Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


3, Quan hệ chủ nô

Hung ác lúc đầu trên mặt tên cường tráng hiện ra một loại thần sắc sợ hãi  cực kì không tốt, lập tức, sợ hãi lại đột nhiên thay đổi một cái, biến thành mừng như điên, làm cho cho bộ cơ bắp trên mặt đều có chút run rẩy.

Hắn lược hiện co quắp mà lôi kéo vài cái trên người dày nặng áo giáp, ngạnh bài trừ một cái che kín dữ tợn nịnh nọt tươi cười.

"Hai vị tiên sinh, tôi là Joy, gien giải khóa tầng 2, trước mắt không có nhận chủ, chỉ là đã được 'bá tước' đại nhân che chở. Nguyện ý vì hai ngài cống hiến sức lực."

"Quân vương? Cái gì quân vương, anh đang nói cái gì vậy?" Henry rõ ràng hoàn toàn  chưa hề nhận rõ trạng huống,  ánh mắt nghi hoặc dừng ở trên người Joy.

Theo ánh mắt Henry rơi xuống, Joy lập tức đứng đến thẳng tắp, hô hấp trở nên dồn dập, hầu kết không ngừng làm ra động tác nuốt nước, nhìn ánh mắt nhìn Henry cũng mang theo một loại cực độ cơ khát, tựa như muốn đem Henry nuốt vào trong bụng.

Henry với xu hướng giới tính thẳng tắp bị hắn nhìn đến có chút không được tự nhiên, Giản Gia nhẹ nhàng mà hừ một tiếng, Joy giống như đã chịu kinh sợ thật lớn co rúm lại một chút, lập tức thu hồi bộ dáng sắc lang dãi chảy ba thước kia, sợ hãi mà cúi đầu, không dám cùng Giản Gia đối diện.

"Hi...... Joy, tôi là Henry. Xem ra anh đối với cái địa phương đáng chết này rất quen thuộc. Anh bạn, nói cho chúng tôi một chút đi!" Đối với diện mạo anh tuấn Henry mà nói, bị gay coi trọng cũng không phải lần đầu, hắn thiên tính nhiệt tình, thực nhanh bỏ xuống xấu hổ vừa mới rồi, bắt đầu  thấu đi lên cùng người ta xưng anh gọi em, hoàn toàn quên người da trắng vạm vỡ này vừa mới tới muốn cướp của mình.

Joy hình như được sủng mà sợ, sắc mặt của hắn đỏ lên, kích động mà nhìn Henry: "Đương nhiên, đương nhiên, ngài muốn biết cái gì tôi đều sẽ nói cho ngài." Hắn nhìn mái  tóc vàng cùng đôi mắt màu xanh lam sáng ngời của Henry dưới ánh mặt trời càng thêm lóa mắt, ánh mắt lại mê mang lên.

"Vậy thì thật là tốt cực kỳ , á......" Henry tươi cười cứng đơ ở trên mặt, bởi vì hắn phát hiện dưới háng đối phương đã nổi lên thành túp lều nhỏ.

Giản Gia nhìn hai người chậm chạp không thể đi vào trọng điểm, có chút không kiên nhẫn mà nói: "Trả lời vấn đề của cậu ta, nói trọng điểm." Hắn thanh âm rất dễ nghe, âm sắc trong vắt, mang theo trầm tĩnh lạnh nhạt.

Mà Joy nghe được câu nói mang theo ý mệnh lệnh Giản Gia, giật mình đánh cái rùng mình, lập tức tỉnh táo lại, theo bản năng đối với đôi mắt đen của Giản Gia mang chút cảm giác áp bách lạnh băng, đầu gối mềm nhũn, cứ vậy mà quỳ xuống.

Giản Gia: "......"

Giản Gia mặt không biểu tình, trong lòng buồn bực, tôi có đối với anh chàng lỗ mãng làm ra việc gì cực kỳ tàn ác sao? Đến nỗi dọa thành như vậy?

"Tôi nói, tôi đều nói......" Joy nói năng có chút lộn xộn, hắn cúi đầu thật sâu, cũng không dám nhìn Giản Gia nữa, rõ ràng cao to đến có thể so với một con tê giác, lại khiếp sợ giống y như một con thỏ.

"Hai vị tiên sinh đều là người mới, đại khái đúng là đối với thiên đường cực lạc không quá hiểu biết......"

"Ha, anh em, anh đứng lên nói đi, tư thế này rất quái lạ a!" Henry cào cào tóc, một đầu tóc vàng xinh đẹp bị hắn làm cho lộn xộn.

"Không! Không! Xin để cho tôi cứ như vậy nói, please!" Joy kinh sợ, chết cũng không chịu đứnglên.

"OK! OK!" Henry nhìn Joy với bộ dạng bị doạ đến, vội vàng xua xua tay, tùy hắn đi.

Giản Gia cũng không có ham mê được người quỳ bái, hắn hơi nghiêng người đi, cẩn thận mà nghe Joy giải thích.

Giải thích của Joy đối với thiên Cực lạc cùng với hiểu biết lúc trước của Giản Gia không khác biệt lắm. Cũng có chút tin tức mới, tỷ như tỉ lệ giữa quân vương và sử ma cách nhau vô cùng lớn. Số lượng sử ma mà quân vương có thể chân chính tiếp nhận không nhiều lắm, phần lớn sử ma vô thể chân chính nhận chủ, chỉ có thể tạm thời tìm kiếm quân vương nào đó "che chở".

Loại che chở này tuy rằng cũng có thể có trợ giúp cho giải khóa gien, nhưng mà tác dụng cũng chỉ có hạn. Mặc dù là như vậy, cũng có rất nhiều sử ma tìm không được "che chở" cố định, không thể không tiêu phí số lượng lớn tích phân tìm kiếm quân vương giúp đỡ một lần, bị sử ma đã có chủ chê cười là "chó hoang không nhà".

Cho nên một khi có quân vương mới xuất hiện, những sử ma sẽ sôi trào lên, đua cái mạng già tự mình đẩy mạnh tiêu thụ cho mình.

"Tất cả người mới đều giống nhau, sẽ ở chỗ cây thiện ác phân biệt ra là quân vương hay là sử ma, giải khóa gien, lực lượng tăng cường. Vị Henry tiên sinh này rất lợi hại, đã tự hành giải khóa tầng thứ nhất gien, trở thành quân vương. Mà vị này...... Vị này......" Joy đem đầu vùi thật sâu vào đầu gối, hoàn toàn không dám nhìn Giản Gia.

"Đây là bạn của tôi Justin, anh cũng có thể gọi tên tiếng Trung của cậu ấy là Giản —— Gia ——." Joy nói ra từ tiếng Trung với phát âm cổ quái.

"Vị ...... Giản Gia đại nhân này," Joy xưng hô đều thay đổi, "Còn chưa có giải khóa gien, nhưng mà tinh thần lực chấn nhiếp của ngài thật sự là khủng bố. Một khi gien giải khóa, nhất định sẽ trở thành quân vương cao cấp." Joy không nói chính là, rất nhiều quân vương gien giải khóa bốn tầng đều không có lực trấn nhiếp đáng sợ như Giản Gia vậy, cũng may mắn Giản Gia còn chưa có giải khóa gien, chỉ có lực chấn nhiếp, không có lực dụ hoặc gen. Bằng không ở trước mặt hắn, phỏng chừng Joy sẽ bị kích thích đến lột sạch chính mình, dẩu mông lên cầu xin Giản Gia chọc hắn.

Lực khống chế của quân vương đối với sử ma, sức chống cự của sử ma đối với mệnh lệnh của quân vương, liên quan chặt chẽ với tình thần lực của hai bên.

Cho nên cũng sẽ xuất hiện phần nhỏ quân vương yếu ớt bị sử ma khống chế ngược lại. Nhưng đây là trường hợp đặc biệt cực kỳ hiếm thấy, chỉ có khi quân vương đặc biệt nhỏ yếu, mà sử ma tinh thần lực đặc biệt  lớn mạnh, mới có khả năng phát sinh.

"Tôi...... Là quân vương? Ôi, thượng đế! Sử ma bên trong hẳn là có nữ giới xinh đẹp đáng yêu đi?" Nhìn Joy cao lớn vạm vỡ, cơ bắp cù kết, Henry hoảng sợ mà nháy đôi mắt tựa ngọc bích.

"......" Joy trầm mặc một chút, cười khổ nói, "Hình như nữ tính có tiềm chất để giải khóa gen cực kì thưa thớt, trong truyền thuyết hình như từng có nữ tính tồn tại, nhưng chúng tôi trước nay chưa thấy qua —— nơi này, đều là nam nhân."

"Ôi! Không! Tôi yêu chính là nóng bỏng đầy đặn, cũng không phải là đàn ông cứng đơ đơ! Ôi! Thượng đế! Tôi là thẳng! Thẳng! Mông đàn ông, tôi như thế nào hạ xuống nổi?" Henry nắm tóc, phát ra tiếng rên rỉ thê lương.

"Cậu cũng có thể lựa chọn bị đàn ông làm." Giản Gia nhàn nhạt mà nói.

Henry kêu thảm thiết lập tức dừng lại,  trong mắt hắn toả ra nỗi sợ hoàn toàn mới
—— đối với thẳng nam trong vũ trụ mà nói, bị đàn ông chọc sợ với chọc đàn ông còn muốn đáng sợ hơn nhiều.

"Kỳ thật, sau khi gen giải khóa, là nam hay là nữ, thật sự không quan trọng. Nghe nói người cấp bậc giải khóa gen cao, thậm chí có thể sinh dục hậu đại." Joy có ý đồ an ủi Henry đang đứt từng khúc ruột, nhưng mà hiệu quả cực nhỏ, nghe được đàn ông cũng có thể sinh đứa trẻ, Henry càng sợ hãi.

Giản Gia không hề phản ứng Henry, mà là trực tiếp dò hỏi Joy có thể dẫn bọn hắn đi cây thiện ác hay không.

Joy vội không ngừng gật đầu đáp ứng.

Joy lắp bắp mà xin phép Giản Gia cho phép hắn phân chia thi thể mãng xà, lấy được một ít thịt ăn, hắn cũng là thật sự nghèo không chịu nổi, mới động lên chủ ý đánh cướp.

Thì ra  Thần Quyến giả này nọ ở  bên trong Thiên đường cực lạc cũng phải dựa vào tích phân mà sống, con đường thu hoạch tích phân chỉ có hoàn thành nhiệm vụ hoặc là vượt cấp khiêu chiến các loại Boss bên trong 'vườn địa đàng'. Không nói là làm nhiệm vụ hay là đánh Boss đều không phải chuyện đơn giản, một không cẩn thận liền sẽ vứt bỏ tánh mạng. Đạt được tích phân đại bộ phận đều dùng để mua sắm vật phẩm tăng cường thực lực, thông thường ăn, mặc, ở, đi lại cũng liền tùy tiện chắp vá.

Joy chính là một vị lăn lộn đến đặc biệt chắp vá, đều sắp không có cơm ăn.

Giản Gia khẳng khái mà đem thịt phân cho Joy một phần lớn, dù sao hắn cũng không có khả năng mang đi toàn bộ. Joy ngoan ngoãn mười phần mà đem răng nọc cùng gan rắn đáng giá nhất trên người mãng xà giao cho Giản Gia, mình chỉ lấy  thịt rắn có thể dùng để ăn.

Lực lượng của Joy rất kinh người, khiêng con mãng xà dài hơn 20 mét, trọng lượng vượt qua 3 tấn bước đi như bay.

Đối mặt với ánh mắt khiếp sợ của Henry, Joy cười nói: "Tôi đã từng tham gia vài lần nhiệm vụ, gien giải khóa hai tầng, lực lượng tăng mạnh chỉ là việc bình thường nhất." Hắn thần sắc có chút ảm đạm, "Những sử ma có quân vương nọ, năng lực so với tôi còn mạnh hơn nhiều."

Joy trộm nhìn Henry, trong mắt ẩn hàm chờ đợi, đến chỗ Giản Gia, hắn là nhìn cũng không dám nhìn một cái.

Henry cũng có phát hiện, hắn chỉ là xấu hổ mà gãi gãi đầu, hứa ngầm trong lòng cái đệt, đối với vũ trụ thẳng nam mà nói, trước mắt vẫn là có chút khó có thể tiêu thụ.

Giản Gia không ngừng đem tinh thần lực phát tán ra ngoài tra xét, nơi này tuy rằng gọi là thiên đường, cũng tuyệt đối không phải cõi yên vui gì. Ven đường hắn tìm được một ít thực vật dùng để ăn, còn có trái cây có đặc thù tác dụng, cũng phát hiện rất nhiều cây cối chưa bao giờ gặp qua.

Giản Gia bị gợi lên một ít lòng hiếu kỳ, phải biết rằng lấy lượng sách hắn đọc  cùng trí nhớ của mình, những động thực vật trên địa cầu có ghi lại cơ hồ không có loại nào hắn không biết.

Thế giới này, bí mật rất nhiều a.

Joy ở thế giới hiện thực xuất thân khu dân nghèo, cao trung tốt nghiệp liền bắt đầu không có chỗ ở cố định mà ở khắp nơi làm việc vặt kiêm buôn bán cần sa, là "rác rưởi vô dụng" điển hình trong mắt nhân sĩ tinh anh. Hắn đối với bằng cấp và công việc của Giản Gia cùng Henry không có khái niệm gì, nhưng khi hắn ăn ngấu nghiến mà ăn trái cây mỹ vị mà Giản Gia tìm đến, cũng không thể không thừa nhận lực lượng của tri thức là không thể bỏ qua.

Giản Gia đột nhiên dừng lại bước chân: "Joy, tới cây thiện ác, cần phải đi phương hướng đúng không?"

Joy thành thật gật đầu, ngoan ngoãn y như cô gái nhỏ: "Trong chốc lát xuyên qua sông So Huấn, lại đi một giờ, liền sẽ tới."

"Xem ra người mới lần này tiến vào bên trong có không ít nhân vật lợi hại." Giản Gia chớp chớp mắt, lông mi mảnh dài phảng phất như quét qua trái tim Joy.

Joy nhịn không được che lại ngực, vị Giản Gia đại nhân đến từ Đông Phương này, lớn lên thật sự là quá đẹp, dù cho ước số là dụ hoặc của gen còn chưa xuất hiện, đã đủ để cho người ta thần hồn điên đảo. Về sau những sử ma kia nhìn thấy hắn còn không nổi điên sao!

"Tại sao ngài lại biết?" Henry hỏi.

"Lúc Joy nhìn đến chúng tôi rất khiếp sợ, thuyết minh chúng tôi đi con đường này, cũng không phải con đường mà người mới thường đi. Trên đường còn có mãnh thú xuất hiện. Dựa theo lẽ thường, chúng tôi xuất hiện ở thế giới này, cũng không phải để bị giết chết. Hệ thống sẽ không an bài cục diện hẳn phải chết. Như vậy lí do sẽ có quái thú lớn mạnh xuất hiện, chỉ có thể là bởi vì người mới tiến vào lần này rất lợi hại." Giản Gia không nhanh không chậm mà nói.

"Ngài là rất lợi hại, người khác thì không nhất định." Sau khi biết là Giản Gia giết chết cự mãng, Henry đối với Giản Gia sinh ra tín nhiệm mù quáng.

"Quái thú thì không chỉ có một con." Giản Gia đi về phía trước vài bước, chỉ vào một khối đen cam giao nhau ở sâu trong rừng cây, "Đó là phân mà động vật họ mè hình thể lớn lưu lại, xem màu sắc thì còn khá mới, từ phân phân lượng phán đoán, này hình thể của loài động vật họ mèo này tuyệt đối không 'thon thả' như chúng ta thường thấy."

"Chuyên ngành của cậu hẳn là máy tính đi, vì sao sinh vật học này nọ cậu đều biết? Quả nhiên giống như truyền thuyết, cậu chính là quái vật!" Henry cảm thán.

"Cho nên tôi nghĩ, có phải muốn đổi một con đường hay không, hoặc là, Joy có thể xử lý cái con vật lớn kia hay không?" Giản Gia nhìn thoáng qua Joy.

"Là...... Là u ảnh ma báo. Đáng chết, cái thứ kia tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?" Đáng tiếc Joy hoàn toàn không thể gánh vác kỳ vọng của Giản Gia, hoảng sợ mà kêu lên.

"Chúng ta đi mau! Cần phải rời khỏi nơi này! U ảnh báo kia có thể xử lý cả một người đã giải khóa 4 tầng gien!" Joy kêu lên, hắn theo bản năng túm chặt Henry, quay đầu liền muốn chạy.

"Ừm, giống như có người cùng nó đánh nhau rồi." Giản Gia nhìn một phương, như suy tư gì.

Hắn chỉ là suy tư vài giây, liền nhanh chóng hướng phương hướng kia chạy tới.

"Này! Ngài điên rồi!" Joy khó có thể tin mà nhìn bóng dáng Giản Gia.

Giản Gia cũng không phải nhất thời tỏ vẻ hăng hái, nếu hệ thống đem mãnh thú này nọ xắp xếp trên đường bọn họnhất định phải đi qua khi đến cây thiện ác, đây là nguy hiểm bọn họ cần phải đối mặt, bằng không tại sao lại cho thời gian tận 24 giờ.

So với lùi bước, còn không bằng đối mặt.

Sợi tinh thần lực tinh tế dày đặc đem tin tức nơi xa mang cho Giản Gia.

Có chút không đúng, hắn đột nhiên quay đầu lại, nhìn chằm chằm một chỗ trong rừng rậm, đôi mắt nhiễm hàn ý nhàn nhạt.

"Ra đây!" Giản Gia thanh âm không có phập phồng gì, lại tràn ngập cảm giác áp bách khiếp người.

"Nhóc con, tính cảnh giác không tồi." Cây cối lay động một chút, một người nam Châu Á mặc áo da quần jean, chân đeo boot da gắn đinh, mặt mày anh tuấn xuất chúng từ bên trong lưu loát mà ra.

Chàng trai cũng chỉ hơn hai mươi, trong tay cầm một chiếc súng lục Beretta 92F, họng súng chỉ thẳng vào ấn đường của Giản Gia. Từ động tác của cậu ta là nhìn ra được, là tay chơi súng già đời.

Khóe miệng chàng trai ngậm cười, ánh mắt lại là tàn nhẫn không hơn không kém: "Nhóc con, cách xa nơi này một chút, đây không phải địa phương nhóc lên tới. Cút!"

Giản Gia biểu tình bình lặng, không nói hai lời, u quang mặc lam sắc trong mắt chợt lóe, chỉ nghe cùm cụp một tiếng, băng đạn của súng trong tay chàng trai đã rơi ra, bay về phía Giản Gia, dừng ở trong tay Giản Gia.

Chàng trai bị tình huống quỷ dị này làm cho sửng sốt, nhưng cậu ta phản ứng nhanh chóng, lập tức bỏ súng lục xuống, hung hãn mà nhào về phía Giản Gia. Giản Gia nhanh nhẹn mà nghiêng người né tránh, khuỷu tay đập về phía mặt của chàng trai.

Chàng trai nhìn ra Giản Gia không phải người bình thường, hoàn toàn không tránh né, liều mạng ăn một khuỷu tay, cũng muốn đem người khống chế.

Ngay khi cậu ta hạ gục Giản Gia trên mặt đất, ót đã bị súng lục đè vào.

Chính là khẩu Beretta 92F cậu ta vừa mới cầm kia, băng đạn đầy đủ, đã lên đạn, ánh mắt kinh hãi của cậu ta đối diện với đôi mắt đen lạnh nhạt bình tĩnh của Giản Gia.

Nhìn cậu ta tựa như nhìn một người chết.

Chàng trai không khỏi run rẩy, nhưng ánh mắt cậu ta vẫn tàn nhẫn như cũ, ngậm chặt miệng, mồ hôi chậm rãi dọc theo bên má chảy xuống, lại ngoan cố không chịu mở miệng xin tha

"Kêu người người của cậu đemcủa tôi thả ra." Giản Gia nói.

"?" Chàng trai không rõ nguyên do.

"Bọn họ tới." Giản Gia xoay người đứng lên, đem chàng trai ấn ở trên mặt đất, họng súng dí sát gáy cậu ta.

Chỉ thấy Henry cùng Joy hai tay ôm đầu, bị hai người đàn ông xách súng ống áp giải lại đây, ánh mắt nhìn Giản Gia tràn đầy kinh hoàng. Hai người đàn ông kia bộ mặt cứng rắn lạnh lùng, trước mắt lành lạnh, khí thế tựa như lợi kiếm tuốt khỏi vỏ. Bọn họ nhìn thấy chàng trai trẻ tuổi bị Giản Gia dùng súng chĩa vào, sắc mặt lộ vẻ nôn nóng.

"Bảo bọn họ thả người, tôi sẽ tha cho cậu." ngữ khí Giản Gia lãnh đạm mà ngắn gọn.

"Mày buông tao ra trước." âm thanh chàng trai lạnh lùng nói.

Hai người cầm súng bên kia cũng bắt lấy Henry cùng Joy, họng súng chĩa vào giữa lưng bọn họ.

Cùm cụp một tiếng, Giản Gia mở chốt bảo vệ của súng lục, chậm rãi bóp cò súng.

"Mày!" chàng trai liền bị dọa tức tới, có chút phát run, đây là quái vật từ nơi nào tới? Chiêu thức quỷ dị vạn phần, một lời không hợp liền phải giết người, so với người sống trên đầu mũi đao là cậu ta còn tàn nhẫn hơn.

Trong lúc nhất thời không khí đình trệ, Giản Gia không hề có do dự mà bóp cò súng thêm một chút.

"Được, cậu bạn nhỏ, lại bóp chút nữa là súng sẽ nổ. Đừng cùng mấy quả trứng ngu ngốc này chấp nhặt. Hoa, Hồ, buông hai vị kia ra."

Thân ảnh cao lớn của một xuất hiện ở trong tầm mắt Giản Gia, hắn lập tức bị hấp dẫn ánh mắt.

Người đàn ông này thật sự quá mức bắt mắt, dáng người cực kỳ cao to, Giản Gia vừa qua khỏi 1 mét 8, người này ít nhất so với hắn cao hơn nửa cái đầu, một thân mặc đồ mang chút phong cách huấn phục - hưu nhàn phục của quân đội phác hoạ ra vai rộng eo thon chân dài. Lông mày đen nhánh, mũi cao thẳng, khuôn mặt anh tuấn thật trẻ trung, tuyệt đối không đến 30 tuổi, nhưng mà râu trên cằm cùng ánh mắt thâm thúy lại làm mơ hồ giới hạn tuổi, vì thêm vài phần thành thục.

Anh ta khoanh tay trước ngực dựa vào một cây đại thụ, cơ bắp hai tay cùng ngực phình phình, tư thế không coi ai ra gì có thể gọi là phóng khoáng không kềm chế, cũng có thể gọi là cà lơ phất phơ. Dưới chân dẫm hai thi thể của mãnh thú.

Hai tên cầm súng vừa mới nãy còn hung hăng tàn nhẫn lúc này đều ngoan ngoãn mà buông súng, cúi đầu đứng yên.

Nam nhân đôi mắt nhìn như ngậm cười, lại tựa như vực sâu thâm thúy khó lường, hắn nhìn chăm chú Giản Gia, lộ ra một nụ cười sung sướng khó tả: "Tôi là Diệp Hằng, nhận thức một chút đi, bạn nhỏ lợi hại." Trong giọng nói tràn đầy ý cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro