trở nên âm u khi đến giờ ăn trưa. Dường như sắp mưa.

Han Yoohyun nhìn chằm chằm vào bầu trời xám xịt ngoài cửa sổ và nới lỏng cà vạt quanh cổ. Cậu cởi nút trên cùng của áo sơ mi và thở dài nhẹ nhàng.

Cậu đã quen với việc nhẫn nại. Nhưng trước cái nóng oi bức đột ngột ập đến, cậu cũng không thể làm gì được. Cậu cảm thấy mình như ngọn lửa bập bùng lặng lẽ trong ngọn đèn dầu, và trước mắt cậu là một ngọn núi khô cằn vì hạn hán. Chỉ cần cậu tiến lên một bước, ngọn lửa sẽ lan rộng không ngừng.

Nhưng ngọn lửa ngày càng lớn không còn có thể trở lại ngọn đèn dầu nữa. Điều này cũng có thể xảy ra sau khi đèn dầu bị tan chảy.

"Có lẽ mình còn có thể kiên trì thêm 5 năm nữa. 』

Cậu lẩm bẩm một mình và quay người. Một số người có thể không hài lòng trước bộ trang phục nhàu nhĩ của cậu, nhưng đó chính là điều cậu muốn. Để có thể trừ khử hết những người có động cơ bất chính trong đầu, cậu cần sự rắc rối và chối bỏ một cách hợp lí.

Cậu lặng lẽ tiến đến người đang đứng đợi ở bên cạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro