Chương 19: Ánh Sáng Từ Đền Máu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ánh sáng bí ẩn phía trước dường như mời gọi, làm tan đi cái lạnh của rừng sâu và tạo ra một con đường rõ ràng giữa màn sương dày đặc. Akira, Ryu, và Mira, dù còn thở dốc sau cuộc chiến với kẻ thù Huyết Tộc, vẫn không thể cưỡng lại sức hút của thứ ánh sáng ấy.

"Đền Máu chắc chắn ở phía trước" Akira nói, giọng quyết đoán nhưng không giấu nổi sự cảnh giác.

Ryu quay lại nhìn cánh rừng sau lưng, đôi mắt ánh lên vẻ lo lắng. "Nhưng chúng ta không thể chắc rằng kẻ thù đã thật sự biến mất. Hắn có thể chỉ đang quan sát chúng ta từ trong bóng tối."

Mira vuốt nhẹ chiếc lá bùa mới, những ngón tay run rẩy nhưng đôi mắt vẫn ánh lên sự kiên định. "Chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Tiến lên phía trước là cách duy nhất."

Cả ba tiếp tục bước đi, mỗi bước chân nặng nề như kéo theo sức nặng của hàng loạt cạm bẫy phía sau. Không khí xung quanh trở nên ngột ngạt, và cây cối dần thưa thớt khi họ tiến gần hơn đến nguồn sáng.

Cuối cùng, sau một đoạn đường dài, một khung cảnh kỳ ảo hiện ra trước mắt. Trước mặt họ là một khu vực bằng phẳng, nằm giữa rừng sâu, với một ngôi đền cổ kính. Đền Máu đứng sừng sững như thể bị quên lãng giữa dòng chảy của thời gian. Bức tường đen tuyền của đền hằn lên những dấu tích cổ xưa, và máu đỏ thẫm dường như đã từng được đổ xuống trước lối vào.

"Đó chính là Đền Máu..." Mira thì thầm, ánh mắt đầy kinh ngạc và thận trọng.

Ryu tiến về phía trước, tay nắm chặt thanh kiếm. "Chúng ta đã đến được đây, nhưng liệu chúng ta có thể vào trong an toàn không? Những cạm bẫy phía ngoài có thể chỉ là khởi đầu."

Akira bước tới trước, đứng đối diện cánh cổng đền đã khép chặt. "Chúng ta không còn đường lui nữa." Cậu dừng lại, đôi mắt sắc bén quét qua từng chi tiết của ngôi đền. "Nếu đây là nơi chứa đựng bí mật của Huyết Mạch Thánh Thần, chúng ta phải vào trong và tìm ra sự thật."

Khi Akira đặt tay lên cánh cửa của ngôi đền, một luồng khí lạnh lướt qua cậu, khiến toàn bộ cơ thể run lên. Tiếng kim loại cọ xát vang lên, như thể cánh cửa đã không được mở ra từ rất lâu. Ánh sáng từ ngọn đèn trên tường hắt lên khuôn mặt Akira, khiến vẻ nghiêm nghị của cậu càng thêm nổi bật.

"Cẩn thận, có thứ gì đó..." Ryu không kịp dứt lời thì một tiếng rít dài vang lên từ sâu trong lòng đền. Những âm thanh rợn người ấy khiến bầu không khí xung quanh lập tức trở nên ngột ngạt. Mặt đất dưới chân họ như rung chuyển nhẹ, tạo nên cảm giác bất an khó tả.

"Chúng ta đã chạm vào thứ gì đó... một dạng phong ấn hoặc phép bảo vệ," Mira thì thầm, cảm nhận được sự dao động của các luồng ma thuật trong không khí.

Akira gật đầu, rút thanh kiếm từ bên hông và ra hiệu cho Ryu và Mira cẩn trọng. Cả ba di chuyển vào trong đền, ánh mắt không rời khỏi bóng tối dày đặc bao phủ mọi ngóc ngách. Từng bước chân vang lên trong không gian tĩnh lặng, càng khiến sự căng thẳng gia tăng.

Bỗng nhiên, từ trong bóng tối, một đôi mắt đỏ rực lóe lên. Tiếng rít sắc nhọn trở nên mạnh mẽ hơn, và trước mặt họ, một thực thể kỳ dị bắt đầu hình thành. Đó là một bóng đen, có hình dáng người nhưng không hoàn toàn hiện thực. Cơ thể của nó như thể được tạo ra từ máu, từng giọt từng giọt kết dính lại, và đôi mắt đỏ ngầu toát lên sự thù hận sâu sắc.

"Huyết Hồn..." Mira hít một hơi sâu, giọng nói của cô run lên khi nhận ra sinh vật trước mặt. "Đây là linh hồn của những kẻ bị hiến tế trong đền."

Akira không do dự, lao tới với thanh kiếm sáng rực trong tay. "Chúng ta phải phá hủy nó trước khi nó gọi thêm đồng bọn!"

Ryu lập tức yểm trợ từ phía sau, tung ra những đòn đánh nhanh như chớp, nhưng mỗi khi thanh kiếm của họ chém vào Huyết Hồn, cơ thể của nó lại tái tạo, các giọt máu chảy ngược về vị trí cũ.

Mira đứng sau, vẽ lên không trung những vòng tròn ma thuật. "Huyết Hồn chỉ có thể bị tiêu diệt bằng phép thuật đặc biệt. Chúng ta cần phong ấn nó lại!"

Ngay khi Mira dứt lời, cô bắt đầu niệm chú. Những ký tự sáng rực xuất hiện quanh tay cô, tạo thành một vòng sáng bao quanh Huyết Hồn. Akira và Ryu tiếp tục giữ chân nó, ngăn không cho sinh vật này thoát khỏi vòng vây của phép thuật.

"Nhanh lên, Mira!" Akira hét lên, cảm nhận được áp lực khi Huyết Hồn ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn. Sức mạnh của nó như được tăng cường từ không khí xung quanh, khiến cuộc chiến trở nên cam go hơn bao giờ hết.

Mira nhắm mắt, tập trung toàn bộ năng lượng vào phép thuật của mình. "Chân khí thiên địa, phong ấn linh hồn! Kết!"

Một luồng ánh sáng mạnh mẽ bùng lên, chiếu sáng toàn bộ ngôi đền. Huyết Hồn gầm lên trong đau đớn, cơ thể nó bắt đầu tan biến, từng giọt máu rơi xuống đất rồi biến mất. Cuối cùng, sinh vật đó tan biến hoàn toàn, chỉ còn lại sự im lặng chết chóc bao trùm lấy mọi thứ.

Khi mọi thứ lắng xuống, cả ba người đứng yên, thở dốc. Akira chậm rãi quay lại nhìn Mira, vẻ mặt cậu không còn căng thẳng nữa. "Chúng ta đã phá hủy nó."

Mira gật đầu, đôi mắt vẫn còn ánh lên sự căng thẳng. "Nhưng đây chỉ mới là khởi đầu. Bên trong ngôi đền này còn nhiều bí mật hơn chúng ta tưởng."

Ryu đứng lên, lau mồ hôi trên trán. "Chúng ta đã đánh bại Huyết Hồn, nhưng kẻ thù thật sự vẫn đang ở đâu đó. Ngôi đền này chứa đựng nhiều hơn cả sự chết chóc."

Akira nhìn sâu vào bóng tối của ngôi đền, đôi mắt kiên định. "Chúng ta sẽ tìm ra sự thật. Đền Máu sẽ không thể che giấu bí mật của nó mãi mãi."

Cả ba người tiếp tục tiến vào sâu hơn bên trong đền, để lại phía sau bóng tối lạnh lẽo. Mỗi bước đi của họ giờ đây không còn đơn thuần chỉ là để tìm kiếm một bí mật, mà là để đối mặt với những gì thật sự đang chờ đợi họ trong bóng tối.

---
Hết Chương 19

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro